The Same Lake, The Same Sun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng lấp lánh lung lanh trên mặt hồ phẳng lặng đã bỏ thêm chấm điểm lung linh cho khoảng khắc cô đọng này, chàng nghĩ. Trái tim chàng trăm năm qua như cái tháp lego thiếu sót miếng này miếng kia, các chấm điểm lung linh ban cho từ tình cảm thoáng chốc này sẽ thiêng liêng cửu rỗi trái tym chết mòn dần của chàng, chàng nghĩ. 

Chàng lấy quyền hạn của mình khởi xướng, đánh bật sự tĩnh lặng cô đọng. Chàng muốn thời gian trôi để bản thân cảm giác được sự yếu đuối trước giờ mình che giấu. Chàng muốn ngã mình yếu ớt trước uy uyền của tình yêu. Nụ cười của nàng trao cho chàng những giọt vị đầu của ái tình thiêng liêng chàng đã không có biết đến suốt trăm năm qua.

Cùng một ánh trời, cùng một mảng hồ, hai kẻ tương tư kề cận nhau sau bao năm xa cách. Hai người từng là kẻ lạ cho nhau, nhưng khoảng khắc ánh mắt chàng rơi vào nụ cười nàng, sự không biết đó đã hạ màn. Khoảng cách cuối cùng còn lại ngăn cấm đôi trẻ khác biệt--người bất tử và người phàm trần--là lòng bao dung và lòng chấp nhận. Bao dung cho sự khác biệt, và chấp nhận rằng tình ái của hai sẽ chỉ bị hạn chế bởi vì cái tình ái này sẽ đi ngược truyền thống--răng long đầu bạc sẽ chẳng là điều hợp lý nếu hôn nhân là kết quả của tình ái này. 

Phản truyền thống, nàng cười mặc kệ luân lý ngàn năm
Nghịch luân thường, chàng nhìn nàng đê mê bất chấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro