[Review]: Đường đến ngày vinh quang (Sungyeah)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nếu có ai đó muốn viết một cái kết thật đẹp và gần sát canon cho cặp đôi SatoSere, thì doujin này sẽ là câu trả lời chân thành nhất."

- Trích bình luận của một anh bạn / cô bạn nào đó trên Youtube -

Một con beat thật chill đưa ta về với bản chất. Đây sẽ là bài review đầu tiên sau một thời gian khá dài, vậy nên tôi nghĩ không có câu chuyện nào phù hợp hơn là câu chuyện này. Câu chuyện đầu tiên tôi tìm thấy khi tìm đến cái động SatoSere.

Quay đi quay lại, cũng đã gần sáu năm kể từ ngày doujin này ra mắt, và ít nhiều, cũng đã có những tình tiết trong đó không còn chuẩn lắm so với dòng thời gian hiện tại của Pokemon nữa. Song, bây giờ coi lại bản lồng tiếng của TrinaDeuhart, tôi vẫn thấy bao cảm xúc ùa về như lần đầu mình xem. Giá trị của con doujin này chỉ đơn giản là vượt thời gian.

Có thể những người đã từng đọc câu chuyện của Sungyeah sẽ thấy khá kì quặc khi nghe mình nói điều này, nhưng tới giờ tôi mới nhận ra trong số 8 chương và 1 phụ lục của Road to Master thì có đến 6 chương thuần túy là trận đấu Pokemon (yep, không đùa đâu). Cái hay của tác giả, tôi nghĩ là cách ổng chế ra một đống thứ cơ chế và chiêu thức không hề có trong anime và game, nhưng lại không gây cringe cho độc giả (ừm...chắc trừ body của con Lizardon lvl 2 ra, với tôi là thế) - mà là để tạo ra nhịp độ và tình tiết hợp lí cho câu chuyện. Cách mọi thứ bắt đầu, tiếp diễn, đi vào ngõ cụt để rồi được gỡ nút một cách thần kì, đã làm nên một câu chuyện tuyệt vời (mà theo tôi đánh giá là, giữ cái vibe SatoSere trong XY/XYZ một cách chuẩn chỉ nhất).

Dẫu biết có khen nữa cũng bằng thừa, nhưng nếu cậu chưa đọc bộ này, thì có thể xem luôn bản audio của Trina Deuhart nhé - trải nghiệm tăng lên đáng kể đó:

https://www.youtube.com/watch?v=EuVZQsiyZTU

(Vẫn là khoảnh khắc kinh điển đó, nơi một câu chuyện kết thúc và một huyền thoại khởi đầu)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro