VĂN ÁN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bình yên bên cậu dù có phải đánh đổi tất cả anh cũng can tâm tình nguyện. Cả một đời này của anh chỉ dành riêng cho mỗi một mình cậu, duy nhất là cậu. Anh đã ở nơi này chờ đợi cậu rất lâu rồi. Cho đến khi chết đi, linh hồn của anh vẫn ở đây đợi cậu, đợi cậu trở về.

- "Tôi không đi theo các người đâu... Chỉ muốn ở lại đây đợi cậu ấy trở về... Nhất định sẽ trở về..."

Đến cả thần chết cũng không thể nào bắt anh rời xa cậu được.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy anh cậu đã cảm thấy rất quen thuộc mà không tài nào nhớ ra được, cảm xúc rất khó tả tim bất giác đập nhanh hơn khi nhìn thấy nụ cười của anh. Có phải cậu đã bỏ quên điều gì không?

- "Anh là ai?!"

- "Trương Triết Hạn..."

- "Anh... Đã mất rồi sao?"

- "Phải, rất lâu rồi... Không nhớ nổi nữa!"
__________________________

Tg: Lần đầu viết nên có chỗ nào sai xót mong mọi người bỏ qua nếu được có thể góp ý cho mình nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro