Tuấn Văn 82

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GTNV


































































































Chap 1
Tại trường NINE PERCENT

Tại lớp 12a9...

GVCN : các em à... ngày mai thì lớp chúng ta sẽ đi leo núi và cắm trại ở đó 2 ngày 1 đêm nhé các em... 3h sáng mai các em tập trúng tại trường để xuất phát nhé...

All : dạ...

GVCN : chúng ta ra về nhé...

Sau đó tất cả đều ra về...

Cứ như vậy cho đến ngày hôm sau...

Sau 5 tiếng di chuyển thì cuối cùng cũng đã đến...

Tại núi...

All : đẹp quá đi...

GVCN : bây giờ chúng ta dựng liều, lấy củi...sau đó tối chúng ta sẽ nướng thịt và chia cặp ngủ nhé...

All : dạ...

Sau khi xong tất cả công việc...

Lúc này cũng đã là 19h tối...

Hs nam 1 : woa... Văn đảm đang thật...

Hs nữ 1 : Văn là người học giỏi, xinh đẹp, tốt bụng lại... nữa

Hs nữ 2 : đúng vậy...ai như ai kia...

Văn : được rồi...đừng nói nữa...

GVCN : woa... Văn à, em khéo tay thật

Văn :..."cười "

GVCN : chúng ta nhập tiệc thôi nào...

Cứ như vậy cho đến sáng...

Hs : đã đến lúc về rồi, chán quá đi...

GVCN : chúng ta dọn dẹp rồi về...

Sau khi dọn dẹp xong...

GVCN : lần này chúng ta sẽ leo núi mà ko dùng cáp treo nhé...

All : dạ...

Sau khi đi được 2 tiếng thì...

GVCN : chỗ này rất khó đi... các em hãy cẩn thận đó...

All : dạ...

Vy : đây là lúc để mày hành động đó, nhanh lên đi...

Thảo : tao sợ...

Châu : nó là người đã khiến mày...

Thảo : tao...

Gia Hân : mau hành động đi...

Thảo : tao biết rồi... Văn

Văn : có chuyện gì à...aa

Cô ta đẩy mạnh Cô xuống... Cô bị đẩy ngã xuống biển sâu ko thấy đáy và bị đập đầu vào tảng đá...

Mai : mày làm được rồi đó...

All : Văn...

GVCN lấy đt ra...

Cứ như vậy cho đến 7 năm sau...

Tại Đất Nước Trung Hoa Xinh Đẹp...

Văn : aa..."ngồi bật dậy "

Quản gia : Tiểu Thư... Cô tỉnh rồi...

Văn : dì là ai...

Quản gia : dạ...tui là quản gia ạ...

Văn : dì đã cứu tôi sao...

Quản gia : dạ Chủ Tịch của chúng tui đã cứu Cô đó ạ...

Văn : cứu Tôi sao...

: dì ra ngoài đi..."đi vào nói "

Quản gia : dạ...xin phép Chủ Tịch và Tiểu Thư ạ..."cúi đầu chào, rời đi "

Văn : Anh...đã cứu Tôi sao...

Ngạn Tuấn : ukm... lúc đó Cô nằm trên tảng đá, khắp người đầy vết thương lớn nhỏ...và máu trên đầu rất nhiều, đưa Cô đến bệnh viện... được 1 năm nhưng Cô vẫn chưa tỉnh nên Tôi đã đưa Cô về Trung Quốc để chữa trị...

Văn : Tôi nằm bao lâu rồi...

Ngạn Tuấn : 6 năm rồi...

Văn : cảm ơn Anh..."nhìn xuống ". Đồ này là...

Ngạn Tuấn : đồ của Tôi... nhưng quản gia thay cho Cô...

Văn : cảm ơn...cảm ơn Anh đã cứu Tôi..."nhìn xuống cổ". Sợi dây chuyền của Tôi đâu rồi...

Ngạn Tuấn : là sợi này...đúng ko, hửm " cầm sợi dây chuyền trước mặt Cô "

Văn : sợi dây chuyền của Tôi mà...sao nó lại ở chỗ Anh...

Ngạn Tuấn : sau khi nhập viện...

Văn : vậy trả cho Tôi...

Ngạn Tuấn : ko... Tại sao Tôi phải nghe lời Em...hửm

Văn : Anh..."giơ tay, định tát Anh "

Ngạn Tuấn : Em định đánh Tôi à... Em còn yếu lắm, dưỡng sức đi...

Văn : hức... hức, Anh ức hiếp Tôi...

Ngạn Tuấn : Em nói Tôi ức hiếp Em à...

Văn : đúng vậy...

Ngạn Tuấn : Tôi ko ức hiếp người yếu đuối như Em... Diệp Tiểu Thư...

Văn : Anh...sao Anh biết...

Ngạn Tuấn : chẳng lẽ Tôi ko biết điều tra à...

Văn : Anh...

Ngạn Tuấn : Em nghỉ ngơi đi...

Văn : dù gì cũng cảm ơn Anh...

Ngạn Tuấn :..." Anh đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại "

Cô cũng nhắm mắt lại ngủ...

Lúc này tại thư phòng...

Từ Khôn : sao vậy... Cô Ta sao rồi...

Ngạn Tuấn : tỉnh rồi...

Lập Nông : Cô Ta có nhớ gì ko...

Ngạn Tuấn : đầu đập mạnh vào tảng đá, máu chảy nhiều...

Thừa Thừa : vậy kêu Tụi Nó đến khám cho Cô Ta đi...

Anh đi lại tủ rượu lấy chai rượu mạnh và ly đi lại bàn ngồi xuống ghế rót ra rồi uống cạn ly rượu...

Justin : Thằng Này...

Cứ như vậy cho đến 2 tiếng sau...

Anh lấy đt rồi gọi cho ai đó..

: ok... Tụi Tao tới liền...

Ngạn Tuấn :..."cúp máy "

Cứ như vậy cho đến 2 tiếng sau...

: hello...

Ngạn Tuấn : làm gì mà đến trễ vậy...

Nhất Bác : đâu phải gần đâu mà muốn nhanh mạy...

Ngạn Tuấn :..."lạnh, nhìn Bác Chiến "

Tiêu Chiến : khám cho ai vậy...

Anh đứng dậy đi trước...rồi Bác Chiến, 8 Anh đi theo sau...

Lúc này tại phòng Anh...

Văn :..."ngồi bật dậy "

Ngạn Tuấn : sao..."ngồi xuống giường"

Văn : ác mộng... Anh uống rượu à...

Ngạn Tuấn : hay nhỉ...

Văn : Anh nghĩ Tôi biết uống rượu sao

Ngạn Tuấn : Em cũng biết uống rượu sao... Ai dạy Em uống...

Văn : Anh ấy...

Ngạn Tuấn : ukm... Em nằm xuống đi...

Văn : ko muốn nằm đâu...

Ngạn Tuấn : để còn khám nữa...

Văn :..."bĩu môi "

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu Cô "

Văn : hứ... Anh xoa đầu Tôi, Tôi ko cao lên được đâu...

Ngạn Tuấn : ko cần cao cũng được...

Văn : ko muốn đâu... Tôi muốn cao hơn Anh, cao gấp đôi Anh...

Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô "

Anh bế Cô lên, nhẹ nhàng để Cô ngồi dựa ra đầu giường...

Ngạn Tuấn : khám đi..."đứng lên nói "

Bác Chiến : ok...

Cứ như vậy cho đến 15p sau...

Sau khi Bác Chiến khám xong...

Ngạn Tuấn : sao rồi...

Nhất Bác : ko sao, đầu bị đập mạnh vào tảng đá, mất máu nhiều trong thời gian dài, dẫn đến nằm thực vật, nhưng đã tỉnh rồi...

Ngạn Tuấn : Cô ấy ko nhớ gì hết...

Tiêu Chiến : nhưng...dẫn đến mất trí nhớ tạm thời...

Ngạn Tuấn : khi nào sẽ nhớ lại...

Nhất Bác :...

Ngạn Tuấn :..." ngồi xuống giường "

Văn:nhứt đầu quá à "dựa vào vai Anh"

Ngạn Tuấn : đừng suy nghĩ nữa...

Văn : ưm..."dựa vai Anh "

Ngạn Tuấn : ngủ đi...

Văn :..."nhắm mắt, dựa vai Anh "

Anh nhẹ nhàng bế Cô lên, để Cô nằm xuống giường, đắp chăn lại cho Cô...

Ngạn Tuấn : đến thư phòng "đi trước"

Bác Chiến, 8 Anh : ok..."theo sau Anh "

Lúc này tại thư phòng...

Anh đi lại tủ rượu lấy chai rượu mạnh và ly đi lại bàn ngồi xuống ghế, rót rượu ra ly rồi uống cạn...

Tiêu Chiến : ayza... sao uống nhiều rượu vậy Anh Bạn...

Ngạn Tuấn :..." lạnh, toả sát khí "

Chính Đình : Tụi Tao sợ rồi...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng đứng lên đi lại bàn làm việc, ngồi xuống ghế, mở tủ lấy bức hình của...ra xem

Bác Chiến, 8 Anh tò mò đứng lên đi lại xem thử là ai thì...

Nhất Bác : Cô Ta là...

Ngạn Tuấn :..."gật đầu "

Tiêu Chiến : vậy là đã tìm được Con Bé rồi sao...

Ngạn Tuấn :..."gật đầu, nhìn bức hình"

Tử Dị : sao vậy...

Ngạn Tuấn :...

Nhất Bác : hiểu vấn đề rồi... có nghĩa là Ngạn Tuấn nó... vì Con Bé bị mất trí nhớ...

Tiểu Quỷ : lúc nãy 2 Tụi Nó nói...

Ngạn Tuấn : ra ngoài...

Trường Tĩnh : hả...

Ngạn Tuấn : Tao nói ra ngoài..

Bác Chiến, 8 Anh : Tụi Tao biết rồi...

Nói rồi Bác Chiến, 8 Anh đều ra ngoài

Lúc này bên ngoài...

Từ Khôn : haizzz...phải làm sao bây giờ đây... Con Bé mà ko nhớ lại thì...

Tiêu Chiến : Con Bé bị mất trí nhớ tạm thời, vẫn còn chút ký ức... nhưng rất mờ nhạt, chỉ có Ngạn Tuấn mới giúp được Con Bé thôi...

Lập Nông : lạnh lùng đến đáng sợ...

Nhất Bác : thì bởi vậy Ngạn Tuấn nó dành tất cả mọi cưng chiều, ôn nhu, che chở, yêu thương, chăm sóc cho Con Bé mà...

Tiêu Chiến : nhưng mà Con Bé Văn vẫn sợ khi mỗi khi Ngạn Tuấn nó tức giận đó nha...

Thừa Thừa : ukm...nhưng mà đỡ hơn Chúng Ta...

Nhất Bác : thì bởi, nói chung chỉ có Con Bé Văn thôi...

Justin : vậy mới nói...

Cứ như vậy cho đến 2 tiếng sau...

Lúc này tại phòng Anh...

Văn :..."nheo mày, ngồi bật dậy "

Tiêu Chiến : Cô thức rồi đó à...

Văn :..."gật đầu, nhìn xung quanh "

Chính Đình : Cô tìm Ngạn Tuấn à...

Văn :..."gật đầu "

Nhất Bác : để Tụi Tôi dẫn Cô đi...

Văn : ko cần..."đứng lên, rời đi "

Tiêu Chiến : Cô Ta đi đâu vậy...

Tử Dị : đi theo xem thử mới biết chứ...

Bác Chiến, 6 Anh : ok...

Lúc này tại thư phòng...

Cô mở cửa đi vào phòng thì thấy Anh đang ngồi quay lưng ra...

Ngạn Tuấn : thức rồi à..."quay mặt ra "

Văn : ưm..."đi lại chỗ Anh "

Cô đi lại chỗ Anh...nheo mày khi thấy Anh đang cầm bức hình của mình...

Văn : cái này...

Ngạn Tuấn : Em ko nhận ra bức hình của mình à...

Văn : cũng nhận ra... nhưng Tôi lại ko có...

Ngạn Tuấn : cứ từ từ nhớ...ko cần gấp đâu..."kéo Cô ngồi lên đùi mình "

Văn : ưm..."ôm cổ Anh "

Ngạn Tuấn : sao...

Văn : ko biết... nhưng cứ thấy ký ức về Chàng Trai...

Ngạn Tuấn : từ từ Em để nhớ...ko cần gấp đâu...

Văn : ưm...

Cứ như vậy cho đến 3 tháng sau...

Văn : aa...

Cô bị ả NL đẩy mạnh nên đầu Cô đập vào cạnh bàn...

Ngạn Tuấn : Văn...

Anh nhẹ nhàng bế Cô lên rồi đi nhanh lên phòng...

Lúc này tại phòng Anh...

Anh bế Cô vào phòng, nhẹ nhàng để Cô nằm xuống giường, đắp chăn cho Cô, ngồi xuống giường, nắm chặt tay, hôn lên mu bàn tay Cô...

Bác Chiến, 8 Anh : hello...

Ngạn Tuấn :..."ra hiệu cho Bác Chiến "

Bác Chiến : ok...

Cứ như vậy cho đến 15p sau...

Sau khi Bác Chiến cho Cô xong

Ngạn Tuấn : sao rồi...

Nhất Bác : đã nhớ lại rồi...

Ngạn Tuấn : ra ngoài...

Bác Chiến, 8 Anh : ok...

Sau khi Bác Chiến, 8 Anh ra ngoài thì

Anh đi ra cửa, khóa cửa lại, ngồi xuống giường, nắm chặt tay, hôn lên mu bàn tay Cô...

Cứ như vậy cho đến 2 tiếng sau...

Văn : ko..."ngồi bật dậy "

Ngạn Tuấn : tỉnh rồi à...

Văn : Ngạn Tuấn..."ôm đầu "

Ngạn Tuấn :..."xoa xoa thái dương Cô "

Văn :..."nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : làm sao..."cưng chiều Cô "

Văn : hức... hức " òa khóc nức nở "

Ngạn Tuấn : ayzo wei, chịu nhớ rồi đó à..."ôm chặt Cô vào lòng "

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : sao để ngã vậy...

Văn : Em ko biết, nhưng có người phía sau đẩy Em ngã...

Ngạn Tuấn : ngoan... Anh cho người điều tra...

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "

Tiêu Chiến :

Tiểu Quỷ :

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#彥葉