GÁNH VÁC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời điểm Hạ Tử Thần trở về trường học chính là thời kỳ nhập học cao điểm, khu ký túc xá có vẻ có chút loạn, mọi người mỉm cười tán gẫu với nhau. Tuy rằng cũng không phải đối với việc học tràn đầy chờ mong gì, nhưng đến hai tháng không thấy mặt bạn học, vẫn là có vẻ thật cao hứng.

Lúc Hạ Tử Thần về nhà không mang bao nhiêu hành lý, trở về tự nhiên cũng không có gì phải mang, trọng điểm là máy tính mà thôi.

Mở cửa phòng ngủ, một cỗ không khí lạnh đánh úp lại, cảm giác lạnh lẽo thật sự rất không thoải mái. Thời gian nghỉ hệ thống máy sưởi không bật, cho dù thời tiết lúc khai giảng đã bắt đầu chậm rãi chuyển sang ấm áp, nhưng cũng không thể nào làm cho không khí trong phút chốc ấm lên, khí lạnh trong phòng cũng không thể nhanh chóng bị xua tan như vậy, quả thực chính là chịu tội. Nhưng mà không có biện pháp, trường học dù sao cũng không thể so với trong nhà, chỉ có thể mặc nhiều thêm một chút.

An Cảnh và Đường Huy còn chưa trở về, Trầm Dịch Thành ngược lại so với trước đây lại về sớm hơn, đang thu thập hành lý. Thấy cậu vào cửa liền cười nói, "Đã về rồi?"

"Ừm." Hạ Tử Thần thản nhiên lên tiếng. Trước đó cậu thực thích cảm giác được một mình ở cùng Trầm Dịch Thành, cho dù không nói lời nào cũng được, nhưng hôm nay lại khiến cậu có một loại cảm giác không tự nhiên khó diễn tả được, cũng hy vọng An Cảnh hoặc là Đường Huy mau trở về một chút.

Đem máy tính để lên bàn, Hạ Tử Thần kéo lớp vải trắng mà trước khi rời đi cậu đã phủ bên ngoài giường, mỗi lần chỉ cần đến kỳ nghỉ không ở phòng ngủ, Hạ Tử Thần đều sẽ đem toàn bộ mọi thứ trùm kín lại, tránh cho bị bám bụi. Đợi đến thời điểm trở về đem vải trùm lấy ra, bỏ vào máy giặt là được rồi.

Trong phòng ngủ vẫn im lặng, Trầm Dịch Thành mở máy sưởi mini, nhanh chóng xua tan hàn khí trong phòng. Hạ Tử Thần rửa tay xong, cầm thảm điện lót trên giường, đem chăn trải lên trên, bật thảm điện hong chăn cho nóng lên, để buổi tối ngủ ngon hơn một chút. Trong phòng ngủ vẫn cấm sử dụng mấy thứ như máy sưởi điện thảm điện linh tinh, để ngăn ngừa phát sinh hỏa hoạn. Nhưng học sinh vẫn sẽ đóng cửa lại vụng trộm dùng, dù sao trời rất lạnh, không có mấy thứ này xác thực rất khó chịu.

"Tử Thần, nghe An Cảnh nói cậu vào Thiên Phong Nhã Các?" Trầm Dịch Thành đánh vỡ im lặng trong phòng.

"Ừ." Từ lúc lui bang, trong trò chơi Hạ Tử Thần cũng không có gặp qua Trầm Dịch Thành, nhiều nhất là ở trên kênh hảo hữu nhìn thấy cậu ta có online mà thôi. Bất quá lại gặp không ít thành viên Chiến Minh Điện, đối với danh tự bang hội trên đầu Thẩm Khê, mọi người cũng có kinh ngạc, nhưng cũng hiểu được. Bất quá cậu đã gia nhập bang rồi, cũng không có gì cần phải giải thích.

"Còn vì việc ngày hôm đó mà tức giận sao?" Trầm Dịch Thành ngồi ở trên ghế, nghiêm túc nhìn Hạ Tử Thần.

Hạ Tử Thần đem quần áo trong vali bỏ vào trong tủ quần áo, tựa tiếu phi tiếu nói, "Tớ không tức giận." Sự tình cũng đã qua thời gian dài như vậy, Trầm Dịch Thành cư nhiên còn tưởng rằng cậu là bởi vì tức giận mới lui bang, nghĩ đến thật sự có chút buồn cười.

"Ngày hôm đó là tớ không suy xét chu toàn. Mấy trang bị khác của Phi Nhi đều không sai, chính là vũ khí vẫn chưa làm tốt được. Vũ khí trong tay cậu so ra cũng không kém cái kia bao nhiêu, cho nên tớ liền trực tiếp phân cho Phi Nhi." Đây là lần đầu tiên sau sự kiện kia Trầm Dịch Thành chính thức giải thích, "Chúng ta là anh em, Phi Nhi là bạn gái tớ, tớ ở giữa cũng không thể nào xử lý tốt được. Bất quá Phi Nhi là con gái, cậu nhường nhịn cô ấy một chút đi."

Trong trò chơi người rất nhiều, bang hội cũng rất nhiều. Như loại chuyện gọi là bang chủ phu nhân được hưởng đặc quyền ưu tiên kỳ thật cũng không hiếm thấy, trong một ít bang hội lớn, có một số người thậm chí còn là cam chịu. Cho dù Hạ Tử Thần trước đó chưa từng gặp qua, nhưng thời điểm trên diễn đàn xem công lược cũng có nhìn thấy không ít bài post nói đến việc này.

Sở dĩ có loại phương thức phân phối này, là bởi vì có liên quan đến phương thức quản lý trong bang, cũng liên quan với mức độ coi trọng của mọi người đối với loại sự tình này. Có một số bang hội cảm giác như vậy rất tốt, cũng xem như vui vẻ ấm áp, cũng có một số cảm thấy như vậy không công bằng. Kỳ thật cũng không có gì tuyệt đối, đây chỉ là vấn đề quan điểm mà thôi. So sánh với việc trực tiếp lấy trang bị, loại này đã xem như thủ hạ lưu tình rồi, ít nhất sau đó Trầm Dịch Thành còn dùng tiền bồi thường.

"Tớ thật sự không tức giận, cũng không có gì đáng phải tức giận." Hạ Tử Thần đem vali rỗng bỏ vào bên trên ngăn tủ, tiếp tục nói, "Tớ ở trong bang, loại sự tình này về sau sẽ khó tránh khỏi lại xuất hiện, tớ cũng không thể cùng một đám con gái so đo này nọ, không có gì thú vị. Trò chơi là để mọi người chơi đùa, nếu chơi trò chơi mà phiền toái như vậy, còn không bằng đừng chơi. Hiện tại tớ ở Thiên Phong Nhã Các rất tốt, cũng không có người nào gây sự gì, tớ cảm giác cao hứng là được rồi."

Cậu không có khả năng bởi vì chút việc này liền không chơi nữa, cũng không phải nói nghiện game gì, chỉ là trò chơi là hoạt động lúc cậu rảnh rỗi, không nhất thiết bởi vì người khác mà buông tay, chính cậu cũng có thể tự mình chơi rất tốt rất cao hứng rồi.

Trầm Dịch Thành khẽ thở dài một cái, cậu ta ở trên mặt Hạ Tử Thần căn bản không tìm thấy chút ý tứ 'để ý' gì, "Cậu không tức giận là được rồi, đừng bởi vì việc này mà tổn thương tình cảm. Về sau mọi người vẫn là anh em."

Hạ Tử Thần từ chối cho ý kiến cười cười, không nói gì nữa. Từ khi bắt đầu quyết định buông tay, Hạ Tử Thần liền có thể rõ ràng cảm giác được giữa cậu và Trầm Dịch Thành phát sinh biến hóa. Biến hóa này là xuất phát từ cả hai phía, thế cho nên sau khi hai người gặp nhau tại giao điểm, liền bắt đầu đi theo phương hướng bất đồng.

Mà hai người bọn họ đã bỏ qua những thứ chỉ có thể tồn tại trong quá khứ, không thể quay đầu, cho dù quay đầu cũng không thể khôi phục thành thuần túy như trước đây, cũng không nhất thiết vì những thay đổi này mà tiếc nuối.

Cho dù tình cảm của cậu đối với Trầm Dịch Thành đã từ thích biến thành bạn bè bình thường, quan hệ giữa hai người cũng trở nên xa cách. Nhưng trong một xã hội thu nhỏ như cuộc sống đại học này, quan hệ giữa người và người với nhau kỳ thật cũng tương đối phức tạp. Chỉ cần hai bên không can thiệp vào việc của đối phương quá nhiều, liền không nhất thiết đem sự tình biến thành căng thẳng. Điểm ấy trong lòng Hạ Tử Thần rất rõ ràng, nếu cậu ngay cả chút đạo lý đối nhân xử thế ấy cũng không hiểu, về sau chỉ sợ cũng không thể sinh tồn trong xã hội phức tạp này.

Có lẽ như vậy có chút dối trá, nhưng ai có thể cam đoan chính mình chưa từng có dối trá qua?

Đương nhiên, nếu về sau lại phát sinh những việc được một tấc lại muốn tiến một thước thế này, cậu tuyệt đối sẽ không nhượng bộ...

Cuộc sống vẫn tiếp tục, trò trơi tự nhiên cũng tiếp tục, bốn người tuy rằng hiện tại không ở cùng bang hội, nhưng ngoại trừ vấn đề trò chơi vẫn rất có tiếng nói chung.

Trừ bỏ phân rõ đời thực, trong trò chơi Hạ Tử Thần cũng bắt buộc chính mình đối với Tàn Mặc Vô Ngân cách xa hơn một chút. Rất nhiều việc tại thời điểm bạn không rõ ràng liền bất tri bất giác mà xâm nhập vào cuộc sống của bạn, đợi đến lúc ý thức được sự kiện kia là khi bạn cảm thấy có cảm giác áp bách, có thể lựa chọn chỉ có tiến hoặc lui, đứng tại chỗ chỉ là tạm thời dừng lại, không phải cách giải quyết triệt để vấn đề.

Cho nên hiện tại ý thức đến khả năng bản thân bị luân hãm vào, Hạ Tử Thần theo bản năng lựa chọn lùi bước, cho dù trong lòng cậu đã muốn lui cũng không thể lui được...

Hạ Tử Thần không nghĩ phủ nhận cái gì, nhưng những việc cậu trải qua nói cho cậu biết, mấy thứ này cậu không có biện pháp gánh vác... Vấn đề cũng không phải chỉ muốn là làm được.

Thẩm Khê không đợi Tàn Mặc Vô Ngân cùng nhau làm phụ bản hằng ngày. Hai lần như thế, Tàn Mặc Vô Ngân đại khái cũng thấy có chút kỳ quái, hỏi Thẩm Khê vì cái gì không đợi anh.

Hạ Tử Thần có lệ nói, "Hiện tại anh đang ở trong nước, không sai giờ, tổ đội đi hằng ngày rất dễ. Trong bang cũng có tổ chức."

Không biết Tàn Mặc Vô Ngân có tiếp nhận lý do này hay không, ít nhất anh cũng không nhắc lại vấn đề này.

Trong khoảng thời gian này, Kiếm lang thu một nữ đồ đệ, nói là bạn bè nhờ. Cho nên liền có một nhân vật chưa mãn cấp trực tiếp vào bang, mọi người cũng không nói gì, cũng cho là vì điểm cống hiến cho phát triển bang hội thôi.

Đây là lần đầu tiên Kiếm Lang thu nhận đồ đệ, Bách Thảo Chiết cũng hỗ trợ dẫn theo. Điệp Mộng Lòng Say luyện là trị liệu Thánh Tiên Cốc, tuy rằng nói chuyện có chút nũng nịu, nhưng cùng với người trong bang ở chung cũng không tệ lắm, cũng không mở miệng xin trang bị, cảm giác chỉ là một cô bé rất phổ thông, rất dễ tính.

Hạ Tử Thần ở dã ngoại nhìn thấy Kiếm Lang cùng cô bé làm nhiệm vụ, cũng chỉ là xa xa nhìn thoáng qua, không có tiếp xúc quá nhiều, cũng không quá để ý.

Tứ kết giải đấu PK hai người cùng vòng bán kết đều đang cử hành hừng hực khí thế, Thẩm Khê và Tàn Mặc Vô Ngân cũng gặp vài thành viên của Thiên Phong Nhã Các, đánh nhau tự nhiên là tương đối khó khăn. Cũng may tuy rằng Hạ Tử Thần cố ý xa cách Tàn Mặc Vô Ngân, nhưng độ ăn ý giữa hai người vẫn không thay đổi.

Vòng bán kết cuối cùng của giải đấu PK, đối thủ của Thẩm Khê và Tàn Mặc Vô Ngân là hai người cùng bang hội ― Ngạo Kiều Vú Em và Tham Lam Huyết Tinh.

Ngạo Kiều Vú Em và Thẩm Khê giống nhau đều là trị liệu Tĩnh Ngưng Đường, Tham Lam Huyết Tinh là Vô Dạ Bảo Đao Khách, công kích bình thường, nhưng huyết dày phòng cao, thuộc về chức nghiệp cận chiến.

Hai người kia tổ đội, thực lực cũng không thể khinh thường. Dù sao có thể tiến vào tứ kết đều không phải là kẻ đầu đường xó chợ, vẫn nên cẩn thận ứng phó.

Trong quá trình chuẩn bị, Hạ Tử Thần nhìn thấy người trong bang hội đang nói bảng B tiến vào trận chung kết là Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết. Nói cách khác nếu trận này bọn họ thắng, sẽ cùng hai người Kiếm Lang tranh quán quân.

Trầm Dịch Thành và Liên Phi Nhi ngay cả top năm mươi cũng chưa chen chân vào được liền bị loại, loại bọn họ chính là Ngạo Kiều Vú Em và Tham Lam Huyết Tinh. Đây cũng xem như nằm trong dự kiến của Hạ Tử Thần, có thể đánh tới loại trình độ này đối với Liên Phi Nhi mà nói cũng coi như rất có tiến bộ rồi.

Sau năm phút đồng hồ chuẩn bị, hai bên được truyền tống vào phụ bản, sau đó màn hình xuất hiện mười giây đếm ngược. Tiếp đó đại môn mở ra, bốn người liền bay lên lôi đài.

Ngạo Kiều Vú Em vừa lên liền cho Thẩm Khê một cái định thân, Hạ Tử Thần lập tức hóa giải trạng thái định thân của mình, cũng buff thêm hồi máu liên tục, sau đó lại bị Tham Lam Huyết Tinh định trụ. Đánh PK đánh Vú Em trước tiên là chính xác, trị liệu mà ngã, DPS rất dễ thu phục.

Thẩm Khê đã không còn kỹ năng giải trừ trạng thái nữa, Tàn Mặc Vô Ngân liền vọt tới bên người Thẩm Khê, trực tiếp thả quần công, trong nháy mắt liền làm rụng hơn nửa thanh máu của hai người kia, Ngạo Kiều Vú Em trước tiên lao ra khỏi phạm vi quần công, Tàn Mặc Vô Ngân vừa thả quần công đồng thời đối với Tham Lam Huyết Tinh bỏ thêm trạng thái khóa chân, Tham Lam Huyết Tinh không chạy thoát được chỉ có thể đứng tại chỗ chịu bị đánh.

Ngạo Kiều Vú Em thấy thế lập tức cấp cho Tham Lam Huyết Tinh giải trừ trạng thái, cũng trị liệu nhóm một lần, đem lượng máu của hai người kéo lên. Bất quá tại thời điểm cô dùng trị liệu nhóm, thời gian định thân của Thẩm Khê cũng qua, trở tay cho Ngạo Kiều Vú Em một cái định thân, cũng không khách khí bồi thêm một cái công kích. Tuy rằng trị liệu công kích không tốt lắm, nhưng đối phó với trị liệu đồng dạng máu mỏng vẫn rất hữu hiệu.

Đánh xong Ngạo Kiều Vú Em, Thẩm Khê cũng không tham chiến, cấp cho Tàn Mặc Vô Ngân một đại chiêu hồi máu, lại thêm hai cái liên tục. Lại dùng liên tục đem lượng máu của mình kéo lên.

Tham Lam Huyết Tinh sau khi được giải trừ định thân liền chạy ra xa, Tàn Mặc Vô Ngân tự nhiên rảnh rỗi dư lực trực tiếp đánh Ngạo Kiều Vú Em, nhưng đối phương phản ứng cũng vô cùng mau, lập tức quay trở về, cùng Tàn Mặc Vô Ngân đánh nhau. Hạ Tử Thần đồng thời thêm máu cho Tàn Mặc Vô Ngân, cũng không quên tiếp tục đánh Ngạo Kiều Vú Em.

Ngạo Kiều Vú Em chỉ có thể dựa vào kỹ năng trị liệu nhóm để khống chế lượng máu, dù sao sát thương mỗi giây của Tàn Mặc Vô Ngân rất cao, nếu không kéo thanh máu lên, chỉ cần một lần bùng nổ thật sự liền nằm.

Sau hai phút đánh nhau, hai người nhóm Thẩm Khê tuy rằng không bị tổn hại gì, nhưng mà cũng không chiếm được bap nhiêu tiện nghi. Tuy rằng Tàn Mặc Vô Ngân vẫn che chở cho Thẩm Khê, nhưng Tham lam huyết tinh một cái đại chiêu đánh vào người Thẩm Khê, máu tuyệt đối rụng cực nhanh.

Lại đánh trong chốc lát, Tàn Mặc Vô Ngân tựa hồ cũng không còn kiên nhẫn.

『Đội ngũ』[Tàn mặc vô ngân]: Cùng lên.

『Đội ngũ』[Thẩm Khê]: 1.

Bởi vì hai người không vào YY, để tiện trao đổi với đối phương, đánh chữ đều chỉ một từ, nhưng cho dù chỉ là một chữ, cả hai vẫn có thể hiểu được. Đồng ý hoặc nhận được ý tứ của đối phương, dùng số '1' để bày tỏ đã hiểu, đơn giản lại thuận tiện.

Sau đó, Tàn Mặc Vô Ngân đem mục tiêu chuyển sang trên người Ngạo Kiều Vú Em, đuổi theo đánh cô. Ngạo Kiều Vú Em đành phải dùng khinh công trốn đông trốn tây, để tránh bị Tàn Mặc Vô Ngân công kích. Hạ Tử Thần thừa nhận Ngạo Kiều Vú Em di chuyển thực tốt, nhưng muốn cắt đuôi Tàn Mặc Vô Ngân cũng không phải dễ dàng như vậy.

Tàn Mặc Vô Ngân đuổi theo Ngạo Kiều Vú Em, Thẩm Khê liền theo phía sau Tàn Mặc Vô Ngân, Tham Lam Huyết Tinh tự nhiên muốn giết Thẩm Khê trước, cho nên liền truy theo phía sau Thẩm Khê.

Ngạo Kiều Vú Em chạy trước nhất, bị Tàn Mặc Vô Ngân đánh chỉ có thể cố thêm máu cho mình, Thẩm Khê lại thường thường đánh cô một chút, xem như họa vô đơn chí. Tham Lam Huyết Tinh đuổi theo đánh Thẩm Khê, Thẩm Khê cũng không thể không để ý máu của mình, cũng may lúc này Tàn Mặc Vô Ngân vẫn không lo bị rụng máu, cậu chạy rất gần Tàn Mặc Vô Ngân, thêm máu thực thuận tiện.

Trong tất cả chức nghiệp, Đoạn Uyên Môn quần công xem như là số một, hơn nữa quần công này là tập trung vào mục tiêu, không cần lo lắng bị dính đòn. Thẩm Khê cùng anh một đội, tự nhiên sẽ không bị thương, mà Tham Lam Huyết Tinh phía sau Thẩm Khê lại không may mắn như vậy, đuổi theo quá gần liền bị Tàn Mặc Vô Ngân quần công đánh trúng, quá xa lại đánh không trúng Thẩm Khê, dù sao Đao Khách cũng là cận chiến.

Thẩm Khê bị Tham Lam Huyết Tinh định thân, liền tự mình giải trừ trạng thái. Có đôi khi bởi vì đang thêm máu, trạng thái giải trừ trễ, Tàn Mặc Vô Ngân sẽ trực tiếp dùng trường tiên đem người kéo đến bên cạnh, lập tức định trụ Ngạo Kiều Vú Em, đợi Ngạo Kiều Vú Em giải trừ trạng thái, Thẩm Khê cũng đã sớm giải trừ trạng thái định thân của mình, sau đó tiếp tục trở lại cục diện đánh thành một đoàn giống như trước.

Ngạo Kiều Vú Em bởi vì cách hai người mới là đội hữu của mình, đối mặt với trạng thái quần công rụng máu liên tục của Tàn Mặc Vô Ngân, cô cũng chỉ có thể dùng trị liệu nhóm. Trị liệu nhóm tốt ở chỗ là lượng trị liệu cao, tốc độ tăng máu cũng nhanh. Nhưng khuyết điểm là phí lam. Một lần trị liệu nhóm tốn 10% lam, nhưng không dùng không được. Đối với loại sát thương mỗi giây biến thái như Tàn Mặc Vô Ngân, có khi liên tục hồi máu căn bản không đủ dùng.

Như vậy đánh đến cuối cùng, Ngạo Kiều Vú Em chỉ còn lại có 5% lam. Có thể thêm liên tục hồi máu, nhưng kỹ năng đại hồi máu và trị liệu nhóm đều không dùng được.

Tàn Mặc Vô Ngân lập tức thừa thắng xông lên, cùng Thẩm Khê cùng nhau đem Ngạo Kiều Vú Em định thân, Tàn Mặc Vô Ngân bắt đầu đứng tại chỗ phát ra công kích. Tham Lam Huyết Tinh thấy tình huống không ổn, liền nhanh chóng công kích về phía Thẩm Khê. Lúc này lam của Thẩm Khê cũng còn khá nhiều, dùng kỹ năng trị liệu nhón đem máu của mình và Tàn Mặc Vô Ngân kéo lên.

Sau hai đợt quần công, Ngạo Kiều Vú Em ngã xuống, hai người lại bắt đầu hợp lực đánh Tham Lam Huyết Tinh. Không có trị liệu thêm máu, Tàn Mặc Vô Ngân cuốn lấy cậu ta không cho bất cứ không gian chạy trốn nào, nửa phút sau, Tham Lam Huyết Tinh cũng ngã.

Hệ thống phán định đội Thẩm Khê cùng Tàn Mặc Vô Ngân thắng lợi.

『Bang hội』[Ngạo kiều vú em]: Đại thần và Thẩm Khê quá xấu xa , đuổi theo đánh tớ a. Người ta rất là mảnh mai QAQ

『Bang hội』[Hoa hướng dương]: Sờ sờ, phải biết điều này a. Trong mắt đại thần chỉ có Thẩm Khê mới là mảnh mai, cậu không được đâu.

『Bang hội』[Ngạo kiều vú em]: Hư hư hư, Thẩm Khê mới không mảnh mai, cô ấy cư nhiên dùng kỹ năng tấn công hành tớ! Lam của tớ đều dùng sạch!

『Bang hội』Tham lam huyết tinh ]: =.= Cậu cũng không biết tính toán một chút, vừa thấy đã biết đại thần chính là muốn hao tổn hết lam của cậu.

『Bang hội』[Ngạo kiều vú em ]: Vốn gặp phải đại thần liền khẩn trương rồi, còn phải thêm máu, không chú ý.

『Bang hội』[Tam kiến chung tình ]: Thua trong tay đại thần cũng không mất mặt.

『Bang hội』[Ngạo kiều vú em ]: Đúng vậy.

『Bang hội』[Hoa hướng dương ]: Nói như vậy trận chung kết là đại thần, Thẩm Khê đối đầu với bang chủ và Bạch thảo?

『Bang hội』[Nhất quý trán lạc]: Khẳng định rất đáng xem!

『Bang hội』[Nhanh nhẹn khởi vũ]: Khán giả không có vé vào có cửa có thể xem đấu lại không T T

『Bang hội』[Hoa hướng dương]: Cầu ghi hình lại!

...

Ra khỏi đài PK, sau khi xác định thời gian trận chung kết, hai người liền quay về chủ thành, lưu lại bên ngoài một đám người đang ngóng theo đại thần.

"Ngày mai hảo hảo nghỉ ngơi, với bọn Kiếm Lang phỏng chừng là sẽ đánh rất lâu." Tàn Mặc Vô Ngân gửi đến mật trò chuyện.

"Ừ." Hạ Tử Thần lên tiếng, "Tôi đi kiểm tra hộp thư xong liền out."

"Được, tôi cũng out. Ngủ ngon." Tàn Mặc Vô Ngân nói.

"Ngủ ngon."

Gửi xong những lời này, Tàn Mặc Vô Ngân ở bên người Thẩm Khê liền logout. Hạ Tử Thần nhìn vị trí trống trơn bên người, trong lòng cũng thấy có chút trống trải...

Mở lịch sử tin nhắn, bên trong có mười phong thư chưa đọc, tất cả đều là của Tàn Mặc Vô Ngân gởi đến, mỗi phong thư đều gởi kèm mười khối bảo thạch thuộc tính vô cùng tốt.

Nhìn mười phong thư ngoại trừ bảo thạch thì một chữ cũng không có, Hạ Tử Thần khẽ thở dài một cái. Cậu cũng hiểu Tàn Mặc Vô Ngân đã cảm giác được cậu đang tránh né, cho nên mới không có trực tiếp cùng cậu giao dịch, mà là dùng phương thức này đem mấy thứ này nọ gởi đến đây.

Từ khi bắt đầu quen biết Tàn Mặc Vô Ngân, đối phường liền vì cậu làm rất nhiều việc, nhiều đến mức có thời điểm bản thân Hạ Tử Thần cũng không nhớ rõ. Cho dù là sau này cậu giữ khoảng cách với Tàn Mặc Vô Ngân, Tàn Mặc Vô Ngân cũng không bởi vì vậy mà lạnh lùng với cậu, tựa hồ cái gì cũng không thay đổi...

Yên lặng đem bảo thạch thu hồi. Hạ Tử Thần chạy đến kho hàng, đem toàn bộ tài liệu cam sắc phẩm chất cao cấp mà mình tồn trữ trước đây lấy ra, lại đến cửa hàng giao dịch mua một ít tài liệu tử sắc cao cấp cần thiết. Làm sáu cái phụ kiện mà trước mắt Tàn Mặc Vô Ngân có thể sử dụng tốt nhất trong trò chơi, mấy phụ kiện này đều là thuộc tính vĩnh cữu, thêm vào trang bị sẽ làm gia thăng thuộc tính trang bị.

Hạ Tử Thần biết Tàn Mặc Vô Ngân cũng không thiếu tiền mua mấy thứ này, nhưng việc bản thân có thể làm cũng chỉ có thế, xem như trao đổi bình đẳng đi.

Đem phụ kiện gởi đi, nhìn túi tiền của mình, Hạ Tử Thần khẽ cong khóe miệng ― Lúc này đúng thật là táng gia bại sản...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro