Hoa đào..... nước mắt lặng thầm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hãy bắt đầu với truyện mới nhất nào ❤
---------------------------------------------------------
   Nơi đây lại một Lần nữa chìm vào sắc hoa đào rực rỡ. Một màu  tinh khôi như nụ cười của người từng trao cho em, tại nơi đây. Gió khẽ lướt qua xoa nhẹ mái tóc của em khẽ tung bay. Em mỉm cười thầm nguyện cầu người quay trở lại. Dù biết đó chỉ là mơ nhưng. Dẫu chỉ là mơ em cũng mong. người lại mỉm cười với em. Em ngốc qúa phải không? Cánh hoa đào tung bay trong gió hòa cùng ánh trăng đêm khẽ hát lên những lời nguyện thề không bao giờ quên. Lời thề khi đó dẫu người có quên em cũng sẽ giữ. Dù người chỉ coi em là người dưng....em vẫn sẽ níu. Người người nói với em người chỉ là vui đùa. Người người nói với em không nên chờ đợi. Người người nói với em "anh ta không xứng đáng." Nhưng người đừng lo. Em sẽ không từ bỏ vẫn mãi nơi này. Dù ngàn năm trôi đi. Dù vạn kiếp bất phục em cũng sẽ không buông tay. Một lòng yêu chẳng còn tiếc chi. Dù tình yêu đôi ta tựa như đóa mạn đà la hoa xa lá. Tựa như gió mây thoáng tàn thì em cũng sẽ cố gắng giữ Lấy từng phút giây bên người. Giữ Lấy những khoảnh khắc của hai ta. Giữa những cánh hoa giữa những cơn gió vẫn còn đó kí ức ngày qua. Cô gái mỉm cười thổi bài ca quen thuộc. Bài ca chỉ chúng ta mới biết. Bản tình ca của hoa và gió. Tiếng sáo vi vu cùng tiếng gió gửi tới nơi phương xa kia. Chàng trai mình đầy thương tích vẫn mỉm cười lắng nghe tiếng gió môi bạc cất lên tiếng khàn khàn nhờ gió gửi lại nơi phương xa.

"Xin em đừng quên lời thề. Sẽ sớm thôi. Tôi sẽ trở về."

Bài hợp tấu lại vang vọng. Lời thề khắc sâu vào ánh trăng vào cơn gió nhẹ nhàng mang đi từng nơi một gửi gắm lời yêu thương.
  
                      ------ END ------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro