CHƯƠNG 46 - hết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 46

Đông tiếng, thân hình thon dài của Bạch Kỳ hơi lung lay, nhanh tay muốn bắt lấy cái gì đó nhưng bắt vào khoảng , cả người ngã nhào ra đất.

Đây... là đáp án của nàng?

Tôi hơi kinh ngạc, quay đầu nhìn Chiêu Quân, nhìn thấy ánh mắt sủng nịnh và tín nhiệm của . Buông tay ra, tôi bước nhanh đến bên cạnh Bạch Kỳ, tay ngọc sờ trán , nóng kinh người.

Chiêu Quân qua đem nhấc lên giường, quay người vào nhà vệ sinh lấy cái khăn mặt ướt đưa cho tôi, " mua thuốc". xong xoay người rời .

Tôi để khăn ướt lên trán , lấy ghế đặt cạnh giường ngồi xuống. Nhìn gương mặt tuấn của , khẽ thở dài cái, trong lòng có chút biết phải làm thế nào cảm khái: quả nhiên là khổ nhục kế! Nhìn đôi quầng thâm ở mắt đen xì có thể khẳng định tối hôm qua ngủ, ở trong này đêm, chẳng qua biết tại sao thức đêm mà lại phát sốt... là làm khó , vì trêu đùa tôi mà phải chà đạp thân thể mình như vậy.

Tôi thấy thần nhìn mặt mày như họa của , khuôn mặt tuấn tú, quá khứ màn màn lên trước mặt.

ai có thể quên được, tôi cũng vậy.

Mọi người luôn , người bên cạnh mất mới biết được họ quý giá như thế nào nhưng tôi cảm thấy chân chính phát là lúc đối mặt nhau.

Giống như tại, từng trả giá cho tình cảm chân , lúc mê muội suy nghĩ, đều khắc sâu trong đầu, những gì trải qua giờ nghĩ lại đều biến thành chút tư vị hạnh phúc, rầu rĩ buồn bực đặt trong lòng làm cho hô hấp của tôi có chút khó khăn.

CHƯƠNG 47

Thở dài, mạnh mẽ đè ném tâm tình uể oải xuống, nhớ tới lần vụng trộm tối hôm đó lưu lên quần lót trắng noãn dấu ấn xử nữ. Tôi đứng dậy đến giường của mình, bàn tay lần xuống dưới đệm tìm kiếm, lần trước tôi cất nó ở chỗ này... giờ còn? Tôi hoảng hốt, lại cẩn thận tìm lại lần nữa, vẫn mảnh trống trơn.

Quả nhiên còn.

biết bị ai cầm .

Thanh Oánh hay Bạch Kỳ?

Tôi đứng im, kỷ niệm duy nhất còn, trừ bỏ đoạn trí nhớ giữa tôi và còn lại cái gì?

Nhưng mà, đoạn trí nhớ này, có thể tồn tại được bao lâu?

...

Nàng cứ đứng như vậy, khuôn mặt nhắn cúi xuống.

"Tường Vi" vui sướng kêu lên, nhìn thấy nàng, nội tâm lo lắng đều hóa thành hư , nhưng mà tại sao nàng nhìn mình? Nội tâm lại bắt đầu lo lắng.

Nàng lấy dũng khí ngẩng đầu nhìn , cái miệng nhắn phun ra lời ngọt ngào: "Em nhớ , học trưởng".

Nghe vậy, mừng như điên, vội vàng mở miệng, rất chân thành và thâm tình: " cũng nhớ em".

Nhưng bé lại giống như nghe thấy, đôi mắt hồng hồng, giọng cũng thấp xuống: "Nhưng chán ghét em, muốn gặp lại em".

Tâm của co rút, nhìn nhất cử nhất động của nàng : ".. là lừa gạt em". Thở phào nhõm, chậm rãi giải thích.

"Nhưng em nghe học trưởng có bạn mới". Nước mắt trong suốt của nàng theo khóe mắt chảy xuống.

"Bởi vì... em đến tìm " vội vàng giải thích, muốn thấy biểu tình của nàng, nhưng làm thế nào cũng thấy .

"Học trưởng, có biết, em khổ sở như thế nào ?" nghe được giọng nức nở đáng thương, nội tâm sinh ra tư vị khó có thể hình dung giống như rất đau lòng.

"Tường Vi..." mở miệng, có chút bất an, giống như sắp có chuyện đáng sợ sắp xảy ra.

"Em quyết định nghe lời , rời khỏi , từ nay về sau xuất trước mắt ". Nàng đánh gãy lời của , dùng lời như trảm đinh chặt sắt, ánh mắt sáng ngời kiên quyết, chút lưu luyến quay mặt rời .

Đừng , trong nội tâm liều mạng kêu, trong miệng lại thể nào phát ra được thanh . Chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng nhào vào ôm ấp người con trai khác.

"Bạch Kỳ học trưởng, em muốn chơi trò chơi với . cảm thấy em rất mới mẻ cho nên mới đau khổ dây dưa như vậy mà muốn buông tay". Bé trốn trong ngực người khác, u với , "Thả em , cũng là thả chính ".

...

Cay dắng mỉm cười, trong nội tâm giọng ngừng giải thích: "Tường Vi, em biết ? ở trong lòng , em với những người con khác giống nhau, em là tồn tại đặc biệt". Nhưng trong miệng cái gì cũng lên lời.

Cứ như vậy nhìn nàng xa, có chút lo lắng, ngừng hét lớn tên của nàng: "Tường Vi..."

CHƯƠNG 48

Trong mông lung, có bàn tay nhàng đặt khăn nóng lên trán , lát sau lại lần nữa đem khăn lạnh lấy xuống đặt khăn nóng lên trán .

thoải mái, Tường Vi. nhàng than thở, trong lúc mơ màng, vươn tay gắt gao bắt lấy chủ nhân bàn tay, thế nào cũng chịu buông ra.

Bắt được tay nàng liền yên tâm. Đáy lòng dâng lên cảm giác an toàn, cám có thể cảm nhận được mình càng ngày càng vùi sâu trong bóng đêm.

...

Vừa mới vào cửa tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn Bạch Kỳ, vừa rồi sang phòng bên lấy nước nóng chút liền nắm chặt tay Chiêu Quân, giống như bảo bối mà ôm trước ngực, làm thế nào cũng chịu buông tay, hô hấp dần dần vững vàng.

Lại nhìn Chiêu Quân, đôi mắt hoa đào hơi nheo lại, nhìn Bạch Kỳ ngủ yên, nghe thấy tiếng bước chân của tôi.

Ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ chiếu lên thân thể bọn họ, ánh sáng hoàng kim nghịch ngợm rơi vai họ mang đến cảm giác ấm áp tôi im lặng nhìn màn này, buông cốc nước trong tay ra, thích thú thưởng thức cảnh đẹp ý vui trước mặt này.

Lão sư sói nhìn bạch thỏ đồ, cảnh đam mỹ này biết có bao nhiêu kích động đâu.

Nhất định tôi bị mọi người phỉ nhổ, ác nữ làm người ta chán ghét. Tự giễu hồi, ra Chiêu Quân là người tốt nhưng mà sáng nay thấy Bạch Kỳ như vậy, tôi ... muốn buông tay. Chẳng nhẽ tôi phải làm ác nữ? Nếu như vậy kết cục nhất định là chết được tử tế? Sinh mệnh rất đáng quý...

"Tường Vi" giọng từ tính trầm trầm đánh gãy suy nghĩ miên man của tôi, mỹ nhân hoa đào quay đầu lại, vứt cho tôi cái mị nhãn xinh đẹp vô cùng, đem hồn của tôi câu lên trời rồi "Lấy nước cho "

"Vâng" tôi ngoan ngoãn đem cái chén cho , hồn vẫn vui vẻ bầu trời.

Chiêu Quân rút cánh tay trong lòng Bạch Kỳ ra. "Ngô..." sau tiếng kêu rên bất mãn cùng kinh hoảng, Bạch Kỳ mở mắt, đôi tay bổ nhào vào trung.

"Uống thuốc " Chiêu Quân đưa cho thuốc hạ sốt vừa mua, Bạch Kỳ mê mang nhận lấy cốc nước, rất nghe lời uống thuốc, uống xong thuốc còn vươn đầu lưỡi liếm liếm miệng chén xong mới đưa cho Chiêu Quân.

"Uống xong rồi liền nằm xuống nghỉ ngơi tốt " bị giọng ôn nhu của mỹ nhân dụ dỗ lừa gạt, Bạch Kỳ nghe lời nằm xuống, đôi mắt có chút mơ hồ nhìn Chiêu Quân, môi mỏng khẽ mím, giống như rất bất mãn : "Tôi muốn Tường Vi giúp tôi".

"Nha" Chiêu Quân tùy tiện đưa cho con thỏ bông.

Bạch Kỳ nhận, gắt gao ôm vào lòng, khóe môi nhếch lên, bộ dạng rất hạnh phúc, dần dần ngủ say.

Tôi khiếp sợ chứng kiến màn này, Bạch Kỳ trẻ con đáng , Chiêu Quân ôn nhu săn sóc chiếu cố chu toàn... trong bầu khí ấm áp này, tôi giống như người dư thừa. chút uể oải lóe lên trong lòng tôi, làm cho tôi có chút khổ sở cúi đầu, chu miệng lên, cho đến lúc đôi giày trắng noãn lên trong mắt.

CHƯƠNG 49

Tôi vươn chân, hung hăng giẫm lên nát chân phải của . nơi nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, giờ lại còn muốn câu dẫn Bạch Kỳ. Mũi chân dùng sức soay cái, ở chiếc giầy trắng noãn lên dấu chân đen đen.

Thu chân lại, hơi chột dạ vụng trộm nhìn , trong đôi mắt hoa đào xinh đẹp phong lưu lên tia hỏa diễm, tôi chậm rãi dấu vết lui về phía sau, gắt gao chú ý nhất cử nhất động của .

"A..." tay bé nhanh chóng che miệng lại, ngăn cản tiếng hét chói tai, tôi bị bế lên, đầu chóng váng, tới nhà vệ sinh.

"Hừ", sau khi đem tôi buông ra, mỹ nhân tà ác mỉm cười, " tại , nên chịu trách nhiệm vì hành động vừa rồi của em".

"Đừng mà" dê con bé đáng thương nhìn , hi vọng có được đồng tình của .

"Tiểu bảo bối, đến..." ôn nhu lừa gạt dụ dỗ.

Giống như bị trúng thuốc mê của , tôi đến trước mặt , ngẩng đầu lên, nhìn dung nhan tuyệt đẹp của càng ngày càng gần, chu môi ấm áp mềm mại bao trùm lấy môi của tôi.

"Chiêu Quân..." tôi vừa mở miệng, đầu lưỡi linh hoạt liền trượt vào, dây dưa đầu lưỡi của tôi ngừng tiến lên, vuốt ve khoang miệng của tôi, mang đến từng trận khoái ý tê dại.

Tay đặt lên bên hông của tôi, cách lớp quần áo vuốt ve, "Da của em mịn màng bóng loáng". rút đầu lưỡi về, thở lên môi của tôi, " ngứa..." bị sờ như thế, tôi cảm thấy bên hông có chút ngứa, nhịn được bắt đầu giãy dụa, xoay tới xoay lui nghĩ muốn thoát khỏi kiềm chế của .

"Tường Vi" dục vọng trong mắt hắng bùng lên. Tay sờ lên viền mông của tôi, hung hăng ép tôi dán lên thân thể , cự vật cứng rắn uy hiếp đặt lên bụng dưới của tôi.

"..." người tôi dán sát vào , nhúc nhích được, ngẩng đầu lên, nhắc nhở , "Bạch Kỳ ở bên ngoài. Chúng ta thể. tại là buổi sáng" tôi bắt đầu năng lộn xộn.

"Tường Vi" đôi mắt hoa đào chăm chú nhìn tôi, chu môi hé mở, " nhịn được". cái tay tiến vào trong quần bò của tôi, dán lên da thịt chận rãi lần xuống phía dưới, cảm giác lạnh lẽo dán lên da thịt làm tôi hơi hơi run.

" được... ngô..." gắt gao che cái miệng nhắn, nhìn xin giúp đỡ. Cảm giác được ngón tay thon dài xuyên qua cây cối rậm rạp vào chỗ tư mật, chính xác tìm được trân châu, nhàng dịu dàng vuốt ve.

"Ha... Đừng... tối hôm qua...A~" làm lâu như vậy, thân thể tôi còn bủn rủn, tiểu huyệt có chút đau nhức. Trong lòng muốn nhưng miệng lại lên lời, tiếng rên rỉ đứt quãng từ trong miệng phun ra, hô hấp dần dần trở lên dồn dập dày đặc.

" ngủ say rồi, ban nãy uống thuốc cảm cúm và thuốc ha sốt, thuốc đó còn có tác dụng giúp ngủ sâu". dán lên tai tôi nhàng , ngón tay vẫn đặt lên chân châu, xoa ấn vuốn ve dồn dập, cho tôi thời gian thở dốc, khoái cảm lớn theo ngón tay truyền đến trân châu của tôi mang đến khoái cảm vô tận, làm cho tôi bất tri bất giác vặn vẹo hạ thân theo động tác của , hùa theo trêu trọc đùa nghịc.

ngón tay khác hướng đến tiểu huyệt của tôi, chạm đến xuân lộ róc rách chảy ra.

"Em chuẩn bị tốt". cười , rút ngón tay, nhanh chóng cởi quần của hai người, bế tôi lên, cự vật cọ xát bên ngoài hoa huyệt ngừng ma sát, lây dính xuân lộ dư thừa, ướt đẫm đảo quanh, mang đến từng trận ngứa ngáy.

Tay nắm lấy mông , để tôi giựa vào vách tường gạch men sứ trơn bóng, gậy thịt nhắm ngya hoa huyệt, "Phốc" tiếng đâm sâu vào bên trong.

"Ngô..." thình lình bị đút vào làm cho tôi kêu lên tiếng đau đớn, hoa huyệt hơi sưng đỏ chịu nổi trêu chọc, xoắn chặt lại, cảm giác bụng trướng lên làm cho tôi thoải mái.

"Chiêu Quân, ha..." rút cự vật ra rồi lại hung hăng đâm vào, đánh sâu vào bên trong hoa tâm của tôi, tạo ra trận ma ngứa khó nhịn. Tư thế như vậy làm cho gậy thịt đút vào càng sâu, dễ hàng hôn lên cửa tử cung. Hai đùi đẹp của tôi gắt gao vòng quanh đường cong duyên dáng của .

"Tiểu bảo bối của , có thoải mái ?" hỏi, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của tôi, ngang nhiên quấn lấy đầu lưỡi của tôi ngừng hút vào. Cự vật dưới thân đâm chọc mạnh mẽm, ngừng rút ra đâm vào, hung hăng va chạm vào khắp mọi ngóc ngách trong nội huyệt.

"Tiểu huyệt của em gấp gáp, gắt gao cắn , ngừng hút , muốn nuốt toàn bộ gậy thịt của vào sao?" gậy thịt ở trong cơ thể chín nông sâu tiến vào, hoa dịch ẩm ướt từ chỗ hai người ân ái ngừng bắn ra, tung tóe mặt đất. cắn vành tai của tôi, những lời dâm đãng.

Thân thể bị ôm chặt, mỗi khi cự vật hung hăng đâm vào đều bị dùng sức kéo xuống, làm cho gậy thịt tiến vào càng sâu. Lưng bị đặt lên vách tường lạnh lẽo, bị va chạm kịch liệt lại càng dán sát vào.

"Xin ... ngô... A... Ha..." bên trong cơ thể sắp đạt tới cao trào, cự vật của lại nhanh chậm, làm cho tôi ngứa ngáy khó nhịn chủ động hùa theo động tác của , cái miệng nhắn phun ra những lời cầu xin tha thứ.

"Xin cái gì? Cự vật của trêu đùa nơi thịt huyệt mẫm cảm, thở gấp hỏi.

"Xin cho em... nhanh chút... Ô... Nơi đó muốn..." lời dọa người như vậy mà tôi vẫn biết liêm sỉ ra, xấu hổ muốn chết, hai tròng mắt híp lại, nhìn đến cái gương trước mặt. Trong gương, nơi hai người giao triền cùng chỗ, động tác ân ái dâm đãng chịu nổi.

"A..." gậy thịt hung hăng đâm vào chỗ thịt huyệt mẫn cảm, ngừng ma sát, mang đến từng trận tê dại khoái cảm làm tôi dục tiên dục tử ngửa đầu lên, nhưng ánh mắt vẫn ngắm chính mình trong gương. Hai gò má đỏ ửng, ánh mắt mê muội ướt át, kiều mị, tiếng rên rỉ khàn khafntheo khóe miệng tràn ra, tiểu huyệt phía dưới đói khát khó nhịn, ngụm ngụm cắn nuốt gậy thịt dữ tợn.

"Ngô..." cỗ xuân dịch từ hoa tâm chảy ra, phun lên quy đầu của , cỗ cỗ ngừng cọ rửa cự vật của .

"Tiểu bảo bối, em đạt cao trào rồi, Tường Vi của ". vui vẻ . Gậy thịt càng dùng sức đâm vào, nhiều lần đánh lên tử cung của tôi.

"Ha..." tôi dồn dập thở dốc, vừa mới tiết qua thân thể càm thêm mẫn cảm, để trêu đùa như thế, toàn thân mềm nhũn, cái miệng hoa tâm tham lam liếm mút cự vật.

Càng ngày càng gấp gáp đâm vào, gậy thịt trẻ lên càng ngày càng to, gắt gao hôn lên tử cung, lần lần giống như súng máy đánh lên tử cung của tôi, bạch dịch nóng bỏng làn cho tôi run lên, giữa hai chân chảy ra càng nhiều xuân nước.

CHƯƠNG 50

Tôi run rẩy nhận lấy trọc dịch, cảm giác được tinh dịch nóng bỏng kịch liệt bắn vào trong cơ thể, kích thích ra càng nhiều xuân nước.

lát sau, tôi dần dần khôi phục lại, buông hai chân vẫn vòng quanh hôn xuống, có chút khó khăn đứng mặt đất, hai chân truyền đến cảm giác mỏi nhừ.

Tôi đẩy ra, đỡ lấy tường, hoa huyệt kẹp lại chặt chẽ để cho chất lỏng bên trong tràn ra ngoài. lấy tới giấy vệ sinh, ngồi xổm xuống, ôn nhu dịu dàng lau cho tôi.

"Đừng nhìn" tôi có chút ngượng ngùng, tay cướp lấy giấy trong tay nhanh chóng lau chùi hạ thân rồi mặc lại quần áo.

Tôi có chút lo lắng, tối hôm qua cũng bắn vào trong, tôi còn chưa uống thuốc tránh thai.

"Vừa rồi có mua luôn thuốc tránh thai". giống như nhìn thấu tâm tư của tôi, lấy tay vuốt tóc tôi, chân thành : "Tường Vi, muốn em dinh con cho nhưng phải bây giờ. Con uống thuốc nhiều tốt cho sức khỏe, sau này việc tránh thai cứ để lo".

Nghe được như vậy giống như có giòng nước ấm chảy qua nội tâm. Từ hồi mới học trung học, vẫn đối xử rất tốt với tôi, những lúc sảy ra chuyện đều săn sóc chu đáo. Phúc đức ba đời nên kiếp này tôi mới có thể gặp được .

Nắm chặt tay , tôi ngửa đầu nhìn đôi mắt hoa đào ôn nhu, "Chiêu Quân, em... có lỗi".

có lỗi. Em từng muốn gặp lại , uổng phí tình cảm chân thành dành cho em. May mắn buông tay, cách xa vạn dặm tìm em cho bằng được.

"Còn nữa, em thích ". Thận trọng thổ lộ, cảm giác được trong lòng run nhè , đây là lần thứ hai tôi thích người.

Lần đầu tiên thổ lộ, Bạch Kỳ làm tổn thương tôi, làm tôi khổ sở thương tâm, bây giờ... Tôi gấp gáp nhìn chăm chú đôi mắt hoa đào của , cẩn thận quan sát mỗi biểu tình của .

Mỹ nhân xinh đẹp nở nụ cười giống như trăm hoa đua nở, xuân ý dạt dào.

"Tường Vi, em, vẫn luôn em". ôn nhu mà tuyên bố, giọng tựa như tiếng suốt chảy róc rách, tựa như giọng thần thánh tiến vào trong lòng của tôi, trong đôi mắt hoa đào tất cả đều là ôn nhu, như gió thu ấm áp tràn đầy nhu tình bao phủ lấy tôi.

...

Từ trong nhà vệ sinh ra, Bạch Kỳ vẫn ngủ say, hô hấp đều đều vững vàng chứng tỏ ngủ rất sâu. Đôi tay ôm chặt con gấu bông vào trong lòng, mặt lên nụ cười thản nhiên.

Tôi rón rén đến gần, sờ lên cái trán của , bớt nóng, thuốc ban nãy uống có tác dụng rồi.

Xoay người nhận lấy thuốc và nước Chiêu Quân đưa tới, uống vào, "Chúng ta thu dọn đồ rồi thôi".

"Được". hỏi gì, vui vẻ đáp ứng.

Tôi đặt chuông báo thức đến 12 giờ, nhàng đặt xuống đầu giường Bạch Kỳ. Đợi đến buổi tối tỉnh lại có thể từ cửa sổ rời , làm ảnh hưởng tới bữa tiệc tối mai.

Chiêu Quân thu dọn xong đồ đạc ra cửa chờ tôi.

Nhìn thoáng qua Bạch Kỳ, cảm nhận được khổ sở trong lòng, đoạn thời gian vui vẻ khi ở bên lên trong đầu tôi, tôi mất , hoàn toàn mất . bao giờ thuộc về tôi nữa. tại mỗi người có cuộc sống riêng của mình.

"Tạm biệt Bạch Kỳ. Mối tình đầu của em". giọng lời tạm biệt, xoay người, chút lưu luyến ra ngoài, tới tình mới của tôi.

CHƯƠNG 51

Lúc trở về nhà thời gian vẫn còn sớm, hai người tay trong tay dạo phố, thỉnh thoảng lại nhìn nhau cười, nhìn mỹ nhân cười sủng nịnh, lòng tôi ngọt ngào như ăn mật vậy.

đến cổng rạp chiếu phim, dừng bước, nắm chặt tay tôi, quay đầu lại nhìn tôi chăm chú, trong đôi mắt hoa đào tràn ngập nhu tình, : "Tường Vi, mời em xem phim".

A? Từ khi học đại học đến giờ đây là lần đầu tiên có người mời tôi xem phim. Tôi vui mừng nhìn , cười ngọt ngào, lấy thẻ sinh viên trong ba lô đưa cho , "Nghe nếu có thẻ sinh viên giá giảm nửa".

cười cười, cầm lấy thẻ sinh viên của tôi, sờ đầu tôi rồi xoay người đến chỗ bán vé.

muốn xem phim gì nhỉ? Tôi hơi hồi hộp, đầu ngón tay xoắn lại với nhau.

...

Tôi nhìn nhìn lại nghĩ lên xem phim gì. Lúc này, mỹ nhân Chiêu Quân rầu rĩ ở chỗ bán vé, phải buồn phiền vì biết lên xem phim gì mà buồn vì chuyện quan trọng nhất khi xem phim, vị trí ngồi. Rốt cuộc phải ngồi chỗ nào để người khác khó thấy nhất đây?

đến cửa sổ, cười cái liền làm cho trẻ bán vé đỏ mặt, giọng trầm thấp vang lên: " tại bộ phim nào được mọi người xem nhiều nhất vậy".

Sau khi hỏi chuyện lúc lấy ra hai thẻ sinh viên, mua hai vé, lấy lại thẻ học sinh xong vui vẻ đến chỗ Tường Vi.

...

mua vé phim gì thế? Tôi tò mò nhìn hai vé xem phim trong tay .

"[Avatar]". vừa vừa cất hai vé vào trong ví tiền, đưa lại thẻ sinh viên cho tôi, nắm tay tôi , " theo ".

Đợt trước nghe thấy người ta bộ phim này rất hay, lượng vé bán ra xếp hạng nhất. Tôi muốn xem từ rất lâu rồi đến hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội xem.

Tôi vui sướng mặc kệ nắm tay mình vào rạp chiếu phim, thỉnh thoảng vụng trộm lấy ngón tay vuốt ve bàn tay , nội tâm khó nén được vui sướng.

Hoàn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro