Tuổi Trẻ Của Chúng Ta (chapter 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuổi Trẻ Của Chúng Ta(chapter 1)

Ôi! Cái thời ta còn trẻ, còn bé nhỏ chưa biết đạo lý, cái thời mà ngày nào đi chơi về cũng sà vào lòng mẹ hỏi: "mẹ ơi, nhà có gì ăn không ạ". Nhớ lắm ngày ấy.

*10 năm trước.

" Uyên ơi, dậy đi chơi với tụi tao nè", giọng con Mi vang lên thánh thót trước cửa nhà tôi. Sáng nào cũng thế, tầm khoảng 8- 9h sáng là con Mi lại dắt Nhi, Ý qua nhà rủ tôi đi chơi chung. Tôi thì lười biếng lắm, mặc cho tụi nó nói gì thì tôi vẫn ngủ. Đến lúc khá lâu, khi tôi đã bị chai tại bởi những câu nói của tụi bạn, tôi mới chần chừ ngồi dậy đi vệ sinh các

nhân và lại bắt đầu cuộc "du ngoạn nông thôn" cùng bọn nó!

Chúng tôi đi khắp phố phường, đi bắt những con cào cào, dù bị cắn nhiều lần nhưng chúng tôi không sợ, vẫn say lắm. Ở trường thấy bọn con trai có thứ gì mới mẻ, chúng tôi cũng phải có giống bọn nó cho bằng được. Con Mi nó cá tính lắm, tuy là con gái nhưng nó có tính cách y hệt những đứa con trai. Mi không chơi búp bê, chơi truyền thẻ như mấy đứa khác, nó chỉ chơi những trò: đá dế, thả diều và rượt bắt với bọn con trai. Nhà chúng tôi mỗi đứa một hoàn cảnh nhưng vẫn chơi thân được với nhau. Gia đình con Mi không được khá giả, gia đình Như ý chỉ có mẹ mà không có cha, gia đình tôi và Nhi chỉ khá hợn tụi nó được một chút. Chúng tôi không phận biệt hoàn cảnh nghèo hay giàu như bao người khác.

Tôi học không được tốt lắm, có bài kiểm tra 15 phút, tôi cứ "cóp" bài của Như Ý mãi, vì chơi chung với nhau nên nó cho tôi "cóp" buông thả, chỉ cần ra hiệu lệnh, nó sẽ hiểu tôi cần gì, thiếu gì và sẽ đáp ứng cho tôi ngay. Tuy thân với nhau vậy, nhưng chúng tôi cứ trêu ghẹo nhau mãi, vì con Nhi nó học ngữ pháp giỏi nên viết văn rất hay, nhưng cái "văn" của nó thì kỳ lạ lắm. Có lẽ là vì nó đọc nhiều truyện liên quan đến trinh thám, điệp viên nhiều quá nên "máu" của nó đã thấm vị điệp viên rồi. Tôi vẫn nhớ rõ một bài văn của nó làm, bài văn ấy có nội dung "em hãy kể lại một buổi khai giảng, khai trường mà em đã từng tham gia", nó viết nhưu sau:

" Vào một buổi sáng sớm, trời trong xanh và mát mẻ. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một bóng đen bí ẩn, thì ra đó là bác hội trưởng hội phụ huynh đến trường để tham gia lễ khai giảng". Khi cô giáo vừa đọc đoạn văn chưa dứt câu, cả lớp đã cười rộ lên và đã đặt biệt danh cho con Nhi là "Nhi điệp viên".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro