TÚY HẬU THÀNH HÔN - Ngải Mật Lị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



TÚY HẬU THÀNH HÔN - Ngải Mật Lị

Xuất bản ngày: 02/10/2012

Nội Dung:

Say rượu loạn tính, tiết mục hạng ba này cư nhiên rõ ràng diễn ra trong cuộc sống của anh?

Ngụy Mạnh Lễ nhận ra chính mình quần áo không chỉnh tề cùng với phù dâu của em gái nằm ở trên giường,

Không may là hai người đối với chuyện xảy ra đêm hôm trước, trong trí nhớ chỉ dừng lại ở lúc tiệc mừng kết thúc.

Càng tệ hơn nữa là bọn họ cư nhiên bị một đoàn người thân bắt quả tang!

Thân là một nam tử hán đỉnh thiên lập địa, anh đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm,

Chính là, hai người biết nhau đã sáu năm, nhưng vẫn không thể gọi là thân thiết,

Ai ai, thật khiến cho người ta đau đầu mà, hôn nhân này rốt cuộc nên thế nào kết mới tốt đây?

Từ Mạn Mạn, luôn an phận thủ thường, có thể nói là đại diện của đứa bé ngoan,

Từ nhỏ đến lớn chưa hề gây ra phiền phức gì cả, ngay đến cả hóa đơn đóng phạt còn chưa từng nhận qua,

Không nghĩ tới mới phạm sai lầm đã sai lớn như vậy, cô nhưng lại bị người bắt gian tại giường!

Tuy rằng xét điều kiện bên ngoài, Ngụy Mạnh Lễ có thể coi như là một người chồng tốt nhất có thể chọn,

Nhưng hai người cứ như vậy dắt tay đi vào hôn nhân cũng thật sự có chút vội vàng,

Dù sao hôn nhân cũng không phải chỉ nói đến xét điều kiện, còn phải nhất định có tình cảm làm trụ cột,

Vì thế bọn họ quyết định trước tiến hành trong ba tháng 「 yêu đương thử kết hôn 」......

Văn án

Thật choáng váng......

Từ Mạn Mạn mang giày cao gót ba tấc, dưới sự nâng đỡ của bạn tốt Ngụy Mạnh Tiệp, bước chân lảo đảo rời khỏi hội trường tiệc mừng, chờ thang máy đi đến phòng ở lầu 7.

Thảm dày màu đỏ sậm cắn nuốt tiếng bước chân của các cô, hai người trên người mặc lễ phục lụa tuyết trắng, làn váy thật dài quanh co khúc khuỷu trên mặt đất, hình thành một đạo độ cong hạnh phúc.

Tiểu hoa đồng Nhạc Nhạc sôi nổi theo phía sau cô dâu và phù dâu, trước đó chú rể đã dặn dò, khi nhạc kết hôn vang lên, cô dâu tiến vào lễ đường, cậu phải dính ở phía sau cô dâu thay cô dâu kéo làn váy.

Từ Mạn Mạn một tay đỡ cái trán nặng nề, trong lòng đầy xin lỗi liếc bạn tốt, nha nha nói:"Mạnh Tiệp, thực xin lỗi, mình không phải cố ý uống say......"

Cô thật sâu dưới đáy lòng thở dài, chính mình đại khái là phù dâu không hoàn thành nhiệm vụ nhất trong lịch sử đi, tiệc mừng mới tiến hành không đến một nửa, cô cũng đã mau chóng say mèm, còn chiếm dụng cả phòng nghỉ ngơi trăng mật của cô dâu.

Bình thường tửu lượng của cô không có kém như vậy, ít nhất còn có thể uống đến nữa chai rượu đỏ, nhưng thật sự là bởi vì hôm nay tình huống đặc thù, thân là phù dâu cô phải rạng sáng năm giờ liền rời giường cùng cô dâu hoá trang, đổi lễ phục, ngay sau đó còn phải phối hợp canh giờ cưới, thay cô dâu chạy việc, chuẩn bị hết thảy chuyện vụn vặt, bận cả một ngày, cơ hồ không thời gian dùng cơm.

Lúc tiệc mừng, cô thực tự nhiên thay cô dâu cản vài chén rượu, nhưng bụng rỗng uống rượu càng khiến rượu mau phát huy, giờ phút này cô một đầu phảng phất như đổ chì, vừa choáng vừa nặng, ngay cả bước đi đều có chút bất ổn.

"Đừng nói thực xin lỗi, tửu lượng không tốt sao lại có thể trách cậu." Ngụy Mạnh Tiệp thừa dịp đổi lễ phục, giúp đỡ bạn tốt lên lầu nghỉ ngơi. "Hơn nữa cậu hôm nay đã giúp mình cả một ngày, ngược lại là mình hướng cậu nói cám ơn mới đúng." Ngụy Mạnh Tiệp săn sóc nói.

Ngụy Mạnh Tiệp lấy ra thẻ phòng, mở cửa phòng, giúp đỡ bạn tốt vào cửa, tiểu hoa đồng Nhạc Nhạc đi theo phía sau các cô, nhu thuận khép lại cửa phòng.

"Mình liền đỡ cậu đến trên giường nghỉ ngơi đi, cậu ở trong này ngủ một chút, chờ tỉnh rượu thì xuống lầu lần nữa." Ngụy Mạnh Tiệp trực tiếp đem bạn tốt thả lên giường lớn mềm mại, cũng chủ động thay cô xốc chăn cho cô

"Không cần, mình ở trên sofa nằm một chút là tốt rồi." Từ Mạn Mạn giãy dụa muốn đứng dậy, hai vai lại bị bạn tốt đè lại."Đây là tân phòng của cậu cùng chú rễ, mình ngủ ở nơi này chẳng phải là tu hú chiếm tổ chim khách......"

Mạnh Tiệp khẽ cười nói:"Này gian phòng không phải tân phòng của chúng mình a, vừa khéo tổng giám đốc khách sạn là bạn bè của Nghênh Hạo, lúc ở tiệc mừng, anh chủ động mở một gian phòng cho chúng mình dùng làm nơi nghỉ ngơi...... Xem như hữu tình tài trợ, cho nên cậu cứ việc ở trong này nghỉ ngơi không cần lo lắng."

"Được, mình đây trước hết ngủ một chút, chờ tỉnh rượu sẽ đi xuống lâu......" Từ Mạn Mạn nằm nằm ở trên giường lớn, hoàn toàn không chống lại được sự xâm nhập của cồn, đầu vừa dính gối lập tức nặng nề ngủ.

Nhạc Nhạc đứng ở phía sau Ngụy Mạnh Tiệp, thân thể ló ra thăm dò, tò mò mà hỏi:"Dì Mạn Mạn làm sao vậy?"

"Dì ấy uống say." Ngụy Mạnh Tiệp nhẹ vỗ về đầu tiểu hoa đồng, thấp giọng nói.

"Cái gì là uống say?" Nhạc Nhạc vẻ mặt hoang mang.

"Chính là...... dì ấy đang ngủ." Ngụy Mạnh Tiệp một lời qua loa giải thích.

"Đang ngủ?" Nhạc Nhạc đứng ở mép giường, chăm chú nhìn vẻ mặt ôn nhu an tường ngủ của Từ Mạn, lại lần nữa đưa ra vấn đề."Nhưng là hiện tại không phải thời gian ngủ, vì sao dì Mạn Mạn lại đang ngủ vậy?"

"Bởi vì dì Mạn Mạn uống rượu, cho nên mới ngủ." Ngụy Mạnh Tiệp tính tình nhẫn nại, trả lời vấn đề của Nhạc Nhạc.

"Kia dì ấy khi nào thì sẽ tỉnh dậy?" Nhạc Nhạc nghiêng đầu, suy xét sau vài giây còn nói:"Có phải hay không phải đợi vương tử vội tới cho dì Mạn Mạn một cái hôn, dì ấy mới có thể tỉnh lại?"

"Không sai." Ngụy Mạnh Tiệp dạng ra một chút cười, theo tư duy đồng thoại của Nhạc Nhạc nói:"Chỉ cần vương tử đến hôn dì Mạn Mạn một cái, dì ấy sẽ tỉnh lại."

"Nguyên lai dì Mạn Mạn đang đợi vương tử hôn a......" Nhạc Nhạc hiểu ra gật gật đầu.

"Đúng vậy, hiện tại chúng ta nhanh chút đi xuống hội trường tiệc mừng đi."

Cô dâu Ngụy Mạnh Tiệp dắt tay Nhạc Nhạc, cầm lấy thẻ phòng, nhẹ nhàng khép lại 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro