ĐẠM MẠC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trước khi vào đại học, cuộc sống của Hạ Tử Thần vẫn thực đơn điệu, trừ bỏ học tập vẫn là học tập. Người khác đều nghĩ cậu với chỉ số thông minh cao thì vào đại học sớm hơn người khác chỉ bằng một tay là được, nhưng cậu phải trả giá bao nhiêu cố gắng cùng vất vả cũng chỉ có bản thân mình rõ ràng.

Hoàn thành kỳ thi đại học, Hạ Tử Thần tinh thần vốn dĩ vẫn luôn buộc chặt liền trầm tĩnh lại, dù sao việc học ở đại học so với sơ trung hoặc trung học cũng không có nặng nề như vậy, cậu cũng muốn hảo hảo hưởng thụ một chút cuộc sống đại học. Chính là không nghĩ tới, tim cũng không theo đó mà trầm tĩnh...

Lần đầu tiên gặp Trầm Dịch Thành là ở chỗ báo danh tân sinh viên, vốn không muốn chen lấn cùng một chỗ với quá nhiều người, Hạ Tử Thần chọn ngày cuối cùng mới đến báo danh, Trầm Dich Thành cũng vừa vặn chọn ngày cuối cùng.

Lúc ấy chỗ báo danh không có bao nhiêu người, biết Hạ Tử Thần là mười bảy tuổi đã đậu vào đại học A, giáo viên đối với cậu cũng phá lệ chiếu cố, có chút thủ tục không để Hạ Tử Thần làm mà trực tiếp giúp cậu làm tốt.

Trầm Dịch Thành là trong nhà lái xe đưa đến báo danh, vừa đến cửa phòng báo danh đã hấp dẫn không ít ánh mắt, bao gồm Hạ Tử Thần. Giống như đại đa số công tử nhà giàu, Trầm Dịch Thành mặc quần áo thực chú ý thương hiệu cùng kiểu dáng, tuy rằng Hạ Tử Thần đối với nhãn hiệu quần áo gì đó không có nghiên cứu gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra bộ quần áo kia khẳng định không rẻ, hơn nữa Trầm Dịch Thành thân hình bộ dạng rất suất, cũng có chút ngạo khí, cho nên quần áo mặc trên người mới có thể phụ trợ tạo ra cái loại khí thế như vậy.

Tâm động có đôi khi chính là cảm giác từ ánh nhìn đầu tiên mà thôi, chỉ là lúc ấy Hạ Tử Thần cũng không dám nghĩ nhiều, cầm chìa khóa phòng ngủ cùng sổ tay hướng dẫn tân sinh viên đi ra chỗ báo danh.

Hạ Tử Thần là người thành phố, cho nên trọ ở trường cũng không mang theo bao nhiều đồ, dù sao lúc nào về nhà lấy cũng tiện, hành lý trừ ngoại trừ quần áo, cơ bản đều là chăn gối nằm cùng drap giường.

Hỏi thăm một chút vị trí ký túc xá, Hạ Tử Thần lôi kéo vali đi về hướng ký túc xá. Nhưng đi chưa được bao xa, đã bị một trận tiếng còi xe ở phía sau gọi lại.

"Bạn học, cậu cũng đi ký túc xá hở? Tiện đường đưa cậu đi một đoạn." Trầm Dịch Thành ngồi ở ghế sau hạ kính xe xuống nói.

Hạ Tử Thần vốn dĩ muốn cự tuyệt, tuy rằng nam sinh này cho cậu ấn tượng đầu tiên khá tốt, nhưng cậu cũng không thích làm phiền người khác, hơn nữa còn là người xa lạ. Bất quá tài xế lái xe đã muốn xuống xe, chuẩn bị đem hành lý của Hạ Tử Thần bỏ vào cốp sau, khiến cho lời cự tuyệt của Hạ Tử Thần lên đến bên miệng đành nuốt xuống.

"Lên xe đi." Trầm Dịch Thành mở cửa xe, chính mình dịch về phía trong một chút, nhường vị trí cho cậu.

Hạ Tử Thần do dự một chút, cuối cùng vẫn là lên xe. Vốn dĩ hôm nay ba cậu bảo là muốn đưa cậu đến, nhưng Hạ Tử Thần cảm thấy trường học cũng ở trong thành phố, không cần thiết phải phiền toái như vậy. Hơn nữa cậu cũng không phải trẻ con, điểm ấy vẫn có thể tự giải quyết, không cần nhọc lòng người lớn. Thấy Hạ Tử Thần kiên trì, ba cậu cũng không nói thêm cái gì nữa.

Tuy rằng không muốn để người nhà lo lắng, nhưng mà đi nhờ xe Trầm Dịch Thành thế này, Hạ Tử Thần cũng không biết đây có tính là vận khí không tốt hay không...

Đến dưới lầu, hai người mới phát hiện bọn họ cư nhiên là bạn cùng phòng. Hạ Tử Thần tuy rằng không thấp, nhưng bởi vì người thiên gầy, cho nên cả người thoạt nhìn không cao như vậy. Trầm Dịch Thành đánh giá Hạ Tử Thần một chút, chủ động giúp cậu mang hành lý lên lầu, của mình thì để tài xế mang. Hạ Tử Thần cứ như vậy tay không đi phía trước phụ trách mở cửa, quả thật có chút ngượng ngùng.

Hai người vào cửa, Đường Huy cùng An Cảnh đã đến trước được hai ngày, bốn người tự giới thiệu bản thân một chút, ba người kia mới phát hiện Hạ Tử Thần chỉ có mười bảy. Bởi vì tuổi nhỏ nhất, ba người đối với Hạ Tử Thần phi thường chiếu cố, có thể giúp cậu sẽ tận lực không để cậu đi nhiều một chuyến, có thể cùng nhau mua cơm tuyệt đối không để cậu một mình chạy đi căn-tin.

Nhất là Trầm Dịch Thành.

Trầm Dịch Thành là thiếu gia nhà giàu, nhưng cũng không có cái tật xấu tự cho là đúng, đối với bạn bè đủ nghĩa khí, tiêu tiền cũng hào phóng. Nghe nói là trong nhà mở công ty, cụ thể là gì Hạ Tử Thần cũng không hỏi nhiều, dù sao Trầm Dịch Thành vốn cũng là người không có khái niệm về vấn đề tiền bạc.

Bình thường Hạ Tử Thần đi mua cơm, chỉ cần Trầm Dịch Thành có ở đó, đều sẽ chủ động thanh toán. Bạn bè tụ hội, đi KTV ca hát, cậu ta sẽ ngồi ở bên cạnh Hạ Tử Thần gắp thức ăn cho cậu, giúp cậu chắn rượu. Có phim điện ảnh mới chiếu, cũng sẽ trước tiên mua vé, dẫn Hạ Tử Thần đi xem.

Đối với việc này người bên ngoài thấy cũng không có gì, dù sao Hạ Tử Thần cũng là nhỏ nhất trong đám bọn họ, bạn học cùng đối với cậu cũng thật chiếu cố, nhất là nữ sinh. Nhưng thời gian lâu dài, An Cảnh cùng Đường Huy đều cảm giác có một chút khác thường, tổng cảm thấy thời điểm hai người kia ở cùng một chỗ, không khí sẽ có chút ái muội.

Đối với việc này, Hạ Tử Thần không nói gì, mà Trầm Dịch Thành vẫn như trước làm theo ý mình, hết thảy tựa hồ là bọn họ nghĩ nhiều mà thôi.

Lần đầu tiên gặp mặt đã có hảo cảm, sau lại được chiếu cố vô cùng ấm áp và cảm động, có lẽ ái mộ nảy sinh từ đây. Thật ra cũng không thể nói rõ thời điểm cụ thể, cũng không tìm ra rốt cuộc là vì lý do gì, dù sao Hạ Tử Thần cứ như vậy thích Trầm Dịch Thành, cũng từ từ ỷ lại chiếu cố cùng chăm sóc của cậu ta.

Nhưng Hạ Tử Thần cũng không rõ ràng cảm giác của Trầm Dịch Thành đối với mình rốt cuộc là gì, là xuất phát từ quan tâm đối với bạn bè? Hay là... cậu ta cũng thích cậu?

Đối với loại tình cảm này, Hạ Tử Thần không dám mở miệng xác nhận. Cậu là trời sinh gay, cũng rõ ràng hiểu rằng xã hội đối với đồng tính luyến ái bao dung cùng thông cảm thủy chung vẫn là có hạn. Cậu đã gặp qua rất nhiều đôi tình nhân đồng tính ban đầu yêu nhau nhiệt liệt đến vậy, nhưng cuối cùng bởi vì những nhân tố bên ngoài mà dần phai nhạt, thậm chí còn trở mặt thành thù.

Cho nên cho dù có thích, Hạ Tử Thần cũng thời thời khắc khắc nhắc nhở chính mình bảo trì lý trí. Cái loại cảm xúc yêu thích này cũng không phải muốn người ta nhận liền có thể nhận, ít nhất cũng phải biết khắc chế cảm giác của mình, không cần bởi vì xúc động nhất thời mà hủy diệt đi quan hệ hiện tại của hai người.

Từ lúc biết chính mình là đồng tính luyến ái, Hạ Tử Thần cũng không dám hy vọng có thể gặp gỡ một người có thể cùng mình đi cả cuộc đời. Mà cậu cùng với Trầm Dịch Thành như bây giờ, Hạ Tử Thần đã cảm thấy tốt lắm rồi.

Lấy điều kiện cùng gia thế của Trầm Dịch Thành, sau này tìm một cô gái môn đăng hộ đối kết hôn hẳn mới là con đường phải đi, cho nên hai người bọn họ kỳ thật là khẳng định không có kết quả.

Ly cacao nóng đã thấy đáy, trong quán cũng không còn bao nhiêu người khách, cửa sổ nhìn ra ngã tư đường cũng càng phát ra lạnh lùng. Đang do dự có nên trở về phòng hay là ngồi lại thêm chốc lát, di động đột nhiên vang lên.

Nhìn thoáng qua màn hình, Hạ Tử Thần nhấn nút nhận cuộc gọi, "Alo?"

"Tiểu Thần Thần, cậu đang ở đâu vậy? Như thế nào còn không trở về?" Bên kia truyền đến âm thanh của An Cảnh, "Đêm khuya rồi mau trở về đi, có biết có bao nhiêu anh trai chị gái trong trường nhìn chằm chằm muốn đem cậu ăn luôn không a."

"... Không phải ai cũng như cậu không biết tiết tháo."

"Tiết tháo là cái gì a, anh đây chưa từng có qua." An Cảnh một bộ ngạo khí thực kiêu ngạo không có tiết tháo.

Hạ Tử Thần cười khẽ, đứng lên đi ra ngoài, "Lập tức trở về đây."

"Ừ, thuận tiện mua cho Đường Huy hai lon Coke, tên này không có Coke liền giống như thiếu dưỡng khí."

"Đã biết." Cúp điện thoại, Hạ Tử Thần đi về phía cửa hàng tiện lợi bên cạnh.

Cái tên An Cảnh tuy rằng nghe qua có vẻ như là 'yên tĩnh', nhưng kỳ thật người này một chút cũng không an tĩnh, nói rất nhiều hơn nữa phi thường ông tám. Trầm Dịch Thành thường xuyên nói An Cảnh không nên đi học Marketing, hẳn là nên đi học về tin tức truyền thông, bằng không quá lãng phí tiềm chất paparazzi của cậu ta. Cũng vì tính cách này của An Cảnh, cho nên quan hệ của Hạ Tử Thần với cậu ta mới đặc biệt tốt.

Trong phòng ngủ người có vẻ đặc biệt trầm mặc chính là Đường Huy. Trầm Dịch Thành thuộc dạng ít nói ổn trọng, Hạ Tử Thần là lãnh đạm không thích nói chuyện, đương nhiên có liên quan đến nguyên nhân giọng nói. Mà Đường Huy là thuộc loại trời sinh tẻ nhạt, chỉ đối với những người bên cạnh mà cậu ta quan tâm nói vài câu. Bất quá những người như vậy thường nhìn sự việc càng thêm rõ ràng, nói chuyện cũng dễ dàng nhất châm kiến huyết.

Bốn người ở cùng một chỗ đã hơn một năm, tuy rằng tính cách bất đồng, nhưng ở chung vẫn rất hòa hợp, cũng chưa từng đỏ mặt cãi nhau lần nào.

Mỗi ngày Trầm Dịch Thành vẫn dẫn theo Liên Phi Nhi đánh phụ bản hằng ngày, cũng sẽ cùng tham gia trận doanh chiến trường cùng Luận võ tràng. Vốn dĩ vị trí thuộc về Thẩm Khê hiện tại hoàn toàn bị Liên Phi Nhi chiếm lấy, Trầm Dịch Thành giải thích ra vĩnh viễn là 'Dẫn tân thủ.' Đối với việc này, người trong bang hội cũng có bất mãn, nhưng Thẩm Kê vẫn thực bình tĩnh, các cô cũng không có cam đảm mà nói cái gì.

Trầm Dịch Thành cùng Liên Phi Nhi buộc định xong, Hạ Tử Thần cũng bắt đầu tổ đội ngẫu nhiên đánh phụ bản hằng ngày, có khi An Cảnh cùng Đường Huy nếu không bị Trầm Dịch Thành tha đi, cũng sẽ cùng với cậu cùng nhau đánh. Cậu không tham gia trận doanh, cho nên không cần đi chiến trường, vốn dĩ đi theo Trầm Dịch Thành tham gia hoạt động Luận võ tràng cũng hủy bỏ, trò chơi đối với Hạ Tử Thần cũng coi như hoàn toàn rảnh rỗi.

Tuy rằng Liên Phi Nhi thay thế vị trí của Hạ Tử Thần, nhưng chiếu cố của Trầm Dịch Thành đối với cậu cũng không vì vậy mà giảm bớt, như trước giúp cậu mua cơm này nọ, như trước có buổi học sớm thì gọi cậu rời giường, cũng như trước thời tiết thay đổi thì nhắc nhở cậu mặc thêm quần áo. Tựa hồ cái gì cũng không có thay đổi.

Làm xong nhiệm vụ hằng ngày hôm nay, Hạ Tử Thần liền bị mấy tiểu hào(1) trong bang kêu gào giúp bọn họ đi đánh nhiệm vụ quái tinh anh. [Kiếm Hồn] hiện tại một trăm cấp là mãn cấp, mãn cấp rồi mới là chân chính bắt đầu trò chơi, trận doanh cùng đại bộ phận phụ bản cũng đều là mãn cấp xong mới tham gia được. Thăng cấp quả thực là một quá trình rối rắm, gặp quái tinh anh máu dày công cao, có đôi khi dù tổ đội ba người cấp không kém quá nhiều cũng không nhất định có thể qua nổi. Lúc này bình thường trong bang đều tìm một cái quý danh mãn cấp dẫn họ đi làm nhiệm vụ.

(1). Chỉ acc cấp thấp (Đối với game mãn cấp là 100, từ 50 cấp trở xuống có thể xem là tiểu hào.)

Là chức nghiệp trị liệu, lực công kích của Hạ Tử Thần rất thấp, nhưng nếu chỉ cần đem vài cái tiểu hào thêm máu thật đầy, đảm bảo bọn họ còn sống, vậy đánh chết quái tinh anh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Tiểu hào trong bang làm xong nhiệm vụ, kỹ năng hồi thành còn hơn hai mươi phút thời gian phục hồi, trong túi lại không có hồi thành phù, Hạ Tử Thần dứt khoát chạy khắp bản đồ hái thuốc lấy quặng. Trong kỹ năng cuộc sống, Hạ Tử Thần đem kỹ năng may học đầy, lúc trước đều là để cấp một ít phúc lợi cho mấy tiểu hào mới nhập bang làm chút trang phục thuộc tính cũng không tệ lắm mà thôi.

Về phần kỹ năng chế dược, rèn cùng nấu nướng liền tự động buông tha cho, không có việc gì thì lấy việc hái thuốc cùng khai khoáng còn có thể kiếm thêm ít tiền.

Đang ở bên bờ sông hái thuốc, màn hình đột nhiên nhảy ra một lời mời gia nhập tổ đội, người mời là Kiếm lang.

Nhìn đến tên này, Hạ Tử Thần lập tức nhớ đến lần trước đi phụ bản hằng ngày đúng là tiến đội người ta, cũng là bang hội đối địch, còn có cái người bạch y môn phái Đoạn Uyên Môn thao tác rất tốt.

Nhấn đồng ý, Thẩm Khê rất nhanh vào đội.

『Đội ngũ』[Kiếm lang]: Trị liệu đến hỗ trợ một chút.

Xem xét vị trí một chút, tổ đội ba người kia đang ở phía sau núi cách đó không xa, hẳn là đang đánh nhau, máu tuột thật nhanh.

Hạ Tử Thần lập tức tiến lên, sau khi nhìn thấy người, rất nhanh đã cấp cho chủ T Kiếm lang một cái kỹ năng đại hồi máu đơn thể để bơm thêm máu, lại quay sang cho hai người khác trong đội hai cái liên tục hồi máu. Đợi đến khi kéo thanh máu trở về, Hạ Tử Thần mới chú ý tới người mặc bạch y lần trước cũng ở trong đội, tên cũng giống như người mang theo một loại khí chất đạm mạc phiêu dật ― Tàn Mặc Vô Ngân.

Một người khác tên gọi Bách thảo chiết là acc nam môn phái Cổ Cầm Nam Phủ (là cái gì vậy?! @.@), cũng là chức nghiệp công kích, am hiểu viễn trình độc công, DPS rất cao, nhưng lượng máu tương đối ít, là đối tượng cần chú ý nhất trong đội.

Hiểu biết xong chức nghiệp trong đội, Hạ Tử Thần liền tung ra kỹ năng trị liệu quần thể. Chiêu thức vừa đưa ra, cừu hận của Thẩm Khê nháy mắt đã vượt qua chủ T dẫn Boss Kiếm lang, trở thành đệ nhất cừu hận, Boss cũng quay đầu sang bắt đầu công kích cậu.

May mắn Hạ Tử Thần phản ứng rất nhanh, cấp chính mình một cái liên tục hồi máu, sau đó một cái khinh công liền xông ra bên ngoài, ngay sau đó nhảy lên cao, thuận tay mở kỹ năng giảm thương tổn, tránh né công kích của Boss.

Làm trị liệu, cừu hận trên mình cũng rất cao, bình thường ở thời điểm bắt đầu thêm máu, Hạ Tử Thần đều sẽ trước tiên cấp cho chính mình một kỹ năng giảm cừu hận, lần này do cậu mãi chú ý Tàn Mặc Vô Ngân, sau lần đầu tiên thêm máu xong đã quên mở giảm cừu hận.

Một bên cảm thán mình sơ ý, một bên bỏ chạy trước đợi Kiếm lang đem cừu hận kéo trở về. Loại trình độ chạy nạn này Hạ Tử Thần đã muốn vô cùng thuần thục, nhớ ngày đó đi thăng cấp, bốn người cùng nhau, Hạ Tử Thần thường xuyên trở thành đệ nhất cừu hận, lọt vào công kích của Boss. Cho nên thời điểm cậu còn chưa luyện thành kỹ năng trị liệu, duy nhất học được chính là chạy trốn...

Lần này, Tàn Mặc Vô Ngân đem kỹ năng di chuyển cừu hận phóng tới trên người Kiếm lang, để cậu ta thuận lợi đem cừu hận kéo về, tiếp tục giữ chặt Boss. Chỗ Hạ Tử Thần chạy trốn có chút xa, thời điểm đang chuẩn bị chạy trở về tiếp tục thêm máu cho người trong đội, Tàn Mặc Vô Ngân từ bên hông rút ra một cái trường tiên, đầu kia của trường tiên liền quấn lấy eo của Thẩm Khê, giây tiếp theo đã bị kéo đến bên người Tàn Mặc Vô Ngân.

Mà vừa rồi lúc hình ảnh nhoáng lên một cái, Tàn Mặc Vô Ngân đưa cậu chắn ở phía sau, lại làm cho Hạ Tử Thần không hiểu sao cảm thấy trong một giây tim mình đập hẫng mất một nhịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro