Chương 59 - Một nửa là tiên nữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lumian không vội vã triệu hội người đưa tin của lá bài ẩn phụ Minor Arcana "Bảo kiếm kỵ sĩ", bởi vì cậu còn đang chờ đợi.

Sau khi thể hiện dục vọng muốn điều tra nghi thức cầu biển một cách mãnh liệt và bước đầu đưa nó vào thực tiễn, hôm nay đã có tổng cộng ba người hoặc công khai hoặc ngầm liên hệ với cậu, mà người mà cậu mong chờ nhất, cảm thấy có khả năng xuất hiện nhất kia lại vẫn chưa xuất hiện.

Có lẽ Rubio Paco muốn chờ đến đêm khuya khi không có người chăng? Lumian định thần lại, cười nói với Lugano:

"Batner và Nolfi mới yêu nhau, có lẽ bọn họ muốn đi thăm làng mạc thị trấn, đồng cỏ, trang trại nho ở xung quanh trước khi nghi thức cầu biển chính thức diễn ra, về sau nếu nghe thấy tin tức về hắn, anh không cần nói lại cho tôi biết, cũng không cần cố ý đi hỏi thăm nữa."

Lugano cũng không cảm thấy đây là chuyện lớn gì, thông cảm cười nói:

"Nói không chừng còn thuận tiện tiếp nhận một nhiệm vụ nào nào đó, vừa du lịch vừa kiếm tiền."

Đợi đến khi người phiên dịch này và Ludwig đều quay trở về phòng của mình, Lumian lại nằm xuống cái ghế bành, nhàn nhã lật xem cuốn sách giáo khoa ngôn ngữ cao nguyên dưới ánh sáng của đèn tường khí gas.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ban đêm càng ngày càng yên tĩnh.

Cuối cùng, Lumian cũng xác định đêm nay có lẽ sẽ không có ai tìm đến chuyển tin cho mình nữa.

Cậu khẽ vuốt cằm, phân tích chuyện này:

"Xem ra có rất nhiều người đang ở trạng thái quan sát, trừ khi cuộc điều tra của nhà thám hiểm lớn này có bước tiến triển mang tính đột phá lại vẫn không bị giải quyết, nói cách khác, những gì mình thể hiện càng có độ tin cậy cao hoặc càng có giá trị, thì bọn họ càng không dễ dàng đặt cược."

"Ba người hôm nay liên lạc với mình đều có điểm đặc thù, một người thuộc về giáo hội 'Mẫu Thần Đại Địa', cho dù đặt cược thất bại, cũng không tổn thất gì, đám ủy viên của hiệp hội ngư nghiệp dám tấn công giáo đường và giáo hội Đại Địa sao?

"Một người là 'Thống đốc biển' giả, khả năng sẽ bị giết chết ngay trên nghi lễ cầu biển, thấy một cọng rơm cứu mạng, hắn sẽ dốc toàn lực để bắt lấy, hơn nữa, hắn không có niềm tin vào giáo hội 'Mẫu Thần Đại Địa' và chính phủ cảng Santa, tự nhiên sẽ càng coi trọng một nhà thám hiểm lớn có thể giết chết 'Vu quỷ' hơn, ngoài ra, cũng không thể loại trừ khả năng lời cầu cứu của hắn là cái bẫy của hiệp hội ngư nghiệp.

"Người còn lại không trực tiếp ra mặt, cũng không để lộ bí mật của nghi thức cầu biển, chỉ đưa ra manh mối có lẽ có ích…."

Sau khi cân nhắc nhiều lần, Lumian đã có một cái nhìn mới về tâm lý và lựa chọn của những con người khác nhau đến từ các thế lực khác nhau.

Rất nhiều thời điểm, âm mưu sẽ đùa giỡn với lòng người, dựa vào thế cục, hiện tại Lumian càng thích tính toán đến hai phương diện này hơn.

Điều này vừa là việc đóng vai thường ngày cũng là nhu cầu thực tế.

Lumian buông cuốn sách giáo khoa ngôn ngữ cao nguyên trong tay ra, quay trở về phòng ngủ.

Cậu đóng cửa phòng lại, đồng thời, một ấn ký màu đen trên người cậu chợt lóe ra thứ ánh sáng u ám.

"Chai hư cấu"!

Lumian đặt toàn bộ căn phòng vào "Chai hư cấu" với điều kiện ra vào rất đơn giản, là sinh vật linh giới.

Trên vách tường, sàn nhà và trần nhà của phòng ngủ chợt xuất hiện gợn ánh sáng, trong giây lát, tất cả đều trở lại bình thường.

Lúc này Lumian mới viết thư, bố trí nghi thức, thánh hóa con dao ngắn, chế tạo "Bức tường linh tính", thắp sáng một ngọn nến đại diện cho chính mình.

Ngay sau đó, cậu lui về phía sau hai bước, dùng tiếng Hermes cổ nói:

"Tôi!"

Tiếp theo, cậu dùng tiếng Hermes:

"Tôi lấy danh nghĩa của tôi để triệu hồi:

"Sinh vật kỳ lạ ngao du thượng giới, một nửa là tiên nữ gảy huyền cầm, người đưa tin chỉ thuộc về 'Bảo kiếm kỵ sĩ'.”

Ánh nến màu da cam chợt nhiễm ánh sáng màu xanh lam u ám, nhanh chóng phình to ra, lớn bằng nửa người trưởng thành.

Trong ánh sáng xanh lam u ám, một bóng dáng đẫm máu bước ra từ trong ánh nến.

Nó có hình dáng giống như con người, cũng có các cơ quan tương ứng, nhưng giống như quái vật nào đó mà Lumian gặp phải trong tàn tích của làng Cordu, nó không có da và những thứ thuộc về lớp da, cơ thịt đầm đìa máu trực tiếp lộ ra bên ngoài, mạch máu xanh đen, gân trắng dày đặc trên bắp thịt, lớp mỡ màu vàng hoặc đỏ hồng hoặc màu trắng.

Lumian nhìn người đưa tin của "Bảo kiếm kỵ sĩ" cao chừng khoảng một thước bảy kia, trong lòng thẩm lẩm bẩm:

"Một nửa là tiên nữ có nghĩa là chỉ có nửa bên trong sao?"

"Mình còn tưởng rằng là nửa trên nửa dưới, hoặc là một nửa bên trái bên phải chứ…"

"Chẳng phải hậu tố là gảy huyền cầm sao, huyền cầm ở đâu?"

Trong lúc suy nghĩ trong đầu không ngừng xoay chuyển, Lumian đưa tờ giấy viết thư được gấp vuông lại cho người đưa tin kia, dùng tiếng Hermes, lịch sự nói:

"Làm phiền cô giao nó cho 'Bảo kiếm kỵ sĩ'."

Thực lực tăng lên, cậu càng ngày càng có một nhận thức rõ ràng rằng, hầu hết người đưa tin mà mình từng tiếp xúc đều có thể xử lý mình, chỉ cần mình không thả nguồn ô nhiễm Termiboros ra.

Tuy hiện tại Lumian còn chưa đoán ra được thực lực của người đưa tin "Một nửa là tiên nữ" này của "Bảo kiếm kỵ sĩ", nhưng với toàn bộ kinh nghiệm của mình, cậu cảm thấy lịch sự là điều nên làm.

Đôi mắt lòng trắng con ngươi màu đen được khảm trên khuôn mặt đẫm máu của "Một nửa là tiên nữ" hơi chuyển động một cái, khẽ gật đầu, nhận lấy lá thư.

Nó dùng giọng nói trong vắt dễ nghe như tiếng nước chảy trong khe núi, nói:

"Tôi sẽ nhanh chóng chuyển thư.'

Nghe rất hay, giống như nhà thơ đang gảy đàn vậy… Lumen hơi hoảng hốt một chút rồi mới định thần lại được.

Cậu đột nhiên hiểu ra vì sao người đưa tin này lại có hậu tố "Gảy huyền cầm".

"Cảm ơn." Cậu khách khí cúi thấp người.

Nhìn thấy "Một nửa là tiên nữ" sắp lui vào trong ánh nến màu xanh u lam, Lumian không che dấu sự hiếu kỳ của mình, hỏi một câu:

"Nếu cho cô một tấm da của con người, cô sẽ làm thế nào?"

Cặp mắt đen trắng rõ ràng của "Một nửa là tiên nữ" nhìn chằm chằm Lumian vài giây.

Nó vừa chui vào trong ánh nến màu xanh lam u ám, vừa cất giọng nói du dương uyển chuyển:

"Tôi sẽ mặc nó lên người."

Mặc thêm lớp da sẽ biến thành ai? "Một nửa là tiên nữ" vẫn đang tìm nửa còn lại của mình sao? Lumian thầm đoán.

Lúc này, cậu đột nhiên nhớ tới một lời hứa còn chưa được hoàn thành của mình:

Tìm phần thân thể giúp "Bàn tay bị áp xe"!

Việc này có liên quan đến chuyện Lumian tấn thăng lên danh sách 4, có thể đạt được thần tính hay không, nhưng bởi vì hiện tại cậu mới ở danh sách 6, nên không cần gấp gáp.

Đêm khuya, bên trong một căn phòng trống ở khu chợ, Trier.

Đây là lần đầu tiên Franca, người đang mặc trang phục thích khách, hẹn gặp mặt "007" "offline".

Thời gian trôi qua, "007" đội mũ trùm đầu màu nâu hình sư tử, mặc áo măng tô có hai hàng cúc, đi vào nơi này.

Sau khi xác nhận không nhận lầm, Franca mới kéo thấp mù trùm đầu, bước ra khỏi bóng đen.

"Rốt cuộc có chuyện gì mà nhất định phải gặp mặt để nói chuyện thế?" "007" nhíu mày hỏi.

Điều này khiến cho hắn theo bản năng muốn từ chối, nhưng lại cảm giác có khả năng sẽ là chuyện lớn, nếu thật sự không thể hành động kịp thời, nói không chừng sẽ kéo theo một trận thảm họa rất lớn.

Cuối cùng, hắn vẫn sờ mũi, đồng ý lời mời gặp mặt của "Tụ kiếm".

Franca cười khẽ một tiếng, nói với cảm xúc phức tạp:

"Là chuyện tốt."

"Nếu 'Tụ kiếm' mà nói ra lời này thì tôi không tin." "007" không hề che dấu lo lắng của mình.

"Thật đấy, tôi muốn nhờ anh tìm một người thôi, mà điện báo lại không thể truyền tải được chân dung, đương nhiên không thể dùng từ đơn và các dấu để tạo thành một bức tranh kỹ thuật đúng không?" Franca giải thích lý do mình cần gặp mặt "offline".

"007" nghi ngờ đánh giá Franca vài lần:

"Chỉ tìm người thôi sao? Không có mục đích khác?"

Franka cười "ha ha" nói:

"Mục đích khác tạm thời không thể nói cho anh được."

"Cô nói như vậy tôi lại càng thấy lo lắng đấy." "007" nhạy bén cảm nhận được chuyện tìm người này có khả năng cất dấu một vấn đề cực kỳ quan trọng, nếu không "Tụ kiếm", người đã trải qua tai hoạ ở cấp bậc cao tầng sẽ không thể xem trọng như vậy mà kiên trì yêu cầu gặp mặt "offline", đích thân giao tiếp, mà có thể đặt bức chân dung ở chỗ nào đó, thông báo cho mình qua lấy.

Franca lấy bức chân dung mục tiêu mà cô phải lợi dụng "Bói toán cảnh mơ" và nghi thức ma pháp mới miêu tả được kia, đưa cho "007".

Sau khi tiếp nhận bức chân dung kia, ánh sáng trong tay hắn tự nhiên sáng như mặt trời, có thể nhìn thấy rõ ràng từng đường nét trên bức chân dung này trong đêm tối.

Đó là một người đàn ông mặc áo choàng màu đen, mặt nghiêng sang một bên, mái tóc chỉ có một lớp mỏng đen sẫm, giống như vừa mới mọc ra, đường cong sườn mặt cực kỳ mềm mại, làn da tái nhợt, đôi mắt màu nâu không lõm sâu.

Ban đầu "007" không cảm thấy có cái gì đặc biệt, nhưng tin tưởng vào năng lực chọc vào chuyện rắc rối của "Tụ kiếm", hắn lại cẩn thận quan sát mấy chục giây.

Hai hàng chân mày nấp trong cái mũ trùm đầu hình sư tử kia dần nhíu lại, nhỏ giọng nói:

"Người này không giống bất kỳ người ở quốc gia nào thuộc bắc đại lục."

Franca mỉm cười, vừa tự giễu lại mang theo chút trêu đùa:

"Anh không cảm thấy hắn rất giống dáng vẻ của chúng ta trước khi xuyên không sao?"

"007" chợt cứng đờ người, giống như bị sét đánh trúng.

Hắn xem đi xem lại bức chân dung kia, im lặng gần hai mươi giây rồi mới nói:

" 'Tụ kiếm', cô có biết mình đang nói cái gì không?"

Franca hơi ngẩng đầu lên, nói bằng giọng trầm thấp:

"Tôi nghi ngờ hắn đến từ một quốc gia nào đó ở thế giới kia của chúng ta."

"Trước đó tôi và mấy người 'Muggle' đã phát hiện ra dấu vết hai thế giới tương tác với nhau!"

"Khi nào? Dấu vết gì?" "007" buột miệng nói, hận không thể tóm lấy bả vai của 'Tụ kiếm" dùng sức lắc lắc, để cô nhổ hết những chuyện đã biết ra.

Franca bật cười thành tiếng rồi nói:

"Việc này còn phải đợi tôi thương lượng với 'Muggle' rồi mới có thể nói cho anh biết được, chuyện này có liên quan đến rất nhiều bí ẩn, không phải là chuyện mà tôi muốn nói là có thể nói được, trước tiên anh cứ sắp xếp tìm kiếm người trong bức chân dung này đi, à, tôi gặp hắn trong tầng thứ tư của hầm mộ ngầm dưới lòng đất."

"007" dùng hết khí lực mới có thể kiềm chế được cơn xúc động muốn tóm lấy "Tụ kiêm" ép hỏi thông tin liên quan, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

"Tại sao các cô không thương lượng cho tốt rồi hãy tới tìm tôi?"

Đây chẳng phải là sợ báo cho anh biết quá nhiều thông tin sẽ kích thích đến cảm xúc của anh, đẩy anh vào nguy cơ mất khống chế hay sao? Franca cười một tiếng rồi nói:

"Bởi vì còn chưa có thời gian gặp 'Muggle', mà tôi cũng vội tìm gặp anh, sợ anh rời khỏi Trier."

"Bình tĩnh, bình tĩnh, anh sắp không giấu được cảm xúc của mình rồi đấy."

Franca vừa nói vừa nở một nụ cười ngượng ngùng, lui vào trong bóng đen.

"007" cầm bức chân dung kia, hít một hơi thật sâu, sau đó lại thong thả thở ra.

Bên trong khách sạn Solow, cảng Santa, vương quốc Feynapotte.

Dùng xong bữa sáng, Lumian vừa quay trở lại phòng ngủ chính thì cảm giác xung quanh trở nên lãnh lẽo âm u.

Cùng lúc đó, cậu thấy trên mặt bàn xuất hiện một lá bài Tarot.

Mặt trên của lá bài Tarot này miêu tả một kỹ sĩ cầm kiếm đang chạy.

Lá bài ẩn phụ Minor Arcana, "Bảo kiếm kỵ sĩ"!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro