Tuấn Văn 144

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                            Chap 1

Tại nguyệt thự riêng của Cô...

Tại phòng khách...

Tại phòng Cô...

Có 1 Cô Gái ngồi trong góc khuất...

Cánh cửa được mở ra...

Ngạn Tuấn : Văn "đi nhanh lại chỗ Cô"

Văn : hức...hức, Ngạn Tuấn à, Em sợ lắm"vùi mặt vào trong lòng Anh khóc"

Ngạn Tuấn : ngoan, có Tôi ở đây rồi, ko khóc nữa..."ôm chặt Cô vào lòng..."

Văn : hức, hức " vùi mặt vào lòng Anh"

Ngạn Tuấn :..."ôm chặt Cô vào lòng "

Văn : hức...hức, Em ko muốn sống nữa hức " òa khóc nức nở trong lòng Anh "

Ngạn Tuấn : ngoan, có Tôi ở đây rồi...

Văn : Em sợ lắm..."òa khóc nức nở..."

Ngạn Tuấn : Văn, Em ko nghe lời Tôi thì Tôi sẽ ko giúp Em chữa trị, Tôi sẽ bỏ mặc Em cho Em chết đấy...

Văn : hức...hức

Ngạn Tuấn : ngoan..."vỗ nhẹ lưng Cô "

Văn : nae..."lau nước mắt..."

Ngạn Tuấn :..."lau nước mắt cho Cô..."

Văn :..."cười, mắt long lanh nhìn Anh "

Ngạn Tuấn :..."ôm chặt Cô vào lòng..."

Văn :..."nhìn Anh, cười tươi "

Ngạn Tuấn : chịu cười rồi đó à...

Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : uống thuốc chưa, hửm...

Văn : Em chưa uống thuốc...

Ngạn Tuấn : rồi gạch tay vậy đó hả...

Văn : hức...hức, nhưng Em đau lắm...

Ngạn Tuấn : được rồi ngoan, ko khóc nữa..."ôm chặt Cô vào lòng..."

Văn :..."vùi mặt vào lòng Anh..."

Anh nhẹ nhàng bế Cô lên đi lại giường nhẹ nhàng để Cô ngồi xuống giường, đắp chăn lại cho Cô, rồi Anh cũng ngồi xuống giường kế Cô...

1 tiếng sau...

Anh cũng đã băng bó cho Cô xong...

Văn :..."nhìn Anh, cười tươi..."

Ngạn Tuấn : haizzz, còn cười nữa đó à..."cốc đầu Cô..."

Văn : hihi..."nhìn Anh, cười tươi..."

Ngạn Tuấn : haizzz, ngốc hết chỗ nói rồi..."xoa nhẹ đầu Cô..."

Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : nói đúng quá nên chỉ biết cười thôi đó à...

Văn : hihi..."nhìn Anh, cười tươi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#彥葉