Tuấn Văn 157

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1

Tại nguyệt thự riêng của Cô...

Tại phòng khách...

Lúc này có 1 Chàng Trai đi vào...

Thảo : Anh là ai mà vào đây vậy...

Ngạn Tuấn : các cô đâu phải chủ nhà...

Vy : thì tụi tui là bạn, còn đó là hôn phu của chủ nhà...

Ngạn Tuấn :..."cười nhếch mép..."

Châu : Anh như vậy là có ý gì...

Ngạn Tuấn : chủ nhà đâu...

Gia Hân : Văn Nó có việc nên ra ngoài từ sớm rồi...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng ngồi xuống ghế sofa...

Kha : Anh là ai mà tự tiện quá vậy hả...

Ngạn Tuấn : tìm chủ nhà thôi...

Cứ như vậy cho đến 3 tiếng sau...

Lúc này cũng đã là 20h tối...

Lúc này Cô đi vào phòng khách, người Cô toàn mùi rượu...

Cô nằm xuống ghế sofa, vẻ mặt với cùng mệt mỏi...

Mai : Mày sao vậy...

Văn : tụi mày im đi..."mệt mỏi..."

Giao : Mày mệt sao...

Văn : cút hết đi...

Hồng anh : Văn, Em mệt à, để tụi anh pha nước cam cho Em uống...

Văn : ko cần đâu..."lấy đt ra xem..."

Thảo : người Mày toàn mùi rượu ko kìa, lên phòng nghỉ ngơi đi...

Văn : ko cần đâu...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng, ngồi xuống ghế chỗ Cô nằm, nhẹ nhàng để tay lên eo Cô...

Văn : ưm, là ai..."nheo mày..."

Ngạn Tuấn : ko nhận ra Tôi luôn à...

Văn : Anh về rồi..."ngồi bật dậy, cười "

Ngạn Tuấn : giờ mới nhận ra Tôi đấy à

Văn : hihi...do Em say quá nên đâu có để ý đâu..."ôm tay Anh..."

Ngạn Tuấn :..."cốc nhẹ đầu Cô..."

Văn : Anh cốc đầu Em...

Ngạn Tuấn : ai cho uống mà uống tới say vậy luôn à...

Văn : hihi "cười, dựa vai, ôm tay Anh "

Ngạn Tuấn : Bảo Bối à... Em cho bọn nó đến ở luôn à...

Văn : Em cũng ko muốn đâu...

Ngạn Tuấn : để Bảo Bối của Tôi chịu khổ rồi..."nhéo má Cô..."

Văn : hihi..."cười tươi..."

Ngạn Tuấn : Ba Mẹ nhắc Em hoài đấy

Văn : nae... Đã 3 tháng rồi Em ko có về Lâm Gia rồi đó...

Ngạn Tuấn : mai về Lâm Gia...

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh...". Em muốn lên phòng cơ...

Ngạn Tuấn : được, đưa Em lên phòng...

Văn : nae..."cười, đu lên lưng Anh..."

Anh bợ mông Cô, tay còn lại xách tất cả vali lên phòng...

Tại phòng Cô...

Anh cõng Cô đi vào phòng, Anh để tất cả vali xuống, khóa cửa lại...

Anh ngồi xuống giường, nhẹ nhàng để Cô ngồi lên đùi mình, tay còn lại ôm chặt eo Cô...

Văn : Em buồn ngủ rồi nè...

Ngạn Tuấn : nào, Chúng Ta đi ngủ...

Văn : nae..."vùi mặt vào lòng Anh..."

Anh nhẹ nhàng để Cô nằm xuống giường, Anh cũng nằm xuống giường, đắp chăn lại cho cả 2 ôm chặt Cô vào lòng rồi Anh cũng nhắm lại ngủ...

Cứ như vậy cho đến 10h trưa hôm sau

Tại phòng Anh, Cô...

Văn : Ngạn Tuấn, mau dậy cho Em...

Ngạn Tuấn : Em ồn quá rồi, Bảo Bối à " bóp eo Cô..."

Văn : Em muốn về Lâm Gia cơ...

Ngạn Tuấn : còn sớm, ngủ nữa đi...

Văn : 10h sáng rồi đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#彥葉