Chương 65 - Người hợp tác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi lựa chọn xong, Lumian mới có cơ hội hỏi:

"Kẻ tình nghi là ai?"

"Lato Guiaro." "Bảo kiếm kỵ sĩ" báo một cái tên.

Lumian biết người này, hắn cũng là ủy viên của hiệp hội ngư nghiệp, không chỉ sở hữu ba con thuyền đánh cá cỡ lớn và có cổ phần trong công ty ngư nghiệp cảng Santa, mà còn tham gia vào ngành sản xuất khác như đóng tàu và sản xuất đá lạnh, hơn một trăm năm trước, trong gia tộc có người cưới "Nữ hầu của biển".

Lumian suy nghĩ một chút rồi hỏi thêm một câu:

"Lato Guiaro có liên quan gì đến công ty cho thuê thuyền Baransat hay không?"

"Hắn là chủ nợ của công ty kia, đã sắp xếp rất nhiều thành trong gia tộc vào làm trong công ty đó." "Bảo kiếm kỵ sĩ" trả lời đơn giản một câu.”

"Khó trách." Lumian khẽ gật đầu, lại trầm ngâm một lúc rồi nói, "Chúng ta gặp nhau ở ngã tư phố St. Lana và phố Lúa Mì Vàng, 3 phút sau được không?"

Cậu chưa từng đến nơi ở của Lato Guiaro, cũng chưa nắm được tọa độ linh giới tương ứng, chỉ có thể "Truyền tống' đến phố St. Lana gần với mục tiêu nhất, cậu dùng "Du hành xuyên qua linh giới" để rời khỏi nơi này là không muốn đánh động đến đám người đang ngầm theo dõi mình.

"Được." Bóng dáng của "Bảo kiếm kỵ sĩ" lập tức trở nên trong suốt, rồi biến mất.

Lumian dùng 2 phút để uống nước, mặc áo ghi lê, đội mũ rơi, sau đó mới làm cho ấn ký màu đen trên vai phải phát ra thứ ánh sáng u ám.

Bóng dáng của cậu lập tức biến mất trong căn phòng đã được kéo kín rèm.

Tại ngã tư phố St. Lana và phố Lúa Mì Vàng, Lumian đi ra từ trong một góc tối, thấy "Bảo kiếm kỵ sĩ" có mái tóc nâu rối bời, trên người đã thay một cái áo sơ mi vải đay, khoác áo ghi lê màu nâu sẫm đứng ở rìa khoảng trống được ánh trăng đỏ rực chiếu rọi, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt đầy áp lực, tựa như có thể kéo lớp da người xuống, biến thành quái vật, bộc phát tất cả dục vọng tích lũy trong lòng bất cứ lúc nào.

Người khác có lẽ không cảm nhận được rõ ràng điều đó, nhưng Lumian là "Khổ tu sĩ", đặc tính là nhẫn nại và áp chế cảm xúc và dục vọng, tự nhiên có cái nhìn sâu sắc đối với loại tình huống này.

Quả nhiên là "Phái tiết chế"… Nhìn thấy dáng vẻ của "Bảo kiếm kỵ sĩ", trong đầu Lumian đột nhiên nảy ra một câu nói cực kỳ vớ vẩn buồn cười:

"Người anh em, có muốn kiêm thêm tín ngưỡng Túc Mệnh không? Nếu anh trở thành 'Khất thực tăng lữ hoặc là 'Khổ tu sĩ', sẽ không cần phải nhẫn nhịn vất vả như này nữa đâu!"

Đương nhiên, đề nghị này chỉ là suy nghĩ của Lumian, chắc chắn không thể đề xuất ra miệng được.

Nếu không có đủ duyên kỳ ngộ, ban ân Tà thần sẽ chỉ làm cho người phi phàm theo hệ thống ma dược bị dị biến hóa, dần biến thành quái vật hình người, không thể cứu vãn được nữa, từng bước thay đổi theo hướng tương ứng với Tà thần.

Nhưng suy nghĩ vừa rồi trong đầu cậu cũng chứng minh, đến một danh sách nào đó, hệ thống ban ân và danh sách nào đó của hệ thống ma dược có thể bù trừ cho nhau, sinh ra hiệu quả cộng hưởng lớn hơn.

"Đi thôi." Thấy "Bảo kiếm kỵ sĩ" chỉ nhìn mình mà không nói một câu, Lumian đành phải chủ động mở miệng.

"Bảo kiếm kỵ sĩ" gật đầu, đi dọc theo bóng tối, không nhanh không chậm rẽ vào phố Lúa Mì Vàng, đi thẳng về hướng bắc.

Không lâu sau, hai người đi đến trước một ngôi nhà năm tầng có kiến trúc trông như một tòa lâu đài nhỏ.

Nhìn tường ngoài màu xanh xám và những ô cửa sổ sáng đèn, "Bảo kiếm kỵ sĩ" chỉ vào một ô cửa sổ thủy tinh nói:

"Đó là phòng ngủ của Lato, hắn và vợ hắn chia phòng ngủ."

Tin tình báo rất chi tiết và chuẩn xác đấy chứ… Lumian khẽ gật đầu, nói:

"Anh có phương án hành động gì không?"

"Trực tiếp lẻn vào, khống chế mục tiêu." Đáp án của "Bảo kiếm kỵ sĩ" theo hướng ngắn gọn đơn giản nhất.

Anh không thấy phương thức này quá đơn giản và thô bạo à? Gia tộc Guiaro không chỉ thuê người phi phàm, bản thân bọn họ khẳng định cũng có một số thành viên có sức mạnh nhận được từ nghi thức cầu biển… Lumian cân nhắc đặc thù của "Oan hồn", lại đánh giá năng lực của mình, cậu đút một tay vào túi quần, thản nhiên đáp:

"Được."

Vừa dứt lời, thân thể của cậu đã chuyển hóa thành một cái bóng, dung nhập vào trong bóng tối.

"Bảo kiếm kỵ sĩ" ở bên cạnh cậu đã sớm biến mất không thấy bóng dáng.

Lợi dụng rất nhiều bóng tối bên ngoài bờ tường của tòa nhà, Lumian nhanh chóng lẻn được vào phòng của Lato Guiaro.

Giây tiếp theo, cậu nhìn thấy mục tiêu:

Đó là một người đàn ông trung niên có mái tóc đen hơi xoăn, đôi mắt màu nâu sẫm, hắn mặc một bộ đồ ngủ vải bông màu xanh sẫm, khuôn mặt hơi dài, chòm râu rậm rạp, nhưng được cắt tỉa gọn gàng.

Lúc này, vẻ hoảng sợ được thể hiện rõ trên khuôn mặt của hắn, cả người hắn cứng nhắc, lắc lư loạng choạng đi về phía khoảng bóng tối mà Lumian đang ẩn nấp.

Lumian thấy bên trong mỗi con mắt của ủy viên hiệp hội ngư nghiệp này đều phản chiếu ra một bóng dáng, đều là "Bảo kiếm kỵ sĩ" mặc áo sơ mi bằng vải đay, khoác ghi lê màu nâu sẫm với sắc mặt tái nhợt và mái tóc nâu rối bời!

Thấy toàn bộ thân thể của Lato Guiaro đều đã bị khống chế, ngay cả há mồm kêu to cũng không thể làm được, Lumian lập tức bước ra khỏi bóng tối, biến trở lại dáng vẻ ban đầu.

Cậu lập tức cảm giác không khí xung quanh trở nên nặng trĩu giống như môi trường dưới lòng biển.

Ngoài trừ cảm giác này ra, không có bất kỳ dị thường nào khác.

Lumian dồn lực xuống chân, giống như di chuyển trong đầm lầy, bước tới trước người Lato Guiaro.

Cậu không sử dụng "Thuật hừ hà", thứ nhất là bởi vì có vẻ đối phương đã mất hết khả năng phản kháng, hoàn toàn có thể dùng biện pháp khác để khống chế, không cần thiết phải lãng phí linh tính, thứ hai là cậu không xác định được có phải "Bảo kiếm kỵ sĩ" đang cưỡng chế bám vào thân thể Lato Guiaro hay không, "Thuật hừ hà" có thể sẽ khiến cả hai cùng hôn mê.

Lumian lấy bình thuốc mê thu hoạch được từ Hội Phúc Lành, vặn nắp bình, ghé đến sát lỗ mũi của Lato Guiaro.

Cậu dùng tay phẩy phẩy để tốc độ của dòng khí lưu nhanh hơn, ước chừng khoảng mấy chục giây sau, hai tròng mắt của vị ủy viên hiệp hội ngư nghiệp kia mới nhắm lại, hôn mê bất tỉnh.

Hắn vẫn đứng thẳng tắp như trước, không đổ gục xuống đất.

Hiện tại, thân thể hắn đã hoàn toàn bị lá bài ẩn phụ Minor Arcana của Hội Tarot, "Bảo kiếm kỵ sĩ" khống chế.

Việc này đúng là đơn giản hơn so với việc mình dùng 'Truyền tống" và "Thuật hừ hà"... So với rất nhiều lần đối phó với người phi phàm trước đó thì đây là lần duy nhất mà mình thậm chí còn không cần phải dùng đến tay, thong thả bước đến trước mặt hắn, cho hắn ngửi thuốc mê, cứ như vậy là đã giải quyết xong... "Oan hồn" đúng là người hợp tác tuyệt vời nhất, có thể phối hợp với bất kỳ danh sách nào của bất kỳ đường tắt nào... À, "Oan hồn" còn miễn dịch với khí gây mê, thuốc mê của Hội Phúc Lành không có tác dụng đối với anh ta... Nhìn trận chiến không gây ra bất kỳ tiếng động rõ ràng nào, Lumian chợt hoảng hốt giống như cảm giác mình căn bản không thật sự tham dự vào trận chiến này.

Cậu thả bình thuốc mê của Hội Phúc Lành vào trong túi, sau đó lấy bình thuốc nói thật ra, căn chuẩn thời gian cho Lato Guiaro uống gần một phần ba bình.

Cậu cảm giác tác dụng của thuốc mê lên kẻ không có đặc tính rõ ràng của người phi phàm như Lato Guiaro, dường như không thể duy trì quá lâu, cho nên nhanh chóng cho đối phương uống nước thuốc, tranh thủ hoàn thành một số bước chuẩn bị trước khi mục tiêu tỉnh lại.

Ước chừng khoảng hai mươi ba mươi giây sau, Lato Guiaro mở mắt ra.

Đầu tiên hắn thấy nhà thám hiểm lớn Louis Berry đội mũ rơm màu vàng kim và nụ cười như có như không trên mặt đối phương, tiếp theo hắn phát hiện không biết từ khi nào mình đã ngồi xuống cái ghế đối diện ghế sô pha dài đặt trong phòng ngủ.

Lato muốn mở miệng hét thật to, nhưng lại cảm giác mình không thể khống chế được dây thanh quản, cố gắng thế nào cũng không phát ra tiếng được.

"Đã nhận ra tình cảnh hiện tại của mình chưa?" Lumian tựa lưng ra sau lưng ghế, chân phải gác lên đầu gối chân trái.

Cậu dùng tiếng Entis.

Lato hoảng sợ đến mức thậm chí còn không thể gật đầu để trả lời đối phương.

Hắn có thể sử dụng một số năng lực nhất định, nhưng bản thân hắn cũng xác định mình không thể đánh lại nhà thám hiểm lớn Louis Berry, nếu không hắn chỉ có một kết quả là bị đánh đến hôn mê bất tỉnh.

"Cậu muốn làm gì?" Đột nhiên, Lato mở miệng nói.

Hắn cũng nói tiếng Entis.

Nói xong, hắn kinh ngạc, muốn giơ tay kiểm tra cổ mình, nhưng thế nào cũng không thể làm được.

Cuối cùng Lato Guiaro cũng yên lặng.

Lumian mỉm cười nói:

"Hỏi anh một số chuyện, nếu trả lời tốt, tôi cũng không ngại cho anh sống đến ngày mai để tuyên truyền giúp tôi đâu.'

Lato yên lặng vài giây rồi nói: "Cậu muốn biết cái gì?"

Lumian khẽ lắc lư bàn chân phải:

"Có phải Nolfi và Batner đang ở trong tay anh không?"

"Đúng vậy." Dục vọng muốn được nói hết ra thôi thúc Lato, "Bọn họ bị nhốt trong tầng hầm ngầm, vẫn còn sống, tôi chỉ muốn lợi dụng bọn họ."

"Lợi dụng bọn họ làm gì?" Lumian hứng thú hỏi.

Laro mấp máy môi một hồi rồi nói:

"Lợi dụng bọn họ tìm ra vùng biển cử hành nghi thức tế biển, dẫn đường cho thuyền thuê của cậu vào trong đó."

"Thì ra tờ giấy kia là do anh viết..." Lumian tỏ vẻ hiểu rõ, "Anh tính dẫn đường cho tôi như thế nào đây?"

Lato vốn định tìm lý do khác để bao biện cho hành vi của mình, nhưng cái miệng lại nhanh hơn não:

"Để cho cậu điều tra ra việc mấy người Nolfi muốn thuê thuyền ra khơi, sau đó lại sắp xếp cho bọn họ tìm được cơ hội trốn khỏi nơi này, nói cho cậu biết một chuyện, để cho cậu biết vùng biển đặc thù đó ở đâu."

"Sau đó thì sao?" Lumian tò mò hỏi.

Lato ngậm chặt miệng, nhưng cuối cùng vẫn phải mở ra nói:

"Những gì bọn họ nói đều là sự thật, nhưng bọn họ không biết một việc, đó là vĩnh viễn không nên chiến đấu với 'Đứa con của biển' ở trên biển!"

"Juan Oro sẽ ở vùng biển đó chờ cậu, chôn vùi cậu vĩnh viễn!"

Thì ra manh mối liên quan đến Nolfi là do hiệp hội ngư nghiệp đóng giả thành người có dị tâm cung cấp, mục đích là tạo một cái bẫy cho mình, trừ khử mình… Nếu không phải mình nhanh chóng thể hiện khuynh hướng điều tra nghi thức cầu biển, khiến cho Nolfi và Batner có giá trị bị lợi dụng thì khả năng cao hiện tại bọn họ đã bị chôn vùi dưới biển sâu… Hành động nhắm vào Lugano chỉ là để đánh lạc hướng điều tra của mình… Trong khi suy nghĩ trong đầu Lumian không ngừng xoay chuyển, cậu nghe thấy Lato khó hiểu, nói:

"Cậu còn chưa bắt đầu điều tra sao, sao đã tìm đến chỗ tôi thế này?"

"Cậu mới chỉ phái người phiên dịch của cậu đi dò hơi nơi ở của mấy người Nolfi, chưa đi bước tiếp theo…"

Lumian cười đầy thâm ý, nói:

"Anh cho rằng một mình tôi tự điều tra nghi thức cầu biển sao?"

"Tôi đại diện cho ý chí của rất nhiều người, cũng có rất nhiều bạn đồng hành của tôi đang ẩn náu trong chỗ tối của cảng Santa."

Lato cảm nhận sự lạnh lẽo và cứng nhắc trào ra từ bên trong thân thể, hắn tin những lời này.

Lumian nâng tay phải lên, xoa cằm, nói:

"Sức mạnh của các anh đến từ đâu?"

Yết hầu của Lato hừ hừ mấy tiếng rồi nói:

"Đến từ biển cả, mỗi nghi thức cầu biển đều đem sức mạnh đến cho chúng tôi."

"Đáng tiếc, nghi thức cầu biển năm ngoái thất bại, suốt hai năm qua chúng tôi không được bổ sung sức mạnh, mọi người đều bị suy yếu, thậm chí còn xuất hiện tình trạng suy yếu sức mạnh ở mức độ khác nhau, nếu không, Juan Oro đã trực tiếp giết chết cậu, treo thi thể của cậu ở quảng trường Sóng Biển, để cho tất cả những kẻ muốn đối phó với chúng tôi phải nhìn thấy kết cục của cậu."

Tương tự như ban ân? Theo lý luận mà nói, sức mạnh ban ân nếu không được bổ sung, cũng dần thoái hóa, trở nên suy yếu… Lumian suy nghĩ rồi nói:

"Nghi thức cầu biển là một nghi thức khẩn cầu ban ân quy mô lớn, mà 'Thống đốc biển' là tế phẩm chính đúng không?"

Lato suy nghĩ một chút rồi nói:

"Vừa là tế phẩm, vừa là chủ lễ tế, còn Juan Oro và chúng tôi là phụ tá cho lễ tế."

"Nghi thức cầu biển thực ra là lễ cưới biển, là một nghi thức khiến cho biển cả thỏa mãn mà ban cho sức mạnh."

"Cưới biển?" Lumian đột nhiên cảm giác trí tưởng tượng của mình cũng chưa được phong phú cho lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro