30 - 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 30 

By Thiên Kim Tiểu Thư

Từ trên xuống dưới xem Thanh Oánh ríu rít rời khỏi, bóng dáng tựa như tiểu bạch thỏ đáng yêu ngay thơ hoan hoan hỉ hỉ chuẩn bị đón nhận sói lớn vây quanh.

Khóa kỹ cửa, mở máy tính, quyết định xem một bộ phim lãng mạn, nhiều ngày nghe nói "Hạ mộc bạn bè sổ"  rất hay, có bi thương, hoài niệm, có cảm động làm người ta cảm động. Bây giờ là cuối tuần a, trăm nghe không bằng một thấy.

Tôi chăm chú nhìn, bị loại tình cảm  tinh tế làm cảm động, nghe trong đó nhạc phim càng khiến tâm trạng tôi lâm vào lo lắng.

"Em hôm nay thật ngoan." Âm thanh thấp thuần như rượu vang vang lên từ đằng sau làm tôi chấn động toàn thân, cứng ngắc quay đầu, nhìn đến Bạch Lân một thân đồ đen đứng ngoài ban công, trên tay hắn còn có một chiếc hộp tinh xảo, đáng yêu màu hồng nhạt.

"Tường Vy, tôi nhớ em." Hắn từng bước chậm rãi đi vào phòng, đưa cho tôi chiếc hộp "0h lễ vật.""

Tôi quay đầu nhìn đồng hồ, 0h tròn. Tôi thở phào nhẹ nhõm, trễ như vậy, đến đại gia cũng đều ngủ, may mắn không có ai thấy hắn tiến vào. Bất qua cảnh này thật quen thuộc, giống như một bộ phim bi kịch tôi từng xem. Chẳng lẽ hắn là Romeo? Tôi cũng không cần đi làm  Juliet!

Tay nhanh mở chiếc hộp, đập vào mắt là một bộ cosplay lấp lánh.

"Thich không?" Âm thanh trần thấp dụ hoặc, tôi gật đầu, "Đi thay đi."

Tôi vui sướng hài hòng mang bộ váy vào phòng tắm, bay nhanh mặc thử, phát hiện nó cũng không như trong tưởng tượng, rõ ràng đây không phải là một bộ đồ cosplay bình thưởng.

Bên trong là áo tơ tằm trong suốt, như ẩn như hiện ra hai đóa hoa đào kiều diễm trước ngực, tạp dề ngắn nhỏ tinh xảo bao lấy viền mông tròn trịa, bụng cùng lưng không có hoa văn đem da thịt trắng nõn khoe ra ngoài; tất chân trong suốt làm cho hai chân có vẻ thon dài, chính là hoa huyệt nơi tư mật không có lấy mảnh vải che...

Nguyên lai là bộ cosplay kích tình, đang chuẩn bị cởi của bỗng mở ra. Bạch Lân đứng ở cửa, hai tròng mắt tối đen chuyên chú nhìn tôi đánh giá, vẻ mặt thập phần vừa lòng, tán thưởng nói. "Em thật đẹp."Hai má tôi nhanh chóng ửng hồng

Chương 30.2 (H)

By Thiên Kim Tiểu Thư

"Ngoan, lại đây."  Hắn vươn tay lại chỗ này, tôi kẹp lại hai chân, chậm rì rì mà đến chỗ hắn. Vừa tới cửa thì bị hắn bế lên. "A..." Thấp giọng kinh hô, tôi nắm chặt tay hắn. bị hắn ôm đến trên giương, nhẹ nhàng đem tôi buông ra thật giống như là đối đãi với bảo vật, thật cản thận đặt xuống.

Một cái hôn bá đạo không mất ôn nhu hạ xuống, đầu lưỡi kích tình di chuyển trên cổ, thỉnh thoẳng dùng răng chậm rãi nhấm nháp. Một đường hướng về phía trước, khéo léo ngậm lấy vành tai, ôn nhu cực điểm hút, thỉnh thoẳng thở ra bên trong lỗ tai, cảm giác ngứa theo lỗ tai truyền đến, tôi hơi giãy dụa muố né tránh.

Hắn gắt gao ôm tôi, ngón giữa thon dài nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi đỏ mọng. Tôi mở miệng, vươn đầu lưỡi linh hoạt liếm tay hắn. Thân hình của hắn chấn động, "Thực thoải mái," hắn cực kỳ hưởng thụ nheo mắt lại. "Tiếp tục, Tường Vy, tôi thực thích."

Được cổ vũ, đầu lưỡi thuận ngón tay liếm thẳng, mùi thơm ngát theo tay hắn truyền đến. "Ngô...ha..." Hai người hô hấp dần dồn dập, ngón giữa linh hoạt đưa vào trong miệng tôi, ở đó truy đuổi cái lưỡi thơm tho.

Khuân mặt tuấn tú chôn ở bộ ngực sữa, hô hấp dồn dập lướt qua da thịt mang đến ừng trận ngứa ngáy, môi mỏng hé mở, ngậm một bên đoá hoa đào, dùng sức hút mang đến từng trận điện tê dại. Hắn nguwóc mắt nhìn đoá hoa đào bên kia run rẩy, trong miệng hàm hồ đáp ứng, "Đừng nóng vội, lập tức đến sủng hạnh ngươi." Một bên lưu luyến bỏ ra hoa đào trong miệng, đầu lưỡi kích tình còn không ngại nhả ra một sợi chỉ bạc, một ngụm ngậm đến đoá hoa đào khác, dùng hết mọi loại hình khiêu khích.

Tay kia thuận tất chân một đường vuốt ve hướng về phía trước, ở bắp đùi bóng loáng quyến luyến đi tới đi lui.

Nghĩ tới bộ cosplay cực hở hang kia, tôi kẹp chặt hai chân, nhân tiện đem ngón tay hắn kẹp lấy.

"Đừng nóng vôi, tôi biết em thật muốn." Hắn hơi hơi thở dài, "Tiểu lẳng lơ dâm đãng, đừng nóng vội câu dẫn tôi, chúng ta sẽ từ từ đến."

Hắn thoáng đứng dậy, cởi ra quần áo, khẩn cấp tách ra hai chân tôi, nhìn xuyên qua tạp dề, đập vào mắt là đám lông mu cùng hoa huyệt không bị ngăn trở, còn có dấu vết mật dịch nhỏ chậm rãi chảy ra. Cự vật dữ tợn thô lớn thật lớn, nhẹ nhàng đặt trên hoa huyệt ma sát, lây dính mật dịch trong suốt, cỗ tê dại khoái cảm theo chỗ hai người ma sát truyền đến.

Hoa huyệt không kiên nhẫn không ngừng co rút, nộm thịt phấn hồng non mềm lập loè, dùng hết mọi loại biện pháp câu dẫn cự vật.

Đùi đẹp thon dài bị kéo căng, gậy thịt dữ tựn hung mãnh thâm nhập, thẳng tắp va chạm đến cửa tử cung. Tiểu huyệt đột nhiên bị khai mở xâm nhập, toàn bộ hoa huyệt bị cự vật nóng rực lấp đầy, thịt mềm mẫn cảm bị hung hăng đánh trúng, một cỗ mật dịch theo hoa tâm sâu trong chảy ra.

Cự vật hoà mật dịch hung hăng đâm vào, cảm thụ thịt huyệt non mềm đè ép. Khi thì 9 sâu 1 nông tuỳ ý chà đạp thịt huyệt, khi thì ở tỏng cơ thể tuỳ ý qua lại cọ xát, khi thì nhắm ngay chỗ mềm thịt mẫn cảm va chạm.

"Ngô...ha...a...ân..." Trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ uyển chuyển, một sóng mật dịch tê dại lan tràn từ hoa huyệt đi khắp toàn thân.

"Tiểu lẳng lơ, em cắn tôi thật  gấp." ồ ồ thở dốc, lời nói dâm lãng tràn ra theo tiếng nói trầm thấp,"Cái miệng nhỏ phía dưới hấp tôi thật dễ chịu." Tiểu huyệt càng thêm dồn dập co rút, hung hăng cắn cự vật trong cơ thể.

"phốc phốc" thanh âm đập vào nhau tựa hồ làm hắn càng hưng phấn, "Em xem, dâm thuỷ đều bị tôi làm biến thành bọt." Mật dịch từng sóng tràn đến ngày càng nhiều.

"Trả lời tôi, có muốn tôi là hư em?" Hoa tâm ở sâu bên trong không ngừng mà hút liếm hôn, không ngừng va chạm tới cự vật.

"Tiểu lẳng lơ, làm hư ngươi!" Hắn gầm nhẹ, cự vật nhắm ngay cửa tử cung hung mãnh đâm, lực lớn đánh vào làm hoa tâm chỗ sâu trong mãnh liệt co rút, cửa tử cung không chịu nổi, run rẩy mở ra, cự vật hung mãnh đánh sâu vào, hung hăng va chạm.

Cự vật bị tử cung gấp trí cắn gắt gao, lại bị mạt dịch đột nhên tập kích, nhắm ngay trong tử cung bắn ra một cỗ dịch sữa nóng bỏng, một sóng một sóng không ngừng bắn, bao quát toàn bộ hoa huyệt.

Chương 31

By Thiên Kim Tiểu  Thư

Qua lần hoan ái, nhìn nữ nhân kiều diễm mềm yếu trên giường, cự vật rút ra chất lỏng trắng sữa thuận theo đó chậm rãi chảy ra.

Một loại cảm giác kỳ quái phứ tạp nhảy lên trong lòng Bạch Lân, tựa hồ một tia ngọt ngào, muốn đem nàng gắt gao ôm vào trong lòng, cẩn thận yêu thương che chở.

Đè nén xuống cảm giác xa lạ, hắn ôm tôi đang buồn ngủ vào phòng tắm tẩy trừ, đem tôi nhẹ nhàng đặt trên giường, chăm chú nhìn nữ nhân vừa mới ngủ, hai tròng mắt tối đen tràn đầy màu sắc cuối cùng trở nên bình tĩnh. Liếc mắt nhìn tôi một cái rồi xoay người lén lút rời đi.

Cảm giác người bên cạnh dần đi xa, tôi mở mắt, một đêm không ngủ.

Đêm nay, vào lúc Bạch Lan xuất hiện, tôi hoàn toàn làm theo ý nghĩ của mình, nhận rõ nội tâm chính mình.

Đối với tôi mà nói, Bạch Kỳ giống như một nguyện vọng tốt đẹp, bởi vì quá mức mộng ảo, cho nên tôi không thể buông tay.....

Cho ta xin phép bỏ chương này được không? Kỳ thật là ta rất ghét chương này =.,=

Nội dung chương này là: chị gọi điện cho anh, anh cũng có chuyện muốn nói với chị, 2 người gặp nhau, chị đòi chia tay, anh đang định nói sự thật nghe được chị nói lại trở nên lạnh lùng, thật ra anh vốn thử chị thôi. Anh chê chị giống những nữ nhân khác tầm thường, chị ở lại khóc rấm rứt, hết chương

Chương 32

By Thiên Kim Tiểu Thư

Nhận được điện thoại từ nhà, nghe được thanh âm thân thiết của mẹ, nước mắt tự nhiên chảy xuống.

Nghe trong điện thoại dặn dò thân thiết, tôi nói, "Mẹ, con bị ốm, có điểm cảm cúm giọng mũi, không phải quá nghiêm trọng, mẹ đừng lo lắng. Bọn con cò 3 tháng thực tập, con nghĩ con muốn về nhà thực tập." Mẹ đáp ứng, bà nói, "Tường Vy, vậy con về đi. Đến trường học của ba con mà thực tập. Chúng ta đều nhớ con."

East or West, home is best!

Hiện tại tôi tựa như  một cái tiểu bạch thỏ, bị buộc đến đường cùng, ý tưởng duy nhất là chạy trốn, trốn về nơi ấm áp hoà thuận trong nhà, chỉ có người nhà mới vô tư bao dung tôi hết thảy.

Bạch Kỳ cho ta đả kích rất lớn, đúng như hắn nói, là do tôi là một người bình thường, không cùng đẳng cấp để chơi với bọn họ. Kết cục như vậy đến thật đột nhiên, làm cho người ta không phòng bị.

Mỗi buổi tối, tôi đem lâm vào giấc mộng: tôi đứng tại sân thể dục, biết hắn muốn nói cái gì, lại chỉ có thể đứng tại chỗ nghe, lừoi nói hắn nói ra làm tôi tuyệt vọng khổ sở. Trong lúc ngủ mơ nước mắt làm ướt áo gối.

Chỉ là ý tưởng muốn về nhà ngày càng mãnh liệt.

Hôm nay mẹ lại đồng ý, tôi rất nhanh thu thập đồ đạc, ngồi trên xe về nhà.

Ba tháng cũng đủ tôi quên một người.

...

Tâm trí bỗng chùng xuống, tựa hồ có cái gì đó thoát khỏi lòng bàn tay mình, hắn nhíu mày, đã nhiều ngày nội tâm luôn nhớ lại hôm ở sân thể dục gặp nàng, toàn thân run run gắt gao cắn chặt môi, cái gì cũng không nói, đôi mắt to chuyên chú nhìn chính mình,obọ dạng nhẫn lại nước mắt, làm cho người ta nhịn không được còn muốn bắt nạt.

"Mời chủ tịch hội học sinh lên phát biểu." Nguwòi chủ trì nói xong, dưới dsài nhiệt liệt vỗ tay. Hắn thu hồi suy nghĩ, gợi lên khoé miệng tao nhã tươi cười, đi đến trên đài, rõ ràng đưa ra lịch hoạt động tuần này, "Bạch chủ tịch." một cái gương mặt xinh đẹp có chút xa lạ thấy hắn nói xong lập tức đứng lên hỏi: "Nghe nói anh cùng Tường Vy chia tay, phải không?"

Nội tâm có một tia không thoải mái, bảo trì nụ cười, nhìn gương mặt khéo léo kia, mắt to, mũi cao, đôi môi đầy đặn." Em có cơ hội làm bạn gái anh không?"

Xôn xao một tiếng dưới đài nổ tung, có người thỉnh thoảng đánh giá cô gái, biểu tình khác nhau, có vui sướng khi ngườii gặp hoạ, có kinh ngạc vạn phần, cũng có người vẻ mặt hối hận vì cái gì chính mình không sớm đề xuất.

"Đây là việc tư, tôi không hy vọng nói trong này. Sau này việc tư, thỉnh tìm tôi thảo luận." Trên đài chủ tịch vẻ mặt hờ hững, ngữ điẹu trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhìn về phía cô gái trong ánh mắt mang một tia đồng tình.

"Tan họp." Bạch Kỳ tuyên bố, đi trước rời đi. Nhìn đến cô gái xinh đẹp thoát tục, nội tâm có một tia phiền chán. Này không phải là phong cách của hắn. Có thịt mỡ đưa đến trước mặt, ai lại không ăn?

Nhưng là, Tường Vy nước mắt giọt xuống tay trong suốt, mang độ ấm nóng bỏng, giây lát lập tức biến mất làm cho hắn khó thể quên.

Cảm giác này làm cho người ta vô cùng phiền chán. Hắn nhíu mày, nhìn đến cô gái vừa rồi đứng trước mặt. "Bạch học trưởng..." nàng ôn nhu thấp giọng hỏi. "Em là học sinh mới, tên là Nguyệt Kỳ. Ngưỡng mộ anh đã lâu, em hy vọng có thể làm bạn gái anh."

"Được." Hắn không chút do dự đáp ứng, bỏ mặc nội tâm phiền chán.

Chương 33

By Thiên Kim Tiểu Thư

Ở trong nhà nghỉ ngơi 2 ngày, tôi tránh ở phòng của mình, cả một ngày ngẩn người. Nhìn trần nhà trắng noãn, đèn treo cũng có tạo hình khác biệt, tôi cẩn thận quan sát xong lại rời mắt không mục đích nhìn góc tường. Cứ như vậy cả buổi sáng, tôi ngồi thừ trên giường bị muỗi đốt không biết bao lần.

Buổi tối, ngồi trong bóng đêm, tôi ôm radio, nghe giọng nói ấm áp từ radio truyền qua, một lòng chậm rãi bình tĩnh lại.

Hai ngày sau, tôi bắt đầu thực tập. Làm một thực tập sinh bên cạnh giáo sư ngữ văn, cùng một đám học sinh trung học nghe giảng bài.

Giáo sư đối với tôi đặc biệt tốt, trừ bỏ đem học sinh thì bài tập đều giao cho tôi chữa, còn cho tôi rất nhiều cơ hội lên bục giảng. Mỗi khi hắn say rượu dạy không nổi tiết đầu, thường nhờ tôi đến lớp giảng bài hộ.

Làm tôi lần đầu tiên nơm nớp lo sợ đứng trên bục giảng, trong não trống rỗng, ấp úng nói, "Đi học."Chợt nghe tiếng cười ồ lớn, nhìn mọi người tươi cười vui vẻ thân mật, bất an lập tức biến mất.

Ngày đầu thì thoáng lo sợ, dần dần tôi có thể hấp dẫn lực chú ý của bọn họ vào bài giảng. Nhìn nhóm thiếu niên vẻ mặt tươi sáng chăm chú nghe giảng, sùng bái ánh mắt, thật dễ làm cho tôi quên hết phiền não.

Ách, thành thật một chút, vẫn là có phiền não, bởi vì hôm qua, có một nhóc học sinh to lớn đưa cho tôi một bức thư tình màu phấn hồng.

...

Về nhà tôi đổi số điện thoại, lập tức gọi cho thanh Oánh. Tôi nói cho nàng về chuyện trên sân thể dục với Bạch Kỳ. Nghe nàng đầu dây bên kia tức giận mắng nam nhân mang đến cho tôi thương tổn, trên mặt chậm rãi nở nụ cười

"Tường Vy." Cô gái nhỏ hôm nay chủ động gọi điện cho tôi, làm tôi thụ sủng nhược kinh.

Đầu bên kia điện thoại thanh âm có chút khẩn trương, "Tôi nghĩ chuyện này có lẽ bà muốn biết."

"Là...có liên quan Bạch Kỳ đi?" Tôi giả vờ thoải mái hỏi, nhắc tới tên hắn, nột tâm khẽ run lên," Có chuyện gì, bà mau nói nhanh a."

"Hắn...có bạn gái mới, là học sinh mới, tên là Nguyệt Kỳ." Nàng im lặng một chút, lại đột nhiên một hơi nói nhanh hết câu, chỉ sợ đầu dây bên kia hội đau lòng.

"Nga, hóa ra liền việc này à. Ai, lại có một nữ tử ngu ngốc nữa rơi xuống hố." Thanh âm tựa tiếu phi tiếu nói, tôi nhanh tay ngắt điện thoại. Nhắm mắt lại, thở một hơi, hít sâu ba lần.

Bạch Kỳ đã chậm rãi trở thành quá khư trong lòng  tôi.

"tường Vy, lại đây một chút." mẹ ở phòng khách kêu tôi.

Chạy nhanh qua, dính trên người bà, "Nga, có việc gì ạ?"

"Con ngày mai phải đi gặp một người."

"A?"

"Hắn là con trai Vương thị trưởng, tên là Chiêu Quân. Mẹ đã gặp qua, bộ dáng rất tốt, tính cách rất được." Nghe khẩu khí của mẹ dường như rất hài lòng.

"me, con yêu nhất mẹ, con ngài mai có thể không đi sao? Ngày mai con có buổi tự học"

"không thể, đợi lát nữa mẹ bảo ba con gọi điện cho Dương lão sư nói một tiếng. Hôm qua trong tiệc rượu, Vương thị trưởng có nhắc tới, ba con đã đáp ứng rồi. Con không thể không đi, ngày mai mẹ đưa con đi mua sắm một chút."

"Mẹ." Tôi dính lấy bà, dùng thanh âm ngọt ngấy cầu xin, "Me, con không đi...con nghĩ mình còn nhỏ..."

"Nhỏ cái gì, mẹ còn lấy chồng sớm hơn, bằng tuổi con thì con đã muốn 1 tuổi!"

"A, mẹ, mẹ tảo hôn sinh đẻ sớm!" Tôi nói xong bị bà liếc mắt một cái.

"Đi, hôm nay cùng mẹ đi dạo phố.!"

...

Vương Chiêu Quân, nhắc tới tên này tôi lại nổi trận lôi đình, nghiến răng nghiến lợi hận không thể nguyền rủa chết hắn.

Chương 34

By Thiên Kim Tiểu Thư

(đừng hỏi vì sao lại tạp dề, này là anh mơ thôi)

"Ngô...học trưởng..." Thanh âm yêu kiều rên rỉ ở bên tai, niêm ngấy thở dốc, hắn hô hấp dồn dập, khẩn cấp đem tất chân kéo xuống, nhấc lên tạp dề ngắn ngủi, đảo mắt nhìn đến tiểu huyệt mấp máy ở sâu trong, lộ ra phấn thịt non mịn.

Ngón tay thuận đóng mở cắm vào lại bị tiểu huyệt gắt gao xoắn. Rốt cuộc không chịu nổi, đỡ cự vật nhiễm mật dịch, hung hăng tiến vào, vách thịt mềm mại không ngừng đè ép cự vật, một ngụm một ngụm tham lam hút.

"A...học trưởng...thật thoải mái...ngô...." Giọng nói mềm mại yêu kiều lại phát ra, hắn bên trong lưu luyến mê say.

Cự vật hung hăng xâm nhập thịt huyệt, chạm đến cửa tử cung, chỗ thịt mềm không chịu nổi run rẩy mở ra, "Không cần...ha..." nàng trong miệng kháng cự, hoa huyệt lại gắt gao cắn, lưu luyến của hắn rút ra, lại vì hắn hung hăng xam nhập hưng phấn không thôi, thịt mềm bị gắt gao vây quanh, mật dịch ào ạt theo từng cái xâm nhập ra vào rơi xuống bắp đùi.

"Không cần...học trưởng...em sắp bị anh...ngô...làm hư..." Tay nhỏ bé để ở trước ngực, hạ thân cũng đón hùa theo ý hắn.

"tiểu lẳng lơ, muốn làm hư em!...hô....Tiểu dâm vật hấp tôi thật dễ chịu" Hắn dưới thân tiến lên nhanh hơn, mỗi lần đều đem bé yêu dưới thân thoải mái rên rỉ, môi mỏng càng phát ra nhiều lời nói thô lỗ không chịu nổi.

...

Trời hơi sáng, hắn di động thân mình, tay lớn hướng bên cạnh ôm ôm, không có một bóng người.

Mở ra hai con mắt tối đen, tay hướng hạ thâm sờ sờ, quả nhiên ướt một mảnh.

Thật lâu, đều không phát sinh chuyện này. Hắn nhíu mi ngẫm nghĩ, vừa mới trưởng thành sự tình này cũng không phát triển qua.

Trong khoảng thời gian này, hắn cảm thấy thật không thích hợp. Tinh thần không yên, hắn cảm giác được có vật gì đó đang thoát ly mình ngày càng xa. Loại cảm giác này làm cho hắn có chút thất thố, có chút kinh hoàng.

Hắn tựa hồ không thể khống chế chính mình hành vi.

Ví dụ như, mỗi ngày đều không tự chủ được đến thư viện ngồi xuống, tự tiện lấy một quyển sách xem, lại xem cái gì đều không vào. Ngẩng đầu, thấy nàng đang im lặng đọc sách, thanh nhã mê người ngồi chính diện. Mắt hơi hơi nhắm, lại phát hiện người ngồi bên cạnh lại là Nguyệt Kỳ, chăm chú nhìn hắn.

Trước kia là chịu đựng dạy nàng tự học, cảm thấy việc đó hết sức nhàm chán. Vì sao hiệ tại lại cảm thấy hơi hơi hâm mộ chính mình lúc đó?

Lại ví dụ như, buổi tối, chính hắn khó có thể đi vào giấc ngủ.

Luôn nhứ lại buổi tối hôn đó, tại gian tủ quần áo ( giờ này có lẽ các bác đã hiểu, vâng, anh giả dạng "Bạch Lân" để xem độ chung thủy của chị =.,=), hắn ngăn chặn bé con đáng yêu giãy dụa, gắt gao bắt lấy eo nhỏ của nàng, hung hăng kéo hướng cự vật, gậy thịt đều sát nhập, xé rách lá chắn, tinh tế thưởng thức cự vật bị tên khí vây quanh, không ngừng xoắn gấp.

Hắn tưởng tượng ngày đó đưa nàng đến bên hồ ngắm cảnh, đem nàng ấn trên mặt đất, tùy ý đùa bỡn. 

Nghĩ đến bị nàng truy vấn có thích nàng hay không, vừa nói không thích, nàng liền rơi nước mắt, rơi xuống tay hắn. Nhẹ nhàng vuốt ve nơi đã từng lưu nước mắt của nàng, cảm giác nóng bỏng, vẫn như đang tại nơi đáy lòng.

Vì cái gì chính mình lại vứt bỏ nàng sớm như vậy? Trò chơi sinh đôi, nàng nghĩ ra, hắn liền bồi nàng chơi. Nhìn nàng tựa như rơi vào mạng nhện sống chết giãy dụa khiến hắn cảm giác thật thoải mái. 

Còn có ngày đó, ở trên sân thể dục, khi hắn nói ra sự thật, nàng giống như bị đả kích thật lớn, gương mặt nhỏ nhắn cố nén nước mắt, cắn chặt dôi môi đỏ mọng,  trợn tròn đôi mắt chăm chú nhìn hắn.

Mỗi khi nghĩ đến đây, nội tâm liền phiền muộn.

"Kỳ?" Tiếng nói phía sau kêu gọi hắn hoàn hồn, "Sớm như vậy anh liền tới tìm em?"

Nghiêng người ngoái đầu nhìn lại, hắn nhìn đến cô gái mới từ trên lầu chạy hổn hển xuống dưới lầu, đứng ở đối diện, tươi sáng cười, "Anh là đến đưa bữa sáng cho em sao?"

 Nhìn xuống bữa sáng trong tay, bất động thanh sắc liếc cửa sổ lầu hai, không có một bóng người.  Tao nhã xoay người, hắn vứt bữa sáng vào thùng rác.

Chương 35

By Thiên Kim Tiểu Thư

Nhắc tới Vương Chiêu Quân, đại gia đều nghĩ tới tứ mĩ nữ cổ đại của Trung Quốc, trong đầu tự nhiên hiện ra " Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa."

...... muốn biết chi tiết về VCQ thỉnh seach gg =.,

Tôi tìm một cái góc ở dãy thứ 3 làm chỗ ngồi, lười biếng tựa vào tường, nhìn đến người thứ 2 bước vào lớp học, mắt không khỏi sáng ngời, một cô gái xinh đẹp đáng yêu đi vào phòng học, một đôi mắt sáng ngời trong veo đưa mắt nhìn chằm chằm tôi, kiều diễm đi tới bên cạnh tôi, tươi sáng cười, ôn nhu hỏi, "Mình có thể ngồi chỗ này không?"

"Có thể." Tôi thản nhiên cười, vui vẻ đáp ứng.

Vào lúc đó, tôi đơn thuần không thể nghĩ rằng chính mình đã trêu chọc phải một cái yêu nghiệt có kiếp sống đào hoa suốt thời trung học.

Là một cô gái nếu gặp một người so với mình còn đẹp hơn, thẳng thắn nói, khẳng định nội tâm sẽ có điểm không thoải mái.

Nhưng là nếu người này yếu như hoa đào trước gió, mĩ mạo tựa như Lâm Đại Ngọc, tôi lập tức hi sinh chính mình thành tù binh.

Một cái mĩ nhân như vậy, đặc biệt nhu nhu nhược nhược như không xương, cần người chiếu cố. Kỳ thật tâm tư kín đáo, sớm đem hết thảy chuẩn bị tốt, chỉ chờ tôi tựa sâu gạo vui vẻ hưởng thụ cuộc sống trung học.

Rất nhanh, chúng tôi trở thành bạn tốt ngoài mặt, có chuyện gì đều cùng nhau ở một chỗ.

Trên lớp học cùng nhau vụng trộm viết thư truyền tay, cùng nhau làm thí nghiệm, cùng nhau sáng sớm chạy bộ đến trường,  cùng nhau tan học về nhà. Cuối tuần cùng nhau dạo phố mua quần áo, cùng nhau đi siêu thị mua đồ ăn vặt và đồ dùng hằng ngày.

Làm cho tôi khó hiểu là, một cái mĩ nữ hoàn mỹ như vậy, lại không có nam sinh theo đuổi.

Chẳng lẽ nàng xinh đẹp đến mức các nam nhân không có dũng khí? Vẫn là...tôi liếc mắt nhìn bộ ngực của nàng một cái, vùng đất bằng phẳng. Chẳng lẽ trong mắt nam sinh, dáng người so với dung mạo quan trọng hơn sao?

Nghe nói đu đủ có thể nâng ngực, làm tôi mỗi ngày đều đưa một trái đu đủ cho nàng. Nàng cười tủm tỉm nhận, linh hoạt bóc vỏ, trộn lẫn với bơ,  để trên mặt bàn. Nhìn một cái bát đầy đủ hương vị như vậy, tôi thèm nhỏ dãi nhân lúc nàng quay đi không chú ý, đem toàn bộ đều ăn vụng rớt.

Dần dần tôi phát hiện, các nam sinh ánh mắt nhìn nàng đều tò mò, còn có các nữ sinh ánh mắt nhìn tôi cũng rất kỳ quái.

Học kỳ sau cha mẹ tôi luôn bận công tác.

Buổi tối một mình trong phòng tối đen là một việc thật khủng bố, nhưng là luôn ở tại nhà người thân thực không tiện.

Sau một buổi học thêm vào thứ Sáu, tôi nước mắt đáng thương oán giận kể với nàng chuyện này, nàng nhẹ nhàng xoa đầu tôi, hai tròng mắt thu thủy gợn sóng,"Như vậy đi, sau giờ học mình không có việc, mình đến nhà cậu ngủ được không?"

"Vậy nhà của cậu tính sao?"

"Không cần lo lắng, ba mẹ mình trước mắt không sống ở thành phố này."

"Nha? trước đây sao cậu không nói cho mình? Mình đây có thể yên tâm mà đến nhà cậu chơi?" Hai mắt tỏa sáng nhìn nàng.

"Cậu nha, như thế đến quấy rối. Thực làm mình lo lắng."  Nàng nhíu mi, làm bộ dạng thật khó xử.

"Sao vậy? Mình làm gì có hể nhu thuận nghe lời. Không được, mình muốn đi. Cậu đến nhà của mình cũng đã vào. Đúng rồi, mình hôm nay quên mang cái đó, cảm thấy có điểm khó chịu, cậu có mang hay không?" Hạ thân có cảm giác dinh dính ngây ngấy.

Nàng mang ra trong túi sách một cái bọc nhỏ nhỏ, "Có nha."

Cầm đến, chạy hướng toa lét, còn không quên quay đầu làm cái mặt quỷ.

Chương 36

By Thiên Kim Tiểu Thư

Mới tù phòng vệ sinh đi ra, tôi đã bị một nam sinh xa lạ gương mặt ửng đỏ đưa một phong thư, còn chưa nói được một câu đã thấy hắn xoay người chạy trốn.

Trở lại phòng học, tôi đắc ý đứng trước mặt Chiêu Quân, "Vừa rồi có một nam sinh đưa cho mình thư tình nhờ chuyển giao cho cậu nha, để cho mình tới xem."

"Tường Vy, mình thích bạn thật lâu, mình mong được trở thành bạn trai bạn. Di? Dĩ nhiên là thư tình của mình nha, oa, hảo vui vẻ." Bổ nhào vào thân nàng, thoải mái nói, "Biểu tình thế nào khó coi, được rồi, cậu xinh đẹp như vậy, khẳng định bọn họ chỉ dám trong đầu tưởng niệm cậu."

Cẩn thận nhìn tờ giấy trên tay, vẻ mắt hưng phấn nói, "Sống trên đời lần đầu tiên mình được thư tình,nha? Vì cái gì không có địa chỉ? Thật là một nam sinh sơ ý. như vậy mình làm sao biết hắn là ai nha?"

Giấy viết thư bị nàng lấy đi, "tê" một tiếng xé thành 2 nửa, quăng đến thùng rác.

"Được rồi, cậu đùng khó chịu, cậu bộ dạng xinh đẹp như vậy, những nam sinh không viết thư tình cho cậu, đều là quá mức nông cạn." Thấy nàng rất không cao hứng, tôi thuận miệng an ủi.

"Mình nghe nói, muốn bộ ngực đầy đặn phải được người khác xoa nắn giúp, mà từ nhỏ mình liền không ngủ với mẹ." Lặng yên một hồi, nàng âm u nói.

"Vớ vẩn, mình từ trước đến giờ chưa nhờ mẹ động qua, chính nó tự phát dục."

Mỹ nhân tiếp tục im lặng cúi đầu.

Nhìn không được vẻ mặt của nàng, tôi thở dài nói, "Được rồi, cậu hôm nay tới nhà mình giúp mình đi."

...

Về nhà, ăn cơm xong, làm xong bài tập, chúng tôi ngồi trên giường xem tivi.

Nàng trong túi xách lấy ra một gói to, kéo ra bên trong là một bộ nội y.

"Này, cho cậu." Nàng đưa cho tôi.

Tôi hưng phấn cầm lấy, bay nhanh cởi quần áo trên người, mặc vào, đắc ý dào dạt giả học làm người mẫu trước nàng đi qua đi lại.

"Đẹp không?"

"Ân." Nàng đột nhiên quay mặt đi hướng khác.

"Nói mau, không phải là bị dáng người hoàn mĩ của mình mê đảo." Cười đánh về phía nàng, đem nàng ấn ngã trên giường, cảm giác đôi tay của mình cạm vào bộ ngực bằng phẳng.

Mặt nàng chậm rãi đỏ, tôi dùng sức nhéo một cái.

"A." một tiếng hô nhỏ, nàng ôm lấy tôi, cánh tay dùng sức chống đỡ, xoay người đem tôi đặt dưới thân. Tay nàng nhẹ nhàng đặt ở ngực tôi, xoa xoa, một đôi mắt nhìn chằm chằm tôi.

Bị nàng xem có chút ngượng ngùng, tôi giãy dụa như muốn ngồi dậy.

"Đừng nhúc nhích." Nàng gắt gao ngăn chặn tôi, "Một lát là được."

Đành phải tùy ý để tay nàng trước ngực tôi chơi đùa.

"Để sau này ngươi trưởng thành, ta muốn hung hăng chà đạp ngươi." Không có biện phát nhúc nhích tôi thề với trời.

...

Hiện tại kiếp sống trung học của tôi đã qua, ký ức xấu xí cũng được cấp bởi Vương Chiêu Quân.

Tôi bị tên nam nhân nàng giả trang ăn đậu hũ suốt 3 năm trung học, có thể không nghiến răng nghiến lợi sao?

Chương 37

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

"Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được  xin vui lòng gọi lại sau.."Ấn tắt máy, Bạch Kỳ nhíu mày, ngón tay thon dài cầm lên văn kiện, tròng mắt tối đen lướt nhìn qua xấp giấy.

Hôm nay buổi sáng vô ý thức bước đến dưới cửa sổ ký túc xá của nàng, làm cho hắn đột nhiên rõ ràng tâm ý của mình. Tên khí 

(cái trong hoa huyệt ạ =.,=)

 quá mức tốt đẹp, làm cho thân thể hắn tham luyến không thôi. Chính là thân thể khát vọng làm cho hắn mạc danh kỳ diệu nhận ra không ít chuyện.

Muốn đem nàng ăn một lần nữa. Thanh âm hung ác nơi đáy lòng gầm rú.

Nhưng là, hiện tại hắn tìm nàng không được, ảo não nhắm lại hai con mắt.

"Kỳ." Cửa mở không tiền động, Nguyệt Kỳ đem đến trước mặt hắn một phần văn kiện, "Khoa văn cùng khoa tin thứ 7 tuần sau tiến hành hữa nghị, đây là thư của bọn họ, anh mau xem qua."

Nàng xem hắn nhắm mắt dưỡng thần, khuân mặt tuấn nhã, mũi cao ngất, môi lại hơi mỏng.

Nàng cúi đầu như bị mê hoặc, nhẹ nhàng bao trùm môi mỏng của hắn, vươn lưỡi liếm liếm cánh môi.

Cảm xúc này, là Tường Vy? trong hắn có một mảng xúc cảm ngày càng rõ nét.

"A..." Hô nhỏ, nguyên nhân là vành tai của hắn bị một cánh môi hung ác cắn, giây lát, thân hình nhỏ bé khóa ngồi trên người hắn.

Một tay nhỏ bé che khuất đôi mắt hắn, một tay khác khẩn cấp thoát ra quần áo, vừa lòng nhìn đến cự vật của hắn ngẩng cao đầu, búng hai chân chính mình, làm cho gậy thịt đâm vào cơ thể của mình, một đường thông suốt đến chỗ sâu nhất của nàng.

Loại cảm giác này....Hắn hơi thất thần, không đúng, không phải Tường Vy.

Thân hình mềm mại nữ tính chủ động đong đưa trên người hắn, cao thấp di động, qua lại xoay quanh cự vật của hắn, miệng nhỏ nhắn phun lên âm thanh rên rỉ,"A...Kỳ...anh giỏi quá....sáp em thật thoải mái...Dùng sức....chính là nơi đó...A..."

Căn bản không phải Tường Vy!

Hắn hung hăng đẩy tay nàng, rút ra cự vật, nhìn thấy mật thủy, nội tâm cảm thấy ghê tởm. Nhìn trên đất Nguyệt Kỳ quần áo không chỉnh tề té ngã trên mặt đất, rút ra khăn tay, cẩn thận lau chính mình.

(ặc, cứ tưởng tốt bụng đưa cho ẻm lau =.,=)

Hắn đè nén xuống cảm tình mênh mông mãnh liệt, thấp giọng hung ác cảnh cáo, "Sau này, rời xa tôi một chút. Tôi không nghĩ gặp lại cô." Đáy lòng vô tình bổ sung nói, nếu không lần sau, tôi sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy.

"Thùng thùng thùng." Sau 3 tiếng đập, cửa bị mở ra.

Phượng Húc đứng ở cửa nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên trong,"Thật xin lỗi, tôi đến không đúng thời điểm..." Lời còn chưa dứt, lại thấy Nguyệt Kỳ cúi đầu rưng rức tông cửa đi ra.

Hắn lắc đầu, hơi hơi thở dài, lại một cô gái bị Bạch Kỳ làm tổn thương.

Đi vào, nhìn trên bàn văn kiện hỗn loạn, nhặt lên xem, " Khoa văn cùng khoa tin cùng hợp tác quan hệ hữu nghị?"

Bạch Kỳ sửa sang quần áo, nghe nói như vậy, giống như có chút suy nghĩ, môi mỏng nhẹ nhàng mở ra, "Chủ trì là ai?"

"Hiện tại chưa có."

"Vậy làm cho Tường Vy đến đảm nhiệm đi."

"A? Cô bé có thể làm sao?"

"Nói là hội học sinh quyết định, không phục bảo cô ấy đến tìm mình."

Này là một sự tình thật sự làm cho người ta chờ mong a!

Hắn hơi hơi cười, lúm đồng tiền có thể so với cảnh xuân ba tháng rực rỡ chỉ có hơn chứ không kém, nội tâm có nỗi lo lắng nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.

Chương 38

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

Giữa trưa tan học, tôi về nhà ăn cơm.

Cơm đặt trên bàn, mẹ đột nhiên hỏi, "Tường Vy, buổi chiều con đừng đi học, ngủ một lát, rồi mẹ đưa con đi thẩm mĩ viện làm tóc."

Tôi đang ăn lại bị nghẹn, vẻ mặt khó xử, "Nhưng là..."

"Không nhưng nhị gì hết, mẹ nói đi là đi." Mẹ đập bát cơm xuống bàn, kết luận.

Tôi khẽ thở dài một cái, buông ra bát đũa, có chút oán giận không biết làm sao. Rõ ràng là mình đi xem mắt, mẹ thế nào mà so với mình còn chờ mong hơn, cũng không để ý tâm tình con gái mình như thế nào.

...

Mọi ngày không có thói quen ngủ trưa, đột nhiên được nghỉ ngơi, làm cho tôi không ngủ được, nhìn đèn treo trên trần nha, suy nghĩ không mục đích.

Học trưởng, hắn mới có bạn gái. Tin này tựa như một con đỉa cứ bám riết lấy tôi, phiền cái thân.

Bạn gái của hắn tên là Nguyệt Kỳ. Con đỉa đột nhiên cắn, tôi bừng tỉnh, mới vừa rồi mình đang nghĩ cái gì a?

Trên đầu giường có con thỏ bông, này là lễ vật Vương Chiêu Quân đưa cho tôi.

Buổi tối sẽ cùng hắn gặp mặt. Né 3 năm, cuối cùng vẫn không tránh khỏi.

(đoạn trên thật tra trong bản convert ý là anh vừa đến đưa thỏ nghịch chị nhưng ta thấy hơi vô lý nên sửa)

Buồn rầu nhắm mắt, nhẹ nhàng thở một hơi. Chi bằng hết thảy ân oán đêm nay làm rõ đi!

..

Buổi tối 6 giờ tôi đứng do dự ở trước cửa nhà hàng, dưới chân như dính đinh, làm sao cũng không thể di chuyển, cúi đầu nhìn chân, cảm giác được một cơn gió nhẹ thổi vào mặt.

"A di hảo, cháu là Vương Chiêu Quân." Âm thanh trầm thấp dễ nghe truyền vào lỗ tai, một đôi giày màu trắng đập vào mắt, nội tâm hơi run lên.

"Tường Vy." Hắn đi đến trước mặt tôi, nhẹ nhàng nói, "Em thật xinh đẹp."

Đôi mắt tôi có điểm nở, không khỏi đem đầu cúi thật thấp, nội tâm 1 lần lại 1 lần nói: "Tường Vy, ngươi không phải hận hắn nghiến rưng nghiến lợi sao? Không phải muốn nguyền rủa chết hắn, không phải đã quyết định nói rõ ràng với hắn sao?"

Tôi chớp chớp mắt, cắn răng hung hăng ngẩng đầu, nhìn đến một đôi mắt aôn nhu nhìn mình, ở trước mặt tươi sáng mỉm cười. Hơi thất thần, bộ dạng hắn vẫn phong hoa tuyệt mĩ như vậy.

...

Hắn không đợi tôi hoàn hồn, kéo tay tôi hướng bên trong đi.

"Mẹ." Tôi giãy dụa quay đầu, hướng cứu viện duy nhất gọi.

"Dì vừa rồi đã ra ngoài."  Hắn gắt gao nắm tay tôi,dùng sức kéo tôi đến ghế lô có đèn mờ mịt.

"Cậu...nơi này chỉ có hai chúng ta sao?"

"Ngoan, ngồi đây." Hắn trước đem tôi ấn xuống sôfa. Rồi mới đi đến đối diện, tao nhã ngồi xuống.

Chương 38.2

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

"Tường Vy." Một đôi mắt xinh đẹp giống như trước kia nhìn chằm chằm tôi,  trong ánh mắt xẹt qua một mảng kinh diễm, rồi lại là dày đặc thống khổ, "Em thất ước." Nửa ngày hắn âm u mở miệng.

"Em không có đến  nơi chúng ta ước định khi lên đại học. Hơn nữa, em còn thay số di động, đổi số QQ (*y!h TQ), không liên hệ với anh, không theo anh gặp mặt, không cùng bạn bè cũ họp lớp, em...là trốn anh sao?"

Lời nói của hắn như một mũi tên sắc bén, chiếu vào tim tôi.

Tôi giống như con thỏ bị kích động nhảy dựng lên, giọng nói hơi cao," Vậy thì sao? Cậu lừa tôi suốt 3 năm, chẳng lẽ  tôi còn muốn mỗi ngày bị lừa gạt sao?"

Thanh âm của tôi run nhè nhẹ, "Bị gạt suốt 3 năm còn chưa đủ, chẳng nhẽ 4 năm đại học còn muốn tôi tự mình dâng lên cửa, bị cậu giỡn chơi sao?"

"Em nói cái gì? Anh đâu có lừa em chuyện gì." Biểu tình bi thương hiện lên trên mặt hắn.

"Cậu là con trai, lại lừa tôi coi cậu là nữ, làm cho cậu thành bạn tốt của ôi suốt 3 năm... cậu ăn đậu hũ của tôi lâu như vậy, cậu không phải luôn cười tôi ngốc, tôi bị cậu xoay đến chóng mặt?" Có chút tự giễu mở miệng hỏi lại, tôi không nhìn hắn, cố gắng bình tĩnh tâm tình đang bị kích động.

"Anh chưa từng nói anh là nữ a.." Hắn hơi hơi kinh ngạc, "T

ường Vy, chẳng lẽ em cho rằng anh là nữ?" Ys cười hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của hắn.

"Câm miệng." Tôi thẹn quá quát.

Bàn tay tiếp xúc hầu kết nam tính, bộ ngực bằng phẳng, nhéo một cái.

"Tường Vy." Hắn ôn nhu mở miệng, "Lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã nhất kiến chung tình..."

Tiếng chuông thanh thúy dễ nghe vang lên, " Thật xin lỗi, tôi có điện thoại." Tôi đứng dậy đến bên cửa sổ, ấn nút nghe máy.

"Tường Vy, là mình, đây là di động của Phượng Húc...ngô. Đi ra chỗ  khác không cần quấy, ha.." Thanh âm khàn khàn, hơi hơi tiếng thở dốc truyền tới.

"Ân, là mình." Gỉa vờ như không nghe thấy bọn họ đang làm cái gì.

"Phượng Húc...ha...để cho em nói, thứ 7 tuần sau viện của chúng ta...muốn...cùng khoa tin tổ chức tiệc tối hữu nghị...ngô...để cậu làm chủ trì." Thanh âm đứt quãng nói.

"Vì cái gì? Mình có thuộc hội radio của trường đâu? Hơn nữa, mình đang đi thực tập." Nhíu mày, tôi có chút bất mãn.

"Đây là...hội học sinh quyết định...nói...nếu bà không hài lòng...phải đi tìm...Bạch Kỳ...A..."Điện thoại của màng bị cắt đứt.

Chương 39

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

Trong một phút sơ xuất, chúng tôi lại thành cái tư thế này.

Tôi thoải thoải nằm trên sô pha, đầu gối lên đùi hắn, nhìn Chiêu Quân hơi hơi cúi đầu, một đôi mắt hoa đào chứa đầy ẩn tình chăm chú nhìn tôi, làm cho người ta mê say.

Hai người câu được câu không nói chuyện phiếm, không khí rất hòa hợp.

"Nói cách khác, em với hội trưởng học sinh Bạch Kỳ đã từng có quan hệ, hắn muốn nhân dịp này chỉnh em?"

Đúng vậy, ngày đó hắn rõ ràng đã nói, '"Tôi chán ghét cô, sau này không cần xuất hiện trước mặt tôi."

(đọc đến đây mình chợt ghét con nhỏ nv chính dễ sợ =.,= TMD)

Là tôi chạy thoát, nghe theo lời hắn, không bao giờ xuất hiện trước mặt hắn.

Nhưng là hắn chơi chưa đủ, lại tới tìm tôi gây phiền toái.

Tâm nam nhân như kim đáy biển, thật không biết hắn suy nghĩ cái gì.

Nghĩ vậy, nội tâm nổi lên một trận cay đắng, hắn như vậy là muốn chê cười mình sao! Hắn lại nghĩ ra trò chơi mới mẻ gì nữa?

Nhưng là lần này, tôi không nghĩ bồi hắn chơi.

"Sớm biết phiền toái như thế, còn không bằng thực hiện ước định của chúng ta, cùng ăn cùng uống..." Phiền não vô tận trong vô ý thức nói ra.

Nhìn thấy sắc mặt hắn đen một chút, tôi lè lưỡi làm mặt quỷ, kéo ra một cái tươi cười xin lỗi.

"Không muốn đi tìm hắn, liền làm theo suy nghĩ của mình, đừng làm cho hắn xem thường em." Âm thanh khàn khàn mê người phát ra từ đôi môi đỏ mọng.

Hắn còn nhìn tôi, nói, "Tường Vy, tin tưởng anh, em sẽ là người chủ trì tốt nhất."

"..." Tôi không nói gì, nội tâm như ăn mật trở nên ngọt ngào, hắn vẫn như vậy hiểu biết tôi nha!

"Anh sẽ giúp em." Lời nói của hắn làm tôi an tâm, tựa như mèo nhỏ tự vào người hắn, nhớ lại thời gian trung học tốt đẹp.

"Có cậu làm bạn bè thật tốt." Tôi cười ngọt ngào, ngón tay thuận ngực hắn vẽ mấy vòng, vụng trộm ăn đậu hũ.

Nghe âm thanh cười dễ nghe của mĩ nhân, tôi đem nay muốn: đem nay thấy được hắn thật tốt!

Ngày trước mình vì cái gì trốn gặp mặt hắn? Mục đích của mình đêm nay là cái gì? 

"Tường Vy." Tay hắn nhẹ nhàng vuốt mặt tôi, mang đến cảm giác tê dại làm cho tôi thoải mái, "Anh vẫn làm bạn của em."

Chương 40.1

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

Tựa vào ghế, nhìn Tường Vy đứng trước cửa, phiền muộn nhiều ngày trong lòng bỗng biến mất vô trung,  một cỗ đói khát nảy sinh làm cho hắn có chút khẩn cấp.

Nàng quả nhiên đến đây

Nội tâm có chút đắc ý, nàng tựa như Tôn Ngộ Không không biết tự lượng sức mình, vô luận giãy dụa như thế nào đều không thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

Khuân mặt nhỏ nhắn của bé yêu cúi đầu, chu miệng lên, làm bộ dạng ủy khuất.

"Em đến rồi." Hắn đè nén xuống ưu tư của mình, giả bộ không biết gì hỏi, "Em có việc gì tìm anh sao?"

Nước mắt bé yêu giọt trên đất, biến mất không thấy.

Ánh mắt của hắn tối sầm lại, hy vọng có thể cảm nhận một lần nữa cảm giác ấy, cự vật dưới thân cũng thoáng ngẩng dầu, hắn phải điều chỉnh tư thế.

"Là liên quan đến hữu nghị vào thứ 7 tuần sau." Nàng ngẩng đầu, mắt đẹp thẳng tắp nhìn hắn, kiên định nói, "Mong hội học sinh hủy bỏ quyết định này."

Hắn nhẹ nhàng cười, có vẻ như không biết làm sao nói,"Tường Vy, đây là chuyện đã quyết định."

"Quyết định này là của anh." Con mồi cũng không ngốc.

Hắn hơi cười, tránh ánh mắt nàng, chậm rãi nói, "Tường Vy, em có biết, trên thế giới này, muốn có được cái gì thì phải trả giá tương ứng với nó?"

Nàng có chút không hiểu, "Anh muốn cái gì?"

Vấn đề này, rốt cuộc cũng hỏi. Đáy lòng hắn rống. Tôi nghĩ muốn em!

"Em." Hắn nhìn nàng ngoéo ngón tay thon dài, "Em lại đây."

Nàng tựa hồ không tin vào tai mình, vẻ mặt kinh ngạc.

"Nhanh chút lại đây." Hắn có chút không kiên nhẫn nói.

Nàng chậm rãi bước từng bước đến trước mặt hắn.

"Lại đây, ngồi lên đùi anh." Hắn ra lệnh.

Nàng chần chờ nhìn lên đùi hắn, lớp vải không che được cự vật đã dựng lều trại.

"Anh chỉ muốn ôm em." Hắn ôn nhu tươi cười.

Chương 40.2 ( H )

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

"A.." Nàng thét một tiếng kinh hãi, bị hắn hung hăng kéo ngồi trên thân. Thân thể mềm mại bao trùm trên thân hắn, cự vật không để ý cách một lớp vải để ở chỗ tư mật của nàng.

"Không cần." Tay nhỏ bé để trên ngực hắn.

Tay lớn bắt lấy khuân mặt nhỏ nhắn của nàng, nhắm ngay đôi môi đỏ mọng tưởng nhớ đã lâu hung hăng cắn xuống,"Ngô..." Nghe được tiếng nàng đau hô, hắn giảm bớt lực đạo, đầu lưỡi linh hoạt nhân cơ hội tiến vào trong miệng nàng, không ngừng hút chất lỏng ngọt ngào.

Tay kia nhanh chóng cởi ra áo nào, tay bắt lấy no đủ dùng sức bóp vài cái, nhón tay nhẹ nhàng hướng nhũy hoa mà niết, nhìn hoa đào không chịu nổi đùa bỡn, bộ dạng run rẩy, hắn vừa lòng nở nụ cười.

Mở ra đùi đẹp của nàng đang khóa mình trên người hắn, nơi tư mật bởi vì không có quần lót cho, trực tiếp đối mặt cùng cự vật của hắn, theo cái hôn của hắn, hoa dịch theo đó chảy ra, dính lấy cự vật của hắn, làm chỗ hai người dinh dính hoạt hoạt .

"Em không chịu nổi đi? Tiểu lẳng lơ." Hắn lời nói hàm hồ, gắt gao dây dưa nàng, rất kiên nhẫn an ủi nàng, "Dâm thủy chảy nhiều như vậy."

"Ngô...không cần." Nghe được hắn nói, nàng bắt đầu giãy dụa. Hoa huyệt chạm nhẹ cự vật, mang đến trận tê dại.

"Thật sự là lẳng lơ dâm đãng." Hắn gầm nhẹ, thẳng lưng hung hăng vọt vào tiểu huyệt của nàng, gậy thịt tựa hồ bị nụ hoa ấm áp bao lấy, tinh tế tầng tầng nụ hoa mềm vuốt phẳng cự vật.

"Ngô...thật dễ chịu." Hắn thở dài một tiếng, ngẩng đầu hơi hơi hí măt. Khoái cảm mất hồn như vậy, tựa hồ như ăn được đồ ăn bao lâu đã thấy trong mộng.

Tay bắt lấy eo nhỏ của nàng, cao thấp di động thân hình, tiểu huyệt gấp trí lưu luyến rời khỏi cự vật, một ngụm một ngụm đóng mở, rồi lại rất nhanh nuốt vào toàn bộ cự vật thô to nóng bỏng, thẳng tắp đánh sâu vào tử cung.

"Em muốn bẻ gãy anh sao? Tiểu lẳng lơ." Một ngụm ngậm hoa đào phấn hồng của nàng, dùng sức hút. Nghe được thanh âm yêu kiều của nàng, cự vật càng thêm hung ác đâm mạnh vào tiểu huyệt, thình lình xảy ra làm tiểu huyệt theo phản xạ gắt gao co rút lại.

"Ngô...ha...ân...học trưởng...nhẹ chúng...nhanh chóng bị anh...làm hư..." Nàng trốn không thoát, chỉ có thể tiếp nhận cự vật từng cái đâm sâu vào, cảm nhận từng cái gậy thịt đâm vào hoa tâm, một sóng lại một sóng tê dại lần lượt ập tới.

"Tiểu lẳng lơ, làm hư em!" Hắn giữ chặt thắt lưng nàng, tốc độ nhanh hơn, cự vật trướng lớn một vòng hung hăng đâm vào tiểu huyệt, quy đầu để ở sâu trong tử cung, hung hăng bắn dịch trắng vào khắp ngõ ngách bên trong.

...

"Ngô." Bạch Kỳ âm u chuyển tỉnh, trước mặt một mảng tối sầm.

"Lại là mộng sao?" Nét mặt tuấn tú nổi lên một mảnh thản nhiên.

Hắn thân thủ hướng phía dưới sờ soạng, lại một mảnh ướt át.

Tường Vy, hắn dưới đáy lòng âm thầm thề, em làm tôi đêm nay gặp mộng xuân. Chờ em trở về cầu tôi, tôi nhất định phải làm em 3 ngày 3 đêm không xuống được giường!

Chương 41

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

Tối hôm qua một đêm yên giấc, sáng nay tâm tình sảng khoái tôi đến trường sớm. mỉm cười đi vào phòng học.

"Cậu..." Tôi trợn mắt há hốc mồm khi thấy người ngồi cuối lớp, "Chiêu Quân?" tôi thật không thể tin vào mắt mình.

"Hi, Tường Vy!" Hắn đứng dậy, tự tiếu phi tiếu nhìn tôi, hơi cười cười, "Anh là giáo viên thực tập mới, tên Vương Chiêu Quân, mong em sau này giúp đỡ nhiều hơn."

...

Những ngày sau, tựa như kiếp sồng trung học, hai chúng tôi mỗi ngày đều dính lấy nhau. Lúc đi học, hắn chuyên chú nhìn tôi giảng bài, tan học, hắn chăm chỉ chấm bài cho học sinh.

Buổi tối, hắn kéo tôi đi vào một phòng học trống, cất bước lên bục giảng, đôi mắt đẹp ẩn tình, khóe môi tao nhã tạo đường cong chu lên hé mở," Tường Vy, thời điểm em lên làm chủ trì thì đứng giống anh, hai chân khép lại, đôi tay rủ xuống, đôi mắt nhìn phía vách tường không cần tập trung nhìn bất cứ ai,..."

Dưới sự chỉ đạo của hắn, tôi rất nhanh nắm được một ít bản lĩnh của người chủ trì.

"Giọng nói của em rất hay."

Hai má có điểm nóng lên, nội tâm như nở hoa.

Không khí trong phòng đột nhiên trở nên rất kì quái, tôi hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng mặt hắn.

"Tường Vy." Âm thanh trầm thấp tiếp tục nói, "Kỳ thật...lần đầu tiên gặp em, anh đã nhất kiến chung tình..."

Tiếng chuông thanh thúy uyển chuyển vang lên, "Uy? Thanh Oánh?" Tôi tiếp điện thoại, "Trong trường học có việc gì sao?"

"Tường Vy, Phượng Húc bảo tôi nói bà một tiếng nhanh chút quay lại, đã nhiều ngày diễn tập không thể thiếu bà." Thanh Oánh bên kia vui vẻ kêu la, "Nhanh chút trở về, tôi nhớ bà."

"Tôi cũng nhớ bà." Tôi mỉm cười, đã lâu không ăn hiếp cô gái nhỏ này.

"Tôi biết bà đang suy nghĩ cái gì, bà không bắt nạt được tôi đâu." Nàng đắc ý dào dạt nói,"Tường Vy, tôi chuyển ra ngoài ở."

"A?"

"Bởi vì Phượng Húc thuê một căn nhà gần trường ở, tôi muốn dọn qua đó." Nàng vui sướng tuyên bố.

Tôi khẽ lắc đầu, một cái tiểu bạch thỏ thuần khiết đáng yêu cứ như vậy bị sói lớn tà ác phúc hắc ăn trọn.

"Được rồi, vậy phải thường xuyên về thăm tôi nha!" Làm cho tôi nhìn xem bà bị hắn ăn như thế nào.

"Hảo, vậy bye bye."

Cất điện thoại, ngẩng đầu nhìn mĩ nhân cười, "Cậu vừa rồi nói cái gì?"

"Anh.." Hắn vừa mở miệng, tôi liền phi thân đến bên cạnh hắn, "Mình phải trở về diễn tập a."

"Nhưng là, luyện tập đã nhiều ngày, mình có chút lo" Đôi tay đặt trước ngực hắn, véo nhẹ, cố ý ăn đậu hũ. Lầm bầm lầm bầm không cho hắn nói.

"Nếu không, cậu đi cùng mình đi?" Ý nghĩ lạ đột nhiên hiện ra trong đầu.

"Hảo." Hắn vui vẻ cười.

Tôi có chút hoảng hốt, nụ cười của hắn phong tình vạn chủng nở rộ như hoa, xinh đẹp động lòng người.

Chương 42

By

 Thiên Kim Tiểu Thư

Vừa về đến nhà được 2 ngày, tôi từng nghĩ đến trăm ngàn lời nói ác ý làm động tâm tình.

Tâm tình tôi nhớ mãi không quên về Bạch Kỳ, về việc hắn làm tôi thống khổ, vì hắn mà người tiều tụy, cơm nước không tiêu.

Nhưng là tôi vẫn không thể ngờ rằng, mình có thể hưng phấn tâm tình nhảy nhót như vậy, lại chỉ muốn thật nhanh quay về trường học.

Tôi nghĩ, bọn họ làm sao cũng không nghĩ được, thật ra tôi lại rất cảm ơn quyết định này của bọn họ.

Bởi vì, chẳng phải Chiêu Quân khen giọng tôi rất hay sao!

...

Lúc chúng tôi trở lại trường học sắc trời đã tối muộn.

Thừa dịp bảo vệ không chú ý, tôi kéo hắn bay nhanh vào cửa, một đường chạy thẳng vào lầu 2 ký túc xá.

"Chiêu Quân, đây là phòng ngủ của mình. Mình ngủ nơi này, cậu ngủ bên giường Thanh Oánh đi." Tắm rửa xong, tôi thoải mái trèo lên giường.

"Tường Vy, mình đã trở về!" Một tiếng hô to, Thanh Oánh hùng hổ phá cửa xông vào, nhìn đến nam nhân đứng đằng sau tôi, nàng có chút kinh ngạc đứng nguyên tại cửa.

"Nhĩ hảo, Thanh Oánh. Anh là Vương Chiêu Quân." Hắn tươi cười nói.

Thừa dịp hắn đi tắm, Thanh Oánh đến gần tôi thì thầm bên tai," Bà như thế nào lại mang tên đàn ông trở lại?" Thanh Oánh ngạc nhiên nói.

"Bà nhìn kỹ đi, hắn xinh đẹp như vậy, trông giống đàn ông sao?" Tôi cười cười điểm nhẹ lên trán nàng.

"Tường Vy." Nàng bỗng nhiên ôm chặt tôi," Thấy bà vui vẻ như vậy tôi rất mừng."

"Ân." Tôi cũng ôm chặt nàng.

"Vậy tôi đi trước, Phượng Húc đang chờ." Nàng vẫy vẫy tay, lén lút nói thầm,"Chẳng lẽ thật là con gái? Tôi đây lần sau về nhìn lại xem."

...

Tường Vy đã quay lại, nghe được tin này Bạch Kỳ mừng rỡ, nàng chung quy đã ngoan ngoãn quay lại.

Tại đây, nàng có thể trốn nơi nào?

Nhìn đồng hồ treo tường, đã 12 giờ, hắn ôn nhu cười, khó có thể kiềm chế tâm tình, hắn quyết định trước tiên đi gặp nàng.

....

Ánh trăng rọi vào làm hắn nhìn rõ hết căn phòng, ánh sáng tự một tầng lụa mỏng manh bao trùn trên thân hai bé yêu. 

(vâng, là 2 bé ạ =.,=).

 Tường Vy nhỏ nhắn nghiêng người bám vào nam nhân bên cạnh, một tay khoát lên trước ngực bằng phẳng của hắn, một cái đùi đẹp đặt trên bụng, tư thế ngủ làm váy cuồn cuộn nổi lên, lộ ra viền mông đáng yêu tròn tròn xinh xinh. Nam nhân hơi nghiêng người, tay lớn bao trùm bên trên mông.

Lúc Bạch Kỳ tiến vào từ cửa sổ, đập vào mắt chính là cảnh tượng nồng đậm gian tình như vậy.

Mới có mấy ngày, nàng liền hồng hạnh xuất tường?

 (*ngoại tình)

Hắn bình tĩnh nhìn tư thế ngủ bất nhã của nàng, hai tròng mắt tối lên ẩn hiện cơn sóng gió động trời, hắn hận không thể tiến vào hung hăng bắt nàng ra mà chà đạp.

Hắn nheo lại tròng mắt, nhìn đến Tường Vy đang ngủ mông lung lấy tay đè bộ ngực bằng phẳng, nghe được nàng vô ý thức nói mơ, " Mĩ nhân nhi, đến đây, làm cho gia ôm một cái nào."

Cố gắng đè nén nội tâm đang tức giận, hắn xoay người  rời đi.

Một đôi mắt tựa hoa đào dưới ánh trăng nhẹ nhàng mở ra, nhìn bóng dáng người kia rời đi, tay nhẹ nhàng kéo ra Tường Vy đang nằm trong lòng, tay lớn thuận mép giường tiến vào trong chăn nhẹ nhàng lôi kéo, một cái quần lót trắng noãn có chút ẩm ướt.

Chương 43

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

Dưới thân có thân hình ấm áp, tôi thuận tay xoa bóp, "Ngô.." Âm thanh trầm thấp truyền vào tai.

"A? Chiêu Quân?" Tôi giật mình mở mắt, nhìn đến hắn lông mi giật giật vài cái mở ra hai tròng mắt nghiêng đầu nhìn tôi,"Buổi sáng tốt lanh, Tường Vy."

Tay trắng noãn như ngọc của hắn đặt trên không trung vươn vai một cái, chu môi ngáp.

"Thỉnh đem đùi ngọc của em ly khai." Hắn liếc mắt tôi một cái.

"Ngô...thật ngượng ngùng, hôm qua mình ngủ ở giường của mình, không biết tại sao liền tới bên này..." Tôi giống như bị bỏng nhảy vội xuống giường, khúm núm nhìn biểu hiện của hắn, cẩn thận giải thích.

Bất luận trước kia thế nào, hiện tại đã biết mĩ nhân nhi là nam, sẽ không cùng hắn ngủ chung mọt giường.

Là anh đem em ôm tới, nội tâm hắn nói nhỏ.

"Không có gì, giường của anh cũng là của em." Hắn nhìn tôi một cái.

"Ân, vốn là giường của mình, mình nghĩ lúc nào ngủ cũng được." Tôi giả ngây giả dại coi như không biết ý tứ của hắn.

"Được rồi, mình phải đi tập diễn." Tôi bay nhanh vệ sinh cá nhân, đổi quần áo thích hợp.

"Anh đi cùng em."

...

Khi chúng tôi đến sân vận đọng, nhìn mọi người đều bận rộn công tác, không ai quan tâm đến hai người chúng tôi.

Lần đầu tiên đứng sau cánh gà, tò mò nhìn mọi người bận rộn chuẩn bị, trong lòng rất là kích động.

Xa xa nhìn đến Phượng Húc đi tới, vẻ mặt xin lỗi, nói nhỏ với tôi, "Tường Vy, em bị hủy bỏ tư cách."

"Vì sao?" Giống  như một chậu nước lạnh đổ xuống đầu tôi.

"Này...đây là Bạch Kỳ quyết định, cậu ấy nói em vẫn không đến diễn tập, không tôn trọng người khác lao động, liền thay người." Vẻ mặt của hắn rất là khó xử.

Yên lặng không nói đi xuống dưới, một bước một bước hướng bên ngoài đi ra.

Bỗng nhiên nghe tới âm thanh khuếch đại truyền tới, "Bây giờ mời người chủ trì lên sân khấu."

Theo phản xạ quay đầu, nhìn đến một đôi tuấn nam mĩ nữ lên trên đài, Bạch Kỳ một thân màu trắng với một vị nữ sinh tóc dài mặc lễ phục xinh đẹp, xem ra là một đôi kim đồng ngọc nữ.

Hai tròng mắt hắn như vô tình nhìn qua tôi bên này, thản nhiên liếc mắt một cái.

Tôi đột nhiên nhớ tới lời nói trước đây hắn nói với tôi, "Tường Vy, tôi chán ghét cô."

Thì ra đại thiếu gia hắn còn trêu tôi chưa đủ, muốn mượn lần chủ trì này xem bạn gái mới của hắn, hắn bên ngoài phong lưu khoái hoạt cười ngầm tôi bên này thương tâm rơi lệ.

Nhưng tôi thương tâm sao?

Vì chuyện này lạm dụng chức quyền, đem tôi xoay quanh người, chỉ để thỏa mãn tư dục của mình?

Thật là một chuyện buồn cười.

Trước mặt bỗng tối đen, tay lớn mang theo ấm áp che mắt tôi, âm thanh trầm thấp dán bên tai tôi,"Tường Vy, đừng nhìn, có anh bên cạnh em."

Đẩy tay hắn ra, tôi nhắm mắt xoay người tiến vào trong lòng hắn.

Như vậy, tôi cái gì đều không cần, cái gì đều không muốn.

Chương 44 ( H )

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

Tôi bị Chiêu Quân bế lên, bước nhanh ra khỏi sân vận động.

Tôi gắt gao ôm vai hắn, đầu chôn trước ngực, ngửi thấy hương thơm tự nhiên trên người hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn nhẹ nhàng cọ cọ, nhẹ nhàng nói, "Chiêu Quân, mình muốn uống rượu."

Thế là hắn đưa tôi đến một quán bar thuê một phòng. Sau khi cẩn thận đem tôi đặt trên sô pha, hắng đứng dậy mở một chai rượu vang, rót vào ly rồi đưa cho tôi.

Nhận lấy cái li đỏ tươi xinh đẹp ướt át, ngửa đầu một ngụm uống cạn, đầu lưỡi ban đầu cảm nhận được vị ngọt, tiếp theo nhận được cảm giác hơi cay cay, như cảm giác hắn cho tôi vậy.

Nước mắt không chịu sự khống chế rơi xuống, vô tận thất vọng cùng hối hận tập kích tâm trí tôi.

Hận chính mình nhận thức im lặng.

...

"Tường Vy." Hắn ôn nhu nhẹ nhàng gọi tên tôi, ngòi xuống cạnh tôi, ngón tay thon dài lau đi những giọt nước mắt trên má, nhìn tôi một lần uống sạch ly rượu khiến hai má hồng hồng, đôi mắt đẹp điểm toàn men say.

Hắn đoạt lấy bình rượu trong tay tôi, "Em say rồi."

"Không có." Mạnh miệng phản bác, đứng dậy vươn một tay đặt ở bộ ngực bằng phẳng, một tay muốn đoạt lại rượu.

"Ngô..." Trên bụng có một vật cứng rắn ma sát, tôi khó chịu cựa quậy.

"Đừng nhúc nhích." Hắn đè lại tôi, không cho tôi lộn xộn.

"Ô..." Tôi bất mãn khóc, một tay dùng sức nhéo lấy nhũ hoa của hắn," Cậu không thích mình...cậu không cho mình động, cậu luôn bắt nạt mình. Ô...hiện tại cậu lại muốn bắt nạt mình..."

Nhanh chóng cởi ra áo hắn, nhìn bộ ngực trắng noãn, bất mãn làu bàu," Vẫn chưa trưởng thành sao? Không thể, để mình mát – xa một chút, chúng nó nhất định sẽ biến lớn."

Tay nhỏ bé mềm mại nắm hai bên ngực, nhẹ nhàng vuốt ve, nhìn chúng nó không chịu nổi chà đạp ở không khí run nhẹ, tôi mở  ra cái miệng nhỏ nhắn vươn đầu lưỡi khẽ liếm mút.

Một đôi tay lớn bất tri bất giác cởi ra quần áo của tôi, một tay không cam lòng hiện lên trên một bên no đủ, đầu tiên là ôn  nhu xoa nắn, thỉnh thoảng ngón tay chạm lấy nụ hoa đào, mang đến cho tôi từng trận tê dại.

"Không cần..." Đẩy ra tay hắn, đôi môi đỏ mọng tiến tới xương quai xanh chậm rãi lưu luyến hút, nhẹ nhàng cắn, bất chợt ngẩng đầu nhìn đôi mắt hắn như thu thủy gợn sóng, men say chọc người.

Tay lớn xoẹt qua bụng, tách ra cây cối rậm rạp, đi vào bụi hoa, thuận hoa huyệt búng nhè nhẹ, mang đến cỗ cảm giác tê ngứa.

"Ngô..." Tôi không nhịn được rên rỉ, cảm nhận được ho huyệt khẩn cấp truy đuổi tay hắn, quyến rũ mời gọi.

"Tường Vy." Hắn ngẩng dầu hôn môi tôi, đầu lưỡi linh hoạt truy đuổi cái lưỡi thơm tho, chỉ bạc trong suốt theo khe miệng chậm rãi chảy xuống.

Khó nhịn được viền mông ở trên bụng hắn ma sát, mật dịch từng chút rỉ ra oa huyệt, theo từng cái ma sát mà dính trên bụng hắn. Dưới thân cự vật càng cường tráng, dữ tợn đầy gân xanh xông ra, kêu gào muốn tiến vào cơ thể tôi.

Nhìn thấy vết hôn ngân trên cơ thể hắn ban nãy đã biến mất, tôi bất mãn ngậm xương quai xanh của hắn một lần nữa cắn xuống.

Hắn nắm chặt eo nhỏ, nhắm ngay tiểu huyệt dùng sức kéo xuống, gậy thịt hung hăng sát nhập tử cung.

"Ngô..." Hai người cùng nhau kêu rên, tôi há miệng, đưa mặt áp vào lòng hắn rên rỉ, cảm giác được cự vật cực đại thao tiểu huyệt nhỏ nhắn.

Tiểu huyệt không ngừng khép mở co rút lại, tiết ra càng nhiều mật dịch bôi trơn cho kẻ đang xâm nhập.

"A..."  Một tiếng thét chói tai, hắn hung hăng đứng dậy đặt tôi xuống dưới, một cái đùi ngọc bị nhấc lên, hắn ngồi chồm hỗm, cự vật gắt gao cắm trong thịt huyệt,  đột nhiên nâng lên động tác làm cự vật đâm càng sâu.

"Tường Vy" Âm thanh trầm thấp của hắn hơi chút khàn khàn, không ngừng ca ngợi, "Bảo bối của anh, em thật đẹp, tiểu huyệt thật mất hồn,  kẹp thật chặt chẽ, một ngụm một ngụm mà hút..."Cự vật ở hoa huyệt tùy ý ma sát, mỗi lần rời được một chút lại mạnh mẽ đâm vào, không ngừng dùng quy đầu trêu chọc, tạo ra từng sóng khoái cảm mãnh liệt.

"Ngô...Ha...A...Ân...thật thoải mái..." Gắt gao ôm lấy hai vai kiện mỹ của hắn, cảm giác được cự vật vui đùa tại hoa huyệt khiến toàn thân tê dại mềm mại, cố gắng nâng lên bộ ngực sữa, theo nhịp ra vào không ngừng nẩy lên đưa tới trước mặt hắn.

Hắn một ngụm ngậm lấy một bên hoa đào nở rộ, tinh tế nhấm nháp, dùng răng nhẹ nhàng cắn phệ.

Gậy thịt ở tiểu huyệt hung mãnh đánh sâu vài, 3 nông 1 sâu. Khi thì chuyển hướng nhắm ngay một chỗ thịt mềm mà đâm chọc, huyệt thịt không ngừng co rút lại,  không ngừng cắn cự vật, mật dịch theo từng đợ co rút làm lây dính trên cự vật.

"Bảo bối, em tả sao,  mật dịch ấm áp ướt áp lâm tại gây thịt của anh, khiến anh cảm thấy dục tên dục tử..." Hắn hơi hơi rút ra cự vật đem tôi bế lên, một đôi đùi ngọc mềm mại vô lực quấn lấy thắt lưng hắn, càng làm cho cự vật của hắn dễ dành xâm nhập tiểu huyệt ướt sững, hung hăng đưa đẩy.

Tự thế như vậy làm cự vật vào càng sâu, mỗi lần tiến vào đều chạm vào cửa tử cung mềm mại, hơi hơi đau đớn trộn lẫn hỗn tạp tê dại lan tràn toàn thân. "Không cần...sắp bị anh làm hư..." Tay nhỏ bé để ở ngực hắn hơi dùng sức, bị đâm sâu làm cho càng khó chịu.

"Bảo bối nhi...anh yêu em..." Hắn nói không ngừng, "Làm cho anh hảo hảo cảm thụ em..." Hắn ôm chặt lấy tôi, mỗi lần đều dùng hết sức đâm mạnh tới nơi sâu nhất.

"Ngô...thật sự...không cần..."

"Bảo bối nhi..."

..........................

Tiếng rên rỉ cùng thở dốc đan vào nhau cùng một chỗ tại bên trong ghế lô mờ mịt vẫn chưa tan.

Chương 45

By 

Thiên Kim Tiểu Thư

Hắn đứng ở trên đài, ánh mắt vẫn nhìn nàng,  tham lam nhìn khuôn mặt thanh tú của nàng.

Nhưng là, lúc ánh mắt hắn nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng nhiên trắng bệch, nội tâm hắn đột nhiên đau xót. Nhìn đến cô xoay người nhào vào trong lòng nam nhân kkhác,  nội tâm giống như bị hung hăng đâm một đao, khó nhịn đau đớn.

"Đừng đi..." Đáy òng hắn có thanh âm chua xót kêu lên, " Là do anh muốn kích thích em một chút,  xem nội tâm em rốt cuộc có anh hay không..."

Nhưng là tứ chi cứng ngắc, như thế nào cũng bất động, chỉ có thể nhìn thấy giai nhân bị người khác bế lên, dần dần đi xa.

Hắn, giống như đã làm một việc không thể tha thứ.

Một trận mở mịt, trước mặt hắn bỗng trở nên tối đen, chờ hắn khôi phục, thân ảnh hai người kia đã sớm biến mất.

Ném trong tay bản báo cáo, nghiêng ngả lảo đảo chạy xuống đài, nội tâm Bạch Kỳ chỉ có duy nhất một ý tưởng, nhất định phải tìm được nàng!

.....

Ông cha ta tường nói, xúc động là ma quỷ.

Còn nói, rượu sau loạn tình.

Hai câu này thật sự rất không sai!

Con người một khi bị kích thích mãnh liệt, sẽ làm ra việc mất đi lý trí, ngoài dự đoán của mọi người.

Thời điểm sáng sớm tỉnh lại, toàn thân đau nhức khong thôi,  xương cốt đều ê ẩm khiến ttôi phải thấp giọng rên rỉ. Dưới thân là một thân hình cứng rắn,  đôi tay dịu dàng vuốt ve da thịt bóng loáng như tơ tằm,  một đôi mắt hoa đào hơi thanh tỉnh ủy khuất nhìn chằm chằm tôi.

"A..." Một tiếng thét chói tai bị tôi khó khăn nuốt vào, tôi nhìn hắn mắt hơi hơi phiếm hồng,  ký ức của tối hôm qua như nước lũ lan tràn ra:

Tói hôm qua tôi uống rất nhiều rượu vang,  hắn hảo tâm tới đoạt cốc của tôi,  rồi tôi thuận theo đem hắn đè trên sôpha, rồi.... Liền như con hổ đói bổ nhào vào ăn luôn hắn.

"Tường Vy..." Hắn âm u mở miệng, "tối qua..."

"Tối hôm qua là một việc  ngoài ý muốn." Tôi vội vàng cắt ngang lời nói rồi rời khỏi thân hình của hắn, nhìn bên cạnh lộn xộn quần áo tìm cái của mình mặc vào,  "Chiêu Quân, chúng ta liền coi như chưa có chuyện gì xảy ra được không?"

Phía sau không hề động đậy, tôi im lặng quay lại nhìn hắn chu môi,  giọt nước mắt nóng hổi theo đôi mắt xinh đẹp của hắn chảy ra, Từ xa nhìn lại, như bức tranh mỹ nhân ai oán, làm cho người ta không khỏi xót xa.

"Tường Vy." cúi đầu nức nở bằng âm thanh làm cho người ta mất hồn, " Em là đang rũ bỏ trách nhiệm với anh sao?"

Tôi vẻ mặt hắc tuyến, loại sự tình này nữ nhân cần chịu trách nhiệm?

"Tối hôm qua, em phá tấm thân xử nam của anh, làm một lần rồi lại một lần.." Nhìn đến ánh mắt hoài nghi của tôi, hắn ủy khuất mở miệng.

Giống như có đạo sét đánh xuống dưới, tôi mặt đỏ tới mang tai vội vàng che miệng hắn. Bỗng thaáy long ba  tay hơi ngứa, đầu lưỡi của hắn trong lòng tay tôi nhẹ nhàng vươn ra liếm.

Vội vàng rrụt tay, ở quàn áo của hắn lau hai lần, lau đi nước miếng của hắn.

"Tường Vy." Hắn còn ôn nhun nhìn tôi,"Anh lần đầu thấy em liền nhất kiến chung tình 

(* tình yêu sét đánh)

, chúng ta ở bên nhau ba năm lại có chút hiểu lầm, nhưng bây giờ lại quay về bên nhau, tu thành chính quả."

"Em..." Ấp úng nói lại bị hắn cắt ngang, "Tường Vy, anh yêu em."

"Em có biết điển cố  chim nhạn của Chiêu Quân sao?"

"Ân."

"Bởi vì chim nhạn này xinh đẹp động lòng người, Chiêu Quân đã yêu phải nó vào ánh mắt đầu tiên. Nhưng là, nó lại chưa từng chú ý đến chính mình. Biết nó đặc biệt thích thanh âm trong trẻo vui mừng, vì để hấp dẫn lực chú ý của nó, Chiêu Quân mỗi ngày khổ luyện nhạc khí, đơn độc trông mong sẽ có ngày nó nhìn đến mình..."

Nghe thấy âm thanh dễ nghe của hắn giảng giải, nước mắt không chịu khống chế mà rơi xuoóng.

"Chiêu Quân." Nhào vào trong ngực hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn trước ngực,  đem nước mắt chùi trên lồng ngực bóng loáng.

...

Chúng tôi bàn bạc xong, chuânt bị hồi ký túc xá thu dọn hành lý, trở về nhà.

Đảo mắt một cái chúng tôi về tới ký túc xá,  tôi lấy ra cái chìa khóa, mở của ra đi vào.

Đột nhiên, một cái tay lớn siết chặt miệng tôi, đem tôi kéo vào phòng ngủ, một chân bay nhanh đá tới cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro