1. đoản về chú sói(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- các con ở nhà ngoan nhé.- cừu mẹ ôm các con của mk.
- mẹ... mẹ đừng đi mà - các con cừu non khóc lóc.
Đi... đúng. Chính là theo chủ nhân tới lò giết mổ.
- các con ngoan. Chúng ta được nuôi là để phục vụ chủ nhân. Giờ chủ nhân cần đương nhiên chúng ta phải làm rồi. Dù là chết cũng phải làm- cừu mẹ cười âu yếm.
- chẳng lẽ chúng ta ko thể bỏ đi sao- con cừu lớn nói.
- đúng đó đúng đó. Chỉ cần có mẹ đi đâu cũng đc- các con cừu khác nói.
- thôi nào các con. Tuy bây giờ còn quá sớm để xa các con... nhưng rồi các con sẽ hiểu. Khi các con lớn thì các con sẽ hiểu thôi.- cừu mẹ xoa đầu con cả.
- nhưng... - các con cừu non khóc lóc.
- được rồi. Dù có chuyện gì hãy nhớ đoàn kết nhé. Rồi sẽ có ngày mỗi đứa một nơi, ko còn cạnh nhau như này. Vạy nên các con sống vui vẻ nhé.- cừu mẹ nói.
Bỗng tiếng xe tải quen thuộc vang lên. Nếu như những ngày khác, họ rất vui mừng nhưng hôm nay thật ảm đạm và buồn bã.
- giờ mẹ phải đi. Tạm biêyj các con.- cừu mẹ lưu luyến.
-.. mẹ... mẹ..- lũ cừu non đứng nhìn mẹ bị đưa lên xe tải cùng nhiêif con dê khác để đi tới lò mỏ mà kêu tiếng kêu thảm thiết.
Lũ cừu non ngồi thẩn thơ trong nhà, nhìn nhau buồn bã. Bỗng có tiếng gõ cửa.
- các con, mở cửa ra. Mẹ đây.-
Lũ cừu con nghe vậy vui mừng định mở cửa thì con cừu cả ngăn lại.
- ngươi ko phải mẹ ta. Mẹ ta có giọng nói ngọt ngào hơn ngươi.-
  Nhưng rồi cánh cửa vẫn được mở ra,
- ta biết ngưoi là sói... nhưbg...  giwof chúng ta đi rồi. Chúng ta cũng chẳng thiết sống nữa. Muốn làm gì... tùy người.- con cừu lớn nói rồi nhìn đám cừu con.
-... ukm. Dù sao mẹ đi rồi. Ông muốn làm gì thì làm.- lũ cừu đồng nhất.
Từ đầu tới cuối chưa nói gì. Con sói có bộ lông xám xịt mượt mà nhìn lũ cừu con rồi tức giận. Đóng cửa cái sầm.
- hừ. Lần sau ta tới đừng có mang thái độ chán đời này ra. Các ngươi còn may mắn chán. Hừ. Được sống trong hạnh phúc nhiêu đó còn chưa đủ sao. Thật ko biết trân trọng. Ta đây sinh ra chưa cảm nhận đc gì liền đơn độc chiến đấu. Thật là lũ cừu ngu ngốc. Lần sau ta nhất định ăn thịt hết lũ chúng bay.- con sói xám đứng trước cửa nói giọng tức giận rồi quay ngưòi rời đi.
-... các em. Có lẽ sói xám ông ta nói đúng. Chúng ta còn có thể cảm nhận tình thương của mẹ. Chubgs ta còn có nhau. Được rồi. Ko được như vậy. Chúng ta phải sống. Sống cho cả phần của mẹ.- cừu anh nói với đàn em.
- ... - lũ cừu nhìn nhau gật đầu.
Sói xám đi vào rừng sâu, bụng thì đói lại còn đang bị thợ săn đuổi bắt. Cố gắng chạy được một lúc sói xám tưởng chừng đã thoát khỏi tay thợ săn kia. Nào ngờ,... một viên đạn ghim thẳng tim. Viên đạn của một thợ săn khác đầy quyết đoán và sự lạnh lùng.
Sói xám gục xuống cười.
- có vẻ... ta ko thể tới để ăn thịt các ngươi được rồi... cừu con-
- các con... sống tốt...- cừu mẹ mỉm cười nhắm mắt.
     ####### the_end#######
P/s: muốn viết thêm về kiếp sau của sói xám và cừu mẹ quá:3
     - nani?
P/s: sao? Ko ổm hả?
     - đoám xem:)))
P/s: help meeeee? Quyết định roài. Sẽ viết:)
     - nhanh dữ? Mọi người ko thik thì sao????
P/s: thì lấy làm tài sản cho riêng mk:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản