Nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Với bạn "Nhà" là gì?
Với tôi, nơi nào có người tôi yêu thương cũng yêu thương tôi đang đợi chờ tôi trở về thì đó chính là "Nhà"
---------------------------------------------

Mỗi đứa trẻ bước vào giai đoạn trưởng thành, phần lớn chúng lựa chọn xa gia đình, xa cha mẹ, xa mái nhac thân quen để đến một vùng đất mới lạ, thu hút hơn để đi tìm ước mơ. Thế nhưng, những đứa trẻ xa nhà cũng là những người hiểu rõ nhất ý nghĩa của hai từ "gia đình" và sự quan trọng của "nhà".

Bạn có thể tưởng tượng được không, khi một thời điểm nào đó, bạn ở thành phố xa lạ, làm việc đến đổ bệnh, thế nhưng bên cạnh lại chẳng có ai để dựa dẫm.

Lúc ấy, bạn chợt nhớ đến người mẹ hay la rầy bạn "Lớn rồi mà đến cái thân cũng không lo nổi" nhưng vẫn chăm cho bạn từng bữa ăn, từng viên thuốc. Lúc ấy, bạn chợt nhớ đến bóng hình cha, tuy rằng chẳng thể hiện ra mặt nhưng vẫn luôn theo dõi tình trạng bệnh của bạn. Lúc ấy, bạn chợt nhớ căn phòng nhỏ của chính mình, ngôi nhà ấm áp mà bạn đã rời đi từ bao lâu.

Bạn có thể tưởng tượng được không, sau một ngày làm việc đêm mỏi mệt, cơm hàng cháo chợ mãi rồi cũng ngán, thế nhưng về nhà lại chẳng còn sức lực vào bếp, ngồi úp mì gói mà nước mắt chực trào.

Lúc ấy, chỉ mong rằng về đến nhà, có bữa cơm dọn sẵn, có người chờ đợi, có ai đó ngóng trông sự trở về của mình, có không khí nồng ấm của một ngôi nhà yên vui. Như vậy, cô đơn vơi đi thật nhiều.

Nói cho cùng, chúng ta cũng chỉ là con người, cố tỏ ra mạnh mẽ mà rồi mấy ai mạnh mẽ mãi được đâu. Cô đơn, lẻ loi, hiu quạnh rồi ai cũng chạnh lòng thương xót cho chính mình một cõi bơ vơ, người quen thù nhiều mà thân chẳng có bao nhiêu.

Nhà chỉ đơn giản là nơi sẽ luôn có hơi ấm gia đình, hơi ấm của tình yêu thương, là nơi có những người ta yêu thương cũng yêu thương ta nhất đang chờ đợi ta trở về sau những bão giông, mỏi mệt nơi cuộc đời tấp nập biến cố.

Nhà là nơi dù bạn có là kẻ thất bại ở đâu chăng nữa, dù ngoài kia sóng gió đến thế nào, chỉ cần bước qua cánh cửa nhà, điều còn lại chỉ là bạn với an yên, yêu thương và che chở bởi những người gọi là người thân, bởi nơi gọi là gia đình.

Vì sự nghiệp, vì cuộc sống, vì miếng cơm manh áo, vì ước mơ ấp ủ,... vì một lí do nào đó mới phải rời xa mái nhà, rời xa nơi có những người yêu thương đến một vùng đất mới, lạ lẫm và cô độc. Để rồi trong những khoảnh khắc vụt thoáng qua, chỉ ước mình được bé lại, những lúc bị ai đó ức hiếp đêm uất ức sẽ chạy về nhà rồi lao vào lòng cha mẹ mà kể lể, kể xong rồi lại hồn nhiên vui cười như đứa trẻ non nớt chẳng màng sự đời, nhân tình thế thái.

Có những ngày như thế, những ngày cảm thấy bản thân rã rời, chẳng còn hơi sức làm gì , cũng chẳng thể nào thở nổi. Những lúc như vậy, chỉ muốn về nhà, thả mình lên chiếc giường êm ái, trong căn phòng quen thuộc rồi ngủ một giấc thật sâu đợi tiếng mẹ í ới gọi dậy ăn cơm cùng vài lời la rầy đứa con gái lười nhác chẳng phụ mẹ. Như vậy là hạnh phúc đủ đầy.

Về đến nhà, chẳng còn bộn bề, chẳng có cạnh tranh, chẳng màng lo toan, vì đã có gia đình.

---------------------- End ------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro