14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần nữa Trương Triết Hạn sẽ vào đoàn vốn dĩ Cung Tuấn đã để trống lịch để đi cùng cậu, nhưng trước một ngày công ty mẹ ở Thành Bắc đột nhiên thông báo mở cuộc họp. Cuối cùng hai người ra sân bay nhưng mỗi người đi một hướng.

Trong đoàn phim, ngoại trừ Tống Trì quả thật Trương Triết Hạn chẳng quen ai. Cũng may có Giang Hàn đi cùng, trên đường từ sân bay tới chỗ khu vực quay phim hắn đã tóm tắt cho cậu toàn bộ "sơ yếu lý lịch" của dàn diễn viên.

Nam chính được giới chuyên môn đánh giá cao, năm ngoái vừa cầm cúp ảnh đế, duyên qua đường cũng rất khá. Nam 2 và 4 đều trông vào bộ phim này để chuyển mình, nam 3 bị cư dân mạng gắn tag "thể hàn" cậu ta đóng khá nhiều phim nhưng không hot lên nổi, phim này không có nữ chính, tuyến nữ có hai người đều có ý với nam chính...

Trương Triết Hạn tròn mắt nhìn người đàn ông quen biết hơn mười năm, cảm thán để anh làm trợ lý cho ba em đúng là lãng phí người tài.

Khu vực quay phim lần này tương đối hẻo lánh, nhân viên của đoàn phim cũng phải chia ra ở mấy nhà khác nhau. Riêng dàn diễn viên được ở tập trung trong một khu nhà kiểu tứ hợp viện, lúc Trương Triết Hạn đến nơi mới biết Tống Trì còn để dành cho mình hai phòng trống ở dãy phía tây. Với địa vị của Tống Trì hắn chẳng cần nịnh nọt Trương tiểu thiếu gia hay bất kỳ diễn viên nào, chẳng qua người là do mình đích thân mời đến hơn nữa còn là "con trai" của bạn già, về tình hay lý hắn đều nên quan tâm một chút.

Nửa tháng sau Cung Tuấn mới dứt được công việc ở Thành Bắc để chạy đến đoàn phim. Xưa nay Tống Trì làm phim đều quay cảnh thật bất kể là cưỡi ngựa hay nhảy sông, cho nên hắn chọn vùng núi hoang sơ này anh cũng không ngạc nhiên. Ngồi trên xe Cung Tuấn dùng acc phụ lướt xem tin tức, thấy Weibo của đoàn phim mới đăng vài tấm ảnh hậu trường, bối cảnh trong một hang động mờ tối Cố Văn mặc trường bào màu đen trên người rất nhiều vết thương, tay trái cầm kiếm chống xuống đất, tay phải chống ngay bên đầu Trương Triết Hạn gần như ép cậu dính sát vào vách đá sau lưng.

Ngũ quan của Trương Triết Hạn thiên về dịu dàng thanh tú nhưng khi nhìn nghiêng đường xương hàm sắc bén lại khiến gương mặt trở nên góc cạnh nam tính, cho dù hơi non nớt nhưng đứng chung khung hình cũng không đến mức bị Cố Văn lấn át.

Phần bình luận không chỉ có fan hai nhà mà còn rất nhiều người bày tỏ mong chờ phim mới của Tống Trì, Cung Tuấn vừa định tắt Weibo lại tình cờ lướt thấy bình luận khá dài:

[Fan sư phụ nè, huhu Trương Triết Hạn đẹp trai quá!!! Không giấu gì quý bạn và các vị tiểu nữ chèo thuyền sư đồ, lúc nghe tin Cố ảnh đế diễn nam chính tui nghĩ ba ngày ba đêm cũng không nghĩ được người nào sẽ hợp vai sư phụ, nhưng bây giờ Trương Triết Hạn chính là sư phụ của lòng tui.

Tống đại nhân cảm ơn ngài đã tìm thấy Trương Triết Hạn, từ giờ phút này tiểu nữ chính thức trở thành fan của ngài.

Tỷ muội xa gần nếu có cùng chí hướng xin đừng ngại kết bạn với tiểu nữ nha nha nha...]

Bên dưới là một loạt bình luận hú hét nói bọn họ cũng chèo thuyền sư đồ, kêu chủ thớt mau mau đẻ fic.

Cung Tuấn bấm vào Weibo của người kia mới biết hóa ra mình đã theo dõi đối phương từ trước, album fanfic Tuấn Triết vừa cập nhật bài mới cách đây một tuần. Bên cạnh là một album chưa đặt tên, lưu loạt ảnh đoàn phim vừa đăng.

Lúc Cung Tuấn đến khu nhà trọ của đoàn phim thì trời cũng nhập nhoạng tối. Giang Hàn đã trở về Thượng Hải từ mấy ngày trước nên trợ lý của Tống Trì sắp xếp anh vào ở phòng đó luôn.

Chuyến bay đêm cộng với đoạn đường xóc nảy gần mười tiếng mới tới được vùng quê hẻo lánh này khiến thể lực của Cung Tuấn gần như cạn kiệt, tắm rửa xong đầu vừa chạm gối anh đã ngủ thiếp đi.

Cũng không biết qua bao lâu, Cung Tuấn mơ màng cảm thấy đệm giường hơi lún xuống, trực giác quân nhân đã ăn sâu vào người khiến anh rất dễ tỉnh, phát hiện bóng đen ngồi bên giường đưa tay về phía mình, anh phản xạ chụp lấy cổ tay đối phương, tay phải nắm cổ áo hắn xoay người một cái.

"Ối!" tiếng kêu giật mình xen lẫn chút hoảng hốt.

Lúc Cung Tuấn nhận ra thì đã không kịp thu tay, Trương Triết Hạn cứ như vậy bị anh đè dưới thân, một cánh tay còn đang ghì lên xương quai xanh của cậu.

Trương thiếu gia ấm ức bĩu môi: "Ba..."

Cung Tuấn chống một tay bên đầu cậu, tay kia bật đèn ngủ. Trương Triết Hạn bị chói mắt vô thức dụi vào ngực anh.

Cung Tuấn nằm nghiêng sang một bên chờ mèo con dụi cho đủ rồi tự ngẩng lên: "Ba tới lúc nào vậy?"

"Chắc khoảng năm giờ." anh giúp cậu vén mấy sợi tóc lòa xòa trước trán, "Sao lại vào được đây?"

"Ở phía sau có hành lang thông nhau." cậu híp mắt như con mèo nhỏ được vuốt lông thoải mái, "Lúc em quay xong anh Tống nói ba tới rồi, em vừa về lập tức chạy sang đây."

Cửa đi ra hành lang không khóa rõ ràng là có người cố tình để ngỏ. Nhưng giờ phút này Trương thiếu gia đã vui đến mụ mị đầu óc, hoàn toàn không có khả năng để ý chuyện này.

"Đã ăn tối chưa?" Cung Tuấn vẫn chưa rút tay về, những ngón tay khô ráo ấm áp luồn vào tóc cậu nhẹ nhàng vuốt ve.

"Chưa ạ!" khoảng cách giữa hai người rất gần, lúc anh nói chuyện hơi thở ấm áp còn phả nhẹ lên trán cậu làm trái tim nhỏ bé của Trương Triết Hạn bỗng dưng nhảy bình bịch.

Hôm nay Cung Tuấn làm sao ấy?

Tống Trì nói người dân ở đây hầu hết đều làm nông, chương trình họ xem nhiều nhất chính là thời sự cho nên Cố ảnh đế có lượn lờ ngoài đường cả ngày cũng chẳng có ai nhận ra.

Ôm ấp thêm một lát Trương Triết Hạn đề nghị dẫn anh đi ăn lẩu, "Thỉnh thoảng mọi người cũng tới đây ăn, trừ món bò kho thì nhìn chung là ok."

Mèo nhà giám đốc Cung có chấp niệm sâu sắc với bò kho Tứ Xuyên. Anh hơi cười, đẩy đĩa tôm đã lột vỏ sang chỗ cậu: "Vậy mai nấu, sư phụ có phải ăn kiêng không?"

Nghe thấy xưng hô này hai má Trương Triết Hạn bỗng nhiên nóng bừng, cậu bĩu môi: "Em không cần ăn kiêng nhưng cũng không được tăng cân."

Mèo con suy nghĩ một chút lại nói thêm: "Chiều mai em mới có cảnh quay, ăn trưa chắc là được nhỉ?"

"Ừ." Cung Tuấn gắp thịt bò cho cậu, Trương thiếu gia còn chưa kịp uốn lưỡi phun mấy lời sến súa đã thấy một đũa rau cải đưa tới, cậu nhai nát nhừ câu cảm ơn cùng với mấy lá rau cải rồi nuốt hết xuống bụng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro