30. Được, em nghe lời cô!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Biết xưng /em/ cô vui đến vậy, tôi...à em đã sớm xưng rồi, tại em nghĩ xưng /tôi/ mới ngầu!"

Charlotte phì cười, nhìn Engfa ân cần bày đồ ăn sáng như mọi hôm ra mà đáp:
"Bộ mặt em chưa đủ lạnh lùng ngầu lòi hay sao?"

"Cô mau ăn đi, vào tiết bây giờ!"

Liền đưa bánh sandwich đến môi miệng cô, nàng phũng phịu như lẫy mà nói:
"Người ta tình cờ đi ăn với học trò thôi mà mặt nặng mày hờn !
Còn ai đó bỏ rơi người ta đi ăn với bạn học mới, ra chơi còn không thèm xuống đưa đồ ăn sáng mà đi với bạn mới!"

Lần này, Engfa là người phì cười vì cô chủ nhiệm hơn thua

Khoái gần chết!
Coi cô chủ nhiệm ghen đi!!!

"Qua cô không thấy em vẫn còn mặc đồng phục sao, là chưa về nhà đó có ăn uống tắm rửa gì đâu nên qua dạy kèm, bụng đánh trống nên Pichy mới rủ đi!
Còn sáng nay, là vì chầu hôm qua Pichy trả em không muốn mắc nợ, bao cậu ấy lại kem!"

Từ tốn giải thích, ánh mắt chân thành làm Charlotte hài lòng vô cùng, không ngần ngại chu mỏ in vào má Engfa một cái. Nàng cười cười như thể đã hoá giải không dỗi hờn nữa

"Ai đã nói đang ở trường đó, đừng có thân mật vậy mà..."

Charlotte biết người đó là mình nên xấu hổ, ngắt lời:
"Em không thích thì thôi!"

"Này thì không thích!"
Engfa chồm tới hôn chốc vào môi nàng


Đến chiều, khi những cuốn tập cất bừa bộn vào balo quải trên vai có bạn học phơi phới tấp vào quán nét gần trường làm vài trận, có bạn phải hối hả đi học thêm, có bạn thì uể oải đi về nhà

Còn bạn học Engfa lên tận văn phòng, đợi cô cùng xuống bãi xe. Và cùng nhau về

Charlotte đeo túi xách màu xanh yêu thích một bên vai, tay bên kia ôm giáo án

Đẩy cửa ra hơi ngạc vì thấy Engfa sau đó là sững sốt, bạn học này dựa lang can mỉm cười đằng sau là bầu trời hoàng hôn đang dần xuống

Cô giáo chủ nhiệm Char thấy tim mình nở hoa, tim nhảy cẩn rộn ràng...

Nếu Engfa không nhiệt tình giành lấy sấp giáo án kia thì đã yên vị lung tung dưới sàn mất rồi!

Engfa cuối mặt sát mặt nàng, nhướn mày ngớ ra vì cô Char làm sao ấy nhỉ gọi mà không lên tiếng, tay quơ trước mặt con ngươi chẳng lay động

Charlotte bị khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Engfa làm cho giựt mình tay phản xạ đẩy ra, luống cuống vén vuốt tóc không có mục đích

Engfa mắc cười mà phỏng đoán bảo:
"Cô là bị em hút hồn phải không?"

"Xí, làm gì có!
Em ảo tưởng rồi, sao nay lên tận đây đón cô vậy?"

"Ai nói đón cô chẳng qua em đi ngang đây sẵn tiện thôi!"

"Ừ!"
Nói xong lườm Engfa một cái, muốn giành lại sấp giáo án

Làm sao để cô giành lại được vì Engfa đã vội giấu nó sau lưng mất rồi, tay kia rảnh rang xoa đầu nàng một cái


Trước hẻm dãy trọ, Charlotte trả nón cho Engfa nói tạm biệt như lẽ thường

Nhưng, Engfa lại bắt lấy tay nàng ánh mắt sâu thẳm bảo:
"Đêm nay, cho em ngủ nhà cô nha!"

"Tại sao?
Thôi không được đâu, ba mẹ em..."

Biết nàng lo lắng cái gì, sợ cái gì liền chen ngang lời:
"Ba mẹ em biết chuyện chúng mình mà!"

"Chúng mình?"
Charlotte nhíu này khó hiểu, không phải cả hai đã thoả thuận Engfa tốt nghiệp đậu đại học mới chính thức hay sao

"Tóm lại, em muốn đêm nay ở nhà cô!"

Charlotte muốn kì kèo thêm cũng không có cơ hội vì Engfa đã xuống xe dắt bộ vào hẻm rồi

Xích khoá xe Engfa lại trước nhà trọ, cả hai cùng vào nhà

Engfa theo sau ngạc nhiên nhìn đôi dép đi trong nhà còn dính số size, tức là mới mua chưa kịp tháo

Cười cười nhìn bóng lưng nàng cởi áo khoác treo lên sào nói:
"Mới mua thêm đôi dép hả cô?
Là để cho ai đây?"

"Còn hỏi, em bị ngốc à?"

Nụ cười khoái chí của Engfa ngày càng đậm, cũng cởi áo khoác treo lên sào

Charlotte lưỡng lự không biết nên tắm trước hay chuẩn bị bữa tối, vì nay không xuề xoà được vì có Engfa ở đây mà

Dường như Engfa thấu hiểu điều đó, bước tới ôm lấy eo, cuối một chút cầm tựa trên vai nàng thỏ thẻ:
"Hôm nay, em trổ tài nấu nướng cho cô thưởng thức nhé!"

Charlotte cứng đờ vì cái ôm bất chợt nhưng nghe ý tốt như không của Engfa liền bị doạ, đáp ngay:
"Thôi thôi, cô nghèo lắm có mỗi tài sản là căn trò nhỏ này!
Em tính cho lụi tàn hay sao?"

Thật là thất vọng quá đi mà vì cô chủ nhiệm khinh mình, chí ít bản thân cũng nấu được mì ăn liền, biết chiên trướng ốp la chứ bộ!

Rụt tay không thèm ôm nữa, quay người xụ mặt ngồi xuống ghế lười

Charlotte buồn cười vì cái trò này dỗi, liền theo sau ngồi hẳn lòng cái người hờn dỗi kia mà bảo:
"Thật không nhận ra bạn học Engfa mặt lạnh như tiền có bộ mặt dỗi hờn này nha!"

"Em cũng là con người!"

"Phải phải, được rồi cô đói..."

"Thì cô nấu ăn đi!"

"Không phải bạn học Engfa muốn trổ tài sao?"

"Đồ lươn!
Không phải vừa nảy cô chê, cô ghét bỏ hay sao?"

Charlotte xoay người lại khẽ vào tai Engfa:
"Nào có ghét bỏ!
Chỉ sợ em nấu ngon, cô hợp khẩu vị sau này vất vả cho em thôi!"

Tim mãnh liệt đập, cả người vui vẻ ngập tràn...Engfa thấy mùa xuân nở rộ trong lòng khi nghe thấy cô chủ nhiệm nói "sau này...". Tức là tương lai cả hai chung một nhà!!!

"Vất vả cả đời cũng được, em nguyện ý!"
Dứt lời, Engfa hôn chốc vào môi nàng, ánh mắt không che giấu được sự hài lòng ngất ngưỡng

Thế là, cả hai yên vị nhìn một bàn đồ ăn không tính là thịnh soạn đẹp mắt nhưng có thể lót bụng qua ngày

"Mì chín, trứng chiên chín không nghe mùi tanh!
Bạn học Engfa quả thật nấu không tệ nha!"

Engfa nhìn cô gấp đũa mì trộn cùng trứng chiên mà hồi hộp như đi thi nấu ăn chờ ban giám khảo nhận xét vậy!
Cuối cùng, nghe được lời động viên kia liền thở phào nhẹ nhỏm

"Nếu cô muốn, em liền học nấu ăn hơn hết là cô phải cho em ở qua đêm!"

"Nè có phải em lên kế hoạch dụ dỗ cô hay không?"

"Nào có, em là muốn..."

"Engfa!"
Charlotte lên tiếng hô ngăn ý muốn sắp nói của Engfa

"Chúng ta từ từ có được không?
Em nên tập trung học, thi tốt nghiệp có biết trong tầm tay em nhưng điểm số đậu đại học rất quan trọng!
Ba mẹ em kì vọng rất nhiều nếu em đậu đại học quốc dân A!"

Quả nhiên, cô chủ nhiệm là lớp đi trước đoán trúng ý Engfa mất rồi!
Engfa là muốn dọn đến cùng cô, là muốn cả hai chung sống thử!

Kì thật, đã hứa hẹn đậu tốt nghiệp cả hai mới chính thức nhưng nhìn hiện tại có khác gì không chính thức đâu chỉ là không có hình thức rõ ràng là lời nói chính mà thôi...

Nghĩ rồi, Engfa liền chấn chỉnh tâm tình cùng lý trí mà đáp:
"Được, em nghe lời cô!"












✨Muốn ngược ai đây🤔🤔🤔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro