Tuấn Văn 151

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1

Tại nguyệt thự riêng của...

Tại phòng khách

Tại phòng riêng...

Có 1 Cô Gái đang nằm ngủ trên giường

Tại phòng khách

Lúc này bên ngoài...

Có 1 Chàng Trai mở cửa bước xuống xe rồi đi vào phòng khách, rồi Anh cũng đi thẳng lên phòng...

Tại phòng Anh, Cô...

Anh ngồi xuống giường, nhẹ nhàng đỡ đầu Cô lên đùi mình, nhẹ nhàng ôm chặt Cô vào lòng...

Văn : Anh về rồi hả..."nhăn mặt..."

Ngạn Tuấn : hửm..."xoa mặt Cô..."

Văn : Anh chói quá à...

Ngạn Tuấn : chói à..."cưng chiều Cô "

Văn : vẻ đẹp trai của Anh làm Em chói mắt..."nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : nịnh..."cưng chiều Cô "

Văn : Em nói thật mà..."bĩu môi..."

Ngạn Tuấn : thật ko..."cưng chiều Cô "

Văn : thật mà, Anh ko tin Em kìa, giận luôn..."quay mặt chỗ khác..."

Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."

Văn :..."nhìn Anh, bĩu môi..."

Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."

Văn :..."quay mặt chỗ khác "

Ngạn Tuấn:"cười cưng chiều Cô". Giận rồi à..."nhéo má Cô..."

Văn :..."phồng má, bĩu môi..."

Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."

Văn : ngày mai Em muốn đi chơi...

Ngạn Tuấn : nào Bảo Bối muốn đi chơi ở đâu nào..."nhẹ nhàng bế Cô để lên đùi mình, tay ôm chặt eo Cô, tay còn lại nắm tay Cô hôn lên mu bàn tay Cô"

Văn : Em muốn đi Biển...

Ngạn Tuấn : được, cho Bảo Bối đi Biển " ánh mắt đầy ôn nhu, cưng chiều Cô "

Văn : yeah... Tuấn Ca của Em là nhất á " cười tươi, hôn môi Anh..."

Ngạn Tuấn :..."bật cười cưng chiều Cô" thích đến vậy luôn à...

Văn : tất nhiên rồi, được đi chơi thì sao mà ko thích chứ..."cười tươi..."

Ngạn Tuấn : ayzo, Bảo Bối của ai mà dễ thương quá nhỉ..."cưng chiều Cô "

Văn : Bảo Bối của Lâm Chủ Tịch và Hắn Ta cũng là Đại Bang Chủ TV, Hắn nổi tiếng lạnh lùng, tàn nhẫn, xảo quyệt, độc ác..."nói nhỏ vào tai Anh "

Ngạn Tuấn : haha, học từ ai đấy hửm... "bóp cằm, nâng cằm Cô lên..."

Văn : từ..."nói nhỏ vào tai Anh..."

Ngạn Tuấn : được cưng chiều đến hư rồi đấy à..."bóp cằm Cô..."

Văn : đúng rồi..."cười khiêu khích..."

Ngạn Tuấn : haha... Em dám khiêu khích Tôi đấy à...

Văn : tất nhiên rồi, plè...

Ngạn Tuấn : được lắm, Tôi sẽ cho Em biết, khiêu khích Tôi thì Em sẽ lãnh hậu quả nghiêm trọng như thế nào...

Văn : Anh ơi, ngày mai còn đi chơi nữa mà..."mắt long lanh, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : lúc nãy nói hay lắm cơ mà..."sát khí, bóp cằm, nhìn Cô..."

Văn : huhu Anh ơi, cho Bé xin lỗi đi mà..."mắt long lanh..."

Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."

Văn : yeah..."cười tươi, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn : haha ayzo wei, đã muộn rồi Cô Gái Nhỏ à...

Văn :Anh ơi "mắt long lanh, nhìn Anh"

Anh hôn môi Cô, Cô ko phản kháng mà còn rất phối hợp với Anh...

Cứ như vậy cho đến 15p sau...

Anh, Cô buông môi nhau... Sau đó Anh cúi xuống hôn, cắn, mút chiếc cổ trắng nõn của Cô và để lại những vết hiskey đỏ chót...

Cứ như vậy cho đến sáng hôm sau...

Lúc này cũng đã là 10h sáng...

Lúc này trên người Anh ko mặc áo nhưng vẫn mặc quần, còn Cô thì người ko mảnh quần áo nào chỉ có tấm chăn mỏng che thân...

Cô nằm trong lòng Anh ngủ ngon lành còn Anh nhìn Cô với ánh mắt đầy ôn nhu, cưng chiều, Anh vỗ nhẹ lưng Cô...

Văn : ưm..."rúc sâu vào lòng Anh..."

Ngạn Tuấn : Bảo Bối ko đi chơi à...

Văn : huhu, Anh ơi Em muốn đi chơi cơ..."ngồi bật dậy...". Aa..."ôm eo..."

Ngạn Tuấn : haha, ayzo wei Bảo Bối à..."chọt lét Cô..."

Văn :haha "quằn quại trong lòng Anh"

Ngạn Tuấn : Bảo Bối à, Tôi đã Yêu Em nhiều hơn rồi đấy...

Văn : vậy lúc trước Anh ko Yêu Em...

Ngạn Tuấn : đúng vậy..."ôm eo Cô "

Văn :..."đánh nhẹ tay Anh..."

Ngạn Tuấn : haha, ayzo wei Bảo Bối à..."nắm chặt tay, hôn mu bàn tay Cô "

Văn :..."cười tươi, nhìn Anh..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#葉智雯