Chương 1: "Thế giới này có lúc không có lí lẽ như vậy."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khương Tỉnh đang ăn mực viên, bị anh ta gọi tên, nghẹn một cái, sau khi nuốt xuống mới trả lời: "Không đi nhiều nơi lắm, ở Quảng Tây khá lâu."

"Quảng Tây?" Tống Vũ nói, "Quảng Tây nhiều đồ ăn ngon, nhưng sao em có vẻ gầy đi vậy, không hợp khẩu vị sao?"

"Cũng tốt ạ."

Tống Vũ lắc đầu, đột nhiên chậc một tiếng nói: "Tiểu Khương Tỉnh, công việc này của em quá vất vả, một cô gái chạy ngược chạy xuôi dầm mưa dãi nắng cũng không phải là chuyện tốt, em không để ý, lão Thẩm thì lại đau lòng, có phải không lão Thẩm?"

Thẩm Bạc An sắc mặt nhàn nhạt, liếc nhìn Khương Tỉnh, nói: "Cô ấy thích công việc này."

Khương Tỉnh cầm đũa không lên tiếng. Lúc này Tống Vũ lại nói: "Ngược xuôi hai năm nữa cũng nên nghỉ ngơi đi, hai người định lúc nào sinh con thế, tớ còn đang chờ ôm con nuôi đây."

Thẩm Bạc An và Khương Tỉnh đều không tiếp lời, Lục Từ Ân lại chế nhạo một câu: "Cậu lo chuyện bao đồng quá đấy, bản thân vẫn còn độc thân, muốn sinh tự mình sinh đi."

Tống Vũ bị chặn họng, cười ha hả bỏ qua chủ đề này.

Sau khi ăn, mỗi người tự về nhà.

Trên đường về Thẩm Bạc An ho khan vài tiếng, Khương Tỉnh đề nghị tiện đường đi mua ít thuốc cảm, Thẩm Bạc An nói không cần.

Đến cửa tiểu khu, Khương Tỉnh thấy có người đứng ở phía trước.

Thẩm Bạc An cũng nhìn thấy, dừng xe lại.

Khương Tỉnh liếc mắt nhìn, nhận ra người kia.

Giang Thấm Ninh, học trò của Thẩm Bạc An.

"Anh đi qua đó một lát."

Thẩm Bạc An nói xong xuống xe, Khương Tỉnh nhìn theo anh. Cô nhìn bóng lưng anh, thất thần một lúc, sau đó cũng mở cửa xuống xe.

Giang Thấm Ninh đang muốn gọi Thẩm Bạc An, nhìn thấy Khương Ninh cũng tiến tới, sững sờ một lúc mới lên tiếng: "Thầy Thẩm." Ánh mắt vòng qua Thẩm Bạc An nhìn về phía Khương Tỉnh: "Ồ, cô về rồi ạ."

Khương Tỉnh đến gần, Giang Thấm Ninh nghiêm túc: "Em chào cô."

Cô ta rõ ràng lớn hơn Khương Tỉnh, lại gọi Khương Tỉnh là cô, điều này có chút kì lạ.

Nhưng Khương Tỉnh không hề cảm thấy mất tự nhiên, tùy ý gật đầu với cô ta.

Giang Thấm Ninh đưa túi lớn trong tay cho Thẩm Bạc An, nói mấy câu: "Hôm nay họp mọi người thấy thầy Thẩm ho khan nên có chút lo lắng, dặn em mua chút thuốc đem tới. Em không biết hôm nay cô về, đã làm phiền rồi."

Cô ta nói với vẻ thoải mái, biểu hiện quan tâm và có lỗi vừa đủ, hết sức đúng mực.

Nhưng vẫn không ngăn được để lộ sơ hở.

Thẩm Bạc An không do dự nhận thuốc, sau khi cảm ơn thì hỏi cô ta: "Em tới đây bằng cách nào?"

"Bắt xe đến ạ." Giang Thấm Ninh nói, "Em phải đi rồi."

Thẩm Bạc An muốn nói gì đó, Khương Tỉnh đột nhiên lên tiếng: "Bạc An, anh đưa cô ấy về đi, muộn như vậy không an toàn."

Giang Thấm Ninh vội từ chối: "Không cần không cần."

Thẩm Bạc An lại nói với Khương Tỉnh: "Vậy em lên nhà trước đi."

"Vâng."

Xe từ từ rời khỏi, Khương Tỉnh đứng một lúc mới xoay người đi vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro