NHỮNG NGÀY THƠ ẤU (I- Tiếng kèn🎺🎷)-{Phần C- tiếp theo}.
... Và một lần, dưới gốc soan tây🌳, trước một cái bếp bằng những hòn gạch vỡ và đốt bằng những cành soan và lá vàng khô🍂🍁, tôi 👦 được ẵm trong lòng một người đàn bà👩💼 vẫn đong gạo và vay tiền 💱💵💰 của mẹ tôi 👩. Trước thì tôi mải chơi với một con mèo nhỏ🐱🐈😺 vờn quấn dưới chân tôi nên tôi👦không để ý đến chuyện trò của người đàn bà ấy👩💼 với một người đàn bà khác👵, nhiều tuổi hơn, yếm trắng⬜, thắt lưng xanh, cũng là vợ một người cai lính khố xanh👷♂️, và cặp mắt vẻ mày 👀 cũng sắc sảo lắm. Khi con mèo😺🐈 bị tôi nắm đuôi✊ chặt quá chóe lên một tiếng cào tôi🐾 rồi chạy đi chỗ khác, tôi👦 mới bắt đầu chú ý nghe👂💭. Người đàn bà ôm tôi👩💼 cười nói toe toét 😆😅🤣😂. Người kia👵 lại còn lắm miệng hơn💬🗨🗯. Nhiều lúc cả hai👩💼👵 cùng nhìn tôi🙄👀👦, ánh mắt hẳn lên😶 rồi cười rũ rượi 😆😂🤣😅.
Tôi 👦 không ngạc nhiên lâu🚫❎✖❌🙁😯🤤😦 mà căm tức😠😡😬😟😞😓😤😐😣. Cái căm tức dội lên nghẹn ngào 😡😠😬😓😢😤😭. Nhưng tôi👦phải yên lặng 😑😌. Không biết một sức gì đã giữ diết lấy tôi🤛🤜👦 không cho tôi chồm lên, không cho tôi 👦 vằng vào mặt họ👩💼👵 mà đấm đá❎✖❌🚫✊🤜🤛👊 mà chửi rủa🚫❎✖❌🗯🗨💬😡😬😟😞😓😤😐😣😴😪😌😑😔😖💔. Hai người đàn bà này👵👩💼 chê bai bới móc🗯😛💬😜🗨😝 mọi người hàng xóm chán rồi lại quay về chuyện nhà tôi🏡👵👨👩👦👼. Nào thầy tôi👨 nghiệt ngã, thâm hiểm lắm😏😬😡. Trái lại, mẹ tôi👩 vừa trai lơ🙄🤵, vừa dễ dãi, và gần như đần độn nữa ấy, chẳng biết gì cả😓😴😪. Còn bà tôi 👵 thì đủ các tính ác 😠😡, tính xấu 😬😳, những cái ác, cái xấu của những người đàn bà từ thuở lọt lòng👼 đã phải sống với những thành kiến, những lề thói tối tăm cay nghiệt😡😠😬😳, rồi phải coi học thức👩🎓👩🏫📚📖🖋🖊 như là một sự quái gở😈, tự do như là tội lỗi👹, và thích thú sự áp chế👏👍😬😡😠, hành hạ nếu mình được dịp và có quyền áp chế, hành hạ kẻ khác.
Sau cùng, giọng nói🗯🗨🗨 của người đàn bà nhiều tuổi👵 có cặp mắt sắc sảo🙄😶😯 bỗng nhỏ đi🔉. Y👵 trỏ👉 một người trắng trẻo👷♂️, không phải bồng súng🚫🔫, đương chắp tay sau🚶♂️ lưng đi lại ở cổng đề lao, thì thầm 💭 với người đàn bà👩💼 ôm tôi👦 bỏm bẻm nhai trầu:
_ Con bé👼em thằng này 👦 là con hắn ta👷♂️ đấy!😞😦😯.
♡☆~♡☆~♡☆~♡☆~♡☆~♡☆~♡☆~
Buổi chiều nào cũng vậy, dù nắng nực🌞☀️⛅ hay mưa rét🌫🌪🌨🌦🌧, tốp lính khố xanh ấy👷♂️👷♂️👷♂️ cũng phải đi 🚶♂️qua nhà tôi 🏡. Vừa đúng hai chục người: mùa hạ🌞, quần áo vải vàng⚂, mùa đông❄☃️⛄🌲🎅, quần áo dạ tím✳. Họ👷♂️ đi chân không👣, quấn sà cạp, đội nón🎩 chóp đồng👷♂️. Ba người hàng đầu 👷♂️👷♂️👷♂️ đeo ở cánh tay áo một chiếc lon màu hoa lý to hơn chiếc đũa😶. Cùng hàng với ba người này, ở bên trái⬅️, cách chừng một bước🚶♂️là một người tầm thước, gương mặt trắng hồng, mắt sáng🤵; sống mũi👃 y như hơi cao, hai hàm răng(😁) trắng phau. Y👷♂️ ăn vận gọn ghẽ hơn cả. Tay y đeo hai lon vàng🌟☄đính thêm một đường chỉ đỏ✔ thêu to. Chân y👷♂️ đi giày 👞 vải đen◼, bít tất (vớ) bao giờ cũng trắng◻ như mới. Không phải bồng súng❎🔫, y 👷♂️ ung dung cầm🤜 một chiếc kèn đồng🎺 có tua đỏ✔, mỗi lần hoa nhanh lên lại tỏa ra một làn ánh sáng vàng diệp☄🌠⚡dưới ánh nắng rực rỡ🌞☀️ của chiều hè⛅.
Cứ khi nào tốp lính👷♂️👷♂️👷♂️ đến gần nhà tôi🏡👦ở xế cổng đề lao thì tiếng kèn🎷vang lên, vui vẻ quá:), hùng tráng quá💪. Át cả tiếng vỏ lưỡi lê đập phanh phách vào đùi và những bước chân🚶♂️🚶♀️👣 soàn soạt, tiếng kèn🎺 mỗi giây một dướn cao🎵🎼🎶, một vang to🔊,📯 rung động cả làn không khí êm ả của một góc trời🌤🌥🏡. Rồi nương tiếng gió🌬 lao xao trong những chòm cây🍃🌿☘🍀🌱🌳🌴🌾 phấp phới, âm thanh 🎶🎵🎼 nao nức, dồn dập🔊📣 của tiếng kèn 🎺🎷📯 càng cuốn cao lên⬆️, tràn ra xa⬅️⬅️⬅️, rất xa➡️➡️➡️...đến những vùng xa sáng tươi nào đó☄🌠🌟⭐:)). Càng về sau tiếng kèn🎺🎷📯 càng niềm nở☺😊🤗, ân cần:) như những lời thúc giục💬🗨🗯 thống thiết🔊😓😯rồi đổ hồi trong giây khắc🔉 đoạn im bặt🔈🔇😐😑😌.
Một lúc lâu sau⏱, một tốp lính khác👷♂️👷♂️👷♂️ ở cổng đề lao đi ra🚶♂️, vẫn người thổi kèn ấy👷♂️🎺🎷.
Lần này, tiếng kèn🎺🎷📯 nhanh hơn trước🎶🎵🎼🔈🔉🔊, nhịp với bước chân vội🚶♂️của tốp người mệt nhọc👷♂️👷♂️👷♂️👷♂️👷♂️👷♂️😴😪 và đói ngấu😞😕😟 mong ngóng sự nghỉ ngơi, no🍽🍴🥄 say🛏🛌😴☺😊😁...Hãy bước đi🚶♂️, hãy bước đi🚶♂️, như làn lá nhỏ bây theo gió🍃🍀☘🌿🌬...Tiếng kèn 🎺🎷📯 vồn vã🎵🎼🎶 vẫn rõ ràng🗯, trong sáng:), và, bầu trời mở rộng☁️⛅🌤🌥 vẫn rung vang🔈🔊🔊📣. Sau tốp lính👷♂️👷♂️👷♂️, một lũ đàn bà👵👩👩💼👩🌾, trẻ con👦👧👼👶 long tong chạy theo🏃♂️🏃♀️, trên lưng, những đứa bé ngổm lên👼👶👦👧 ngổm xuống như cưỡi ngựa🐎.
Quá nhà tôi🏡 một quãng ngắn, tiếng kèn🎺🎷📯 lại dần dần dướn cao lên🎶🎵🎼🔈🔉🔊📣. Đến khi tốp lính 👷♂️👷♂️👷♂️và lũ đàn bà trẻ con(👵👩👩💼👩🌾& 👦👧👼👶) bị những lớp găng đầy và một góc vườn um tùm🌳🌱🌲🌴🌾🍃🍂và một hàng cây che khuất🌳🌳🌳 thì tiếng kèn🎺🎷📯 tắt hẳn🔊🔉🔈🔇.
(HẾT PHẦN C- I- TIẾNG KÈN)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro