Duyên phận thật chớ đùa dai,
Chờ đợi cho đến bao giờ mới thôi.
Ta kiếp này nguyện vức bỏ,
Chỉ mong được yên phận mà thôi
Mong kiếp sau chuyển kiếp luân hồi.
Chuyển sang trần thế hằng mong đó giờ .
Quên đi cuộc sống chẳng buồn nhớ mong.
__________________________________
Tình yêu
Là thứ mang cho ta hạnh phúc
Đem ta giữ mãi ở thế gian
Là thứ đem đến nỗi niềm đau thương
Đem ta rời khỏi nơi trần gian
Ai mang thứ tình cảm chớ trêu
Làm ta mê muội, làm ta đau
Làm ta duyên kiếp vấn vương
Làm ta nhớ mãi nỗi niềm đớn đau
Cũng khó trách thứ tình cảm ấy
Khó giữ mãi ở một hướng
Thôi đành yên phận mà chờ
Chờ ai đó đợi, chờ ngày ra đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro