CÔNG LƯỢC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi ăn cơm chiều, An Cảnh vốn không chịu ngồi yên quả nhiên gọi điện thoại đến. Một bên hỏi hôm nay rốt cuộc sao lại thế này, một bên không quên khoe với Hạ Tử Thần cậu ta nghĩ ra được lí do hay như vậy.

Hạ Tử Thần cũng không giải thích nhiều, chỉ nói thời điểm ra ngoài nghe điện thoại thì thấy Cố Hủ, về phần Cố Hủ đưa nhiều thứ như vậy cậu cũng rất bất ngờ.

Trước kia cũng từng trải qua việc đưa bánh ngọt như thế, An Cảnh cũng tiếp nhận lý do này, nhưng vẫn cảm thấy Cố Hủ hình như có chút không giống bình thường.

"Tớ còn phải bội phục chính mình, thế nhưng có thể giúp cậu nghĩ ra lý do tốt như vậy." An Cảnh cười nói, "Thế nào? Tớ thông minh chứ? Kỳ thật tớ vốn dĩ còn muốn nói là ba cậu quen biết Cố gia, bất quá nghĩ lấy thực lực của nhà Cố Hủ, tạo quan hệ cũng quá khó khăn. Cho nên tạm thời sửa lại."

"Lúc ấy nghe qua đúng là không sai, bất quả cẩn thận nghĩ lại cũng không hợp lý lắm." Hạ Tử Thần cũng biết An Cảnh nói lý do này so với lôi ba mình vào cuộc thì tốt hơn một ít, nhưng kỳ thật cũng không đến mức quá tốt.

"Như thế nào?" An Cảnh khó hiểu hỏi.

"Cố Hủ nếu không học ở trường chúng ta còn được, bạn cùng trường khó tránh khỏi gặp gỡ, đến lúc đó vẫn là sẽ bị vạch trần." Hạ Tử Thần thay đổi tư thế ngồi, "Lại nói, tớ trước đây ở chỗ như thế nào lại có thể làm hàng xóm của nhà Cố Hủ?"

Chỗ cậu ở trước đây là một khu dân cư thực cũ, đều là phòng ở ngoài hai mươi năm, tuy rằng thu dọn lại cũng xem như sạch sẽ, nhưng mà cũng không thay đổi được bản chất. Hạ Tử Thần tuy rằng không quá rõ ràng Cố gia rốt cuộc là cái dạng gì, nhưng nghe An Cảnh nói là tương đối có thực lực. Nghĩ đến cũng thấy, phàm là gia đình có chút thực lực, ai sẽ lựa chọn ở những nơi như thế?

Bị Hạ Tử Thần nói như vậy, An Cảnh cũng thấy quả thực không thích hợp. Bất quá dù sao cũng đã nói rồi, muốn thu hồi cũng không thể được, "Không có việc gì, đến lúc đó nói sau. Mà nói cho cùng dù Dịch Thành có biết cũng chẳng làm sao cả."

"Ừ." Nghĩ cũng phải, cho dù Trầm Dịch Thành có biết, nhiều nhất cũng chỉ là bởi vì bị lừa mà tức giận thôi.

"Bất quá nói thật nghe, cậu và Cố Hủ thật sự không biết?" Nghi vấn này thủy chung vẫn tồn tại ở trong đầu An Cảnh, cậu không tin loại người như Cố Hủ sẽ lại vô cớ tiếp cận Hạ Tử Thần.

"Tớ có hỏi, anh ta cũng nói tớ không biết anh ta." Tuy rằng cậu cũng có nghi vấn, nhưng thời gian dài như vậy đến giờ, cậu trừ bỏ nói cho đối phương tên của mình ra, hình như tin tức gì cũng không có tiết lộ, thậm chí ngay cả số điện thoại cũng không có trao đổi.

Bất quá cũng bởi vì không trao đổi, cho nên lúc cậu thu được Cố Hủ cho cái gì đó, mới không có cảm giác bị bố thí, thậm chí cảm thấy người này căn bản là không cần một tiếng cảm tạ của cậu. Cho nên cậu mới không có áp lực mà tiếp nhận đồ anh ta đưa cho, hết thảy giống như chỉ là tự nhiên như vậy, không có gì cố ý hay tính kế.

"Thật không hiểu suy nghĩ của nhà giàu." An Cảnh làm cái tổng kết cuối cùng.

Hai người lại tùy tiện tán gẫu trong chốc lát, liền tự động cúp điện thoại.

Giữa tháng hai, thời tiết như trước vô cùng lạnh. Mỗi khi nhìn thấy bên ngoài cuồng phong gào thét, Hạ Tử Thần đều cảm thấy có thể oa ở trong nhà là một chuyện phi thường hạnh phúc. Nhìn bên ngoài cửa sổ người người trên đường vội vã trở về nhà, cũng sẽ làm cho cậu nhớ tới ba mỗi ngày trở về thực muộn, cũng may ba mình tự lái xe, cũng khiến cậu yên tâm hơn rất nhiều, so với xe công cộng vẫn ấm áp hơn.

Giải đấu PK hai người cũng đúng hạn cử hành. So với vòng đấu thứ nhất, vòng đấu loại thứ hai có vẻ khó khăn hơn một chút, nhưng cũng không phải là quá khó khăn đối với Tàn Mặc Vô Ngân và Thẩm Khê, hai người cũng thuận thuận lợi lợi mà tiến vào vòng bán kết.

Đại bộ phận người của Chiến Minh Điện đều không tham gia giải đấu PK lần này, người chơi trận doanh có vẻ nhiều hơn, người chơi trung lập đối với loại trận đấu này nhiệt tình cũng không lớn, dù sao so với việc tỷ thí với người chơi khác, bọn họ càng giỏi về đánh Boss hơn.

Vừa làm xong hằng ngày hôm nay, Tàn Mặc Vô Ngân chuẩn bị dẫn Thẩm Khê đi đánh phụ bản, An Cảnh liền mật qua.

『Mật』[Đêm khuya tiềm hành]: Tiểu Thần Thần, đám con gái trong bang muốn nhờ cậu một việc.

『Mật』[Thẩm Khê]: Cái gì?

Cậu không mở kênh bang hội, cũng không chú ý bọn họ đang nói chuyện gì.

『Mật』[Đêm khuya tiềm hành]: Mọi người muốn đi đánh phụ bản Ám chiến cung điện ngầm, nhưng quả thực rất khó khăn, cho nên muốn cậu dạy cách công lược. Cậu trước đó không phải thường xuyên cùng Thiên Phong Nhã Các đi đánh sao?

『Mật』[Thẩm Khê]: Sao lại đột nhiên muốn đi đánh Ám chiến?

Phụ bản này trước kia cũng từng đánh qua, nhưng sau đó không phải liền im lặng buông tha hay sao? Như thế nào lại đột nhiên nghĩ tới? Hơn nữa lấy thực lực của Chiến Minh Điện, Hạ Tử Thần rất khó cam đoan nhất định có thể vượt qua. Cậu cùng Thiên Phong Nhã Các đi đánh, là vì bọn họ đã có một phương thức hợp tác thực thành thục, đối với Chiến Minh Điện mà nói đây thực sự là một nhiệm vụ chẳng dễ dàng gì.

『Mật』[Đêm khuya tiềm hành]: Sau khi cập nhật, Ám chiến không phải bắt đầu cho ra vũ khí phẩm chất cao cấp sao? Mọi người muốn đi thử thời vận.

Hai tháng sau khi cập nhật quả thực gia tăng việc rơi ra vũ khí mới, nhưng cậu và người của Thiên Phong Nhã Các đi đánh vài lần, cũng chỉ đánh rớt một lần vũ khí đàn cổ quen dùng của Nam Phủ phái, xác xuất rơi xuống cũng không cao.

『Mật』[Thẩm Khê]: Tuy rằng đánh qua vài lần, cơ chế cũng hiểu biết, nhưng chỉ huy sẽ có khó khăn nhất định. Các cậu nếu muốn đánh, tớ còn phải nghiên cứu một chút.

『Mật』[Đêm khuya tiềm hành]: Ừ, nếu không cậu tìm Tàn Mặc đại thần thương lượng một chút? Anh ta khẳng định hiểu biết.

『Mật』[Thẩm Khê]: Chờ lát nữa tớ hỏi thử đã.

『Mật』[Đêm khuya tiềm hành]: Ừ, hỏi xong thì nói cho Dịch Thành nhé, bảo cậu ấy đến chỉ huy, người trong bang cậu ấy tương đối hiểu rõ.

『Mật』[Thẩm Khê]: Đã biết.

Đối với thành viên của Chiến Minh Điện mà cứ rập khuôn thực hiện theo Thiên Phong Nhã Các khẳng định không được, đầu tiên trị liệu bọ họ liền theo không kịp, đây cũng là vấn đề mấu chốt.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Phát ngốc cái gì vậy?

『Mật』[Thẩm Khê]: Người trong bang muốn đi đánh Ám chiến cung điện ngầm, muốn hỏi công lược.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Ừ, phụ bản này phối hợp rất quan trọng.

『Mật』[Thẩm Khê]: Ừm. Bảo tôi đánh phụ bản còn được, viết công lược gì đó thực sự không làm được.

Không phải Hạ Tử Thần khiêm tốn, một cái công lược cũng không phải nói cho người khác biết đánh như thế nào là được, còn phải lo lắng đến việc phối trí thành viên đội ngũ, vị trí từng giai đoạn, chức nghiệp kỹ năng vân vân. Quan trọng hơn là phải tìm ra đấu pháp đội ngũ thích hợp nhất, không phải phương pháp của người khác liền nhất định thích hợp với mình. Tóm lại phi thường rắc rối chi tiết, không thể chỉ nói là được, càng nhiều là cần phải thực tiễn.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Chiến Minh Điện muốn đi đánh tốt nhất là an bài nhiều trị liệu hơn, T cũng an bài nhiều hơn một người, vạn nhất T ngã hoặc không giữ chặt cũng có thể bổ sung sau. Về phần công kích, không cần quá kém là được, Boss không phải là vô hạn, chậm rãi đánh cũng được.

『Mật』[Thẩm Khê]: Ừm, tôi sẽ hảo hảo ngẫm lại.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Vậy hôm nay có đánh bản không?

『Mật』[Thẩm Khê]: Không đánh, anh đi đánh đi.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Ừ.

Hạ Tử Thần không đi, Tàn Mặc Vô Ngân cũng không miễn cưỡng.

Lấy ra một tờ giấy trắng, Hạ Tử Thần đơn giản viết từng giai đoạn hẳn là phải chú ý địa điểm cùng kỹ năng của Boss. Sau đó đơn giản an bài đội ngũ và phân tổ. Bất quá mặc kệ sửa chữa như thế nào, cậu đều cảm thấy đánh không được, phụ bản này tổng cộng có ba Boss, từng Boss đều phi thường phiền toái. Tuy rằng cậu đối Liên Phi Nhi không có thành kiến gì, nhưng trong đội có trị liệu như cô ta, áp lực xác thực rất lớn.

Hơn nữa Trầm Dịch Thành muốn đi đánh bản, tự nhiên cũng không thiếu cô ta.

Bút nhẹ nhàng lướt trên giấy trắng, QQ đột nhiên nhảy ra một cái cửa sổ run run, dọa Hạ Tử Thần nhảy dựng, vừa thấy hóa ra là Tàn Mặc Vô Ngân. Đây là từ lúc bọn họ trao đổi số QQ, Tàn Mặc Vô Ngân lần đầu tiên dùng cửa sổ run run, khiến cho Hạ Tử Thần cảm thấy như vậy có chút tính trẻ con... đáng yêu.

"Đang viết công lược?" Tàn Mặc Vô Ngân hỏi.

"Ừm, bất quá thật sự không nghĩ ra cái gì tốt được, giống như như thế nào cũng không thích hợp."

Tàn Mặc Vô Ngân không nói gì, gởi đến mấy file tài liệu, còn truyền đến một đoạn clip.

Hạ Tử Thần nghi hoặc chọn chấp nhận, mấy file tài liệu nhanh chóng gởi xong, cư nhiên là mấy hạng mục và công việc cần chú ý khi đánh Boss, an bài đội ngũ cùng vị trí tiêu chuẩn của từng Boss. Mà quan trọng hơn đây hoàn toàn là căn cứ vào đặc điểm của Chiến Minh Điện mà an bài.

Đoạn clip truyền đến cũng thật nhanh, sau khi nhận xong, Hạ Tử Thần mở ra xem, là clip ghi lại Thiên Phong Nhã Các đánh Ám chiến cung điện ngầm. Xem ra hẳn là thu từ lúc đầu, lúc ấy trang bị của mọi người cũng không tốt như hiện tại, cho nên mỗi một chi tiết an bài đều thực chú ý.

"Cám ơn." Hạ Tử Thần đột nhiên không biết có thể nói cái gì.

"Đừng khách sáo. Clip kia là lấy từ chỗ Kiếm lang, không có làm phụ đề giải thích, cho chỉ huy của các cô xem vài lần cũng có thể hiểu được."

"Ừm. Luôn làm phiền anh."

"Không phiền. Tôi cũng không muốn nhìn cô vì cái công lược kia mà ngay cả tâm tư hạ phụ bản cũng không có, trò chơi chính là để chơi cho vui vẻ, nghĩ không được tôi có thể giúp cô."

Hạ Tử Thần nở nụ cười, "Việc này của tôi xác thực nghĩ không được." Có Tàn Mặc Vô Ngân gởi đến mấy thứ này, Hạ Tử Thần có một loại cảm giác như trút được gánh nặng.

"Tốt lắm, hiện tại có tâm tình đi đánh phụ bản chưa?" Tàn Mặc Vô Ngân hỏi.

"Các anh chưa đi sao?" Hạ Tử Thần có chút ngạc nhiên hỏi lại.

"Chờ cô." Tàn Mặc Vô Ngân một chút cũng không cảm thấy để cho hai mươi ba người khác chờ hai người bọn họ có cái gì không đúng. Lập tức phát đến lời mờ tổ đội.

Hạ Tử Thần chọn xác nhận, ngại ngùng lại để cho người khác đợi.

Vào đội ngũ, Hạ Tử Thần nhìn thấy một đám người đang nói chuyện phiếm.

『Đoàn đội』[Thẩm Khê]: Ngại quá, bắt mọi người phải chờ tôi.

『Đoàn đội』[Nhất quý trán lạc]: Thẩm Khê tới rồi, không có việc gì không có việc gì, chúng ta chỉ là đang nói chuyện phiếm thôi.

『Đoàn đội』[Tam kiến chung tình]: Ừ, có vú em mới an toàn, đợi cũng không sao!

『Đoàn đội』[Hoa hướng dương]: Đại thần muốn đợi, chúng ta cam tâm tình nguyện đợi cùng, ha ha ha.

『Đoàn đội』[Thẩm Khê]: Thật ngại quá, tôi nghĩ mọi người đã đi đánh rồi.

『Đoàn đội』[Bách thảo chiết]: Không sao. Chúng ta đều là tự nguyện đợi.

『Đoàn đội』[Nhất quý trán lạc]: Đúng vậy, dù sao chúng ta cũng nhàn rỗi không có việc gì, vừa lúc tìm cái cớ tụ cùng một chỗ bát quái.

『Đoàn đội』[Kiếm lang]: Khó được lúc Tàn Mặc phải đợi người khác, mặt mũi này chúng ta cũng phải cấp chứ.

『Đoàn đội』[Hoa hướng dương]: Đúng vậy, chúng ta nhất trí nhận thức đại thần như vậy mới là nam nhân tốt! Nam nhân tốt muốn đợi cũng rất tốt!

『Đoàn đội』[Tam kiến chung tình]: +1

『Đoàn đội』[Tiêu xài phong lưu]: +2

『Đoàn đội』[Sở sở không thể yêu]: +3

...

Tuy rằng cùng người của Thiên Phong Nhã Các tiếp xúc cũng không tính đặc biệt nhiều, nhưng không khí bang hội này Hạ Tử Thần vô cùng thích. Tựa như hôm nay vậy, đổi lại là bang hội khác, tin tưởng cũng sẽ không nhàn rỗi không có việc gì đợi một giờ đồng hồ, lại không có một câu oán hận.

『Đoàn đội』[Thẩm Khê]: Cám ơn.

Trừ bỏ lời này ra, Hạ Tử Thần cũng không biết có thể nói cái gì. Lời này là đối với mấy người trong đội nói, cũng là đối với Tàn Mặc Vô Ngân nói.

『Đoàn đội』[Bách thảo chiết]: Đều là người một nhà, khách khí cái gì.

『Đoàn đội』[Kiếm lang]: Đi thôi, cửa phụ bản tập hợp.

『Đoàn đội』[Hoa hướng dương]: Tập hợp tập hợp, đến cuối cùng là heo~

...

Mọi người lục tục tập hợp, bắt đầu cuộc chiến đánh phụ bản hôm nay.

Trước khi đi đánh bản, Hạ Tử Thần đem đoạn clip cùng file tài liệu nén lại lại gởi đến hộp thư của Trầm Dịch Thành, để cho cậu ta tải xuống chậm rãi nghiên cứu. Lại xem nhẹ tại đoạn cuối cùng của clip xuất hiện hai dòng chữ...

― To: Thẩm Khê thân ái nhất.

― From: Tàn Mặc Vô Ngân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro