Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bước đến bên trong nhìn đang ngủ nhân, chậm rãi ngồi xuống mép giường.

" bệ hạ, nên khởi a bệ hạ "

Người này như thế nào có thể ngủ trường như vậy a, cứ như ba ngày ba đêm không được ngủ đâu.

" ân? "
Hoàng đế mơ hồ đáp.

Ngươi ' ân' cái gì, lại ngủ Đoan vương liền muốn tới ta Thanh Nguyệt cung tìm người. Nhíu mày không vui thầm nghĩ.

" bệ hạ tái không khởi, Đoan vương liền phải tức giận a~"

Kéo dài cái cuối tự, như có như không dùng tay hoa hoa ở hắn ngực thượng.

" Đoan vương nàng lại làm cái gì sự a"

Nghe Đoan vương hai chữ hoàng đế liền thanh tỉnh không ít, nhắm mắt nhíu mày hỏi.

" Thái công công nói nàng ở ngự thư phòng chờ bệ hạ tam cái canh giờ đâu"

" ngự thư phòng? Tam canh giờ? "

Mở ra mắt hoàng đế vừa hỏi vừa ngồi dậy thuần thục mà để Triệu Cơ giúp hắn thay long bào.

" Thái An đâu?"
Hắn gằn giọng kêu lớn.

" bệ hạ, có...có nô tài "
Run rẩy giọng nói, quỳ xuống cúi đầu hồi hoàng đế.

" như thế nào không cùng trẫm nói "
Hắn chất vấn.

" nô tài đã cùng Đoan vương nói nói, rằng bệ hạ mệt nhọc quá độ vẫn chưa khởi. Không nghĩ vương gia nàng chẳng những không tin, còn trụ trường như vậy thời gian "

Thái An vừa nói vừa thầm nghĩ chính mình cũng quá khổ tâm a, một vị chính là hoàng đế hắn không dám quấy rầy, một vị là Đoan vương hắn lại không dám mặc kệ.

" bệ hạ, không phải lo lắng a~ "
Đang ở giúp hoàng đế mặc long bào một bên vừa đạo.

" lại nói, bệ hạ ngài là nhất quốc chi quân, Đoan vương là thần. Thân là thần đợi chính mình quốc quân hai ba cái giờ có là gì đâu~"

Quét nhìn hoàng đế long nhan, cười như không cười tiếp tục nói.

" ái phi nói chí phải "

Huống hồ hắn cái này hoàng đế lại không phải vô dụng đến mức sợ sệt một cái Đoan vương.

Nếu không phải một nửa binh quyền đang ở trong tay nàng, thì hắn nhất định làm Cao Kế Quân theo chân hầu hạ tiên đế a.

Lại nói, nếu không phải hắn do đích hoàng hậu sở sinh lại thêm ông ngoại chính là đương triều Vĩnh An hầu chờ, thì tọa long ỷ hôm nay chính là Cao Kế Quân này nhân.

_____________ ______________ ______________

Tháng tám này năm, ngự hoa viên trăm hoa đua nở, trãi dài khắp lối, thu hút không ít các vị Chiêu Nghi phi tần kéo nhau ra thưởng thức.

" cẩm tú cầu năm nay nở rộ như vậy đẹp a~

Kim sắc váy dài, hoa văn được may khéo léo, một nhìn liền biết vị này hẳn là tôn quý nữ tử.

" đúng vậy công chúa, chính là không bao lâu nữa chuyển mùa, hoa lại tàn nha "

Đi theo hầu phía sau cung nữ cảm khái một chút.

" là a. Tam nguyệt nữa cũng vừa tròn hai năm Phong nhi mang quân ổn định ta phía nam đâu"

Nói nói, nàng lại nhớ đến chính mình hoàng đệ Cao Phong.

Hảo một cái đại vương gia không muốn, liền phải làm cái gì tướng quân a. Đại Thịnh lại không phải thiếu nhân tài. 

" ai~ công chúa lại nhớ đến đại điện hạ đâu "

Biết nhà mình điện hạ là đau đại vương gia đến thế nào, đều nhìn ngài ấy từ nhỏ đến lớn. Muốn nói giống cái mẫu thân lo lắng hài tử cũng không quá đáng.

" chính là hắn đã rất lâu chưa cho bản cung cùng mẫu phi báo bình an a" Cao Nghiên Vũ ưu phiền thở dài.

Nàng không phải không tin chính mình hoàng đệ. Ngược lại, Cao Phong từ tiểu liền ngoan ngoãn, hiểu chuyện khiến người bớt lo.
Lớn một chút liền theo Cố đại tướng quân luyện võ. Chính là nàng chỉ có duy nhất cái này thân đệ đệ a, chiến trường là nơi nào, há phải bình thường nhân có thể đặt chân.

" nếu trở về khi, bản cung thấy hắn trên người có thương tích, hừ hắn liền xong rồi" Cao Nghiên Vũ co tay thành nắm đấm hừng hực khí khái đạo.

_____________ _______________ ______________

Giáp biên, Lục Tử thôn

Vừa từ tiểu lâu bước ra, Cao Phong đánh cái hắc xì thầm nghĩ nào nhân đang ở mắng hắn a.

" tướng quân, vừa mới lão bản cũng hảo tốt đi còn tặng chúng ta một bầu rượu đâu "

Khương Tứ vỗ vỗ chính mình béo lên bụng cảm thán nói.

" ngươi suốt ngày chỉ có ăn ăn uống uống a ngươi " vỗ vỗ vai chính mình vị này vào sinh ra tử huynh đệ, lắc đầu cười.

  _____________ ______________ _____________


Tiểu kịch trường:

Hoàng đế còn đang ở hăng say ngủ.

" ta muốn bóp mũi nghẹn chết hắn" Quý phi nương nương chống tay bên hông đạo.

" nương nương, xin bình tĩnh " Thái công công khóc không ra nước mắt nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro