Xe bán kem cũ và cái gia vị khiến tôi nhớ nhung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa trưa nóng bức thèm kem,
Bỗng dưng nhớ lại một thời tuổi thơ.
Cái thời mình vẫn dại khờ,
Đợi chờ bà ngoại để đòi ăn kem.
Kem thì không mác, không tem,
Không chất độc hại, không lừa lọc ai.
Trên chiếc xe đạp ông lai, 
Một thùng kem nhỏ, một ngàn nhớ nhung.
"Kem chỉ vài ba ngìn thôi !"
Ung dung, tự tại tôi cầm que kem.
Kem ngon! Ngon đến lạ lùng
Ngon đến hoài cổ,
Ngon đến yêu thương.

Thấm thoát cũng dăm mấy năm
Xe kem không thấy
Ông ngồi ở đâu ?
Ngày hè thức trắng đêm thâu:
"Ông ơi! Ông bán cháu một que kem"
Liệu rằng...ông còn bán kem
Lại trưa hè nhâm nhi từng giọt ngọt
Tủm tỉm cười: "Kem ngon quá bà ơi!"
Lỡ chợp mắt, ta thoáng qua thời ấy
Lại chẳng còn bóng dáng xe kem xưa...

--------Đây là một bài thơ được sáng tác từ một kỉ niệm của tui với bà ngoại. Cứ nhớ hồi ấy có một lần bà mua cho tui một cây kem ở một xe bán kem của ông cụ già đi ngang qua ngõ mà bây giờ nhớ mãi------------

#2/11/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro