Trà và hoa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gặp một người con gái, vừa đẹp vừa thông minh. Cũng giống như vừa uống trà vừa ngắm hoa vậy.
Trà đắng hoa tàn, nhưng bao năm nay có ai dính vào mà bỏ được đâu ?
Cái gì cũng có luật của nó, gọi là nguyên tắc cũng được. Chơi sai là phá, làm sai là hoại, còn thưởng thức mà sai, thì đúng là lầm lạc rồi !

***

Ngắm hoa rơi chứ không ngắm hoa tàn,
Hoa rơi rồi không ghép cành thành nụ.
Trà có quý cũng bỏ nước ngâm đi,
Chớ có châm khi trong bình còn nước.

Hoa trên cành tay khôn cùng được chạm
Cánh còn bay thì để mặc gió lay lay.
Trà ta rót cho khách chén đầu trước
Khách lặng rồi mới ấm chén của ta.

Hoa chỉ khen trong ngày hoa đẹp nhất
Lưng quay rồi ký ức chính là hoa.
Trà đương khói không rối lòng chính sự
Khách thôi trà hoa khóc, khách là ta.!

T L V.

Kỷ niệm gặp một người con gái đẹp, nợ nàng hồi âm một câu nói.

"Nữ nhân như hoa, ngắm cũng tàn, không ngắm cũng tàn. Vốn là người cần ngắm hoa, chứ hoa đâu có đâu cần người ngắm.

Có những người có khả năng, khiến dù là ta có nhớ họ, hay không nhớ họ.. Thì đều là có lỗi với bản thân ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro