truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không tin thì không dùng
Đã dùng là phải tin

Quản gia thật khó làm:
Lên được đại sảnh
Xuống được phòng bếp
Cố vấn chủ nhân
An ủi được nỗi buồn phu nhân
Lau được nước mắt của tiểu thiếp
Quản được thói nghịch phá của công tử
Dỗ được cụ già
Bảo được con trẻ

Hồng Liên thủy tạ giấu mỹ nhân
Mỹ nhân ban thiên vấn

Người yêu có thể phản bội mình
Nhưng tiền thì không

Cô luôn nghĩ những thứ anh cho cô là ít, xưa nay cũng chẳng nghĩ tới là cô đòi hỏi quá nhiều

Tôi không phải là không có tội
Mà tôi cũng đâu đáng tội
Tôi bất quá là chỉ thích mãi một người

Có người dùng dao ép ông ngoại tình sao

Hoa tôi không cầm
Mai kia trên mộ tôi mọc đầy

Hai bố con ngồi với nhau như hai con sư tử đá

Tôi hận bản thân tôi . Mỗi lần tôi soi gương tôi hận không thể cưới chính bản thân tôi

Cậu vừa hừng hực khí thế lắm mà sao giờ im lặng bao trùm rồi

Phẩm hạnh ở đâu? liên sỉ ở đâu? địa chỉ ở đâu? phương thức liên lạc ở đâu

Không phải thế giới cô lập tôi
Mà là tôi cô lập cả thế giới

Có những thứ thuộc về mình mới bất hạnh mất di rồi mới là hạnh phúc

Đầu óc của em cứ như sao trên trời vậy
Lúc có lúc không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro