GIẢI QUYẾT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vào trận doanh, đôi bên đánh đánh giết giết luôn không thể tránh được, tại dã ngoại bị giết cũng thực bình thường. Giết chết người của trận doanh đối lập có thể gia tăng danh vọng trận doanh của mình. Đây cũng là một phương thức khác của trò chơi, nếu vào trận doanh nên chuẩn bị tốt tâm lý bị giết.

Bất quá nói như vậy cũng có rất ít người sẽ chuyên môn ở tại dã ngoại tổ đội để giết người của trận doanh đối lập, cùng lúc đó trò chơi có tổ chức chiến trường, trận doanh hoạt động tấn công phòng thủ các loại, mỗi ngày tham gia hoạt động, danh vọng tuyệt đối đủ. Về phương diện khác chính là ai cũng không muốn tự mình tìm phiền toái, vạn nhất người mình muốn giết so với mình lợi hại hơn, khả năng gặm bùn đôi khi trở thành chính mình. Hơn nữa nếu bởi vì giết một người mà đắc tội cả một bang hội, thấy thế nào cũng không phải là chuyện xứng đáng.

Cho nên chuyện Tiểu quai rất ngoan bị thủ thi Hạ Tử Thần cũng không để ở trong lòng.

Nhưng sự tình hiển nhiên không có đơn giản như vậy, chuyện Tiểu quai rất ngoan bị thủ thi đã muốn náo loạn ba ngày. Trừ khi cô ta không vào trò chơi, nếu không sẽ bị người ta chờ ở điểm sống lại giết đến khi nào logout mới thôi. Bị giết tuy rằng không giảm cấp, nhưng sẽ rớt tiền, một lần hai lần thì cũng không sao cả, nhưng mà nhiều lần, nhìn túi tiền càng ngày càng ít, cũng là chuyện khó chịu. Hơn nữa số lần tử vong quá nhiều, độ bền trang bị sẽ giảm xuống cũng cần tiền sửa chữa, căn cứ vào phẩm chất các loại trang bị khác nhau, phí sữa chửa cũng không giống nhau. Lấy trang bị hiện tại của Tiểu quai rất ngoan, một lần tu bổ như thế cũng phải 100 kim tệ.

Bởi vì là người chơi ở trận doanh đối lập, Tiểu quai rất ngoan lại không ở thời điểm login chọn hình thức quan chiến trong trận doanh, cho dù cô ta có chọn đóng hình thức trận doanh, cũng phải chờ hơn mười phút mới có thể chính thức đóng lại. Có thời gian mười phút này, người khác cũng đã giết cô ta vài lần. Hơn nữa sau khi bị giết trạng thái nhân vật sẽ không thể đóng lại hình thức trận doanh được, trừ khi cô ta có cơ hội chọn lại lần nữa.

Là người chơi của trận doanh đối lập, đối phương giết cô ta cũng sẽ không gia tăng trị giá sát khí, cho nên căn bản không phải đi ngồi tù. Hơn nữa bang hội đối phương thuộc loại chia từng nhóm ra canh cô ta, người không có việc liền đến canh, có việc thì đi làm việc, thế cho nên hai mươi bốn giờ có thể không ngừng thay phiên nhau.

Trước đó Liên Phi Nhi có tổ chức người trong bang đi cứu Tiểu quai rất ngoan, nhưng không biết đối phương nói cái gì, người trong bang hội trầm mặc rút lui, không có ai đi hỗ trợ nữa. Loại tin tức bát quái này dĩ nhiên là An Cảnh đi thu thập, Hạ Tử Thần thuộc loại lười đến hỏi người ta.

Sau khi Vô tình huyết login cũng đi gặp bang chủ đối phương giải thích một chút, nhưng hiển nhiên đối phương cũng không nể tình. Cụ thể sao lại thế này, Trầm Dịch Thành cũng không nói. Bang hội đối phương so với Chiến Minh Điện lớn hơn một chút, cũng đủ thực lực để không cần cho Chiến Minh Điện mặt mũi. Nhưng mà mỗi bang hội cũng không phải thuần trận doanh, mọi người cũng không thích gây chuyện, dù sao trong bang không như trận doanh, tập trung rất nhiều game thủ trung lập chuyên môn đi đánh phụ bản, nói không chừng sẽ có ngày nào đó cùng nhau tổ đội đi hạ phủ bản, cho nên không nhất thiết quá khó khăn huyên náo. Nhưng lần này đối phương không chút nào nể tình, sự tình hiển nhiên không đơn giản như vậy.

Nói cách khác chuyện của Tiểu quai rất ngoan lần này tuyệt đối là một cây làm chẳng nên non, cô ta cũng không biết tự giữ mình.

Hạ Tử Thần vẫn giống như bình thường, login vào một bên làm mấy nhiệm vụ hằng ngày khác, một bên đợi Tàn Mặc Vô Ngân login, làm được một nửa, liền nhận được tin nhắn của Trầm Dịch Thành gởi đến.

『Mật』[Vô tình huyết]: Đang làm gì đó?

『Mật』[Thẩm Khê]: Hằng ngày. Có việc gì sao?

『Mật』[Vô tình huyết]: Chuyện tiểu Ngoan cậu cũng có nghe nói chứ?

『Mật』[Thẩm Khê]: Ừm.

Hạ Tử Thần ngồi trước máy tính hơi hơi nhíu mi, không biết Trầm Dịch Thành rốt cuộc muốn nói gì. Việc này chính cậu ta cũng không giúp được gì.

『Mật』[Vô tình huyết]: Đối phương là bang hội đồng minh của Thiên Phong Nhã Các, cậu đi nói với Tàn Mặc Vô Ngân một chút, nhờ anh ta ra mặt giúp việc này, chuyện lớn hóa nhỏ đi.

Đề cập đến Tàn Mặc Vô Ngân, mi tâm Hạ Tử Thần nhăn càng sâu thêm một chút. Cậu còn nhớ rõ An Cảnh nói qua bảo cậu không cần lo việc này.

『Mật』[Thẩm Khê]: Chuyện này rốt cuộc sao lại như thế này?

『Mật』[Vô tình huyết]: Cũng không có gì đại sự, chính là hiểu lầm mà thôi.

『Mật』[Thẩm Khê]: Hiểu lầm? Không nhất thiết như vậy chứ? Nếu chỉ là hiểu lầm, đối phương sẽ nhàn rỗi đến mức không có việc gì đuổi theo cô ta giết ba ngày?

『Mật』[Vô tình huyết]: Tiểu Ngoan cũng không phải cố ý. Cũng là đối phương quá tích cực thôi.

『Mật』[Thẩm Khê]: Dịch Thành, đây tuy rằng chỉ là trò chơi, nhưng nó cũng có quy tắc của nó. Mọi người chơi trò chơi chủ yếu muốn giải trí, không có ai lại nhàm chán đến mức tìm một người để thủ thi. Chiến Minh Điện thành lập thời gian cũng không ngắn, người vào trận doanh cũng không ít, bị giết cũng thực bình thường, nhưng chuyện giống như Tiểu quai rất ngoan lại chưa từng xảy ra. Cậu không nói rõ ràng lại bảo tớ đi tìm Tàn Mặc Vô Ngân nói, tớ dựa vào cái gì đi nói? Anh ấy muốn hỏi tớ lý do tại sao, tớ cũng phải giả bộ hồ đồ nói là hiểu lầm?

『Mật』[Vô tình huyết]: Chuyện này nghĩ cũng chỉ có Tàn Mặc Vô Ngân mới có thể giải quyết.

『Mật』[Thẩm Khê]: Chỉ có anh ta có thể giải quyết cũng không có nghĩa là tớ phải bảo anh ấy đi giải quyết, hơn nữa còn là tình huống không giải thích rõ ràng. Nói trắng ra là, tớ và Tàn Mặc Vô Ngân chỉ là bạn bè trong trò chơi. So với quan hệ cùng các cậu không giống nhau. Đối với các cậu, nếu trong trò chơi tớ có cần hỗ trợ, cho dù tớ không thể giải quyết được, tớ cũng sẽ như bình thường có thể gọi các cậu đến giúp. Nhưng Tàn Mặc Vô Ngân không giống. Tớ và Tàn Mặc Vô Ngân quan hệ không tệ, nhưng cũng không đến mức trở thành bạn bè thực sự.

Hạ Tử Thần thở ra một hơi, tiếp tục gõ chữ.

『Mật』[Thẩm Khê]: Hôm nay giả sử tớ không còn chơi trò chơi này nữa, tớ cùng các cậu vẫn có liên hệ. Nhưng tớ và Tàn Mặc Vô Ngân có thể liền như vậy mà cắt đứt, sẽ không có lui tới nữa. Cho nên tớ dựa vào cái gì khi cậu không nói rõ ràng lý do cùng tình huống của Tiểu quai rất ngoan, đem Tàn Mặc Vô Ngân kéo vào? Hay nói cách khác, cho dù tớ có kéo anh ấy vào, anh ấy không hỗ trợ, cậu cũng không thể nói gì anh ấy, tớ cũng không thể nói.

Trầm Dịch Thành bên kia trầm mặc một lúc, Hạ Tử Thần cũng không thúc giục cậu ta. Trầm Dịch Thành là người mặc dù có thời điểm không nói ra, nhưng kỳ thực rất thông minh, Hạ Tử Thần nói thế này cậu ta tự nhiên cũng có suy tính.

『Mật』[Thẩm Khê]: Việc này a Huy không quản, An Cảnh cũng không quản. Người trong bang chúng ta xem như đồng lòng, nhưng chuyện này ai cũng không nhúng tay vào, khẳng định vốn không giống như Tiểu quai rất ngoan nói đơn giản như vậy. Tớ cũng không muốn quản, cho nên tớ căn bản không muốn hỏi đến. Mà cậu cũng đừng xen vào việc của người khác.

『Mật』[Vô tình huyết]: Tiểu quai rất ngoan mấy ngày nay mỗi ngày đều quấn quít lấy Phi Nhi khóc lóc kể lể, Phi Nhi tìm tớ nghĩ biện pháp. Tớ con mẹ nó cũng không muốn quản, nhưng cứ như vậy mặc kệ cô ta bị giết liên tục, này có ý tứ gì chứ?

Hạ Tử Thần cười nhạo một tiếng.

『Mật』[Thẩm Khê]: Bạn cũng là bạn của Liên Phi Nhi, Liên Phi Nhi là vợ cậu, đó là chuyện của các người, không liên quan tới tớ. Tớ chính là mặc kệ, cậu có oán cũng không được oán đến trên người tớ.

Trầm Dịch Thành trầm mặc một trận.

『Mật』[Vô tình huyết]: Tử Thần, tớ vẫn cảm thấy cậu có nguyên tắc, nhưng cũng không đến mức khó nói chuyện như vậy, lại càng sẽ không cự tuyệt yêu cầu của tớ.

『Mật』[Thẩm Khê]: Tớ chỉ có thể nói cậu không hiểu tớ. Tớ vẫn đem trò chơi cùng đời thật phân biệt rất rõ ràng, với ai cũng đều giống nhau, nếu không tớ cũng sẽ không đối với chuyện mình chơi nhân yêu im lặng lâu như vậy.

『Mật』[Vô tình huyết]: Được rồi, tớ đã biết. Cậu làm việc của mình đi.

Thẩm Khê cũng không nói gì nữa, tiếp tục đi làm hằng ngày của mình.

Chuyện này Hạ Tử Thần đã kiên định lập trường, chuyện tiếp theo thế nào không liên quan đến cậu.

Nhưng ngày hôm sau cậu login, lại nhận được một cái tin tức làm cho cậu kinh ngạc lại khó hiểu ― Tàn Mặc Vô Ngân ra mặt đem chuyện này giải quyết.

Cậu vừa onl, An Cảnh bên kia liền nhắn tin tới, "Tiểu Thần Thần, chuyện này là sao vậy? Không phải nói không cho cậu quản sao?"

Hạ Tử Thần hơi hơi nhíu mày, trả lời, "Tớ không quản."

"Dịch Thành có cùng cậu nói qua việc này không?" An Cảnh lại hỏi.

"Có nói, bất quá tớ nói cho cậu ấy biết tớ sẽ không nhúng tay, cũng không đề cập qua với Tàn Mặc." Mở ra danh sách bạn tốt nhìn thoáng qua, Tàn Mặc Vô Ngân còn chưa login.

"Vậy tại sao lại thế này?" An Cảnh cũng buồn bực.

"Bang hội đối phương nói như thế nào?" Hạ Tử Thần hỏi.

"Chỉ nói Tàn Mặc Vô Ngân ra mặt, bang chủ đối phương cho mặt mũi. Cụ thể sao lại thế này tớ cũng không biết, dù sao hôm nay Tiểu quai rất ngoan login cũng không có người giết cô ta."

Hạ Tử Thần mấp máy khóe miệng, lại nói, "Tiểu quai rất ngoan rốt cuộc như thế nào chọc phải bọn họ?"

"Tiểu quai rất ngoan bên này vẫn nói là vô tình ngộ sát, Dịch Thành bên kia cũng không có hỏi ra kết quả gì. Liên Phi Nhi tớ căn bản là lười hỏi, trong bang những người khác cũng không biết, nghe nói là giết tiểu hào." An Cảnh giải thích nói, "Nếu thật sự chỉ là giết tiểu hào, đối phương cũng không đến mức tàn nhẫn như vậy."

Hai người đang nói, trên kênh thế giới đột nhiên nhảy lên một tin tức của bang chủ đối phương.

『Thế giới』[Một góc vách núi]: Tiểu quai rất ngoan, hôm nay nể mặt Tàn Mặc tao phóng cho mày con ngựa. Lần này là mày giết acc nhỏ chưa mãn cấp của vợ tao lại còn thủ thi, sau đó ở kênh phụ cận ác ngôn chửi rủa vợ tao. Mày cho dù đánh tao cũng không nói, lại khi dễ acc nhỏ của vợ tao, tao khẳng định phải thu thập mày. Về sau đừng làm loại chuyện thiếu đạo đức này nữa, nếu không gặp một lần giết một lần.

Chân tướng rõ ràng, sau đó, trên thế giới cũng lục tục xuất hiện người công khai lên án cách cư xử của Tiểu quai rất ngoan, người của bang hội đối phương cũng nhân cơ hội này nhảy ra nói nếu có lần sau, nhất định sẽ giết đến khi cô ta cút khỏi trò chơi.

『Bang hội』[Quyến rũ thiển lam]: Ai nha, may mắn không cùng tham gia, bằng không sẽ biến thành não tàn.

『Bang hội』[Tiểu Đông Tây]: Giết acc nhỏ còn thủ thi, thật không đạo đức.

『Bang hội』[Trông mòn con mắt]: Về sau vẫn là an phận một chút đi, đừng để người trong bang bị phiền toái theo.

『Bang hội』[Hoa cúc cô nương]: Nhiều lời vô ích, cũng phải có người nghe mới được chứ. Lần này ít nhiều đều nhờ Tàn Mặc đại thần, tiếp tục sùng bái! *Mắt lấp lánh*

『Bang hội』[Hủ gia hồng nương]: Đại thần khẳng định là xem trọng mặt mũi Thẩm Khê!

『Bang hội』[Hoa cúc cô nương]: Đồng ý!

『Bang hội』[Tiểu Đông Tây]: +1

...

Kênh bang hội đã nói đến sự kiện này, Hạ Tử Thần cũng không tham dự.

Kỳ thật acc nhỏ bị giết cũng không phải chuyện gì lớn, dù sao một số người thao tác không tốt muốn ở dã ngoại giết người, chỉ có thể dựa vào phương thức này. Nhưng loại sự tình giết acc nhỏ ở tại sever này bị xem là trơ trẽn, có một số người cho dù là giết acc nhỏ, cũng là giết xong thì đi, thậm chí sẽ không lấy tiền acc nhỏ bị rớt ra, lại càng không làm ra loại sự tình như thủ thi này, huống chi là tại phụ cận mở miệng mắng chửi ác ngôn.

Tiểu quai rất ngoan khi dễ trên đầu phu nhân bang chủ đối phương như vậy, thân làm bang chủ khẳng định không thể để yên, nếu không huynh đệ trong bang cũng không đồng ý cứ như vậy mà uất ức cho bang chủ mình. Không giết cho Tiểu quai rất ngoan xóa acc đã là tốt lắm rồi.

Đang nghĩ, biểu tượng hình cái đầu của Tàn Mặc Vô Ngân liền sáng lên. Hạ Tử Thần gởi mật tán gẫu qua, "Chuyện trong bang làm phiền anh rồi. Chuyện này vốn muốn để bọn họ tự mình giải quyết, không nghĩ tới cuối cùng cũng là anh ra mặt."

Hạ Tử Thần không thể nói Tàn Mặc Vô Ngân xen vào việc của người khác, Tàn Mặc Vô Ngân cũng không phải loại người nhàn rỗi thích đi quản chuyện của người ta, nhưng đối với giúp đỡ ngoài ý muốn của anh, Hạ Tử Thần xác thực không biết phải nói thế nào mới tốt.

"Tôi biết chuyện này cô không hy vọng tôi tham dự, kỳ thật bản thân tôi cũng không muốn quản." Tàn Mặc Vô Ngân gởi đến một lời mời tổ đội, nói tiếp "Một góc vách núi sẽ không để tâm mặt mũi Vô tình huyết, chuyện này sẽ còn nháo loạn nữa, Vô tình huyết vì uy tín bang chủ cùng mặt mũi của Liên Phi Nhi, khẳng định sẽ tới tìm cô, bảo cô mở miệng nhờ tôi giải quyết chuyện này. Mà nói giao tình, cũng chỉ có tôi và Kiếm lang mới có thể cùng nói chuyện với Một góc vách núi mà thôi."

Tàn Mặc Vô Ngân đoán việc thực chuẩn, Hạ Tử Thần cũng không thể phủ nhận gì.

Thấy cậu không nói lời nào, Tàn Mặc Vô Ngân tiếp tục nói, "Lấy tính tình của cô khẳng định sẽ không mở miệng nói, đến lúc đó khả năng sẽ biến thành thực căng thẳng. Dù sao cô vẫn là người của Chiến Minh Điện, cùng bọn họ cũng xem như có giao tình, nháo loạn căng thẳng cũng không đẹp mặt. Cho nên cùng với chờ cô mở miệng, không bằng tôi trước đem sự tình giải quyết. Vô tình huyết còn có thể nợ cô một cái nhân tình."

Đối với cách xử sự này của Tàn Mặc Vô Ngân, Hạ Tử Thần cũng không có gì phải chỉ trích, cũng không có tư cách chỉ trích anh. Hơn nữa chuyện này là anh chủ động đi giải quyết, Hạ Tử Thần cũng không cảm thấy nợ anh cái gì.

Giống như Tàn Mặc Vô Ngân nói, cho dù Trầm Dịch Thành nhất thời bị Hạ Tử Thần thuyết phục, nhưng nếu sự tình không giải quyết được, Trầm Dịch Thành sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến cậu, đến lúc đó càng khó xử hơn. Bất quá cũng may chuyện này Tàn Mặc Vô Ngân đã thay cậu xử lý thỏa đáng, cũng không có cái gì quá nhọc lòng.

"Được rồi, chỉ là chuyện nhỏ. Nếu lại có lần sau, tôi cũng sẽ không quản." Khi nói chuyện, Tàn Mặc Vô Ngân đã xuất hiện ở bên người Thẩm Khê.

Hạ Tử Thần bất đắc dĩ nhìn Tàn Mặc Vô Ngân nhanh nhẹn tới nơi, không nói gì nữa.

Sự tình giải thích xong rồi, hai người bay đi phụ bản hằng ngày.

Đứng ở cửa phụ bản chuẩn bị tìm người tổ đội, kênh phụ cận chợt xuất hiện một cái tên nhìn quen mắt.

『Phụ cận』[Một góc vạch núi]: Tàn Mặc, khó có dịp gặp mặt, cùng nhau đánh đi.

Tàn Mặc Vô Ngân không nói chuyện, trực tiếp tổ Một góc vách núi cùng một acc nữ tên là Du nhã tiến vào đội,

『Đội ngũ』[Một góc vách núi]: Thẩm Khê? Cô là lão bà của Tàn Mặc Vô Ngân đi. Ha ha, làm quen một chút, đây là lão bà của tôi, tiểu Du.

『Đội ngũ』[Du nhã]: Chào Thẩm Khê, chào đại thần ^_^

『Đội ngũ』[Thẩm Khê]: Chào hai người. Bất quá cho tôi đính chính một chút, tôi và Tàn Mặc chỉ là bạn bè.

Cậu và Tàn Mặc Vô Ngân xác thực không có gì, huống chi cậu còn là một nhân yêu. Cái xưng hô 'lão bà' này cậu không đảm đương nổi.

『Đội ngũ』[Một góc vách núi]: Đừng ngượng ngùng, tôi biết. Tôi và tiểu Du lúc mới bắt đầu ấy, cô ấy cũng không nguyện ý nói cô ấy là lão bà của tôi.

『Đội ngũ』[Thẩm Khê]: Thực không phải... Anh hiểu lầm rồi...

『Đội ngũ』[Một góc vách núi]: Cô không phải Thẩm Khê sao? Chiến Minh Điện?

『Đội ngũ』[Thẩm Khê]: Phải.

『Đội ngũ』[Một góc vách núi]: Vậy đúng rồi. Thời điểm Tàn Mặc đến tìm tôi đã nói Thẩm Khê lão bà của cậu ta ở Chiến Minh Điện, tôi mà còn thủ thi con nhỏ nữa kia cô sẽ rất khó xử. Nếu không suy nghĩ đến cậu ấy khó lắm mới gặp gỡ người vừa ý, tôi mới không bỏ qua cho con nhỏ kia.

Hạ Tử Thần nhất thời có chút không biết nói gì, cậu vạn vạn lần không nghĩ tới Tàn Mặc Vô Ngân cư nhiên sẽ nói như vậy.

『Đội ngũ』[Thẩm Khê]: Lần này bất kể thế nào cũng cám ơn mọi người, về sau sẽ bảo bang chủ quản lý tốt người trong bang.

Tuy rằng lời này Hạ Tử Thần có thể không cần nói, nhưng lập trường hiện tại của cậu đã muốn bị động cùng Tàn Mặc Vô Ngân cột vào nhau, nếu Tàn Mặc Vô Ngân ra mặt là vì cậu, vậy mấy lời khách sáo đó cậu vẫn phải nói, cũng xem như chừa lại chút mặt mũi cho Tàn Mặc Vô Ngân.

『Đội ngũ』[Một góc vách núi]: Đều là người một nhà, đừng khách sáo. Chờ tôi và tiểu Du kết hôn, cô và Tàn Mặc phải cùng nhau đến a.

『Đội ngũ』[Thẩm Khê]: Được.

Giải quyết xong Một góc vách núi bên kia, Hạ Tử Thần cau mày gởi mật tán gẫu cho Tàn Mặc Vô Ngân, "Anh nói như vậy thực dễ khiến cho người khác hiểu lầm."

"Hiểu lầm cái gì?" Tàm Mặc Vô Ngân thế nhưng vẫn bình tĩnh trước sau như một.

"Tôi không phải lão bà của anh." Hạ Tử Thần cũng không thích hiểu lầm như vậy, bình thường bị An Cảnh hay nói giỡn cũng không sao, nhưng làm cho người khác hiểu lầm, cậu cảm thấy thực xấu hổ.

"Cô không muốn sao?" Tàn Mặc Vô Ngân lời này hỏi ra thật sự vi diệu, nhưng cũng không có ý tứ bức bách Hạ Tử Thần trả lời.

Hạ Tử Thần lẳng lặng nhìn Thẩm Khê và Tàn Mặc Vô Ngân trên màn hình. Cậu vẫn không đem chuyện chính mình là nhân yêu nói cho Tàn Mặc Vô Ngân, là vì cậu cảm thấy bọn họ hiện tại chỉ là bạn bè, hoặc nên nói chỉ là bạn trên mạng. Cậu luôn luôn đem thế giới trên mạng cùng đời thật phân biệt rất rõ ràng, cho nên cũng sẽ không nghĩ đến chuyện võng luyến, việc đó đối với cậu mà nói là quá mức giả dối, cậu không tin.

Tựa như cậu trước kia nói với Trầm Dịch Thành, cậu là thực thưởng thức Tàn Mặc Vô Ngân, nhưng nếu có một ngày cậu không chơi trò chơi nữa, như vậy Tàn Mặc Vô Ngân cũng sẽ hoàn toàn rời khỏi thế giới của cậu. Việc này không cần Tàn Mặc Vô Ngân lựa chọn, mà chính là cậu sẽ quyết đoán mà làm. Cho nên dù cậu không phải là nhân yêu, tình cảm hai người vẫn lấy bạn bè là điệu kiện tiên quyết, cũng không quan trọng. Tàn Mặc Vô Ngân không hỏi, cậu cũng không cần phải nói.

Nhưng nếu quan hệ giữa bọn họ xảy ra biến đổi, vậy cậu nhất định phải nhìn thẳng vào chuyện này. Tuy rằng thời gian cùng Tàn Mặc Vô Ngân ở chung cũng không ngắn, nhưng Tàn Mặc Vô Ngân đối với đồng tính ôm loại thái độ như thế nào cậu cũng không rõ ràng. Trong thế giới trò chơi, luôn luôn tồn tại một bộ phận người bài xích sự tồn tại của nhân yêu, cậu không thể cam đoan Tàn Mặc Vô Ngân không phải như thế.

Cậu không muốn lừa gạt tình cảm của người khác, nhất là tình yêu, cậu gánh vác không nổi...

Do dự một chút, Hạ Tử Thần thực mịt mờ hỏi ngược lại, "Anh không sợ tôi là nhân yêu? Cẩn thận đừng để người ta chê cười mình."

"Chuyện này không quan trọng, tôi chỉ biết cô là Thẩm Khê, thế này đã đủ rồi, không cần suy nghĩ nhiều." Tàn Mặc Vô Ngân dừng một chút, tiếp tục nói, "Lời Một góc vách núi nói cô không cần để ở trong lòng, tôi chỉ là tìm một lý do để cho cậu ấy buông tha Chiến Minh Điện mà thôi."

Lời Tàn Mặc Vô Ngân nói làm cho Hạ Tử Thần cảm thấy tựa hồ có chút ẩn tình gì đó, lại có chút đoán không ra. Giống như việc cậu băn khoăn có chút dư thừa, Tàn Mặc Vô Ngân chỉ là dùng cậu làm một cái cớ mà thôi.

"Đừng nghĩ nhiều, chúng ta vẫn là bạn bè, đừng lo lắng." Tàn Mặc Vô Ngân nói tiếp, "Tiến vào phụ bản đi."

Hạ Tử Thần vốn dĩ đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị mở miệng, lại bị Tàn Mặc Vô Ngân cứ như vậy nhẹ nhàng bâng quơ cho qua. Tựa hồ chuyện này thật sự không có gì trọng yếu, hoặc là nói Tàn Mặc Vô Ngân căn bản không muốn biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro