Không nên - Đừng làm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

*

Nho à? Ăn không ngon đâu, đừng ăn.

Đoạn Trường Thủy? Nung đi.

...

Quả đúng như lời đồn, thạch tín kịch độc.

"Bệ hạ à, nhân ngôn đáng sợ."

...

"Gọi người mang chiếc bình men rạn xanh nhạt lại đây, nhớ rõ, phải đặt nó vào trong quan, đây là vật yêu thích của quả nhân, để nó đi cùng quả nhân đoạn đường cuối cùng."

Trợ quân bình thiên hạ, táng chung với thiên tử.

Vui không?

Không vui cũng phải chịu.

Ai bảo ngươi cứ khăng khăng đòi hỏa thiêu làm gì?

Sắp chết rồi mà còn tùy ý như vậy.

... Cũng không bảo ta phải chôn ngươi.

Là ngươi tự làm tự chịu đấy nhé.

...

*

|"Ta mơ thấy ngươi hóc nho."|

|"Thanh Long Đao, cho ngươi mượn."|

...

|Không có người, ngủ không ngon.

Vậy không ngủ là được.|

...

|"... Ngươi có thích đồ sứ không?"|

...

*
|Tìm một sở thích, sống cho thật tốt.|

|Mới có thể bớt cô độc.|

Kiếp trước chôn cùng một huyệt.

Kiếp này ngủ cùng một chăn.

A. Thật thơm.

"Bệ hạ à, đây là ta nói thật lòng. Người đích thực đúng là chính nhân quân tử, dám làm dám chịu đó."

Ừm. Ngươi nói gì cũng được.

Thơm quá.

Ngọt.

Ta tìm được thứ mình thích rồi.

Ngươi.

Thích chăm ngươi. Thích chải tóc cho ngươi. Thích nhìn ngươi mặc đồ của ta, ăn đồ của ta, ở chỗ của ta, trên giường ta, gọi tên ta, cả người đều như viết lên hai chữ 'Cố Liệt'.

Rất thống khoái, rất thoải mái, không cần phải lo lắng.

Nhìn ngươi phóng khoáng, tươi mát, sạch sẽ.

Không vướng tạp niệm, không vương bụi trần.

Quá sạch.

Giống như thể... thần tiên.

Thế là không tốt.

|Tiêu sái. Tự mãn. Tùy ý. Không màng thanh danh. Không vướng bân. Thần tiên. Tuổi xuân hai mươi tám. ̶C̶̶h̶̶ế̶̶t̶̶.̶|

| Không tốt, không tốt.|

...

Thế gian nói đúng, là bậc đế vương, không nên có món mình thích, phòng trừ hạ độc.

̶N̶̶g̶̶ư̶̶ơ̶̶i̶ ̶c̶̶ó̶ ̶b̶̶i̶̶ế̶̶t̶ ̶m̶̶ì̶̶̶n̶̶h̶ ̶r̶̶ấ̶̶t̶ ̶n̶̶g̶̶o̶̶n̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶̶?̶

Đói. Thật đói.

<Ăn hắn. Nuốt trọn hắn. Khiến hắn mãi mãi không thể bay đi được nữa. ̶C̶̶á̶̶n̶̶h̶̶.̶ >

< ̶Đ̶̶ừ̶̶n̶̶g̶, ̶c̶̶ó̶ ̶đ̶̶ộ̶̶c̶̶.̶ >

|'Vậy ta nói gì ngươi cũng nghe?'|

|'Có gì mà không làm được?'| ̶D̶̶ễ̶ ̶l̶̶ừ̶̶a̶ ̶q̶̶u̶̶á̶̶.̶ ̶T̶̶h̶̶ê̶̶m̶ ̶m̶̶ộ̶̶t̶ ̶n̶̶ợ̶̶.̶

Là chính ngươi nói.

Quân tử nhất ngôn.

Vậy ta sẽ-

"Soạt."

"Cố Liệt. Đừng nghĩ nữa. Ngủ đi. Ta có thể nghe thấy tiếng ngươi suy nghĩ đấy."

Không cô độc đúng là tốt.

Chỉ là, đắp bao nhiêu chăn mà vẫn mát như vậy.

Thật là.

Ngủ đi. Sẽ ấm.

...

"Ài, đến mức khiến ta tự thẹn không bằng mà."

"... Thực xin lỗi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro