Tấm bản đồ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


TRẢ LỜI CÂU HỎI EM VÌ SAO ANH THAO THỨC

Hôm ấy chiếc xe xanh đã thành vương quốc của chúng mình
trời xuân mưa buốt giá
ta đã sưởi ấm cho nhau bằng hơi thở
và cả sự nồng nàn, run rẩy biết bao...
Anh đã hòa vào em – em vào anh,
thật lâu...
như-là-không-thể-khác
trong lúc cây vĩ cầm đang ngân lên một bản nhạc Schuber

Anh thường mơ về đêm mưa ấy
chiếc xe xanh, vương quốc của chúng mình
thật lớn lao tin cậy
thật nồng nàn, run rẩy
cho tim anh ngỡ ngàng bật nẩy những mùa xanh



PHÚ QUỐC

Thích nằm hàng giờ vùi đầu vào tóc của em
Đặt tay lên vùng bụng phẳng và mịn
Nghe mùi sữa bay lên
từ cái rốn rất hiền.
Miền đất quen hóa thành miền yêu lạ
Khám phá những đường cong
đi suốt đêm không đến đích
Cơ thể của hai ta là cả bãi Sao đầy...

Phú Quốc! Vương quốc của trăng
Hoa muống tím nằm xoài trên cát mịn
Rặng phi lao vươn về phía biển
Anh đã viết tên hai đứa ở Bãi Dài

Ta đã nép vào nhau, không rời nửa bước
Đây mắt đây môi đây da đây ngực
Đã chia sẻ những gì say đắm nhất
Đã uống cạn men nồng hạnh phúc
Và thiếp đi những giấc thật bình yên
Không còn ngày và cũng chẳng còn đêm...

Tấm bản đồ tình ta điền thêm tên:
Cho dù mai sau bị dập vùi chà đạp
Phải đối mặt với những điều hiểm ác
Hay đến lúc da mồi, chân run, tóc bạc
Thì sáu ngày vẫn tươi rói trong anh
Cơ thể của chúng mình lấp lánh bay lên,
Bay lên, bay lên,... Phục sinh.

1h đêm cận Giáng Sinh


NHỚ MAI CHÂU

Anh muốn làm thảm hoa dại ven đường
Dẫu chưa mỏi, em cứ dừng chân nghỉ
Hoa làm em tím cả anh rồi
Buổi sáng. Nắng vàng. Gió nhẹ.

Anh lại thành rừng đào Tây Bắc
Lặng lẽ chờ trong núi đá lẻ loi
Hãy vít nhẹ một nhành thôi nhé
Và xin em tạm ứng lại nụ cười

Chào em yêu! bên đường cây mận trắng
Vẫn là anh đã đứng đợi từ lâu
Nếu cuộc sống mãi tinh khôi như thế
Anh sẽ chẳng bao giờ quên được Mai Châu.

Dưới Bãi Sang hoa cải vàng đang rộ
Sẽ một ngày gió ấm rủ đi thôi
Nhưng em ạ, người bên hoa hôm ấy
Ở lại trong anh. Mãi mãi. Suốt đời...


TRÊN ĐỒI GẤU MẸ

Cả rừng lá ào ào trút xuống
Như muôn mũi kiếm vàng đang hướng vào ta
Ta ưỡn ngực giang tay không sợ hãi
Đón kiếm vào lòng và mở lá ra

Hôm nay đứng trên đồi Gấu mẹ
Nghe tiếng trống năm xưa của người da đỏ,
giật mình
Dưới chân dòng Mississippi
mênh mông
Những thổ dân chèo thuyền xiên cá
còn không ?

Người châu Âu đến chiếm đất này
Đuổi những thổ dân hiền lành đi biệt xứ
Rồi dựng ở đây tượng đài
Về cuộc đời của người da đỏ!

Ôi những tượng đài, ngươi cũng thật mỉa mai
Làm hỏng cả mùa thu trong ta
Cả rừng lá đang ào ào trút xuống
Như muôn mũi kiếm đâm vào ta
Đau đớn.

Indian Mound, Iowa
15.10.2001
HỮU VIỆT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro