Nắng xuyên qua màn mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


                    (Dành cho những linh hồn đang gục ngã dưới cơn mưa)

Tí tách! Tí tách
Từng giọt mưa nhảy nhót bên hiên nhà,
Chảy qua phiến lá, lăn trên khóm hoa,
Khoa trương như vũ đoàn kháu khỉnh nơi hòa nhạc,
Nhẹ lăn tăn trên những phím đàn nhỏ xinh.
Bầy chim, đàn gà và cả cỏ, cả lá
Cùng bảo nhau chạy vào nhà ngồi xem.
Chẳng biết giọt mưa lăn vào hồn em tự bao giờ
Dòng nước khiết hoen nhẹ nơi khóe mắt...

Rào rào! Rào rào
Vũ đoàn mưa bỗng chốc tuôn xối xả
Vùi dập đi những tâm hồn luôn sáo rỗng.
Tưởng chừng mưa đã chôn vùi đi tất cả
Mà chỉ cuốn trôi những ngộ nhận tức thời.
Cây cỏ dại có thể đã dập nát,
Nhưng hướng dương vẫn hiên ngang nhìn trời,
Cây bàng xa vẫn đung đưa nơi lề phố
Mang tiếng rì rào cùng mưa, gió hòa ca.
Nước lạnh tanh trên gò má như thức tỉnh!
Má em hồng không phải để mưa tuôn...

Lóc róc! Lóc róc
Tiếng mộc cầm vang lên
Mưa thả mình trôi theo từng rãnh nước
Lọc rãnh hồn thành những nốt yêu thương.
Em nhoẻn miệng cười nhìn bầu trời xám nhạt:
Đóa hướng dương kiên cường sau bão giông.
Sức sống quanh em dường như trực bung tỏa:
Để khuây khỏa khoảng trời ướt đẫm nơi em...

Ôi! Thoáng cơn mưa, mây đen trôi theo dĩ vãng.
Dàn hòa ca quay về để nghỉ ngơi,
Một ngày ca đến mệt rã rời,
Một ngày nắng xuyên qua cả màn mưa,
Một chút lưa thưa cho đời thêm vừa vặn
Để em vương vấn những khúc nhạc của mưa.
Như hướng dương em ngước nhìn trời quang đãng
Rủ cây xanh, hoa thơm, vạn vật cùng ra xem.
Giây phút ấy lòng em bùng rạo rực:
Một ngọn lửa nồng ấm của lạc quan.
Tất thảy ngân vang một bài ca ngập nắng
Vũ đoàn nắng thế chỗ vũ đoàn mưa!
Khung cửa sổ mở ra như chào đón
Sắc cầu vồng dưới chân trời phía xa xăm.
Em vui vẻ nhảy qua bao vũng nước
Nước chẳng sâu, chỉ hệt như chiếc gương
Nơi em soi lại dáng hình mình nơi quá khứ
Xong gói ghém thành bảo vật cho tương lai.

Thực ra mưa là một dàn hợp xướng:
Tí tách! Rào rào! Lóc róc
Những thanh âm vang mãi tựa chuông ngân.
Thực ra nắng là một vũ đoàn kia:
Khi tiếng lòng rung lên từng khúc nhạc
Những âm thanh lưu luyến tựa nỗi nhớ.
Em cứ đắm trong mưa rồi trong nắng
Lại chẳng hòa trong nắng và trong mưa
Chung quy rằng: Bầu trời trong ta chỉ đẹp nhất
Là khi nắng xuyên qua màn mưa!


https://youtu.be/KqXdSiyCqFk

*Tặng các cậu một khúc nhạc nghe sau mưa nha ^ ^*
---Ai cũng vậy, ai cũng sẽ có những ngày gục ngã dưới mưa như thế...Mình muốn dành tặng chiếc lá lạc quan này đến các cậu bởi lẽ mình biết đang có rất nhiều những cánh hoa nhỏ của mình đang có những tâm sự riêng. Thực ra, mình cũng đã từng có những ngày như vậy, những ngày mà chắc có lẽ nước mắt đã hòa lẫn cùng nước mưa khi nào không hay. Mình đã từng rất ghét mưa và ghét cả những trận cảm lạnh sau nó. Nhưng sau tất cả, mình nhận ra mưa thực sự là một dòng nước rất khác rót vào cuộc đời của chúng ta, nếu như không có mưa thì cuộc đời sẽ không trọn vẹn và nếu như không có mưa thì ta cũng không thể trưởng thành

Cho nên các cậu à! Hãy để nắng trong hồn xuyên qua màn mưa tăm tối kia nhé, hãy cười thật tươi và đối diện với tất cả, nụ cười của các cậu là thứ ánh nắng ấm áp nhất của Lam tớ. Hy vọng "Nắng xuyên qua màn mưa" sẽ là ánh nắng nhỏ le lói nơi trái tim các cậu. Hy vọng những điều đẹp đẽ sẽ đến với những cánh hoa nhỏ của Lam---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro