Bạn thân (phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   #1.

      Bạn thân!

       Bạn bè ấy mà, chẳng cần phải làm gì to tát cũng chẳng cần cố gắng lấy lòng nhau. Chúng tôi có bất hòa, có to tiếng cãi vã, có cười và cả cùng ôm nhau khóc.

        Tôi có một vài người bạn. Không nhiều, nhưng đủ. Chúng tôi không phải lúc nào cũng có thể gặp nhau. Mỗi đứa một trường, mỗi đứa một thành phố, rồi mỗi đứa lại có những người bạn của riêng mình. Nhưng tự chúng tôi biết rằng: chúng tôi vẫn là bạn, dù chuyện gì xảy ra chăng nữa.
Mọi người luôn quan niệm rằng, trừ tình máu mủ ruột thịt ra mọi thứ tình cảm khác đều "xa mặt thì cách lòng". Chúng tôi thì cho rằng "mình khác". Ừ, đó có thể là cái kiêu ngạo của những cô cậu trẻ. Mặc kệ nó là gì, chưa bao giờ chúng tôi mất lòng tin ở đối phương.

      Bạn bè ấy mà, chẳng cần phải làm gì to tát cũng chẳng cần cố gắng lấy lòng nhau. Chúng tôi có bất hòa, có to tiếng cãi vã, có cười và cả cùng ôm nhau khóc. Sau tất cả, lại có thể cùng họp lại, ngồi với nhau, nói dăm ba câu đùa chẳng ra đâu vào đâu ấy thế mà đứa nào cũng phá lên cười, đứa nào cũng lấp lánh trong đáy mắt là cả một vùng trời an yên từ lâu đã giấu kín để tự bảo vệ mình khỏi đầy rẫy những bon chen. Những câu chuyện của chúng tôi đều là ngẫu nhiên nhớ tới, rồi hào hứng kể cho nhau nghe, tranh nhau bình luận, chẳng chút giả dối, chẳng chút tính toán.

        Cuộc sống có bao giờ là phẳng lặng, mỗi chúng tôi đều phải tự mình thay đổi để thích nghi dần với thực tế. Chẳng có ai muốn vậy, nên chúng tôi cố gắng chấp nhận con người mới của đối phương như một sự trưởng thành tất yếu. Những đứa trẻ rồi cũng có ngày cần lớn lên.

       Chúng tôi không dùng những ngôn từ hoa mỹ để nói chuyện với nhau, cũng rất hiếm khi khen nhau một câu cho tử tế bởi vì kiểu gì chúng nó cũng nghĩ mình khen đểu, nên thôi. Nói ngọt ngào quá lại đâm ra khách sáo, một lũ điên điên khùng khùng ngồi chọc tức nhau mới là bạn thân. Chúng tôi là vậy.

       Nghe thì có vẻ như chúng tôi có thể nhìn vào mắt nhau mà hiểu được hết tâm tư của đối phương, nhưng không, chúng tôi không có cái tài thần kì ấy. Chúng tôi chỉ là những kẻ xa lạ gặp nhau, có vài điểm chung nên kết bạn, vài khiếm khuyết nên bù đắp chút thiếu sót cho đối phương, mang trong mình vài nỗi đau nên cho nhau một điểm tựa, chia sẻ chút hơi ấm, lâu dần thành quen, thành nghiện, rồi cứ thế song song bên đời nhau. Bạn bè, chúng nó cũng khó hiểu chẳng khác gì thời tiết, đặc biệt là những kẻ đang yêu. Nhiều khi tôi cũng phát bực, thế quái nào mà những kẻ mắc vào lưới tình đều thất thường dở hơi như thế? Nhưng vẫn kiên nhẫn lắng nghe nó kể lể, rồi cho ra đời một câu sến sẩm y chang tiểu thuyết "có tao ở đây, xem ai dám bắt nạt mày"...

      Ai cũng cần tìm cho mình một hay một vài người đồng hành, không phải người yêu, cũng không phải người thân. Họ là đồng chí, đồng đội và họ là bạn thân. Tôi bỗng nhớ tới một câu nói trong phim"Năm tháng vội vã": "Có những người, trong lòng mình, cho dù cólàm chuyện gì, thì người đó vẫn mãi mãi là bạn mình. 

    #2

    Bạn thân!

     Hình như chỉ tớ nghĩ như thế, muốn như thế, và hành động vì thế! 

      Tớ xem cậu là bạn thân, chia sẻ với cậu,quan tâm cậu... Vui khi bên cậu và buồn, khi biết cậu không vui!

     Nhưng một phút suy tư, tớ chợt nhận ra hình như chỉ mình tớ làm điều đó. Tớ? Chỉ là một-trong-số bạn bè của cậu. Thiếu tớ, cũng chẳng là gì cả, bầu trời của cậu vẫn xanh và tiếng piano của cậu vẫn trong trẻo vang lên... gửi tặng một người không-phải-tớ! 

    Và cuộc sống của cậu vẫn có nhiều người giống tớ, sẽ có nhiều người hơn tớ đến và làm bạn với cậu.

     Nhưng mà, bạn thân à, thế giới này chẳng có ai như tớ đâu! 

     Tớ quý cậu lắm, nhưng nếu cậu không cần điều đó thì tớ đành dừng bước chân ở đây. Cậu biết đấy, "chân thành" hay "chân tình" cũng đều là có chân cả thôi. Không ai mãi ngốc để nghĩ rằng có thể bước đến mặt trăng. 

     Tớ xin lỗi, vì không thể kiên nhẫn thêm...

      Thời gian qua đi, tuổi thanh xuân bước qua đời ta nhanh như một cơn gió. Không ai níu được gió, chỉ có thể gửi theo hương bay xa. Nếu cậu (còn) nghĩ về tớ với chút gì đó (có thể) gọi là "bạn thân", hãy gửi lại tớ chút "hương" để tớ cảm thấy được an ủi. Còn nếu không, thì sau này xin hãy nghĩ về tớ dù-chỉ-một-lần trong kí ức tuổi thanh xuân của cậu.

     Thương mến gửi cậu, tuổi thanh xuân đang-bên-tớ !

##gửi NHVT ^^

    #3.

     Bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tớ, cho nên tớ quen với việc sau khi cậu chạy ngược chạy xuôi giúp tớ mà tớ cũng chẳng thèm nói tiếng cảm ơn. Thực ra trong lòng đứa vô tâm, bất lịch sự như tớ vô cùng biết ơn cậu.

    Bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tớ, cho nên bất cứ chuyện gì tớ cũng muốn tìm tới cậu, không xong không chịu nổi. Thực ra không phải bên cạnh tớ không có ai sẵn sàng cho tớ làm phiền, mà là tớ đã quen ỷ lại vào cậu.

    Bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tớ, cho nên tớ vừa cằn nhằn giá xăng những 24 ngàn một lít, vừa không ngần ngại cắm chìa khóa xe vào ổ phóng đi tìm cậu. Thực ra cái tớ để ý không phải giá xăng đắt hay rẻ, mà là cậu có nhớ tớ như tớ nhớ cậu hay không.

     Bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tớ, cho nên tớ không nhắn tin than thở với cậu mỗi ngày. Thực ra là tớ sợ cậu lo lắng cho tớ quá nhiều.

   Bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tớ, cho nên tớ mới dám bắt nạt cậu không kiêng nể gì. Thực ra bắt nạt cậu tớ thấy hạnh phúc lắm, mà cậu chắc cũng cam tâm tình nguyện đúng không?

    Bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tớ, cho nên tớ mới thường xuyên chê cậu xấu xí, ngu dốt. Thực ra trong mắt tớ, cậu luôn luôn xinh đẹp, ưu tú, xuất sắc, đứa nào chê cậu xấu tớ tát vỡ mồm luôn.

    Bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tớ, nên đường có xa đến đâu đi chăng nữa chúng ta cũng vẫn sẽ đi cùng nhau nhé.

   #4.

     Tớ là bạn của cậu. Nhưng có thể cậu trải qua thời gian hàng ngày với những người bạn khác lâu hơn tớ, chơi những trò không giống tớ, nghe bài hát mà có lẽ tớ cũng không biết hát, người mà cậu quen tớ cũng sẽ không biết. Nhưng mà cậu là bạn của tớ. Cậu vui vẻ, tớ cũng vui vẻ. Thời điểm chúng ta vui vẻ có thể sẽ không nghĩ về nhau, nhưng nếu khi cậu bị ủy khuất, đến tìm tớ, tớ vẫn luôn ở đây.

#5.

      Có những người, trong lòng mình, cho dù có làm chuyện gì, thì người đó vẫn mãi mãi là bạn mình."...

    Gửi bạn tốt của tôi.

   Tôi muốn bạn nhớ rằng dù chuyện gì xảy ra tôi cũng không dễ dàng đánh mất mối quan hệ này. Tôi thực sự không dám gọi bạn là bạn thân vì tôi sợ tôi sẽ ích kỉ với bạn. Nhưng rốt cuộc tôi vẫn đối xử với bạn như một người bạn thân chứ không phải là bạn tốt. Nếu là bạn tốt tôi đã không vì những chuyện nhỏ nhặt mà giận bạn. Nếu là bạn tốt tôi không buồn vì bạn nhiều như thế. Và nếu là bạn tốt thì tôi cũng không coi cảm xúc của bạn là cảm xúc của tôi. 

    Chúng ta có bất hòa, có to tiếng, có giận dỗi, có vui, có buồn. Nhưng sau tất cả, tôi vẫn sẽ cố gắng mà hàn gắn, cố gắng giữ gìn mối quan hệ này. Cuộc sống có bao giờ là phẳng lặng, mỗi chúng ta đều phải tự mình thay đổi để thích nghi dần với thực tế. Chẳng có ai muốn vậy, nên chúng ta cố gắng chấp nhận con người mới của đối phương như một sự trưởng thành tất yếu. Những đứa trẻ rồi cũng có ngày cần lớn lên. Đúng chứ? 

     Chúng ta là những người xa lạ, gặp nhau cũng vì một chữ duyên. Tôi cũng đã từng nói với bạn rồi. Dẫu chúng ta chẳng dùng những từ hoa mĩ để nói chuyện với nhau, chẳng đối tốt với nhau trước mặt người khác, nhưng tôi tin lúc tôi gặp chuyện bạn sẽ luôn sẵn sàng ở bên tôi. 

     Chúng ta đang song song đi bên đời nhau, chia sẻ cho nhau chút ấm áp. Lâu dần chúng ta lại giống tính tình của nhau, lây những thói quen của nhau, cả những tật xấu của nhau nữa chứ :))
Thân nhau không phải lúc nào cũng có nhau, dẫu mai này mỗi đứa mỗi ngả miễn 2 đứa đều nhớ về nhau, trong tim đứa này vẫn dành một phần cho đứa kia là đủ rồi. Tôi cũng chỉ mong thế thôi. Tôi mong rằng bạn sẽ cùng tôi giữ gìn tình bạn này để dù cho thời gian có trôi qua bao lâu tôi vẫn sẽ được cùng bạn bước tiếp chặng đường, được chứng kiến thành công của bạn, còn nhiều điều tôi muốn dành cho bạn lắm nên hãy giữ mối quan hệ này, được chứ?
----
    Nhiều hơn cả chữ thương tôi không biết gọi là gì nữa?  Cảm ơn bạn vì vẫn ở đây.

#6 

      Bạn thân cũng giống như người yêu vậy, cùng nhau qua ba tháng không hề dễ dàng, có kiên trì đến tháng sáu tháng cũng là một loại quý trọng, bên nhau qua một năm coi như là kì tích, sau hai năm mới gọi là tri kỉ, vượt qua ba năm xem như đã có phần lệ thuộc nhau, năm năm sau nếu vẫn còn bên nhau thì đã thành chị em tốt. Mười năm sau nếu vẫn còn như cũ bên nhau khi đó không còn gọi là bạn bè, không còn là tri kỷ, mà là người thân là một phần thân thể.

     Gửi các cậu bạn thân nhất của tớ, nếu sau này các cậu không bỏ tớ đi thì tớ cũng không buông tay cậu. Nhưng nếu có một ngày các cậu có ý định đạp tớ khỏi cuộc đời cậu thì trước hết cậu hãy đem những gì tớ từng kể cho các cậu, từng tìm các cậu nói, tất cả hãy xóa sạch chúng đi, nếu các cậu có thể làm được tớ sẽ đồng ý biến mất khỏi cuộc đời cậu còn nếu các cậu thì đừng trách tớ vì sao vẫn mãi bám lấy các cậu, không phải vì tớ luyến tiếc các cậu là vì tớ sợ một ngày bí mật của tớ sẽ bại lộ bởi các cậu. Là vì bí mật không phải vì cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro