Mưa Nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa là sự kết tinh của thiên nhiên. Mưa ụp xuống thì đó là khoảnh khắc những kỷ niệm chợt ùa về, mọi thứ tưởng chừng như mới đi thôi...cảm xúc dâng trào như thể là một cái gì đó khó hoài niệm lại.
                          *********

KT: mưa tầm tả bao kỷ niệm ùa về.

TJ: ồh hay..bữa nay còn văn vẻ ở đây nữa này..."chợt nhớ đến em người tôi yêu thương nhất" ..haha..

KT: Nhớ ngày tháng 2 ta còn bên nhau, những lúc vui buồn, những ngày nắng mưa, nhớ những khoảnh khắc cùng nhau trụ dụ chung gối, chung giường,  chung mền...Những nét chữ nắn nót ngày xưa ấy...từng câu thơ mà hai ta cùng nhau sáo trộn vẫn không qua nổi một trang giấy. Như mới hiện hữu hôm qua.

TJ: Mọi thứ như thước phim quay chậm đang dần dần hiện rõ trước mặt chúng ta;mưa của nỗi nhớ;mưa của hoài niệm;mưa của tình yêu chớm nở;mưa của sự kết thúc nỗi lòng u sầu;mưa là tất cả chuyện đời đi qua...

KT: Mưa hôm nay rất khác mưa mọi khi; cơn mưa hôm nay làm lòng nhói đau. Ngắm mưa, tự dưng có cái gì đó cay xé trong đôi mắt cùng với đó cảm nhận được đôi má đã ướt lạnh vì giọt lệ rơi tự bao giờ

TJ: Chiều mưa, từng hạt mưa lớn nhỏ thi nhau lấm tấm những con đường của thành phố không khói lửa chỉ khói bụi.

Những hàng cỏ xanh phẳng phất như cầm cự chút hơi thở yếu ớt để ôm lấy,cố bám chặt đất.Nó giống như tình yêu vậy;vẫn còn chút yêu thương: thì vẫn cố níu giữ...

Nhưng rồi tình cảm nhỏ bé đó cũng vứt bỏ như cỏ đứt rẽ không thể bám mãi mãi được .

Mọi thứ quay cuồng với cơn mưa chiều ngày nào đó. Có lẻ đã trôi đi lâu lắm rồi. Chỉ còn chút hoài niệm mờ ảo hiện hữu tức khắc .

Ai rồi cũng sẽ khác, cũng sẽ vì thứ gì đó mà thay đổi...đừng ôm ấp những quá khứ đau buồn hãy thả nó ra đi và nhìn đó như là một góc khuất của tương lai phía trước, không tái phạm, sẽ như bài học bổ ích..rồi sẽ trải qua và hiểu tất cả mọi thứ....Đừng ngu muội nữa..

......yêu bản thân nhiều hơn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro