TuanMjxDo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai người con gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bà vợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm cũng mất, nên Tấm phải ở cùng với dì ghẻ là mẹ của Cám.

- Tấmmmm!!!!!!!!! Tao đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơ maaaaaaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm.

- Tấmmmm!!!!!!!!! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cái mâm???

Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa, cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếp sống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng, trong khi Cám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen là văn võ song toàn. Very

Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến và rằng: "Hai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, cho thơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đứa nào bắt được nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ, tôm thì càng tốt" .

Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm chăm lam, chăm làm. Cô nhảy ào xuống đồng. Một tay cô mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó sau rồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ.

Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm cất tiếng gọi Cám đi về. Tỉnh dậy, Cám bỗng thấy hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy giỏ của mình trống rỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám còn chứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trót xơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy, để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bất giác đưa tay che lấy miệng mình...

Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám và thưởng cho Cám cái yếm đỏ. Còn Tấm, cô khóc tấm tức rồi lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Cô thấy cuộc đời sau lắm trái ngang. Cô đã bỏ ra bao nhiêu công sức để bắt đầy giỏ tôm tép mang về cho mẹ ghẻ, vậy mà lúc lên bờ, cô đã cả tin khi nghe Cám nói: "Chị Tấm ơi chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻo về mẹ mắng". Rồi lừa lúc Tấm quay đi, Cám đã tráo bỏ giỏ rỗng của mình lấy giỏ đầy của Tấm rồi phi trâu một mạch về lĩnh yếm mới, bỏ lại đằng sau vài viên gạch do Tấm ném với theo.

"Thôi thì của đi thay người", Tấm tặc lưỡi. Sau đó cô nhẹ nhàng thả con cá Bống trong giỏ xuống giếng. Con cá Bống này là của một người đàn ông lạ mặt tặng cho. Lúc ở ngoài đồng tép, đang nằm đập thùm thụp hai tay xuống đất vì uất ức, bất chợt ngẩng lên, Tấm bỗng thấy ông ta từ đâu xuất hiện. Ông tự giới thiệu mình là Bụt. Tấm nhớ rõ lắm vì cái tên này lần đầu tiên cô thấy có trên đời. Lúc đầu cô đã nghĩ thầm Tên gì mà xâu tệ, sao không giới thiệu tên Việt hay Hảo đi cho đẹp???. Tuy nhiên, cô đã trở nên có cảm tình khi nghe ông nhẹ nhàng hỏi: "Vì sao con khóc?". Sau khi nghe Tấm kể lại mọi chuyện, ông Bụt mới cho Tấm con cá Bống này và dặn, mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ gọi: "Bống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người." Dặn xong, ông bỏ chạy vì bị con chó becgie mà Tấm mang theo nhe bộ hàm thiếu bốn chiếc răng cửa ra dọa.

Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều lén trút một bát cơm nóng hổi vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống. Những lúc như vậy, Tấm phải vừa nhảy vừa huýt gió để dì ghẻ và Cám khỏi nghi ngờ về hành động của mình. Tuy nhiên, hành động đó của Tấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ

42. Trong một ký túc xá sinh viên, cô gái Bỉ và cô gái Ả Rập sống chung một phòng. Một hôm, trời đã khuya, cô gái Bỉ hỏi cô Ả Rập:

- Phatima, bạn đã ngủ chưa đấy?

- Cảm ơn bạn, mình chưa ngủ! Cô Ả Rập trả lời.

- Ôồ, bạn có thể cho mình vay 100 đô là được không?

- Khò ... khò ... khò ..!

43. Anh chàng thợ săn hảo tâm mời hàng xóm sang ăn tiệc. Ngon thì ngon thật đấy nhưng có kẻ phải đau lòng rơi lệ.

Một chàng thợ săn mới vào nghề mời hàng xóm, người đang đau buồn vì mất chú mèo cưng sang ăn mừng chuyến đi săn đầu tiên. Sau khi cơm no rượu say, người hàng xóm nức nở khen ngon rồi hỏi:

- Món gì thế?

- Thịt thỏ - Chủ nhà đáp.

- Anh tìm đâu ra thỏ ở vùng này?

- Tối qua, tôi đang ở trong nhà thì có tiếng động ngoài cửa. Tôi mang súng bước ra, thấy một con thỏ giương mắt nhìn, tôi cho nó ngay một phát vào giữa trán. Nó chỉ kịp kêu... "meo" một tiếng.

44. Cô giáo giảng dạy cho học sinh về tổ tiên loài người là Ađam và Eva, nhưng cậu bé Pitơ bỗng đứng dậy:

- Thưa cô, không phải ạ, bố em bảo tổ tiên loài người là loài khỉ.

Cô giáo trả lời:

- Cũng có thể Pitơ ạ, nhưng lúc này chúng ta không nói gì về gia đình em.

Chiến tranh và hòa bình

Một người lê chiếc chân khập khiễng của mình trên đường thì thấy 1 người đi ngược chiều cũng trong bộ dạng như vậy, ông ta tỏ vẻ đồng cảm, chỉ vào chân mình rồi nói:

- Chiến tranh vùng vịnh, cách đây 20 năm!

Người kia cũng nhăn nhó chỉ vào chân mình trả lời:

- Cứt chó, cách đây 20 mét!

--------------------------------------------------------------------------------

Với những ai dang độ tuổi 25 nên đọc và nhớ về quá khứ của mình...

................

Ầy dà, tình cờ hôm nay điền đơn bảo hiểm y tế, lẩn thẩn tính toán một hồi thì phát hiện ra mình chẵn tròn 25 phát mà thấy tủi gì mà tủi. Nhớ thủa xưa, cụ Nguyễn Hiền 13 tuổi đỗ Trạng nguyên công thành danh toại, Trần Quốc Toản tí tuổi bọ cũng vung quắm lùa giặc ngoại xâm chạy rẽ đất rẽ cát.. Nhìn lại cái phận mình gấp đôi tuổi các cụ ngày đó mà chỉ có mỗi cái dái khô, tuần trước mới được gái tặng cho quả underwear 12 cò, còn trước đấy vẫn còn đang đóng khố.

Mà, âu cũng là thời thế thế thời, trách đời thì chưa đủ hận, trách người thì chẳng biết trách ai, trách mình thì.. đéo muốn trách. Trách là trách cái tuổi này này, tuổi 25 nó hãm, hãm lắm. Thà là già thêm, thà là trẻ đi, đây lại dở dở ương ương, nửa Mán nửa Mường, chẳng ra cái đéo gì cả.

Éo le lắm..

Năm 13 tuổi, anh gọi cả lũ bạn cùng xem phim tươi mát.

Năm 25 tuổi, thỉnh thoảng anh vẫn xem, nhưng xem một mình.

Năm 14 tuổi, anh chôm nữ trang bà già mang đi cắm.

Năm 25 tuổi, anh phải mua nữ trang tặng bà già.

Năm 15 tuổi, chỉ cần một câu "soi" sẵn sàng đổ máu.

Năm 25 tuổi, gặp thằng boy tóc vàng tuổi cỡ 13, nó nhìn anh, anh liếc lại, nó bảo "NHÌN CÁI LỒN". Anh ngỡ ngàng, cúi mặt, vừa đi vừa khóc..

Năm 16 tuổi, sáng ngủ dạy chỉ cần một tay có thể đè cái "ấy" xuống.

Năm 25 tuổi, già yếu rồi, phải dùng đến 2 tay.

Năm 17 tuổi, anh dạt nhà.

Năm 25 tuổi, anh phải đi tìm thằng cháu đang dạt.

Năm 18 tuổi, anh lừa gái.

Năm 25 tuổi, gái nó chăn anh.

Năm 19 tuổi, anh nghĩ ngày mai đi chơi với em nào.

Năm 25 tuổi, anh chẳng có em nào mà đi.

Năm 20 tuổi, anh dõng dạc "Yêu thì yêu, đéo yêu thì tản giái, chim cút".

Năm 25 tuổi, anh thì thào "Yêu thì yêu, không yêu thì cứ yêu, chim anh".

Năm 21 tuổi, anh phang lấy thành tích.

Năm 25 tuổi, anh phang cho đỡ.. "ấy".

Năm 22 tuổi, học xong, nghĩ cái đéo gì cũng làm được.

Năm 25 tuổi, đi làm rồi, chẳng làm được cái kon kặc gì.

Năm 23 tuổi, bắt đầu nghĩ 25 tuổi sẽ như thế nào!

Năm 25 tuổi, ước gì đang 18 tuổi.

Kn biết là những truyện của mình có chưa,có lẽ là đa số có rồi,nhưng biết đâu có em nào thoát thì sao nhỉ?! Thôi cứ post hết vì mình đọc lại hoài mà vẫn cười được,mong là các bạn cũng vậy,nhé ! (^.^)

~*~

Có ba chàng trai người Mĩ đi du lich ở rừng già Amazon, chẳng may bi lạc giữa đường và bị một bộ lạc ăn thịt người rất là dã man bắt giữ, 3 chàng trai nài nỉ van xin người tù trưởng tha mạng cho mình, nguòi tù trưởng đồng ý nhưng với một điều kiện là 3 người phải vào rùng để lấy về cho ông ta mỗi người một loại trái cây nhưng mà phải có đủ 10 trái, và chỉ trong vòng 1 tiếng đồng hồ thôi, nói xong, 3 chàng trai liền vào rừng và chỉ một lúc sau thì chàng trai thứ nhất trở về với 10 trái cam, người tù trưởng tỏ vẻ hài lòng vói chàng trai này và nói :

Mày cũng nhanh tay quá, vậy bây giờ mày có muốn sống không?

-Chàng trai 1 : Dạ thưa ông, con xin ông tha cho con ạ .

-Tù trưởng : Tao tha mạng cho mày cũng duoc, nhưng mà mày phải nhét hết 10 trái cam của mày vào trong hậu môn, nhét vào được hết 10 trái thì tao tha, còn không thì tao ăn thit.

Chàng trai vội vàng cởi quần ra và bắt đầu nhét cam , nhưng mà làm sao anh ta có thể nhét vào bằng đó trái cam được chứ, thế là số phận của anh ta bị kết liễu,và hồn của anh ta thì bay lên trời.

Một thời gian sau đó thì chàng trai thứ 2 hăm hở trở về, trên tay anh ta là 10 trái nho, thật là may mắn cho anh ta. Và anh ta cũng bị bắt nhét 10 trái nho, 10 trái nho thì có vẻ dễ dàng với anh ta thật vì anh ta nhét một hồi thôi thì đã được 9 trái rồi, nhưng bỗng nhiên anh ta lại phì cười và 9 trái nho đó bị phọt ra ngoài, thật là đáng tiếc, và thế là hồn lìa khỏi xác, thật là tội nghiệp, hồn của chàng trai thú 2 bay lên trời thì gặp hồn của anh chàng thứ 1, anh chàng thứ 1 vội vàng hỏi :

- Hồn 1 ( ngạc nhiên pha lẫn ngây thơ) : Tôi thấy anh nhét nho xung lắm mà, sao tự nhiên đang nhét lại phì cười ra để cho nho nó tọt hết ra ngoài vây?

-Hồn 2 : Tôi cũng biết vậy, nhưng mà anh có biết không , khi tôi đang cúi xuống để nhét trái nho cuối cùng thì tôi thấy thằng cha kia đang là khệ nệ kéo về một lượt 10 trái sầu riêng, tui mắc cười quá, không hiểu nỗi làm sao mà nó có thể nhét vào 10 trái sầu riêng đưọc, nghĩ đến đây thì tui chịu hết nỗi nên bật cười...

----

Một cô gái xinh đẹp, ngây thơ tới cổng thiên đàng. Vị thiên thần gác cửa hỏi:

_ Con còn là con gái đồng trinh chứ?

_ Dạ, con cũng tin như vậy.

_ Thế nào? Sao con không xác nhận được điều đó mà chỉ tin thôi? Con hảy vào phòng bên để khám nghiệm. Nếu thật còn đồng trinh thì con sẽ được nhập thiên đàng...nhưng ít nhất phải có bằng chứng.

Sau khi khám nghiệm, thiên thần phụ trách sản khoa tâu rằng:

_ Nếu nói rằng cô gái này còn đồng trinh thì cũng được. Chỉ có điều hơi lạ lùng là khác với những cô gái khác, có bảy lỗ thủng nhỏ như những lỗ kim.

Thiên thần gác cửa ngạc nhiên:

_ Sao? Những lỗ thủng bằng lỗ kim thôi ư! Chúng ta không thể đầy một thiếu nữ xuống địa ngục vì lý do đó. Ta chấp nhận cho cô gái vào thiên đàng, nhưng trước khi qua cửa, con cho biết tên.

Cô gái bẽn lẽn:

Tên con là Bạch Tuyết

----

Chuyện ba con rận

Có một cô gái rất xinh đẹp nhưng rất ở dơ .Một hôm cô ta có hẹn với bạn trai nên cô ta phải tắm rửa rất sạch sẽ nhưng thật ko may trên người cô vẫn còn sót lại 3 con rận .

Sau đêm đó 3 con rận ngồi tâm sự với nhau .

Con thứ nhất nói: Hôm qua tao đen quá mày ui .Tao đang dạo chơi thì bị 1 con lươn nhầy nhầy ướt ướt nó lùa tao vào 1 khu rừng rậm rạp .Nó cứ bò đi bò lại may mà tao ôm được vào 1 cái cây may mà thoát chết .

Con thứ 2 tiếp lời: Đen thế đ.. nào bằng tao , hôm qua tao cũng đang dạo chơi trong khu rừng đó . Nhưng tao lại bắt gặp 1 con rắn to ,đầu nó trơn bóng , nó cứ chui ra chui vào cái hang .Tao phải bám vào 1 cái cây ở cửa hang may mà thóat chết .

Con thứ 3 chen lời :Chúng mày đen thế đ.. nào bằng tao được.

Hôm qua tao cũng ở trong khu rừng ấy ,tao cũng gặp con rắn đó ,tao sợ quá nên chui vào trong hang để trốn tưởng thoát rùi nào ngờ bị con rắn nó phun nước miếng tý chít, hichic!!!!!!!!!!!!

----

Bị bố mẹ 2 bên phản đối, để bảo vệ tình yêu , hai người rủ nhau đi nhảy cầu tự tử . Đi đến cầu , người con trai nói : "em nhảy xuống trước đi" , người con gái lại nói : "anh xuống trước đi" , thế là anh ta nhảy xuống . Anh ta nói vọng lên : "em ơi nhảy xuống đi" , cô gái nói : "bố thằng ngu , cho mày chết" . Chàng trai nói vọng lên : "bố mày biết bơi , bố mày đek sợ, bố mày lên bờ thì mày chết với bố

-----

Một chàng trai lạc trong rừng tìm được một nhà sàn, chủ nhà là một ông già người Trung Quốc.

- Tôi xin ở trọ một đêm.

- Được, nhưng có một điều kiện, nếu anh động vào con gái tôi thì phải chịu ba hình phạt tàn khốc của Trung Quốc.

Chấp nhận điều kiện xong anh chàng mới nhìn thấy cô con gái lão đẹp như thiên thần, thân hình tuyệt mỹ. Tệ hại hơn cả là cái nháy mắt đầy ngụ ý của nàng. Cơm tối xong xuôi, lão già đi ngủ trước, không quên để lại ánh mắt răn đe chàng trai nọ.

Nửa đêm, chàng lẻn sang phòng cô gái... Sáng hôm sau, mệt mỏi nhưng hạnh phúc, chàng về giường và thiếp đi. Lúc tỉnh dậy, chàng thấy một tảng đá rất to đè trên ngực, có một dòng chữ:

"Hình phạt thứ nhất: Một tảng đá to trên ngực!".

Thường quá, chàng nhấc tảng đá và ném qua cửa sổ. Vừa lúc đó, chàng bỗng thấy dòng cảnh báo thứ hai dán cạnh cửa sổ:

"Hình phạt thứ hai: Vật gây án bị buộc vào tảng đá bằng dây thừng!".

Rùng mình, chàng nhảy đại qua cửa sổ theo tảng đá, trong lúc rơi từ cửa sổ xuống chàng thấy dòng cảnh báo cuối cùng viết rất to trên mặt đất:

"Hình phạt thứ ba: Vật gây án còn bị buộc vào chân giường bằng dây đàn violon!".

----

Thanh niên 26 tuổi, đọc thân vui tính, khoẻ mạnh không rượu chè bài bạc chích choác, yêu màu tím, tôn thờ sự thủy chung, hơi lãng mạn, có khả năng tự chăm sóc bản thân và người khác, ăn ngủ luôn đúng giờ giấc, sống rất kỷ luật. Không lang thang trên mạng, chít chát hay chơi game trực tuyến. Đã sống theo đúng thời khoá biểu trên 2 năm và sẽ tiếp tục như thế cho đến hết cuộc đời còn lại. Muốn quen biết các cô gái dịu hiền, đẹp, có lòng vị tha... Ai mến xin thư về cho: Nguyễn Xuân Chiến, khu tù chung thân, trại 5 Thanh Hóa

----

Tại bệnh viện tâm thần, một bệnh nhân xin về nhà. Bác sĩ nói:

- Anh muốn về nhà cũng được thôi, nếu anh thật sự khỏi bệnh.

- Ồ! Em khỏi lâu rồi thưa bác sĩ!

- Vậy khi ra viện anh sẽ làm gì?

- Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn bệnh viện.

Bệnh nhân lập tức được nhốt lại để điều trị tiếp. Một tháng sau, anh ta tiếp tục đòi về. Bác sĩ lặp lại câu hỏi:

- Khi ra viện anh sẽ làm gì?

- Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn bệnh viện.

Bệnh nhân lại được nhốt lại điều trị. Ba tháng sau, anh ta lại đòi về. Bác sĩ kiểm tra sự tỉnh táo của anh ta:

- Ra khỏi viện anh sẽ làm gì?

- Dạ... em về nhà thưa bác sĩ.

- À, khá lắm!. Rồi sao nữa?

- Dạ, em tắm rửa sạch sẽ, hớt tóc, cạo râu đàng hoàng.

- Tốt, sau đó thì sao?

- Dạ, em đi chơi phố, làm quen với một cô gái xinh đẹp. Em sẽ mời cô ấy đi ăn kem, nghe nhạc hoặc khiêu vũ.

- Tuyệt! Anh hết bệnh thật rồi đấy. Nhưng sau khi khiêu vũ thì sao?

- Dạ! Em sẽ mời cô ấy về nhà, xin cởi áo...

- Anh quá lắm nhé! Anh cần phải giữ gìn sức khoẻ đấy, anh chỉ mới vừa hồi phục thôi đó nghe.

- Bác sĩ yên tâm. Em đề nghị cô ấy cởi áo rồi xin các sợi dây thun của nịt ngực cô ấy để làm ná và em sẽ quay lại - anh ta gào lên - bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.

----

Một anh chàng Mỹ to lớn và một anh chàng Pháp nhỏ thó cùng vào quán nước, hai người không quen nhau.

Anh người Mỹ gọi Coca-Cola, còn anh người Pháp gọi bia. Chủ quán mang ly Coca-Cola cho anh người Mỹ trước. Anh chàng Pháp trông thấy trên ly Coca-Cola có một con kiến bèn nói:

- Fourmi (tiếng Pháp có nghĩa là con kiến)

Anh chàng Mỹ tưỡng anh người Pháp nói tiếng Anh "for me" bèn trợn mắt nói:

- For me, not for you!

Anh chàng Pháp chỉ tay lên ly phân trần:

- Fourmi!

Anh Mỹ đứng phắt dậy:

- For me!

Rồi tiến tới đấm một cái vào giữa mặt anh người Pháp. Anh chàng Pháp ôm mặt ra khỏi quán. Một vài người khách biết tiếng Pháp chứng kiến cảnh này tới giải thích cho anh chàng người Mỹ hiểu. Anh ta tỏ vẻ hối hận lắm và hứa nếu gặp lại anh người Pháp đó sẽ xin lỗi anh ta.

Hôm sau anh người Mỹ vẫn rầu rầu ngồi uống một mình tại quán nước, hy vọng gặp lại anh người Pháp. May sao, vừa lúc đó anh chàng Pháp đẩy cửa bước vào. Anh người Mỹ mừng quá nhỏm dậy vừa vẫy anh Pháp vừa reo lên:

- Come here!

Anh chàng người Pháp mặt tái đi, lẩm bẩm trong miệng:

- Comme hier! (Như hôm qua)

Rồi quay ra cửa ù té chạy. Anh Mỹ đuổi theo:

- Come here! Excuse me! Come here!

Anh Pháp chạy nhanh hơn vừa chạy vừa la:

- Non! Come hier! Non! Non!

---

Một ngày đẹp trời nọ,thỏ đang tung tăng trong một cánh rừng thì gặp đúng ngay chị hươu đang tằn mằn tẩn mẩn se điếu cần sa ....

Thấy vậy thỏ liền nói:

-Chị Hươu , sao chị lại tìm vui vùi chôn di tương lai với ba cái thứ ấy .... chị xem, trời xanh, nắng ấm .... chị theo em chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!.

Nghe xong, chị Hươu chợt nghĩ lại rồi quăng đi điếu cần sa chạy theo Thỏ ....

Thỏ và Hươu đang tung tăng thì đụng ngay anh Heo rừng đang lui cui với ống chích và muỗng nước chuẩn bị "phóng" một liều HEROIN ... Thấy vậy Thỏ liền nói:

-Anh Heo , sao anh lại tìm vui vùi chôn đi tương lai với ba cái thứ ấy ....anh xem, trời xanh, nắng ấm .... anh theo em và chị Hươu chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!.

Nghe xong, anh Heo chợt nghĩ lại rồi quăng đi ống chích chạy theo Thỏ ....

Thỏ, Hươu, và Heo đang tung tăng thì đụng ngay anh Sư tử đang lui cui với tấm kiếng nhỏ, dao lam, và ống hít chuẩn bị hít một hơi Cocaine .... Thấy vậy Thỏ liền nói :

- Anh Sư Tử , sao anh lại tìm vui vùi chôn đi tương lai với ba cái thứ ấy .... anh xem , trời xanh, nắng ấm .... anh theo em, chị Hươu, và anh Heo chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!

Nghe xong, anh Sư Tử nhẹ nhàng để kiếng nhỏ, dao lam, ống hít xuống... rồi bất chợt giơ tay trái ra thộp cổ Thỏ giở lên cao ... tay phải nắm lại, cong cùi chỏ chuẩn bị cho Thỏ một quả trời giáng thì chị Hươu vội lên tiếng can ngay:

-Anh Sư Tử , Thỏ tốt .... cho mình lời khuyên phải ... sao anh lại nỡ lòng nào ra tay đánh THỏ

Heo góp lời :

- Ừa, chị Hươu nói đúng đó, anh Sư Tử ... anh tha cho Thỏ!

Sử Tử xoay qua trợn mắt nhìn Hươu và Heo:

- Tổ cha tụi bay không có biết ....

Ðâu phải đây là lần thứ nhất .... tao bị nó lừa một lần rồi ... nó rủ .... tao cũng chạy theo nó vòng vòng như thằng khùng ... mệt bỏ mẹ!!! ...

Cứ mỗi lần nó phê " THUỐC LẮC" thì gặp ai mà nó không rủ !!!

Một anh chàng từ nông thôn ra thành phố xin được làm chân bán hàng tại cửa hàng bách hoá trung tâm, nơi đáp ứng mọi nhu cầu mua sắm trên đời.

Ông chủ hỏi anh ta:

- Anh đã có kinh nghiệm trong công việc này chưa?

- Rồi, thưa ông! Tôi từng bán hàng ở quê - Chàng trai đáp.

- Tốt! Cậu sẽ bắt đầu thử việc vào ngày mai và tôi sẽ đến kiểm tra kết quả công việc sau khi hết giờ làm - Ông chủ nói.

Với chàng trai, ngày làm việc đầu tiên dài đằng đẵng và thật căng thẳng nhưng mãi rồi cũng tới 5h chiều. Ông chủ xuất hiện và hỏi:

- Hôm nay cậu phục vụ được bao nhiêu khách hàng?

- Một. - Nhân viên bán hàng mới đáp.

- Mỗi một thôi à! - Ông chủ nổi giận - Hàng ngày, mỗi nhân viên của tôi phục vụ được 20 đến 30 khách hàng kia! Thế cậu bán được bao nhiêu tiền?

- Ba trăm nghìn đôla, thưa ông.

- Thế quái nào mà cậu bán được nhiều như vậy? - Ông chủ ngạc nhiên.

Chàng trai giải thích:

- Ông khách đó vào cửa hàng và tôi bán cho ông ta một lưỡi câu nhỏ, rồi một lưỡi câu vừa và cuối cùng là một lưỡi câu cỡ đại. Tiếp đó, tôi bán cho ông ta một sợi dây câu nhỏ, một sợi vừa và một sợi lớn. Tôi hỏi xem ông ta câu cá ở đâu và vị khách đáp: "Ở bờ biển". Tôi gợi ý ông ta nên mua một chiếc xuồng câu rồi đưa ông tới bộ phận bán thuyền, thuyết phục ông mua một xuồng cao tốc dài 7 mét gắn 2 động cơ. Chiếc Wolkswagen của ông ấy không kéo nổi cái xuồng nên tôi bán cho ông một chiếc Land Cruiser Deluxe nữa.

Ông chủ loạng choạng vì choáng:

- Cậu bán tất cả những thứ đó cho một người vào mua lưỡi câu?

- Không! - Chàng trai đáp - Ông ta hỏi mua băng vệ sinh cho vợ, và tôi bảo: "Kỳ nghỉ cuối tuần của ông thế là hỏng rồi. Có lẽ là ông nên đi câu cá!"

__________________________________

Câu chuyện sau đây được ghi lại nguyên xi từ phòng hỗ trợ khách hàng của hãng WordPerfect. Nhân vật chính đã bị đuổi việc nhưng đang kiện hãng theo điều khoản "Chấm dứt hợp đồng không có lý do".

- Đây là phòng chăm sóc khách hàng hãng WordPerfect! Tôi có thể giúp gì được cho ngài?

- Vâng, tôi gặp rắc rối với phần mềm WordPerfect. Tôi đang gõ thì đột nhiên tất cả chữ nghĩa biến mất.

- Biến mất? Thế màn hình của ông bây giờ nom ra sao?

- Chẳng có gì cả! Trống trơn! Nó không hiển thị bất cứ chữ nào khi tôi gõ.

- Ông vẫn còn ở trong chương trình WordPerfect hay thoát ra ngoài rồi?

- Làm sao biết được cơ chứ!

- Ông có nhìn thấy dấu nhắc C: trên màn hình không?

- Dấu nhắc C: là cái gì vậy?

- Thôi, bỏ qua! Ông có thể di chuyển con trỏ quanh màn hình không?

- Không có con trỏ nào hết. Tôi chẳng bảo cậu rồi là gì đấy, máy không nhận bất cứ lệnh nào cả.

- Thế monitor của ông có đèn báo nguồn không?

- Monitor là gì cơ?

- Hừm! Nó là một thiết bị có màn hình, trông giống cái máy thu hình. Nó có cái đèn nhỏ để báo đang ở chế độ hoạt động không.

- Tôi không biết!

- Thế thì, nhìn vào đằng sau monitor và tìm dây cấp nguồn của nó. Ông nhìn thấy chưa?

- Thấy rồi!

- Tốt! Hãy lần theo sợi dây điện đến phích cắm. Nó có nằm trong ổ điện không đấy?

- Có!

- Ngài lưu ý cho, sau monitor có tới 2 sợi cáp chứ không phải chỉ có một đâu nhé!

- Không! Làm gì có!

- Nhất định là phải có chứ. Ngài xem lại coi.

- À, tôi thấy rồi!

- Một cáp là cáp điện đã kiểm tra rồi. Ngài hãy lần theo cáp còn lại xem nó có cắm chặt vào CPU không.

- Tôi không với tới được.

- Thế thì ngài quan sát kỹ xem giắc cắm đã ổn chưa.

- Không nhìn thấy gì cả.

- Thử quỳ xuống và cúi người hết cỡ về phía trước xem!

- Không phải tại góc nhìn. Tôi không nhìn thấy gì vì ở đây tối quá.

- Tối?

- Phải! Đèn văn phòng tắt hết rồi và nguồn sáng duy nhất bây giờ là ánh sáng bên ngoài chiếu qua cửa sổ.

- Thế thì bật đèn lên!

- Không được!

- Tại sao không?

- Mất điện rồi!

- Mất điện? À, thế là mọi chuyện giải quyết xong. Ông còn giữ hộp xốp, bản hướng dẫn và các thứ để đóng gói chiếc máy không?

- Còn! Để làm gì vậy?

- Ông hãy rút giắc cắm, đóng gói chiếc máy lại đúng như lúc mua nó rồi mang tới nơi đã bán máy cho ông.

- Tệ thế sao?

- Vâng, tôi e là như vậy.

- Được rồi, thế tôi sẽ nói gì với cửa hàng?

- Hãy bảo họ rằng ông ngu ngốc tới mức không xài nổi máy tính

Trần Thị Thu Thủy tên thật Trần Thị Thỏ, trú tại thôn Tám, Trảng Tranh, Tỉnh Thừa Thiên. Thuở thiếu thời, trí tuệ thì thường thôi, tuy thế, tính Thủy thật thà, thủ thỉ thù thì, thỏn thà thỏn thẻn, thật thương! Tới tuổi trăng tròn, Thủy tròn trặn, tươi tắn, trắng trẻo, tay tròn trĩnh, tóc thơm thơm, thật tuyệt!

Thủy tuyệt trần, tôi tả thì thô thiển. Thôi thì tàm tạm thế.

Trai tráng trong thôn Tám, từ trai tơ tới tuổi tứ tuần, từ tuổi tứ tuần tới tuổi thất thập, thoạt trông thấy Thủy, tất thảy tấm tắc trầm trồ:

"Trời! Trắng tựa tuyết!"

"Thon thả thế!"

"Tóc thật thướt tha!"

"Ti to thế! Tròn thế!"

"Trác tuyệt! Trác tuyệt!"

Trai tơ thổn thức, tứ tuần tơ tưởng, thất thập thẫn thờ. Thấy Thủy thấp thoáng, tất thảy táo tác, thập thà thập thò, thật tội. Tứ tuần thách trai

tơ: tán thắng Thủy thì thua tam trâu. Thất thập thách tứ tuần: tán thắng Thủy thì thua tám thúng tiền. Thách thì thách thế thôi, thua Thủy tất tần tật. Thủy tựa thần tiên, trai tráng trong thôn thì thô thiển, tiền tài trắng trơn, thân thế thấp tè, thế thì tán tới trăm tuổi!

Tiếng tăm Thủy truyền trong toàn tỉnh.Thư từ tới tấp tới tay Thủy. Thư thì thủ thỉ tâm tình. Thư thì tranh thủ trình thêm thân thế, tiền tài. Thư thì than thở tức tưởi. Thư thì thêm thơ, thêm tranh, trang trí thật trang trọng... Trong tám tháng trên tám trăm thư, thật thế!

Trai tráng trong tỉnh tìm tới tán tỉnh Thủy tới trăm thằng. Tám thằng thân

tôi: Thằng Thịnh, thằng Tâm, thằng Thông, thằng Thìn, thằng Thỉ, thằng Trung, thằng Tuy, thằng Tuấn tán tỉnh tài thế, tí ta tí tởn tới tán Thủy, tốn tiền trăm tiền triệu, tiêu tiền tới trắng tay, thua tiếp tục thua. Tám thằng thất thểu tìm tới tôi than thở:

"Thôi! Tiền thế, tài thế, tập tễnh tới tán Thủy thêm thiệt thòi."

Tôi thích Thủy, tuy thế tôi tỉnh táo tự thấy: trí tuệ tôi tầm thường, tiền tài thiếu thốn, thân thế tiếng thì to, thực tình thanh thế tổ tiên thôi, thân thế tôi thấp tẹt. Tôi trù tính: thư từ tán tỉnh, trật! Tiền tài: trật!

Thân thế: trật. Tổ tiên ta từng truyền tụng: tham thì thâm. Thư từ, thân thế, tiền tài... trật trật trật! Thua thua thua! Thủy thích tinh tế, trung thực, thật thà, thế thôi. Tôi tính toán thật tình tiết: từ thị trấn Tân Tiến tận tụy tới thôn Tám tìm Thủy tâm tình, từ từ, từ từ, tránh trắng trợn, tránh thô thiển, thỉnh thoảng thêm tí tranh, thêm tí thơ tặng Thủy, trời thương trời trợ thủ thì tất thành.

Trời thương tôi thật. Tới thôn Tám, thấy Thủy trơ trọi, thui thủi trên thềm, tôi thích thú thấy tôi tính toán trúng.

Tôi trấn tĩnh, từ từ tiến tới tận thềm, thì thầm:

"Thủy! Tôi tên Trí, Trần Trọng Trí, thầy thuốc Tây..."

"Trần Trọng Trí!", Thủy trầm trồ, "Thầy thuốc trị tim, trị thận, trị toàn thân thể, tiếng tăm truyền tám tỉnh!Trời, trẻ thế! Trẻ thế!" Thủy tấm ta tấm tắc.

Tôi trùng tên thầy Trí, thầy thuốc thiên tài trên tỉnh. Thủy tưởng thế, thật trúng tủ, trời toàn thương tôi!

Thấy tình thế thật thuận tiện, tôi tiếp tục thủ thỉ:

"Thủy, tôi trốn thầy, trốn thủ trưởng, trốn tránh tất thảy, từ thị trấn Tân Tiến tới tìm Thủy!"

Thủy trao tôi tách trà, thẹn thùng:

"Thủy thật tầm thường, tìm Thủy thật trớ trêu..."

Tôi tíu tít:

"Thủy! Thủy! Thủy tránh tự ti. Thủy thật tuyệt trần, tiếng thơm truyền từ tỉnh Thanh tới tỉnh Thừa Thiên, thật thế!"

"Thầy Trí tưởng thế thôi...", tiếng Thủy trong trẻo, thánh thót.

Tôi thủng thẳng tán tỉnh, thầm thầm thì thì, tu từ thật tốt, thỉnh thoảng thêm tí thán từ. Thấy Thủy thinh thích, tôi tấn tới, thả từng tiếng thật tha

thiết:

"Tháng tư, tôi trông thấy Thủy tha thướt trong thị trấn. Tôi thảng thốt:

Trời, tiên từ trên trời tới thị trấn! Từ tháng tư tới tháng tám, tối tối tôi thao thức, trằn trọc. Tâm thần tôi trục trặc, thân thể tiều tụy. Tưởng tượng thấy Thủy trẻ trung, tươi tắn, tôi thổn thức: Thiếu thủ trưởng thì thảnh thơi, thiếu trời thì tổn thọ, thiếu Thủy thì tắc thở! Thủy! Trái tim tôi tràn trề tình thương Thủy.

Tôi tìm tới Thủy trao trọn trái tim thật thà, trái tim trong trắng, trái tim thân thương, trái tim trẻ trung, trái tim trung thực... Tôi thề, tôi trao trọn!"

Thấy tôi thề thốt thật tha thiết, thật tận tình, Thủy thấy thương thương, thẹn thò túm tóc thỏn thẻn:

"Thôi thôi, Trí thôi thề thốt..."

Thủy tin tôi, thật tuyệt! Thế thì tôi toàn trúng tủ, thật tuyệt! Tôi từ thủ thỉ tâm tình tiến tới thề thốt trầm trọng, toàn từ to tát:

"Thủy tin tôi, thương tôi thì tôi thôi thề thốt. Thủy thiếu tin tưởng thì tôi tiếp tục thề. Tôi thương Thủy, tha thiết trao trọn tình tôi tới Thủy.

Thủy tuyệt tình tôi thì tôi tự tử. Tôi theo Thủy tới trăm tuổi, tôi tuyệt tình Thủy thì tôi tắc tử!"

"Trí!", Thủy thổn thức, "Thủy tin Trí, thương Trí..."

Tôi trúng to, trúng to!

Trăng tròn tháng tám thấp thoáng trong tre, trời thu tươi tốt, tiếng thu thánh thót. Tôi tấn tới tìm tay Thủy. Tay Thủy trong tay tôi.

"Thủy... Trí thương Thủy, thương tới tận tim...", tôi thì thầm, từ từ thơm tay Thủy.

Thủy thẽ thọt từng tiếng, từng tiếng thật thương:

"Tính Thủy thật thà, thương thì thương thật. Trí tâm tình thế, Thủy tin. Tất thảy tình thương, Thủy trao trọn. Thủy tin: tình ta thắm thiết!"

Trời tối, Thủy tin tưởng trao thân. Tôi thơm tay Thủy, thơm tóc Thủy, thơm tới tận tai, thơm thơm thơm thơm. ***(xikechua bỏ bớt khúc này, mọi người tự tưởng tượng nhá D)

Thủy thất thần túm tay tôi, thét:

'

"Thôi, Trí! Trí thương Thủy thì thương từ từ. Tình ta tránh trần tục. Trí...

thụt tay!"

Trí tôi, tên trác táng, tha Thủy thì thua thiệt, tốn tiền tàu từ thị trấn Tân Tiến tới thôn Tám. Thành thử tôi tiếp tục trổ tài tán tỉnh. Tôi thủ thỉ tâm tình:

"Thủy thương Trí thì thương thật tình. Thủy trao trọn tình thì Trí trân trọng. Thủy thủ thế, trốn tránh, thiết tưởng thiếu tin tưởng Trí."

Thủy thật thà tin tôi, thả tấm thân trinh trắng tùy tôi thao túng. Thân thể Thủy trắng trẻo, thơm tho. ***

Tôi tả thế thôi, tả thêm thì thô tục, tùy toàn thể tưởng tượng.

Tiếp tục trò trác táng trên thân thể Thủy thêm tám tháng, tôi trâng tráo tuyệt tình Thủy. Tôi trốn tránh Thủy. Thủy tất tả tìm tôi từ tháng tám tới tháng tư, từ tỉnh Thừa Thiên tới tỉnh Thanh thì thấy tôi. Thủy túm tay tôi tấm tức:

"Trí! Thủy tìm Trí..."

"Tìm tôi? Tôi tiền thì thiếu, tài thì thấp. Tìm tôi thật trớ trêu."

"Trí!", Thủy tức tưởi thét to.

Tôi thong thả từng tiếng:

"Tình ta thế thôi. Thương tôi, Thủy tất thiệt thòi."

"Trí!'', Thủy thút thít, "Thủy trúng thai...''

"Trúng thai?'', Tôi trơ tráo tủm tỉm. "Thông tin thật trơ trẽn!''

"Trời, thằng tráo trở! Thật tởm!" Thủy tức tối thét.

Thủy tát tôi tới tấp, thụi tôi tứ tung, toàn thân tôi thâm tím. Tóc tai Thủy tơi tả, tay túm tóc tôi, tay thụi trúng thận tôi.

"Thôi!", Tôi trợn tròng, thét. "Tôi thế thôi, Thủy trách tôi thì trách!

Tránh!" Tôi tức tốc thúc Thủy tránh tôi.

Tránh thoát Thủy, tôi túc tắc tới tám tư - Tô Tịch tìm Thanh Trà.

Thanh Trà thanh tú, thon thả, thơm tho... trên tài Thủy. Trà tiền tấn, tôi thì thiếu tiền, tán thắng Trà thì tiền từ túi Trà tới túi tôi tức thì. Tôi tin tôi tán Trà tất thành.

Tính Trà thận trọng, tôi tỉa tót từng từ, thêm thắt tính từ, trợ từ, thỉnh thoảng thêm trạng từ thật tốt. Trà thích thơ. Thơ Ta, thơ Tây, thơ Tàu Trà thích tất. Trà thích tính tân tiến trong thơ Tây, tính thâm trầm trong thơ Tàu, tính trong trẻo trong thơ Ta, tuy thơ Ta thừa tính thép thiếu tính thành tâm. Thấy thế, tôi truy tầm thơ tặng Trà, toàn thơ tình, từ thơ Thâm Tâm tới thơ Thanh Thảo: trăm tập.

Trà thích thú trầm trồ:

"Trời, toàn thơ tình! Trí tặng Trà thế thì tốn tiền Trí thật..."

Tôi tìm từ thật thành thật:

"Trà, tí ti tiền, thiết tưởng thấm tháp tình Trà thân thiện tiếp tôi..."

Trà thầm thì:

"Trí thật tận tâm..."

Trà tỏ thân thiện trước tôi. Tai Trà tim tím, tức Trà thẹn thùng trước tôi, tức trà thích tôi. Trà thích tôi thế thì tôi tiếp tục trúng to, trúng to!

Tôi trộm thơ thằng Thiều, thơ thằng Thái tặng Trà. Thơ thằng Thiều trúc trắc tựa thơ Tây, tuy thế thơ thật thanh tao. Thơ thằng Thái thì thâm thúy tựa thơ Tàu. Trà tưởng thơ tôi, tấm tắc:

"Thanh tao, thâm thúy thật! Thơ Trí trên tài thơ Trọng Tạo!"

Tôi thành thật tâm tình:

"Thơ tôi thường thôi. Trọng Tạo tài thơ từ thuở thiếu thời tới tuổi tứ tuần.

Tài thế thật trân trọng. Trọng Tạo tháp tùng thủ trưởng Thỉnh, trực tờ Thơ, thân thể tiều tụy, tóc trán thưa thớt, tiền thì teo tóp, thê thiếp tứ tung, thêm trà tửu trầm trọng... Thế thì tắc thơ thôi."

"Thật tội Trọng Tạo!", Trà thở thườn thượt. "Trà thích thơ Trọng Tạo từ thuở thiếu thời. Trọng Tạo tìm tứ thơ thật tài!"

"Thế thơ Thanh Thảo, thơ Trúc Thông?" Tôi thử trí tuệ Trà.

"Thanh Thảo thông tuệ, Trúc Thông tìm từ thật tinh tế!"

"Trà thật thạo thơ!" Tôi tán.

Trà tươi tắn thỏ thẻ:

"Trước tám tư, thơ Thanh Thảo thật tuyệt. Từ trẻ thơ tới thất thập, tất thảy thích thơ Thanh Thảo. Tuy thế, Thanh Thảo thích thể thao, toàn tường thuật thể thao, thành thử từ tám tư thơ Thanh Thảo tịt từ từ, thật tiếc!"

"Trời, Trà thạo thơ thế thì thôi!" Tôi tiếp tục tán. "Thế thơ Trúc Thông?"

"Trúc Thông tìm từ thật tài. Từ trong thơ Trúc Thông thanh tao, tinh tế. Tuy thế, Trúc Thông tham từ, thiếu tình, thiếu tứ, thành thử thơ thiếu thanh thoát. Thơ toàn từ, thiếu tính thơ, thơ thế tựa thơ tắc tị!"

"Tuyệt! Trà thật thẳng thắn!" Tôi trầm trồ. "Thế thơ thủ trưởng Thỉnh?"

"Thơ thủ trưởng Thỉnh trác tuyệt, tài thủ trưởng Thỉnh trên tài tất thảy.

Tuy thế, thủ trưởng Thỉnh thôi thơ từ thời thủ trưởng thành thủ trưởng. Tiếc thế! Thủ trưởng Thỉnh thích trọng trách, tìm tòi trọng trách thì thôi tìm tòi thơ. Thủ trưởng Thỉnh tiếp tục theo trên thì thơ tiếp tục thả thủ trưởng Thỉnh."

"Trúng! Trúng!" Tôi tán thành tư tưởng Trà. "Thơ trọng tình, tránh tham tiếc. Thủ trưởng Thỉnh thấy trên thương, tưởng trúng thế, thiếu tỉnh táo, thành thử tính toán trật."

Trà than thở:

"Thủ trưởng Thỉnh tính trật từ tháng tư - tám tám. Tự trong thâm tâm, Trà thương thủ trưởng Thỉnh. Tiếc thay tài thơ!"

"Tiếc thay tài thơ!" Tôi than tiếp theo Trà.

Tôi thấy trái tim Trà từ từ tròng trành.

Tôi tìm tay Trà thẻ thọt thơ:

"Tương tư từ thuở thấy Trà.

Thấy Trà trong trẻo thướt tha tôi tìm

Thương Trà thương tận trái tim

Trái tim trong trắng, trái tim thật thà

Trái tim thao thức tình ta..."

"Trời! Thơ toàn 'T', Trí tài thế!" Trà thành thật tán thưởng.

Tôi thơm tay Trà, thủ thỉ:

"Trà..., thơ Trí tức tình Trí..."

Trà thôi trùng trình, thành thật tỏ tình thân:

"Trà thấy Trí tính tình thì thật thà, trung thực, tận tâm; tri thức thì thông tuệ, từng trải, thành thục trăm thứ. Toàn thể trai tráng trong tỉnh ta thua Trí tất."

Tôi tì trán tận ( xikechua bỏ tiếp 1 đoạn nhạy cảm )

Thích thế!

Trà từ thận trọng tới thân tình, từ thích thú tới thẫn thờ, từ trao tâm tình từng tí tới tin tưởng trao toàn thân, tròn tháng.

Tôi thấy tôi thật tài, tán tỉnh thế trời thua!

Thấm thoắt tới tuần trăng tròn thứ tám. Trời thu thăm thẳm, trăng thanh thanh, tràn trề tinh tú. Trà theo tôi tình tự trên tấm thảm tím. Trà thơm tóc, thơm tay tôi. Tôi thẫn thờ, tự thấy tâm thần trì trệ, thiếu tỉnh táo, thấp tha thấp thỏm.

Trà trườn trên tôi:

"Trí... Trà thèm Trí..."

Trà thò tay thức tỉnh "thằng thao tác tình". "Thằng thao tác tình" thõng thượt, teo tóp, trông thật thảm thương.

Tôi thơm Trà, thì thầm:

"Trí thấy thiếu thích thú..."

Trà thở thườn thượt, tìm tờ "Tuần tin tức" trong túi, tìm tin trong tỉnh.

Tôi tựa tay Trà thiêm thiếp...

Trà thúc thúc tôi, thảng thốt:

"Trí, thím Trà tự tử!"

"Thím Trà?"

"Thím Trà tên Thủy..."

"Thủy?"

"Thu Thủy thôn Tám - Trảng Tranh..."

"Trời!"

Tôi túm tờ "Tuần tin tức" tìm tin tự tử: "Trần Thị Thu Thủy thôn Tám, Trảng Tranh, theo thằng trác táng, trúng thai.

Thằng tráng táng tráo trở, Thủy thất tình tự tử!". "Tuần tin tức" truyền tin thống thiết!

Thôi thế thì thôi! Thủy trong trắng thế, trẻ trung thế, tại tôi Thủy tự tận!

Thảm thương thay! Thê thảm thay!

"Trí! Trà thấy Trí thất thần...", Trà túm tay tôi thì thầm.

Tôi thấy tôi thậm tồi tệ, thậm thiếu tử tế, thậm thiếu thật thà, thậm thiếu trung thực. Trời, tôi thiếu toàn tính tốt! Tội tôi thật trầm trọng. Tôi túm tay Trà thổn thức thú thật tội tôi tráo trở Thu Thủy, thú tội tất thảy...

1/. Em hãy tả con lợn nhà em:

"con lợn nhà em đầu tròn như quả bóng da, người nó hình cái hộp các-tông còn cái đuôi thì giống cái chân chống xe máy!"

+ Lời Bình : thời buổi này, có nhà nào có lợn đâu mà tả.

---

2/. 2 anh em sinh đôi nhà nọ học chung 1 lớp, nen bài vở có phần hơi giống nhau. 1 lần làm bài văn tả cơn mưa. anh viết "tiếng mưa rơi trên tàu lá chuối lộp độp". em ngó sang thấy phục anh quá, liền chép ngay vào vở mình "tiếng mưa rơi trên tàu lá chuối leng keng"!

+ Lời Bình : từ tượng thanh có vấn đề.

---

3, Em hãy tả bạn em

"bạn em ko cao ko thấp, trung bình. bạn em ko gầy, ko béo, trung bình. bạn em ko đen ko trắng, trung binh. bạn em ko giỏi ko kém, trung bình..."

+ Lời Bình : điệp ngữ đây, điệp ngữ đây.

---

4/ Em hãy tả đêm giao thừa

"em bước ra sân để chuẩn bị thắp hương giao thừa. ánh trăng tròn vằng vặc soi rõ khu tập thể, làm những chiếc lá sáng lên loang loáng..."

+ Lời Bình : bốc phét quá đà. theo lịch mặt trăng thì đêm giao thừa ko có trăng.

---

5, em hãy kể lại tác phẩm Tắt đèn của NTT

"Chị Dậu rón rén bưng bát cháo hành vào cho anh Pha ăn"!!!!

+ Lời Bình : trong văn học 30-45, nhẫm lẫn là chuyện thường tình.!

---

6/ Em hãy tả con gà trống nhà em

"chú trống choai nhà em lớn nhanh như thổi, càng lớn chú càng giống gà mái " !?

+ Lời Bình : tội nghiệp trẻ con bây giờ, ít được gần với tự nhiên, cây cỏ, động vật

7, Chuyện này cũng có thật nè: Trích bài văn bình tác phẩm Tắt đèn

"Chị Dậu, như người ta vẫn nói 'con giun xéo lắm cũng quằn', đã nói với bọn lính lệ như thế này 'Mày động vào chồng bà đi, rồi bà cho bà cho mày xem'. Và chị cho chúng nó xem thật."

Không hiểu là xem cái gì nhỉ?

---

8/ "áng văn" độc đáo

"Nhà em có một con gà. Buổi sáng thức dậy, nó nhảy từ dưới đất lên nóc chuồng, rồi lại nhảy lên đống củi, vỗ cánh và gáy ầm ĩ. Tức mình, em ném nó què chân".

+ Lời Bình : Có lẽ em này chuyên đọc những truyện tranh kiểu như: "Ðấm! Ðá! Hự ! Bụp!..."

---

9, Tả sinh hoạt một buổi tối ở gia đình em

"Ăn cơm xong, bố em ngồi uống nước, mẹ em thì rửa bát, còn chúng em cất xoong nồi. Bỗng điện phụt tắt. Bố em bảo: 'Thôi, hôm nay lại mất điện, cả nhà mình đi ngủ sớm!'"

+ Lời Bình : Có khả năng nhà học sinh này ở khu vực hay bị ông điện cắt đột xuất.

---

10, Tả cô giáo "Chiều dài của cô giáo em là..., chiều rộng của cô giáo em là..."

+ Lời Bình : Một học sinh giỏi toán của lớp,! bố ; mẹ suốt ngày bắt "làm toán đi" •

---

11, "Tưởng tượng mình là Thánh Gióng lên tâu với Ngọc Hoàng những việc mình đã làm dưới trần gian"

"Lên đến cổng trời, ta gặp ngay ông Thiên Lôi, ông ấy cười khà khà vỗ vai ta và rủ ta vào nhà ông ấy làm vài chén rượu cho đã"

---

12, Tả tiết học trong lớp

"... Cô giáo em đang giảng bài, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa như làm ám hiệu: Cạch... cạch... cạch. Và sau làn kính mờ là một bóng đen đứng lặng im. Cô giáo em rón rén ra mở cửa, cả lớp im lặng hồi hộp... Trời! Thì ra là bác hội trưởng hội phụ huynh của lớp..."

+ Lời Bình : học sinh mê truyện trinh thám •

13, "Em hãy tả bà nội thân yêu trong gia đình em" "... Bà nội em rất hiền. Mắt bà một mí nhìn sụp xuống. Bà khoái ăn trầu, ngày nào cũng ăn, nhổ ra cái nước đỏ lòm. Bà rất thích đánh em vì em hay trốn ngủ trưa. Cái roi bà giấu sau cánh cửa. Bà sai em đi mua cho bà ly chè sương sa, bánh lọt. Vừa đi em vừa húp bớt lớp nước dừa ở trên vì nó béo lắm. Về nhà nhìn ly nước, bà sai em ra xin thêm nước dừa và chê bà bán hàng hà tiện nước dừa. Em đâu có dám xin thêm. Bà em rất cao. Thân bà cao bảy thước. Gần nhà em có mấy cái cô bán bia ôm, buổi trưa hay la lối, cười giỡn om sòm với mấy cái ông lạ hoắc ở đâu tới. Bà tức lắm, chống! nạnh chửi qua. Mấy cô thấy bà cao lớn, không dám chửi lại"

+ Lời Bình : học sinh "tả thực"

---

14, Giải thích câu tục ngữ "Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh"

"Câu tục ngữ nói lên sự ****** của bọn giặc cướp, khi đã tràn vào làng mạc, nhà cửa thì không cứ đàn ông, mà cả đàn bà, trẻ em chúng cũng đánh đập, hành hạ..."

---

15, Giải thích câu tục ngữ "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ"

"Câu tục ngữ cho thấy sự thông minh của loài ngựa, chúng thấy có một con bị đau là cả bọn bỏ ăn ngay, để đề phòng bệnh lây lan qua đường tiêu hoá"

---

16, Tả đôi mắt của ông:

"Mắt ông em lờ dờ, lòng đen đã mờ dần em nhìn vào mắt ông hình như tất cả đều trắng dã"!

---

17, Ðề bài: Em hãy phân tích nghệ thuật tả người của Nguyễn Du trong tác phẩm Truyện Kiều

Bài làm của một học sinh lớp 9 ở tỉnh Bình Dương có đoạn viết như sau: "...Nguyễn Du có thể nói là sư phụ trong việc sử dụng nghệ thuật biến hoá (?). Ông tả Từ Hải thiệt "ngầu": "vai năm tấc", " thân mười thước"- y như ông Thần Ðèn (chứ ngoài đời làm sao có thiệt). ông tả chỗ này còn độc đáo hơn: "Râu hùm, hàm én, mày ngài". Trên một nhân vật có tới ba đại diện loài vật: hổ-****-bướm. Thật tài quá xá! "

Lời phê của giáo viên: Dùng từ ngữ cẩu thả; phân tích bậy bạ; tưởng tượng loạn xạ; thiệt cũng "tài quá xá"! 1 điểm. •

---

18, Ðời thừa

Ðề bài: Em hãy ghi lại sự giằng xé, quằn quại trong nội tâm của Văn sĩ Hộ (Ðời Thừa)

Bài làm: Văn sĩ Hộ sinh trưởng trong một gia đình có truyền thống thể thao, các anh em của Văn sĩ Hộ đều là những cầu thủ xuất sắc trong đội hình đội tuyển Sông Lam - Nghệ An. Ðặc biệt là người anh cả văn Sĩ Hùng- người đã ghi nhiều bàn thắng quan trọng cho đội tuyển Việt Nam tại Seagames 19 và Tiger Cup 98...Thử hỏi con người "tài không cao, phận thấp, chí khí uất" sống trong một gia đình toàn những người nổi t! iế ng và tài năng như vậy thì làm sao Văn Sĩ Hộ có thể thoát khỏi sự giằng xé, quằn quại trong nội tâm - không "Ðời thừa" sao được

19, Một câu chuyện có thật 100% của học sinh cấp 3 bình về tấm lòng người mẹ của bà cụ Tứ trong chuyện " Vợ nhặt" của nhà văn Kim Lân..

"Trong cuộc sống sinh hoạt đời thường, hàng ngày chúng ta đã từng được thưởng thức rất nhiều loại lòng, như lòng lợn, lòng ***, lòng gà, lòng vịt" chúng đều rất ngon và có vị riêng biệt khác nhau, nhưng tất cả đều không thể bằng lòng.... mẹ."

Lời phê của thầy giáo: "vào đề so sánh khập khiễng, nhưng rất bất ngờ"(O điểm)

---

30, Một học sinh "miêu tả hình dáng cô giáo em": "Cô giáo em hiền, nhưng hơi mập, tóc cô ngắn được buộc gọn ra đằng sau, khi đi tóc cô ve vẩy ngo ngoe như cái đuôi con lợn con khi em ra cho nó ăn cám. Cô có đôi chân vòng kiềng, có lần em nghe mẹ em bảo với mẹ thằng Hà, chân như vậy sau này cô sẽ dễ đẻ...(?!)"

---

31,

"Em hãy tả hình dáng và tính tình một cụ già mà em rất kính yêu" - là đề tập làm văn trong kỳ thi tốt nghiệp tiểu học vừa diễn ra ở tỉnh nọ. Xin trích nguyên văn từ 10 bài làm của học sinh :

- Hình dáng của bà nội rất là thấp được hai mét rưỡi dáng đi rất chậm chạp, mắt thì lừ đừ ít thấy gì nữa... Tính tình cụ già rất là bực bội... Khi bà nội cười liền nhe mầm răng ra còn được ba bốn cái gì mà thôi.

- Con mắt của bà tròn như hòn bi, mũi có hai cái lỗ, miệng cụ già có hai cái tai, tóc của bà đã bạc phơ. Cổ ngắn gọn, thân của bà 2, 3 thước, bà có hai cái tay, có hai cái chân.

- Bà cụ ngoài 40 tuổi. Hình dáng bình thường, chiều rộng ba mươi, chiều cao một mét sáu.

- Khi cười miệng bà em móm mém như miệng cá hố.

- Ông của em dài thì bằng 1 mét và không mập.

- Hình dáng của ông ấy rất bình thường chiều rộng một mét, chiều cao hai mét.

- Mỗi khi ông cười hàm răng của ông không còn trắng và chắc như trước nữa mà đã gãy bốn cái răng. Khuôn mặt của ông không còn đẹp trai như trước nữa mà rất nhăn nhó, ông cười cũng như là ông giận.

- Khuôn mặt ông bầu bĩnh; đôi mắt ông như mắt bồ câu trắng; dáng đi của ông rất hoang thai và cái miệng của ông như trái tim rất mảnh liệt.

- Ông em cao khoảng 1m, khung mặt của ông như trái song.

vantran

Xem Hồ sơ

Gửi tin nhắn đến vantran

Tìm thêm bài gửi bởi vantran

1 ngày trước #10

vantran

Xem Phim Sex Lần Đầu

Ngày gia nhập: May 2010

Nơi cư ngụ: Trong tim người

Bài gửi: 43

Rep Power: 0

--------------------------------------------------------------------------------

Đề 1: Em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về thân phận nàng Kiều trong thời đại phong kiến.

Bài làm:

"Kiều là 1 người con gái tài sắc vẹn toàn, song nàng đã bị chế độ phong kiến vùi vào đống bùn nhơ. Đến nỗi, chịu không nổi, nàng đã nhảy xuống sông Tiền giang tự vẫn. May thay lúc đó có một bà đảng viên đi công tác về, bà liền nhảy xuống sông cứu nàng. Sau đó, Kiều giác ngộ và đi theo con đường Cách Mạng."

Đề 2: Em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về việc Nguyễn Du đã để lại cho chúng ta tác phẩm Truyện Kiều.

Bài làm:

"... Nguyễn Du là lão tiền bối của chúng ta. Mặc dù tiền bối đã sớm ra đi vào một chiều gió lạnh, nhưng vẫn làm chấn động cả giới hậu bối của chúng ta, qua bí kíp võ công "Vương Thúy Kiều" hay còn gọi là "Đoạn Trường Thất Thanh". Bằng chứng là qua các kỳ thi, pho bí kíp này lại xuất hiện và làm "thất điên bác đảo" cả giới "hậu bối" chúng ta ..."

---------------------------------

Đề 3: Em hãy tường thuật lại diễn biến chiến dịch Điện biên phủ.

Bài làm:

".... Quân địch đánh ra, quân ta đánh vào ào ào như lá tre rụng, đồng chí phe ta đánh thằng cha phe nó ghê hết sức.... Kết quả: Sau 55 ngày đêm chiến đấu oai hùng, ngày 7-1-1991, phe ta thắng phe nó, chúng ta đã giết sống được 16,200 chúng nó, phanh thây 62 máy bay (em quên mất tên của máy bay, xin cô thông cảm)"

---------------------------------

Đề 4: Trong các tác phẩm em đã học và đọc thêm, em thích tác phẩm nào nhất ? Vì sao ? Hãy chứng minh ?

Bài làm:

" Trong kho tàng văn học VN, ca dao dân ca rất giàu tình nghĩa.... Trong các tác phẩm đó em thích nhất là tác phẩm "Tắt đèn" của chị Dậu. Vì nó đã thể hiện tinh thần chống lại sự bóc lột phụ nữ của chế độ phong kiến. Chứng tỏ chị đã bán con và chó để thể hiện tinh thần kiên quyết đó..."

---------------------------------

Đề 5: Em hãy phân tích trình tự diễn biến tâm trạng nàng Kiều trong đoạn trích "Những nỗi lòng tê tái".

Bài làm:

"Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng". Qua đó ta thấy tên khách họ Hoàng thật là tàn nhẫn, hắn hôn Thúy Kiều đã rồi lại bắt Kiều hôn lại, làm cho Kiều ngày càng biến thành gái lầu xanh chuyên nghiệp, muốn ngóc đầu lên cũng không nổi...."

Anh của cưng đó giờ luôn dễ thương zậy muh' làm sao ghét anh đc phải kn ^^

===

Đề 6: Em hãy cho biết sự bất công của phụ nữ dưới chế độ phong kiến. Bằng các tác phẩm đã học của Hồ Xuân Hương, Nguyễn Du, hãy chứng minh.

Bài làm:

"Sự bất công của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến đó là: Họ không được tham dự bóng đá quốc tế, họ không được lái xe nhất là các loại xe con, xe gắn máy. Ngày nay, quyền giải phóng phụ nữ đã được củng cố. Hàng năm người ta lấy ngày 8/3 làm quốc khánh phụ nữ.."

Đề 7: Sau khi đọc tác phẩm "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố, em có suy nghĩ gì về nhân vật chị Dậu?

Bài làm:

" Sau khi chiêu xong tác phẩm Tắt đèn của Ngô Tất Tố, em có suy nghĩ như sau: Chị Dậu là một nàng con gái có bộ lòng yêu chồng, thương con cực đại. Nàng ta rất chi dũng cảm, không sợ roi vọt. Chẳng hạn, khi thấy chồng bị đánh đập, nàng hùng dũng chưởng lại bằng mấy cú ca-ra-tê hết sức đẹp mắt..."

---------------------------------

Đề 8: Trong bài Bình Ngô Đại cáo của Nguyễn Trãi, đoạn thơ nào đã nói lên sức mạnh và khí thế dũng mãnh của quân ta trong cuộc kháng chiến?

Bài làm:

Đoạn thơ sau nói lên sức mạnh và khí thế dũng mãnh của cha ông ta: "Đánh 1 trận giặc không kinh ngạc, Đánh 2 trận tan tác quân ta" !!!

---------------------------------

Đề 9: Anh chị hãy phân tích hình ảnh người lính VN qua thơ ca kháng chiến chống Mỹ (điển hình như bài thơ Dáng đứng Việt Nam của Lê Anh Xuân)

Bài làm:

"... người lính của Lê Anh Xuân là một nét đẹp trong muôn vàn cái đẹp của người lính. Tuy đã gục ngã, nhưng anh cố bò mà ngồi dậy... Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhất, Anh xỉu rồi anh giải phóng quân ơi, Nhưng anh gượng ngồi trên xác trực thăng và chết đứng trong khi đang đứng bắn"

Bài làm:

"...Trên đường băng Tân Sơn Nhất, 1 anh giải phóng tự nhiên nằm đó. Một chị đi ngang thấy anh tự nhien nằm nên lại rờ vào mình anh và lắc lắc mấy cái, chị thấy anh nằm im nên nghĩ anh đã chết... Anh giải phóng quân mất đi trong mình không có 1 thứ giấy tờ, một tấm ảnh nào, kể cả giấy chứng minh nhân dân cũng không có..."

Đề 10: "Em hãy cho biết ý nghĩa của câu thơ "Bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm".

Bài làm:

"Theo em nghĩ thì nếu hiểu suông thì câu này rất tối ưu là vô nghĩa vì sỏi đá thì khó có thể biến thành cơm được trừ phi các nhà khoa học VN đã chế tạo ra một chất hóa học nào mà có thể biến được sỏi và đá thành thực phẩm. Còn nếu đi sâu vào ý nghĩa của câu thơ này, chúng ta phải thấy ngay là đây không phải là những sỏi đá bình thường mà theo em nghĩ thì tác giả muốn đề cập tới các mỏ đá quí của đất nước ta. Vì chỉ có đào mỏ lấy đá quí thì mới có giá trị và có thể bán để mua cơm ăn mà thôi. Và chẳng những đào được đá quý có cơm ăn mà còn dư tiền mua mấy trăm gram thịt xào lên làm món mặn và có một tô canh nóng hổi nữa."

---------------------------------

Đề 11: Hãy tả chiếc bồ nhà em

Bài làm:

- Nhà em ít thóc nên không có bồ. Thóc nhà em đựng ở thúng, cót. Tuy nhiên, em có nghe bác Thạch, bạn bố em nói, bố em có bồ, nhưng không mang về nhà. Em có gặng hỏi, bố em chỉ nói: Con còn bé quá, sau này sẽ biết. Em cứ nghĩ: Bồ đựng thóc thì sao lại để nơi khác. Bác Thạch có nói, bồ của bố em dễ thương lắm, đáng yêu lắm. Bác ý bảo bồ của bố em dài, chân cao, miệng nhỏ, trông cũng nhỏ nhắn. Và thế là em hiểu, bố em có thóc, và ông ta để riêng một chỗ. Tuy nhiên em mong bồ của bố em phải to cơ, mà bố phải mang bồ về nhà cơ. Nhưng tại sao khi nói ý muốn này cho mẹ em, thì mẹ em nói, nếu bố em mang bồ về nhà, mẹ em sẽ chọc tiết. Em chẳng hiểu gì cả. Chả nhẽ bồ thóc lại là một loại động vật à? Em rất muốn nhìn thấy bồ. Và khi đó em sẽ tả chiếc bồ thật hay, thật xúc tích. Được rồi, nếu không, em sẽ gom tiền, tự kiếm bồ cho mình. Và có lẽ phải thế cô ạ!!!

Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Gucci ra khỏi Tràng Tiền Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học MBA ở trường.

Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

- Xin anh... cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

Ăn mày rất thích kể lể.

- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Gucci ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...

- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học! - Ông ta bắt đầu mở máy.

Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

Ông ta giảng giải:

- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoán chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.

Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.

- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...

- ...???

- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

Ông ta lấy giọng nói tiếp:

- Ở khu Tràng Tiền Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian đểtìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.

- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.

- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

- Hả? Nhiều vậy sao?

Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:

- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.

Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?

Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.

Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

Quá chuẩn!

- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. (Chỗ này sao giống Thầy Thiêm nói quá!!!) Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

- Ối ông cũng có vợ con?

- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng Vietinbank mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

Tôi buột miệng:

- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?

Trong một buổi thi hết môn học tại một trường Đại học tại Hà Nội đã hết giờ làm bài, giám thị coi thi đi thu bài nhưng 1 chú vẫn chưa làm xong nên nhất định không nộp bài mà cắm cúi viết lia lịa. Giám thị bực lắm mới nói: "Anh cứ viết tiếp đi kiểu gì tôi cũng không thu bài của anh nữa đâu" Mặc kệ, chú ta vẫn tiếp tục miệt mài chép bài thi tiếp, thậm chí còn lôi cả sách ra để lên bàn để chép cho nhanh.

Cả phòng thi đã nộp bài và ra về hết, chỉ còn lại đồng chí sinh viên kia và ông giám thị đang sắp xếp các bài thi để mang xuống bộ môn nộp.

Đúng lúc giám thị chuẩn bị rời khỏi lớp với tập bài thi trên tay thì đồng chí sinh viên hớt hải chạy ra chặn trước mặt: " Thưa thầy cho em nộp bài"

" Anh đùa tôi đấy à? Tôi không thu bài của anh đâu"

" Thế thầy có biết em là ai không?" - Chú sinh viên lên giọng

" Tôi không cần biết, anh là ai. Đã quá giờ thu bài nên cho dù anh là ai tôi cũng sẽ không thu nữa"

" Có thật thầy không biết tên em là gì không?"

" Đã bảo tôi không cần biết và quan tâm anh là ai và tên là gì mà"

Nhanh như cắt chú sinh viên giật xấp bài thi trên tay đồng chí giám thị rơi tung toé xuống đất, đồng thời vứt bài thi của mình lẫn vào trong mớ bài thi kia.

" Sao anh dám? tôi sẽ...." Đồng chí giám thị tức đến nghẹn lời. " Anh tên là gì?" Ông ta gào lên.

" Thầy không quan tâm mà" Chú sinh viên vừa chạy biến vừa ngoáy đầu lại chêm vào 1 câu.

Thế là ông giám thị phải nhặt tất cả các bài thi rơi vung vãi dưới đất để nộp cho bộ môn mà chả dám bỏ sót bài nào

vantran

Xem Hồ sơ

Gửi tin nhắn đến vantran

Tìm thêm bài gửi bởi vantran

1 ngày trước #15

vantran

Xem Phim Sex Lần Đầu

Ngày gia nhập: May 2010

Nơi cư ngụ: Trong tim người

Bài gửi: 43

Rep Power: 0

--------------------------------------------------------------------------------

Tarzan làm "chuyện đó" như thế nào?

Nàng Jane xinh đẹp gặp Tarzan trong rừng. Ngay lập tức, nàng bị cuốn hút bởi thân hình cường tráng và vẻ mặt thật thà, bảnh bao của Tarzan.

Với ánh mắt đong đưa, nàng tiến đến làm quen với chàng trai trong mơ và bắt đầu hỏi han cuộc sống của chàng. Cuối cùng nàng hỏi:

- Tarzan này, ở trong rừng sâu như thế này thì... chuyện ấy của Tarzan diễn ra như thế nào?

Tarzan không hiểu "chuyện ấy" là chuyện gì nên cứ gặng hỏi mãi. Cuối cùng Jane cũng phải giải thích cho chàng nghe. Nghe xong chàng trả lời:

- À, Tarzan dùng một cái lỗ trên thân cây.

- Như thế không đúng Tarzan à.

Nói đoạn Jane trút bỏ xiêm y, nằm giữa bãi cỏ rồi nói:

- Ở đây mới đúng này.

Tarzan nghĩ một lúc, rồi như hiểu ra, chàng tiến đến bên Jane và... đá nàng một cú đau điếng vào đùi. Jane khóc thét lên:

- Tarzan làm gì vậy?

Tarzan trả lời:

- Thì Tarzan phải kiểm tra xem có ong không đã chứ.

---

Đi chỗ khác!

Một nông dân mua được một chú gà trống rất hăng. Gà ta đạp hết gà mái rồi tới vịt mái khiến chúng đẻ liên tục, nông dân nọ rất hả hê.

Một bữa, ông ta đi làm đồng về thấy gà trống đang nằm xụi lơ trên bãi cỏ sau nhà, bên trên là mấy con quạ đang chờ ăn xác. Người nông dân thương xót than thở:

- Ôi chú gà tội nghiệp! Sao mày vội bỏ tao mà đi sớm vậy?

Gà trống mở hé mắt nói:

- Ông đi chỗ khác đi kẻo lũ quạ mái bay hết mất bây giờ!

Hết chịu nổi

Một đôi vợ chồng vốn yêu thương nhau thắm thiết đã hết sức sốc khi nghe bác sĩ thông báo cô vợ bị bệnh tim nặng.

Căn bệnh này có thể giết cô bất cứ lúc nào nếu cô không tránh stress, kiêng khem ăn uống và cả chuyện gần chồng. Vì thế hai vợ chồng miễn cưỡng tự định ra quy tắc là mỗi người ở một nơi, vợ tầng trên còn anh chồng tầng dưới để tránh bị cám dỗ. Mọi việc thuận lợi suốt nhiều tuần liền cho đến một đêm họ gặp nhau ở giữa cầu thang, cô vợ đi xuống còn anh chồng vội vã đi lên.

- Anh yêu, em phải thú nhận với anh - cô vợ run rẩy - Em sắp sửa đi tự tử đây.

- Anh rất vui khi nghe điều em nói, em yêu ạ - anh chồng khẳng định - Bởi lẽ anh đang định lên gác để giết em đây!

Mộng du

Một người bị mộng du đang ngủ liền bật dậy, chạy xuống bếp cầm con dao.

Anh ta đi khắp nhà, sờ đầu từng người rồi quay trở lại bếp, cất dao, đi ngủ tiếp.

Sáng hôm sau, mọi người vây lấy anh ta, hỏi tối qua mơ thấy gì mà có hành động lạ vậy. Anh ta trả lời:

- Tôi mơ lạc vào vườn dưa hấu, nhưng tìm mãi không được quả chín nào.

Đại hoạ

Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức.

Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật.

- Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi.

- Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó?

- Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều.

- Ăn quá nhiều ư? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà?

- Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa.

- Con ngựa chết rồi?

- Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị ...

- Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy?

- Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng - Viên quản gia nghẹn giọng.

- Nổ biệt thự? - Thương gia không tin vào tai mình nữa.

- Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri đô quá, nên bị bắt lửa...

- Nhắc lại đi! Mẹ tôi... Mẹ tôi... làm sao? - Thương gia hổn hển.

- Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy ko chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo em trai ngài.

Sửa lại

Nhà phẫu thuật nhìn vào phim X-quang:

- Ghê quá! Xương đòn gãy, hai xương sườn giập, xương mác bị đứt.. Nhưng không sao, ta sẽ sửa lại bằng photoshop.

Chịu thôi!

Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia. Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá: - 5 vạn đôla! - Không được! - 10 vạn đôla! Im lặng. - Thôi được, 50 vạn vậy nhé! Linh mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói: - Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Sao cha lại từ chối? - Nhưng con có biết yêu cầu là gì không? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong không nói "Amen", mà nói "Cocacola".

Nàng tiên cá mới có bạn trai.

Sau một hồi tâm sự, chàng trai nói với nàng tiên cá:

- Để anh lên bờ thay bình oxy khác nhé!

Khiếp quá!

Chồng đang xem ti vi thì vợ giục:

- Anh đi chợ đi!

- Đó không phải là công việc của đàn ông! - chồng đáp.

- Thế hả? Vậy thì lên giường ngay, tôi sẽ giao cho anh việc của đàn ông!

- Thôi được rồi! Cái giỏ đi chợ đâu?

Khó kiêng

Công ty nọ tổ chức đợt khám sức khỏe định kỳ cho toàn thể nhân viên.

Sau khi khám xong, một anh chàng ra về, vẻ cực kỳ thiểu não.

Thấy vậy, cô vợ hỏi:

- Bác sĩ bảo sao hả anh?

- Bác sĩ bảo anh không được "gần gũi" vợ trong hai tháng, còn John bạn anh thì không được hút thuốc trong ba tháng.

- Ừ, kiêng cữ như vậy cũng tốt, anh ạ!

Được một tuần, trước khi đi ngủ cô vợ thỏ thẻ:

- Anh à, sáng nay đi chợ em gặp anh John.

- Thì sao?

- Anh ấy đã... hút thuốc rồi.

An nghỉ

Một hôm người thợ khắc bia mộ nằm mộng thấy một người đàn ông nói với mình:

- Xin anh hãy chữa lại dòng chữ: "An nghỉ ngàn thu" trên mộ tôi thành "An nghỉ 26 thu".

- Tại sao vậy?

- Vì hôm qua, tức là vừa đúng 26 năm sau ngày tôi chết, bà nhà tôi qua đời và quyết định xuống đó cùng tôi.

Nhầm mất rồi!

Anh chồng chạy ù về nhà, ôm chặt lấy cổ vợ và hôn. Người vợ cũng hôn lại.

- Nào em, bây giờ anh không còn ria mép thì làm thế nào em nhận ra anh?

- Ồ, hoá ra là anh à?

---

Làm gì?

Ba ngày sau lễ cưới, Joanna gọi điện cho mục sư:

- Thưa mục sư tôn kính. Con và John vừa đánh nhau một trận sống chết.

- Thôi nào, bình tĩnh đi con. Không tồi như con nghĩ đâu. Mọi cuộc hôn nhân đều có những trận khởi chiến.

- Con biết, con biết! Nhưng con phải làm gì với cái xác bây giờ?

Tớ cũng tưởng thế

Một chị đến công sở với một bên mặt thâm tím, sưng vù. Đồng nghiệp hỏi:

- Ai đánh cậu thế?

- Lão chồng tớ.

- Mình tưởng ông ấy đi công tác rồi.

- Thì tớ cũng tưởng thế...

Vô lí

Ba ông chồng ngồi chờ trước phòng sinh để đón đứa con sắp ra đời. Một lát sau người nữ hộ sinh bước ra:

- Thưa ông F, đây là con gái của ông. Thưa ông J, đây là con trai của ông!

Ông thứ ba cùng ngồi đợi chợt đứng bật dậy:

- Thưa bà, chắc bà có sự lầm lẫn, yêu cầu bà xem xét lại cho kỹ. Rõ ràng tôi đến phòng này trước hết, mãi sau hai vị này mới đến cơ mà! Tại sao bà không giao con cho tôi trước?

Đàm tiếu

Một ông 45 tuổi tâm sự với bạn:

- Mình định lấy vợ, nhưng cô ấy còn chưa học xong phổ thông. Không biết mọi người có nói gì về mình không?

- Có lẽ về cậu thì không. Nhưng họ sẽ nói về cô ấy là: "Còn nhỏ quá chắc bị lừa..."

Lại phạt

Một anh chàng được bạn bè rủ đi nhậu, nhưng anh ta đến hơi muộn. Khi vừa bước vào, tất cả bàn

nhậu đồng thanh hô lên:

- Ðến muộn ! Phạt! Phạt!.

Thế là anh ta uống một cốc rượu phạt, rồi lại bị "phạt" tiếp, cốc thứ ba, thứ tư liên tục được rót ra ...

Tan tiệc, trên đường về nhà, anh ta dừng xe ở quá đèn đỏ. Thế là bị cảnh sát giao thông chặn lại:

- Anh bị phạt.

Anh ta thở dài:

- Lại phạt à? Thôi thì chơi tới bến, rót đi!

Đồng hồ cuckoo

Một người đàn ông về nhà lúc 3 giờ sáng và say khướt. Anh ta nghe thấy đồng hồ cuckoo 3 lần, liền nghĩ ra cách cuckoo thêm 9 lần nữa để vợ ông nghĩ rằng lúc đó là nửa đêm. Anh chàng rất tự hào về mình.

Hôm sau, người vợ hỏi đêm qua chồng về mấy giờ, anh ta trả lời: "Nửa đêm, đúng như anh đã hẹn".

Cô vợ bảo thế thì được, nhưng họ cần thay một cái đồng hồ khác. Khi người chồng hỏi tại sao, cô vợ trả lời: "Tối qua khi nó cuckoo lúc nửa đêm, nó cuckoo 3 tiếng rồi bỗng chửi thề, cuckoo 4 lần nữa thì ợ một cái, cuckoo 3 lần sau thì ho vài tiếng, cuckoo 2 lần cuối rồi thì cười khúc khích".

Chả nem

Người vợ trẻ, sau một thời gian xa cách, được gặp lại chồng mới từ quân ngũ trở về. Đêm đầu tiên, hai người tâm sự đến gần sáng mới chợp mắt... Bỗng có tiếng chuông cửa, cả hai choàng tỉnh. Người chồng hốt hoảng:

- Dậy mau, em yêu, hình như chồng em về kìa!

Người vợ giọng vẫn còn ngái ngủ:

- Yên tâm đi, đừng sợ, hắn giờ vẫn đang còn trong quân ngũ mà.

Người con gái thỏ thẻ bên tai anh chàng với những câu nói rất tình điệu.

- Hảy hôn em lần nữa đi anh ,và em sẽ thuộc về anh cả cuộc đời.

Người con trai :

- Rất cãm ơn nhũng lời cảnh cáo này của em...

vantran

Xem Hồ sơ

Gửi tin nhắn đến vantran

Tìm thêm bài gửi bởi vantran

1 ngày trước

Một chị nọ, ngày thường đi khắp nơi giặt quần áo thuê. Hôm đó, chị ta đang giặt quần áo cạnh giếng, vì sợ giặt làm ướt váy, liền cởi quần lót ra, quấn váy lên trên người, ngồi xuống giặt quần áo.

Lúc chị ta đang mải mê giặt, gần đó có con trâu đang ăn cỏ, vừa ăn cỏ, vừa chậm chậm gõ móng, gõ vài cái, đã tới đằng sau lưng chị nọ.

Con trâu đột nhiên ngửi thấy một mùi hương, còn thơm tho gấp nhiều lần so với đám cỏ non, thế là liền dùng lưỡi liếm từ đằng sau chị ta.

Chị nọ rất ngượng , không dám quay đầu lại!

Cả đời chị ta chưa bao giờ được cảm giác hưng phấn như vậy, sung sướng vừa thưởng thức, vừa giặt quần áo

Được một lát, con trâu lại quay mình bỏ đi chỗ khác ăn cỏ.

Ngay lúc đó, người phụ nữ bình thường luôn xấu hổ, bổng dưng mở miệng:

"Em không cần biết ngài là ai, nhưng mỗi tuần em thường giặt quần áo ở đây vào thứ hai, tư và sáu!"

---

Một chàng Cuội ngồi nói chuyện với bạn hắn. bạn hỏi Cuội:

-Mày có biết tại sao có hai loại hói không ? Có loại hói ở trán và có loại hói ở sau gáy ?

Cuội trả lời :

-Do sức khỏe cả người khỏe quá và người yếu quá.

-Thế là thế nào ?

-Loại hói trán là loại khỏe quá, vì khỏe quá vợ nó chịu đek nổi, cứ lấy tay đẩy trán lên, đẩy mãi thành nhẵn là hói chứ còn con mẹ gì.

-Vậy còn tao thì sao, tao bị hói ở sau gáy !

-Mày áh, mày bị hói sau gáy là do mày yếu quá, vợ mày đek phê, nên luôn bị vợ vít đầu xuống, vít mãi thành hói chứ sao, ha ha... Mày xem tao đây này, hói suốt từ trán xuống......

- À tao biết tại sao mày hói từ trên trán xuống gáy rồi. Chắc bình thường tại mày yếu quá vợ mày vít xuống nên hói gáy. Lúc vợ mày có bầu mà mày cứ cố, vợ mày đẩy lên nên hói trán chứ giề.

- hichic .....!

---

Một người đàn ông tàn tật đã đứng tuổi rất mặc cảm về cái chân cụt của mình, đến nỗi không dám cho ai biết rằng mình đang mang một chiếc chân giả công nghệ cao.

Thế rồi, ông ta cũng có người yêu và cực kỳ vui sướng khi cô gái chấp nhận lời cầu hôn. Vẫn mang nặng mặc cảm, ông ta không đủ can đảm để nói với vị hôn thê sự thật về cái chân của mình, kể cả khi trao nhẫn đính hôn, khi đưa cô đi mua váy cưới, khi hai người ấn định thời gian và địa điểm tổ chức lễ thành hôn. Tất cả những gì ông ta nói chỉ là: "Cưng ơi! Anh có một sự ngạc nhiên lớn dành cho mình!". Đáp lại, cô dâu tương lai chỉ đỏ mặt và nở một nụ cười mê hồn.

Cuối cùng, đám cưới cũng đến rồi qua và chỉ còn cặp vợ chồng trong căn phòng khách sạn. Người vợ âu yếm nói với chồng:

- Mình đừng quên là mình đã hứa dành cho em một sự ngạc nhiên lớn đấy nhé!

Không thể nói thành lời, ông chồng tắt đèn, cởi chiếc chân giả ra, trèo lên giường, cầm tay vợ đặt vào cẳng chân cụt của mình.

- Ừm! - Người vợ dịu dàng thốt lên. - Đúng là lớn thật! Nhưng anh làm ơn lấy giùm em lọ dầu bôi trơn đã, em sẽ cố gắng hết sức mình...

vào một ngày đẹp trời

tất cả các bộ phận trên cơ thể 1 ông lão 80 tuổi biểu quyết 1 cuộc họp bàn về vấn đề về hưu cho anh em

NÃO chủ trì cuộc họp

sau 1 hồi tranh luận thừa sồng thiếu chết

cả hội trường vẫn cứ nhao nhao

NÃO:

- tất cả im lặng

- từng thằng nói 1

TIM:

- em làm việc ko nghỉ 1 giây nào suốt 80 năm qua

- bác tha cho em về

NÃO:

- mày mà nghỉ thì chết cả lũ à

- ko giải quyết

cả hội trường vẫn cứ nhao nhao, bỗng 1 giọng thều thào phía dưới vọng lên:

- ... cho em... x...in nghỉ(run rẩy lắm)

NÃO:

- tiên sư thằng nào đấy

- đứng dậy tao xem

lại vẫn giọng thều thào luc nãy:

- đkm! bố.. mày mà ..đứng được dậy ...thì còn xin nghỉ làm đéo l.. gì(vẫn run rẩy lắm)

à ra thằng CHIM(NÃO nói)

- mày làm việc sau bọn nó những 20 năm sao xin về sơm thế?

CHIM:

thưa các bác, em tuy àm việc sau bọn nó nhưng ngày làm 3-4 ca mà toàn trong môi trường độc hại

nói xong...... hụt hơi....... CHIM ngất......!!!!!!!!!

cả hội trường im phăng phắc!

NÃO: ?!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

--------------------------------------------------------------------------------

NHỮNG CÂU NÓI ẤN TƯỢNG...... (ST).

* Nếu một mai hai ta phải chết, anh nguyện người chết trước là em.

* Trước mộ em, anh xin nói một điều :

- Nhỏ bạn của em, anh sẽ yêu nó mãi mãi.....

* Học, học nữa, học mãi....

Đuỗi... Nghĩ... Năn nỉ ... cho học lại

* Bình tĩnh, tư tịn, không cay cú

Âm thầm chịu đựng trả thù sau.

* Buồn sự đời,

Chán sự tình...

Lênh đênh sự nghiệp.

* Bất mãn về chiều cao

Tự hào về chiều rộng.

* Đừng tự hào - Mình nghèo mà học giỏi,

Hãy tự hỏi - Sao giỏi mà vẫn nghèo ?

* Không phải ai xâm mình cũng xấu, nhưng những người xấu đều xâm mình.

* Tự hào từ bàn tay trắng, ta tạo nên... vô số nợ !

* Ai cũng tưởng em điên, chứ thực ra em điên lắm !!!

* Thất bại vì ngại thành công.

* Đừng bi quan... trong cái rủi nó có cái xui.

* Đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi, có... xe đạp riêng.

* Đánh nhau là tinh thần thể thao. Đạp nhau xuống ao, ấy... lại là tinh thần bơi lội.

* Không cần mình đẹp... chỉ cần người khác xấu.

* Có khi nào trên đường đời tấp nập. Tui "dzô tình" dzấp phải bịch kim cương.

* NGU không phải là cái tội...mà cái tội là không biết mình NGU !

* Sống là phải cho đi ! Hãy cho đi tất cả những gì bạn có, để rồi hối hận ra rằng đòi lại sẽ rất khó.

* Không bao giờ bán đứng bạn bè khi chưa được giá.

e_conkia_laidaytaobao_taoyeumay ( hít hồn )

choitaoha_taochoilaine_saccut

ngoi_trong_ho_xi_suy_nghi_tuong_lai ( gúm chưa )

girl_danhda_haima_honghong ( sock )

dapket_muaPSchoanh

trai_nhaque_dideple_uong_cafeda ( VIP )

toithetoichangyeuai_thatday

mo_nap_lu_thay_thang_ku_ngoi_chom_hom

onl_ma_0_gap_em_la_bye

demtanhon_choinhammevo ( lại còn thía nữa )

monapquantai_honemlancuoi ( kinh dị)

ngoitrongtoilet_gaothettenem

anhxinloi_lolamemcobau

anhchanhphudu_laixeludaopho

deptrai_hocgioi_kocankhen

boyhn_thichchoitroi

banhmikho_aianthivo

yeuroibo_lachuyenho_phaikhongem

boanh_xuianh_phaihonem ( bồ anh xúi anh phải hôn em )

anhthechiyeuem_va_motvainguoinua

anh_di_xe_tho_nhin_em_di_xe_hoi

luctrong_thungrac_timxacemyeu

chaytheoxerac_timxacanhyeu ( gần giống nik kui )

mocuachuongheo_thayxacemtreo_ynhu******

quanduidichat_dutkhoatdeptrai ( quần đùi đi chat dứt khoát đẹp trai )

ngoinhinchiecdep_nhonetdepnguoiiu

yeuemvatva_ketquanhuko

gagay_di_xemay

nico_di_oto ( ni cô đi ô tô )

meobeo_anxoixeo ( mèo béo ăn xôi xéo )

dethuong_tenlaHuong_bichanthuongsonao ( dễ thương - tên là Hương - bị chấn thương sọ não )

Lấy anh nào đây?

Em muốn lấy anh khí tượng thủy văn...... nhưng người đâu... toàn tính chuyện mây mưa.

Em muốn lấy anh đầu bếp....... nhưng anh ấy......... hay đòi nếm trước.

Em muốn lấy anh thuế vụ .....nhưng anh ấy .........hay đòi xuống đòi lên.

Em không chê anh bán vé số nghèo hèn........ nhưng sợ anh .........hay cào hay bóc.

Em muốn làm vợ anh uốn tóc .......nhưng ngán bị .......đè cổ đè đầu.

Em tính chọn kho bạc làm dâu ........nhưng sợ anh hay........... săm soi thiệt giả.... ==> Vậy em lấy anh IT đê, ảnh chỉ biết sờ, ngắm ....và cắm USB.

Tin mới nhận được là ở VN đang có một cuộc tranh chấp slogan giữa các hãng có tiếng với nhau.

Bitis (giày dép) thì có : "Nâng niu bàn chân việt"

Vera(áo lót nữ) thì đưa ra: "Nâng niu bầu sữa việt"

Hãng Kotex (băng vệ sinh) đưa ra là "Nâng niu đàn bướm việt"

Bao cao su ngừa thai hiệu OK cũng không chịu thua "Nâng niu vòi voi Việt"

Mũ bảo hiểm hiệu Protect thấy thế bèn đưa ra câu "Nâng niu đầu lâu Việt".

Còn mới nhất là một công ty quần lót nam đang tranh chấp với tỉnh Khánh Hoà câu xì-lô-gân...

"Nâng niu... hòn ngọc Việt"

Het

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro