[Tường Lâm] TẠM BIỆT THANH XUÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thanh xuân chỉ có mấy năm, Nghiêm Hạo Tường liền chiếm mất của tôi 4 năm, chiếm hết toàn bộ thời sinh viên của tôi.

Tôi hình như thích thầy tôi rồi, thầy ngoại ngữ - Nghiêm Hạo Tường. Thầy ấy hơn tôi 6 tuổi, ở trường chiếu cố tôi rất nhiều, cũng chẳng biết là vì lý do gì, sự chăm sóc của thầy ấy, khiến tôi cảm thấy ấm áp vô cùng, dần dần biến thành cảm giác khác, có lẽ tôi thật sự thích thầy ấy rồi. Nhưng sau đó tôi phát hiện Nghiêm Hạo Tường đối với tất cả các học sinh khác đều quan tâm như vậy, đều ôn nhu như thế, tôi mới hiểu rõ rằng thì ra sự thiên vị đó không chỉ dành cho một mình Hạ Tuấn Lâm tôi.

Hôm nay lúc tan học, có một cô gái đến tìm thấy ấy, Nghiêm Hạo Tường giới thiệu đấy là bạn gái của thầy, cũng là vợ sắp cưới, cô gái này rất đẹp, đẹp đến mức khiến người ta nao lòng, vừa nhìn đã biết là một đại tiểu thư, đứng bên cạnh Nghiêm Hạo Tường quả thực xứng đôi. Tôi lúc này thật sự nhịn không được, nhịn không được mà ganh tị, nhịn không được mà muốn lập tức nói với thầy ấy thật ra là tôi thích thầy, thầy có thể đừng kết hôn không?

Từ lúc biết Nghiêm Hạo Tường có bạn gái, tôi càng ngày càng giữ khoảng cách với thầy ấy, vậy mà vào buổi tối hôm ấy, thầy đột nhiên gọi cho tôi, nói cô gái ấy là do gia đình bắt phải kết hôn, thầy không muốn cũng không được, nói là thầy rất buồn, đến cả tự do nói thích một người cũng không có, Nghiêm Hạo Tường trong điện thoại hình như uống nhiều rồi, còn cả hình như...cũng khóc rồi. Tôi nghe thấy tiếng xập xình xung quanh, liền biết thầy ấy đang ở quán bar.

Tôi tự mình tìm đến quán bar, đưa Nghiêm Hạo Tường về. Đặt thầy ấy nằm xuống giường, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thầy ấy kỹ như vậy, trái tim không ngừng dao động, muốn lén lút hôn trộm một cái nhưng nghĩ lại thầy ấy sắp kết hôn rồi liền không dám mà bỏ đi.

Nghiêm Hạo Tường đột nhiên nắm lấy tay tôi lôi lại, muốn tôi ở cùng thầy ấy, trái tim lại rung động rồi, vậy là cả đêm ấy, chúng tôi ở cùng nhau.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, câu đầu tiên Nghiêm Hạo Tường nói là xin lỗi, xin lỗi vì hôm qua uống say, không làm chủ được cảm xúc, tôi đương nhiên là không trách thầy ấy, bởi vì hôm qua tôi mới là người tỉnh.

Sau khi tốt nghiệp một tháng, tôi nhận được tin Nghiêm Hạo Tường cùng cô gái kia kết hôn rồi, tôi không biết Nghiêm Hạo Tường bị ép đến mức nào mới phải kết hôn gấp gáp như vậy, tôi chỉ biết ngày hôm đó, tin nhắn điện thoại lại vang lên

"xin lỗi, tiểu Hạ nhi"

Tạm biệt 4 năm thanh xuân, tạm biệt Nghiêm lão sư của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro