Tiếng nói của con tim(Kết - Xử)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xử tỉnh dậy trong trạng thái mơ hồ. Hình như hôm qua anh ta ngủ cùng mình thì phải. Ờ, rồi sao nữa nhỉ? Mà kệ...
Bỗng một mùi hương câu dẫn cô đến với sự thức tỉnh. Chính xác là mùi của bữa sáng. Cô đảo mắt tìm ra nơi thiên đường ấy, nó ở ngay bên cạnh cô, chẳng phải đi đâu cả. Cô lặng lẽ quan sát bữa ăn sáng của mình "kì lạ! Không phải Giải nấu! ". Bên cạnh khay bữa sáng là một mảnh giấy.

"Anh đi làm nha vợ iu! Nhớ ăn sáng đấy, đừng đổ đi, công sức của anh cả đấy! "

-"Chữ đẹp phết, hơn cả mình! "

Cô nhìn qua đống đồ ăn mĩ vị bên cạnh. Vậy là anh nấu, sao trông ngon vậy. Cô chẳng nghĩ ngợi gì nữa mà ăn thẳng. Cô quả thực rất đói bụng a!
Khi tất cả xong xuôi, người con gái lạnh lùng mà hoàn hảo ấy bước ra khỏi căn nhà đồ sộ. Tất cả của cô đều chói sáng bởi ngoại hình độc nhất vô nhị và gia sản khủng bố.
Đến công ty rồi mà vẫn không thấy anh. Cô bực a! Cả buổi tâm trạng cứ khó chịu không tả nổi. Đến mấy đồng nghiệp bình thường lắm lời hôm nay cũng chẳng dám ho he gì với cô. Hàn khí quá dày! Hôm nay cứ sao sao ý. Chẳng thấy tên "óc chó "làm phiền cô đâu mà cứ thấy thiếu thiếu, nói chung là rất bồn chồn, thấp thỏm không yên. Đúng là tên "cặn bã "
Tan làm, cô bước ra công ty với quyết tâm hừng hực đi truy đuổi Kết ca. Lúc Kết làm việc, cô đã lặng lẽ cài định vị GPS vào máy anh nên có thể tìm ra bất cứ lúc nào. Miễn cưỡng thì miễn cưỡng, nhưng vẫn phải đảm bảo vật cá nhân chứ.
Cô đi theo bản đồ, nó dẫn đến một công viên. "Tên này chắc đi hẹn hò với cô nào rồi. Hôm nay tôi sẽ làm bẽ mặt anh. "
Đi một hồi thì đến khu tản bộ. Trông mờ mờ ám ám sao ý!

Từ đằng xa, một thân ảnh phi tới định ám sát cô. Tất nhiên là sát thủ chuyên nghiệp, cô không thể không cảnh giác, lập tức lé ra chỗ khác. Tên đó dừng lại quay đầu về phía Xử, mỉm cười.

-"Giao chiến! "

Cô ngỡ ngàng, là Kết đây mà!

-"Giao cái gì chứ, anh bị hâm à? "

-"Anh đã suy nghĩ kĩ rồi. Anh không muốn mẹ em là người ràng buộc cuộc hôn nhân này, anh muốn chính bản thân mình làm điều đó. Vậy theo quy ước của các sát thủ, anh muốn giao chiến với em. Với điều kiện, anh thắng, em là của anh. Em thắng, chúng ta không quan hệ gì với nhau nữa. "

Mặt anh thật sự rất nghiêm túc, mang theo sát khí cô chưa từng thấy qua. Thực sự mà nói, trông anh lúc này đẹp trai hơn nhiều a!

-"Đành vậy, tôi đâu thể từ chối đúng không? "

-"Vậy... Chúng ta bắt đầu thôi nhỉ? "

Hai người như hai bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện mà công kích nhau. Người ngoài không thể nhìn thấy bởi quá nhanh. Như vậy sẽ đảm bảo danh phận của họ. Ma Kết có vẻ bình thản, còn Xử Nữ thì lại giữ dội. Cô muốn thoát khỏi anh ta, hoặc có lẽ vậy. Cô vẫn kịp nhìn ra thái độ của anh, không hề có ý định phản kháng. Chẳng lẽ anh có ý muốn giống cô, muốn rời bỏ cô? Đôi mày sắc sảo của cô nhíu lại, rồi giáng một đòn thật mạnh đi theo những cảm xúc rối bời.

Và rồi, cô vấp chân ngã vào người phía trước. Cô nhắm mắt lại cảm nhận hương thơm bạc hà quen thuộc ấy. Ở đâu nhỉ?
Kết không làm gì, nhìn người mình yêu đắm chìm trong cảm xúc. Thì ra cũng có lúc cô như thế này. Kiệt sức vì đánh, khuôn mặt tang thương như vậy.
Rồi Xử Nữ thoát ra và vung một đòn có thể nói là đưa chiến thắng vào tay cô. Nhưng chẳng phải cô vẫn còn điều phải làm. Còn phải hỏi anh sao hôm nay không đi làm? Sao lại ôm cô đi ngủ? Sao lại yêu cô? Cô bỗng nhớ đến hương vị của bữa ăn đó, muốn thưởng thức nữa, muốn được anh an ủi như lần trước. Muốn hỏi anh có phải cậu bé cô luôn tìm kiếm. Rồi cô bỗng nhận ra, cô đang quan tâm anh, đang ghen khi anh biệt tích.

Đòn đánh đang đến nơi, Kết vẫn đứng im nhìn. Chỉ nhìn thôi, nhưng ánh mắt đau buồn làm sao!
Xử dừng lại, một hành động của con tim. Cô không muốn làm vậy chút nào. Kết quả thực khôn ngoan nha!

-"Sao thế, em không đánh nữa à? "

Giọng nói dịu dàng của Kết dẫn Xử tới cảm giác muốn khóc trong lòng anh lần nữa.

-"Trả lời anh nào, đừng bất lịch sự thế chứ! "

Giọng nói ấy vẫn cứ dịu dàng, không có gì là bực tức.

-"Anh im đi! "- Nước mắt Xử đã trào. -"Lúc mới gặp, anh nằng nặc đòi theo chân tôi, cưới tôi. Đêm nằm thì ôm tôi. Sáng nấu ăn cho tôi, bỏ tôi một mình ở cái công ty khốn nạn của anh. Mấy phút trước còn đòi giao chiến với tôi, vậy mà bây giờ lại hỏi tại sao tôi không gia tay. Anh có phải óc chó thật không hay là anh cố tình không hiểu. Anh phải biết tôi không muốn như vậy, không hề muốn như vậy một chút nào chứ! "- Giọng Xử Nữ càng lúc càng nhỏ.

Không phải Kết không hiểu. Tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch của anh và Giải bày ra. Anh chính là muốn nhìn thấy nước mắt của cô và nghe những lời nói ấy. Trước khi bắt tay vào thực hiện kế hoạch này, anh đã có một quyết định khá là khó khăn đối với anh. Nếu Xử Nữ đã muốn rời xa anh, thoát khỏi anh thì anh sẽ để cho cô đi dù trong tim anh đang là một vết thương đang rỉ máu. Lúc nãy, khi đòn đánh đó sắp giáng xuống người anh. Anh cảm thấy bất lực, niềm hi vọng của anh giường như đã vụt tắt. Nhưng... Xử Nữ đã dừng lại. Anh không biết, anh không hiểu vì sao Xử Nữ làm như vậy. Anh hi vọng dù chỉ một chút thôi, Xử Nữ sẽ không ra tay với anh nữa.

-"Tôi mệt lắm! "- Xử Nữ gục đầu xuống vai anh, giọng nhỏ dần.

-"Anh biết, nghỉ ngơi đi! "- Giọng Ma Kết ấm áp đưa Xử Nữ tới cảm giác muốn khóc trong lòng anh một lần nữa. Bờ vai cô bắt đầu run lên, không có tiếng khóc, chỉ có nước mắt chảy ra thấm ướt một bên vai của Ma Kết, tựa như phát tiết mọi uất ức vào đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro