MƯU SINH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                         Mưu sinh

Căn phòng nhỏ trong khu ổ chuột tối om.

Duy đã nằm ở đây nhiều ngày rồi. Tiếng ho phát ra như thể ruột gan muốn nhảy ra khỏi miệng.

Anh nhẹ nhàng hé cửa, đặt túi cháo xuống chiếc bàn gỗ cũ kỹ.  Anh lấy bát, pha cháo cho Duy rồi bảo:

-          Em cố ăn cho mau khỏe. Anh thật bất tài.

Duy ngồi dậy ăn hết bát cháo mặc dù cảm giác nó đắng nghét.

-          Anh. Em cần 1 chiếc laptop mới.

Anh xoa đầu Duy, cười:

-          Ừ.

Tiếng xe rác giữa đêm. Tiếng mèo kêu. Tiếng cãi nhau của đôi vợ chồng hàng xóm.  Anh đốt điếu thuốc, ra cửa ngồi hút.

 Anh với Duy yêu nhau và chung sống đã 3 năm. Không còn là tình yêu lãng mạn với những cảm xúc ngọt ngào. Không còn những hờn giận vu vơ, những tin nhắn đầy ắp nhung nhớ, yêu thương. Hiện tại chỉ là những tháng ngày làm việc không ngừng để kiếm tiền lo cho những ngày tháng tiếp theo.

Duy mới tốt nghiệp đại học, chưa có việc làm, còn anh hết cấp 2 đã phải nghỉ học kiếm sống. Chẳng hiểu sao anh lại yêu cậu sinh viên có đôi mắt trong vắt, chưa nếm trải nỗi lo cơm áo gạo tiền. Để rồi anh lại phải bươn chải kiếm tiền nuôi thân và nuôi Duy ăn học. Cuộc sống càng trở nên khó khăn hơn khi Duy thường xuyên ốm, và thậm chí Duy còn bị hen suyễn. Điều kiện sinh hoạt và môi trường sống rõ ràng không phù hợp với Duy. Thế mà Duy vẫn quyết định rời bỏ gia đình để yêu anh.

Anh vứt điếu thuốc xuống đất, dùng chân dập lửa. Sức khỏe của Duy không tốt nên anh đã muốn cai thuốc lá từ lâu. Nhưng những bộn bề lo toan lại khiến anh vô tình tìm về điếu thuốc.  Anh bước vào trong phòng, sờ lên trán Duy. Duy đã bớt sốt, hơi thở đều đặn. Duy đang ngủ.

Anh hôn nhẹ lên trán Duy rồi tắt điện, khép cửa, đến khu công nghiệp làm ca đêm. Mục tiêu gần nhất của anh là kiếm đủ tiền để có một chỗ ở tiện nghi hơn và những bữa ăn đủ dinh dưỡng cho cả hai người.

Anh vừa đi được một lúc, Duy lật chăn ngồi dậy. Cậu mặc áo khoác, mở chiếc laptop vẫn còn ấm và tiếp tục làm việc. Cậu đã gửi CV apply nhiều nơi mà chưa nhận được phản hồi. Cũng may cậu được bạn bè chia sẻ cho vài dự án làm ngoài. Nếu chăm chỉ cày cuốc, nhất định cậu sẽ lo được cho mình và anh một cuộc sống đầy đủ.

Trong căn phòng mờ tối, hòa lẫn tiếng ho, tiếng thở mệt nhọc và tiếng cọt kẹt của chiếc bàn phím cũ kỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro