Thủy Lao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao trận chiến ở Kỳ Xuyên trại, Mễ Cầm Mục Bắc vốn nghĩ có thể cùng Nguyên Bá Kỳ chết trên chiến trường có lẽ cũng là một kết cục không tồi. Tuy nhiên khi Nguyên Trọng Tân muốn báo thù cho Nguyên Bá Kỳ, nàng lại cản lưỡi đao của Nguyên Trọng Tân, không phải vì cứu người mà chỉ vì không muốn phá vỡ giao hảo giữa Tống Hạ, chỉ vì muốn thái tử điện hạ khó mà giữ mình, chỉ vì muốn hắn sống không bằng chết.

Người mà hắn nhìn trúng luôn là như vậy, như vậy thông minh lại vừa quyết đoán. 

Tuy nhiên nàng lại quên rằng, sao hắn có thể không giữ lại đường lui cho mình. 

Bên trong thủy lao vừa ẩm ướt lại âm u chỉ dùng để giam giữ những tên tù nhân nguy hiểm nhất. Tuy nhiên hiện giờ bên trong lại không có ai khác chỉ có đại Ha thủ lĩnh tướng quân Mễ Cầm Mục Bắc, hai tay hai chân điều bị trói bởi huyền thiết, xung quanh toàn là nước nếu như không có chìa khóa thì không thể nào ra khỏi đây được. Cho dù là võ công cao cường, tuyệt kỹ đầy người như hắn.

Đêm thứ năm sau Kỳ xuyên chiến sự, vào lúc không ai để ý một làn sương phủ lấy một mảng bóng đêm những tên lính gác liền ngất tự chủ mà ngất đi. Vào lúc này cánh cửa thủy lao lại mở ra, một người tay cầm bạch thủy thủ, hắc bào, mạng che mặt, phủ hêt thân người. 

Cảm nhận được có người đến gần, hằn liền mở mắt ra, đúng như dự đoán là nương tử chưa qua cửa của hắn.

- " Nương tử nàng đến thực muộn, ta bị ngâm ở đây sắp thành dưa muối, liền muối tới chua luôn rồi, thực sự là không chịu nổi nữa a "

Triệu Giản lúc này thực sự rất muốn một đao đâm chết hắn, tuy nhiên a cha vẫn còn ở trong tay hắn, nàng thực sự không dám làm liều.

- "câm miệng"

Kể từ sao đại hội chiêu thân, người đứng đầu bảng là hằn liền luôn mồm kiêu nàng một tiếng nương tử, hai tiếng nương tử. Thực sự nghe hắn gọi đến mức tâm phiền ý loạn.

- " Nương tử, nàng thế nhưng đừng lạnh lùng như vậy. Ta là nàng phu quân, được nhạc phụ đại nhân chính tay chọn lựa a"

Lúc này Triệu Giản thực thắc mắc, nếu như cha biết đại hội kém rể này thế nhưng lại kém đến một cái Tây Hạ đại tướng quân thì sẽ có cảm giác như thế nào. Nhưng hiện tại nàng không có tâm trạng nghĩ nhiều nữa. Theo tình huống hiện tại chỉ có thể thuận theo hắn, sao đó tìm hắn thời cơ để cứu cha mà thôi.

- " Bớt phí lời, ta liền cứu ngươi ra khỏi đây "

Không thèm nói nhiều với hắn, nàng đem chìa khóa mà sớm trộm được từ chỗ Nguyên Trọng Tân ra mở khóa. 

Lúc này Mễ Cầm Mục Bắc nhìn thẳng vào người nàng, nhìn vào đôi mắt sáng trong như sao không nhìn thấy điểm cuối là như thế nào. Liền khiến hắn nhớ tới ngày đó ở Lao Thanh Doanh, những lời kia của Triệu Giản liền văng vẳng trong đầu hắn như là hắn đã quay lại thời điểm lúc đó. Lúc mà hắn lúc đó chỉ nghĩ nhận mệnh mà sống. 

Lúc sau Mễ cầm mục bắc lại âm thầm quyết định dù có cách biệt bởi thù hận, cách biệt bởi quốc gia, hắn cũng vẫn là mang được nàng về Tây hạ. Khiến nàng toàn tâm toàn ý mà ở bên cạnh hắn

' Hắn Mễ Cầm Mục Bắc nói được làm được'

Tuy nhiên đó là chuyện của lúc sau, chuyện cấp bách bây giờ là làm thế nào quan minh chính đại trở về hạ, lại còn làm sao để có thể đem theo một cái Tống triều quận chúa quan minh chính đại cùng về. Rắc rối hơn nữa là Nguyên Hạo lại đối với một cái công cao lấn chủ sớm đã không vừa mắt . Đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội để có thể làm một chút chuyện. 

Ở ngoại ô Bân Châu, ngồi trên phiến đá nhìn về phía nữ tử trói mình như trói heo không khác mấy. Mễ Cầm Mục Bắc đành uất hận mà nhìn, miệng nhỏ liền đô đô mà nói:

" Nương tử, ngươi liền muốn như vậy trói ta đến tận biên giới ạ" 

Triệu Giản liền cấp cho hắn một cái nhìn, cũng không có trả lời. Bởi vì nàng phát hiện chỉ cần nàng trả lời hắn liền sẽ không có liêm sỉ mà kiêu nàng nương tử.



Hơn nữa Kỳ Xuyên trại nằm ở biên giới hai nước Tống Hạ, lại còn náo loạn lớn như vậy muốn giấu cũng là giấu không được. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro