PHÁO HOA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thu âm thật sự rất thuận lợi, câu lạc bộ âm nhạc có một thiết bị ghi âm chuyên nghiệp tương đối tốt, nghe nói là trưởng câu lạc bộ tiền nhiệm một tay tạo nên, hiệu quả thu âm phi thường tốt, bản thân Hạ Tử Thần cũng thấy vừa lòng.

Đi ra khỏi tòa nhà câu lạc bộ, sắc trời đã có chút tối. Đi bộ dọc theo con đường trở về hướng phòng ngủ, ngoài ý muốn gặp Trầm Dịch Thành ở đối diện đi tới.

Nhìn thấy cậu, Trầm Dịch Thành cười nói, "Đang muốn đi tìm cậu."

"Có chuyện gì sao?" Hạ Tử Thần dừng lại, nhìn Trầm Dịch Thành một thân hàng hiệu toát ra khí phái thiếu gia, cậu cũng không nhớ rõ bản thân mình đã bao lâu rồi không đáng giá Trầm Dịch Thành từ trên xuống dưới như vậy, tựa hồ mỗi khi cậu ta đứng bên cạnh mình, bao nhiêu chú ý vẫn là gương mặt của cậu ta.

"Đi, tớ mời cậu ăn cơm. Để cho bọn An Cảnh tự đi căn tin ăn đi." Trầm Dịch Thanh vươn tay khoác lên bả vai Hạ Tử Thần, kéo cậu đi ra hướng cổng trường.

Hạ Tử Thần có chút khó hiểu liếc mắt nhìn Trầm Dịch Thành một cái. Trước đây Trầm Dịch Thành cũng thường xuyên dẫn cậu ra ngoài ăn cơm, chỉ có hai người bọn họ, nhưng mà sẽ báo trước một ngày.

Trầm Dịch Thành cười cười, "Hai đứa mình cũng đã lâu không ra ngoài ăn cơm rồi, hôm nay dẫn cậu ăn ngon một chút."

Hạ Tử Thần cũng không nói cái gì nữa. Cậu không phải người ham thích mỹ thực, cũng không phải kẻ kén ăn, chỉ cần thức ăn không phải là cái gì kỳ quá, có thể ăn no là được rồi.

Đón xe, hai người đi đến một nhà hàng BBQ hải sản ở phụ cận khu trung tâm. Nhà hàng này Hạ Tử Thần chưa tới bao giờ, xem trang trí cũng biết thay vì nói là ăn hải sản cùng thịt nướng, không bằng nói ngắm bày trí rồi trả tiền. Bất quá, Trầm Dịch Thành không thèm để ý, cạu cũng không có gì để quan tâm.

Trầm Dịch Thành đã đặt chỗ ngồi trước, hai người được dẫn đến vị trí bên cạnh cửa sổ. Nhân viên phục vụ đưa hai người thực đơn, Trầm Dịch Thành gọi đồ ăn, Hạ Tử Thần không nói chuyện. Trước đây đều là như vậy, hai người ra ngoài ăn cơm, gọi món ăn vĩnh viễn là Trầm Dịch Thành, đương nhiên Trầm Dịch Thành cũng sẽ suy nghĩ đến mấy thứ cậu yêu thích, gọi một ít cho cậu.

Trên bàn nướng thịt có đặt một lọ dầu nhỏ, phía trước có một thiết bị hút khói, mọi thứ vô cùng sạch sẽ. Đem thịt đã nướng chín để vào bát Trầm Dịch Thành, Hạ Tử Thần lại một lần nữa để lên một đợt thịt mới, đối với mấy việc nướng thịt thế này, vị đại thiếu gia như Trầm Dịch Thành đây hoàn toàn không đụng đến, bình thường đều là cậu cùng Đường Huy động thủ, An Cảnh thì là một tên chỉ biết phụ trách ăn mà thôi.

Trầm Dịch Thành gắp hai khối thịt để vào bát Hạ Tử Thần, "Nếm thử trước đi, hương vị được lắm."

"Ừ." Để thịt sống xuống, Hạ Tử Thần cúi đầu ăn một chút.

"Gần đây tớ luôn dẫn Phi Nhi đánh phụ bản, cũng không thể nào quan tâm cậu. Không giận tớ chứ?" Trầm Dịch Thành tiếp tục gắp thêm thịt vào bát của Hạ Tử Thần.

"Không có." Hạ Tử Thần thanh âm rất thấp. Nếu nói đến, quả thật luôn có chút không được tự nhiên, nhưng tức giận ư? Cậu lại không có tư cách này.

"Vậy là tốt rồi." Ý cười nơi khóe miệng của Trầm Dịch Thành sâu thêm một chút, "Phi Nhi tốt xấu gì cũng là một cô gái, cô ấy nhờ tớ, tớ cũng không thể không biết xấu hổ mà từ chối. Hơn nữa trong bang trị liệu vốn rất ít, có thể đào tạo thêm một người tính ra có thể giảm bớt một chút áp lực cho mấy người trị liệu khác."

"Ừ." Hạ Tử Thần lên tiếng. Bất kỳ lời nói nào, chỉ cần có hàm chứa ý tứ giải thích, theo một nghĩa nào đó luôn tồn tại sự để ý.

Im lặng một lúc, Trầm Dịch Thành lại nói tiếp, "Cậu chuẩn bị làm trị liệu buộc định cho Tàn Mặc Vô Ngân sao?"

Động tác trên tay của Hạ Tử Thần ngừng lại, Trầm Dịch Thành hỏi lời này làm cho cậu cảm thấy có chút không thoải mái, tựa hồ bữa cơm hôm nay chung quy cũng vì chuyện này.

"Không có. Vừa lúc anh ta tìm người đánh võ tràng, tớ lại không có việc gì. Mà trị liệu đi đánh võ tràng cũng có lợi, anh ta thao tác lại tốt, cho nên tạm thời đáp ứng thôi."

"Ừ, vậy tớ an tâm." Trầm Dịch Thành ngữ khí như là nhẹ nhàng thở ra, "Từ lúc bắt đầu trò chơi cậu vẫn là trị liệu buộc điịnh của tớ, đột nhiên theo người khác, tớ thực không quen lắm. Chờ một thời gian nữa Phi Nhi trị liệu thuần thục rồi, cậu trở về đánh Luận võ tràng với tớ đi."

"Được." Hạ Tử Thần hơi hơi gật đầu, chính là không biết đây là chuyện bao lâu về sau.

"Ăn thêm đi, buổi tối trở về dẫn cậu đi đánh phụ bản kiếm bảo thạch, xem có thể ra được bảo thạch cao cấp khảm vào trang bị hay không." Trầm Dịch Thành tựa hồ an tâm, bắt đầu chuyên tâm ăn uống.

Hạ Tử Thần cầm cây gắp đảo thịt trên vỉ nướng, đem thịt đã nướng tốt bỏ vào bát Trầm Dịch Thành bên kia.

Ăn cơm xong, hai người cũng không lưu lại bên ngoài, trực tiếp trở về phòng ngủ.

Vừa vào cửa, Hạ Tử Thần liền thấy An Cảnh nhìn mình bằng ánh mắt ái muội, không nói gì, Hạ Tử Thần đem thức ăn mua về ném đến trên bàn An Cảnh, lực chú ý của An Cảnh lập tức dời đi, đem thức ăn cùng Đường Huy hai người chia nhau ăn.

Pha một ly cà phê, Hạ Tử Thần mở máy tính, đăng nhập vào trò chơi. Chuẩn bị cùng Trầm Dịch Thành tổ đội với mấy người trong bang đi phụ bản đánh bảo thạch.

『Bang hội』[Hoa cúc cô nương]: Ây dô, hôm nay thật trùng hợp a, Thẩm Khê cùng bang chủ cùng lúc login.

『Bang hội』[Hủ gia hồng nương]: Chẳng lẽ hai người... Hiện tại cùng một chỗ?

『Bang hội』[Quyến rũ thiển lam]: Nói mới để ý nha, hình như bang chủ với Thẩm Khê thường xuyên cùng lúc online.

Từ lúc xảy ra chuyện Liên Phi Nhi, người trong bang nhất trí không gọi Thẩm Khê là bang chủ phu nhân nữa, đương nhiên, xưng hồ này cũng không chuyển đến trên người Liên Phi Nhi. Tựa hồ mọi người cũng không muốn nhắc lại chuyện lộn xộn này.

『Bang hội』[Hoa cúc cô nương]: Ây dô, hai người sẽ không phải là thật sự đi?

『Bang hội』[Quyến rũ thiển lam]: Bang chủ và Thẩm Khê thật sự vốn là quen biết a, còn có hai phó bang nữa.

『Bang hội』[Hoa cúc cô nương]: 囧 Ẩy, tớ quên mất chuyện này.

『Bang hội』[Thẩm Khê]: Hằng ngay của hôm nãy đã đánh chưa? Nếu chưa thì tổ.

Mỗi lần nói đến chuyện của cậu, Hạ Tử Thần đều cảm thấy đề tài phát triển theo hướng quỷ dị, không tự giác muốn làm gián đoạn.

『Bang hội』[Liên phi nhi]: Vô tình, mấy người chúng em muốn đi phụ bản Hoa Điện đánh trang bị thuộc tính trị liệu, anh theo giúp chúng em đi.

『Bang hội』[Hoa cúc cô nương]: ... Bang chủ, anh hằng ngày cũng chưa làm đúng không? Cùng Thẩm Khê làm đi, có đại vú em đảm bảo a.

『Bang hội』[Liên phi nhi]: Ai da, Hoa cúc cô nương nếu không nói em cũng quên mất. Vô tình, người ta cũng chưa có làm hằng ngày.

『Bang hội』[Hủ gia hồng nương]: ...

『Bang hội』[Quyến rũ thiển lam]: ...

『Bang hội』[Hủ gia hồng nương]: Thực không còn gì để nói, cứ mỗi lần gặp lúc người ta tâm tình khoái trá bát quái, y như rằng đều có người chạy ra quấy rối.

『Bang hội』[Hoa cúc cô nương]: +1, không cần giải thích.

『Bang hội』[Liên phi nhi]: Các chị là đang nói em sao? Nhưng mà em mỗi ngày đều là buộc định của Vô tình nha.

『Bang hội』[ Tiểu quai rất ngoan]: Đúng vậy đó, bang chủ cùng bang chủ phu nhân mới xứng đôi. Thẩm Khê không phải là buộc định của Tàn Mặc Vô Ngân rồi sao? Hằng ngày hẳn là cũng có thể tự mình tổ, đúng không?

『Bang hội』[Quyến rũ thiển lam]: Mẹ nó, Thẩm Khê, chị với em tổ đội đi hằng ngày.

"Tử Thần, cậu đi làm hằng ngày trước đi, tới dẫn Phi Nhi một chút. Tự cô ấy căn bản không tổ được đội." Trầm Dịch Thành nói.

"Ừ." Hạ Tử Thần lên tiếng.

"Đánh xong hằng ngày lại đi đánh bảo thạch." Trầm Dịch Thành cũng không quên nhắc lại lời hứa buổi chiều.

"Ok."

『Bang hội』[Thẩm Khê]: Không sao, tôi một mình tìm tổ cũng được. Mọi người cứ làm việc của mình đi.

Một cái phụ bản hằng ngày mà hai vú em xác thực rất xa xỉ, nếu Trầm Dịch Thành muốn dẫn Liên Phi Nhi, vậy cậu khẳng định là sẽ rời khỏi chỗ đó. Bất quá cũng đều không sao cả, dù sao từ khi Liên Phi Nhi đến đây, chính cậu đi tìm đội vốn cũng thành quen rồi.

Hằng ngày không bao lâu liền làm xong, An Cảnh và Đường Huy cùng một đoàn ngẫu nhiên đánh phó bản mười người, cũng không có cùng bọn Trầm Dịch Thành làm hằng ngày. Thế cho nên lúc Thẩm Khê đã chạy đi lấy quặng, bọn Trầm Dịch Thành còn chưa ra khỏi phụ bản hằng ngày.

Tuy nói rằng với trang bị hiện tại, nghiền nát một cái tiểu bản cũng không tính khó, nhưng nếu trị liệu không hiệu quả, luôn để quái giết, thì cho dù T cường đại, DPS bạo lực hơn nữa cũng rất khó qua được. Dù sao Boss không có khả năng chỉ đứng yên cho bạn đánh mà không đánh lại, bạn không thể bổ huyết cũng chỉ có thể biến thành thi thể nằm gặm bùn.

Vất vả chờ bọn họ đi ra khỏi phụ bản hằng ngày, giao nhiệm vụ, Hạ Tử Thầm chờ Trầm Dịch Thành tổ đội thêm người đi đánh bảo thạch. Nhưng đợi thật lâu cuãng không thấy đối phương gởi sang lời mời tổ đội.

"Tử Thần, hôm nay không đánh bảo thạch được rồi, thời gian không đủ. Tớ còn phải dẫn Phi Nhi đi đánh trang bị." Lời là nói với Hạ Tử Thần, nhưng ánh mắt Trầm Dịch Thành cũng không có rời màn hình máy tính, "Cô ấy muốn cái thắt lưng mùa thu, hôm sau sẽ dẫn cậu đi. Cậu nếu muốn đi đánh, tớ giúp cậu tìm tổ đội? Hoặc là tìm một đoàn ngẫu nhiên?"

"... Không cần." Hạ Tử Thần thấp giọng trả lời. Bảo thạch vốn ban đầu cũng không phải là cậu muốn kiếm, là Trầm Dịch Thành đề nghị cậu mới đồng ý. Nguyên bản kế hoạch rất tốt, lại bởi vì một cái thắt lưng mà hủy bỏ.

Liên Phi Nhi muốn cái thắt lưng kia chỉ có phụ bản Hoa Điện ngẫu nhiên rơi xuống, thuộc tính cũng tốt, là một chức nghiệp trị liệu vừa tốt nghiệp(1) mà nói, cái thắt lưng này thực sự có thể nâng cao lượng trị liệu, nhưng mà rất nhanh sẽ kiếm được một cái thắt lưng khác thuộc tính tốt hơn thay thế. Cho nên hiện tại thắt lưng mùa thu này thật ra cũng chỉ được vẻ bề ngoài thôi, một dãy lụa gắn kèm một cái chuông ngọc quả thật nhìn rất đẹp.

(1) Vừa mãn cấp.

Về phần cấp bậc của Liên Phi Nhi, kỳ thật căn bản là dùng cũng được. Tuy rằng thao tác của cô ta thực tệ, nhưng Trầm Dịch Thành lại nguyện ý dẫn cô ta đi mấy phó bản lớn đánh trang bị, cho nên dù không nói đến thuộc tính đi, trang bị trên người Liên Phi Nhi cũng coi như là cực phẩm.

"Tiểu Thần Thần muốn đánh bảo thạch?" An Cảnh đang đánh phụ bản nghe xong liếc mắt nhìn Hạ Tử Thần một cái, khóe mắt có chút bất mãn quét về phương hướng Trầm Dịch Thành, "Để tớ đi cùng cậu, còn nửa giờ nữa là có thể đánh xong."

"Ừ." Đường Huy cũng lên tiếng.

"Để An Cảnh và a Huy cùng cậu đánh đi. Phi Nhi một cô gái dù sao cũng phải chiếu cố nhiều một chút, lần sau rảnh sẽ đi cùng cậu." Trầm Dịch Thành cười cười, trong lời nói nhiều hơn vài phần nhu hòa, "Ngày mai tớ dẫn cậu ăn cơm, đừng giận."

Hạ Tử Thần cố gắng kéo khóe miệng lên một chút, nhưng vẫn phí công, "Không cần. Tớ cũng không phải quá cần, sau này nói đi."

Cậu cũng không thích Trầm Dịch Thành dùng ngữ khí như là dỗ trẻ con để dỗ mình, cậu tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng là một thằng con trai. Nếu không làm được việc gì cứ việc nói thẳng, dỗ cậu như vậy mà nói thực sự không cần thiết. Cậu cũng không phải người không phân rõ phải trái, cũng không muốn tranh giành, rất nhiều lúc không nhất thiết phải tranh giành, có tranh cũng chưa hẳn là của mình.

Không có việc gì làm, Hạ Tử Thần muốn logout đi đọc sách, đến cuối cùng vẫn là nghĩ đến dẫn người mới trong bang đi thăng cấp. Lúc này, kênh mật tán gẫu nhảy lên một hàng chữ.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Đang làm gì vậy?

『Mật』[Thẩm Khê]: Không làm gì cả.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Đến đây được không? Người trong bang hội đang ở thác Thiên Trì phóng pháo hoa.

『Mật』[Thẩm Khê]: Phóng pháo hoa?

Hiện tại hình như cũng không có hoạt động gì, hệ thống cũng không có phát pháo hoa miễn phí, một ít pháo hoa đẹp bán ra phi thường mắc, bình thường không phải là bày tỏ hay gì đó, không có người nào cố ý chạy đi mua để phóng.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Trong bang có người đang luyện kỹ năng, thời điểm thăng cấp có làm một ít, cũng không đem bán. Hôm nay cô ấy vừa mãn cấp, nên lấy trong kho hàng phóng xem như ăn mừng.

Hạ Tử Thần có chút do dự, tuy rằng cậu cùng Tàn Mặc Vô Ngân quan hệ cũng tốt, nhưng hình như không tốt đến mức có thể tham dự hoạt động nội bộ của bang phái người khác, lại còn là bang hội đối địch, cậu gia nhập như vậy có lẽ thực đột ngột.

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Đến đây đi, giúp bọn họ phóng một ít. Nhiều lắm, không biết tới khi nào mới xong.

Nói xong, Tàn Mặc Vô Ngân liền phát tới một cái lời mời tổ đội.

Hạ Tử Thần cũng không do dự nữa, nhấn đồng ý. Sau đó trực tiếp tiến đến vị trí của thành viên Thiên Phong Nhã Các trên bản đồ.

Trong đội chỉ có hai người cậu và Tàn Mặc Vô Ngân, cậu vừa xuất hiện ở phụ cận, Tàn Mặc Vô Ngân liền lên ngựa, chạy đến đón cậu. Kỳ thật Hạ Tử Thần cũng có thể tự mình tìm được địa điểm, bất quá nếu đối phương trực tiếp hướng bên này chạy đến, cậu cũng không cự tuyệt.

Sau khi hai người chạm mặt, Hạ Tử Thần đi theo Tàn Mặc Vô Ngân chạy về phía bên cạnh thác nước.

Thác Thiên Trì trong trò chơi được xem là một trong những nơi có phong cảnh đẹp nên đến nhất, nước từ trên cao rơi thẳng xuống tạo nên tầng tầng hơi nước màu trắng, phi thường độ sộ.

Hơn năm mươi người đang online của Thiên Phong Nhã Các toàn bộ đều tụ tập ở đây, phóa hoa một tầng lại một tầng nở rộ ở trên khoảng không trước thác nước, cùng hơi nước đan xen chiếu rọi, vô cùng xinh đẹp.

『Phụ cận』[Hoa hướng dương]: Wow? Đây không phải Thẩm Khê sao?

『Phụ cận』[Nhất quý tán lạc]: Đúng thật a. Tàn Mặc lại thật sự mang người đến đây luôn.

『Phụ cận』[Bách thảo chiết]: Tớ đã nói Thẩm Khê nhất định sẽ đến mà.

Nếu Thẩm Khê là tự mình đi ngang qua rồi xuất hiện ở đây, cũng không có gì khiến người ta đặc biệt chú ý. Nhưng cô hiện tại cưỡi ngựa, cùng Tàn Mặc Vô Ngân sóng vai đứng cùng, muốn không khiến người ta chú ý cũng khó.

『Phụ cận』[Thẩm Khê]: Chào mọi người.

Tuy rằng không quen, nhưng lại có mối quan hệ bạn bè với Tàn Mặc Vô Ngân, cậu hiển nhiên vẫn là lên tiếng chào hỏi.

『Phụ cận』[Hoa hướng dương]: Hoan nghênh.

『Phụ cận』[Nhất quý tán lạc]: Nhiệt liệt hoan nghênh.

『Phụ cận』[Tam kiến chung tình]: Cường liệt hoan nghênh.

...

Thấy mọi người ở Thiên Phong Nhã Các nhiệt tình hoan nghênh mình, Thẩm Khê phát ra một biểu tượng mặt cười, cùng Tàn Mặc Vô Ngân xuống ngựa. Sau đó, Nhất quý tán lạc giao dịch qua cho cậu mấy tổ pháo hoa. Thẩm Khê liền nói cảm ơn.

Xung quanh đứng đầy người, Hạ Tử Thần muốn tìm một chỗ ít người phóng. Chính là chưa kịp tìm được chỗ nào vừa ý, hông Thẩm Khê đã bị trường tiên cuốn lấy, sau đó vừa chuyển mắt nhìn đến, Thẩm Khê đã bị đưa đến bên người Tàn Mặc Vô Ngân. Lúc này, Tàn Mặc Vô Ngân đang đứng trên một tảng đá nhỏ nhô ra ở lưng chừng thác nước.

Hạ Tử Thần cũng không biết anh ta khi nào thì đứng ở đây, so với chỗ khi nãy đông đúc chật hẹp, nơi này rõ ràng có vẻ thanh tịnh hơn rất nhiều. Hơn nữa chỗ này vừa vặn đủ cho hai người đứng.

『Phụ cận』[Kiếm lang]: Tàn Mặc, cậu thực biết chọn chỗ nha.

Kiếm Lang vừa nói xong, mấy người khác cũng chú ý tới hai kẻ đánh lẻ kia.

『Phụ cận』[Hoa hướng dương]: Bang chủ, người ta gọi cái này là thế giới hai người, chúng ta so không được.

『Phụ cận』[Nhất quý tán lạc]: Đúng vậy. Bất quá tớ mới phát hiện, Đoạn Uyên Môn và Tĩnh Ngưng Đường đứng cùng nhau rất xứng đôi a.

『Phụ cận』[Mụn nước nhỏ]: Rất xứng đôi +1.

『Phụ cận』[Tình vợ chồng]: +2...

『Phụ cận』[Hoa hướng dương]: Tớ cảm thấy... hẳn nên nói là Tàn mặc và Thẩm Khê rất xứng đôi mới đúng.

『Phụ cận』[Tam kiến chung tình]: Hoa hướng dương chân tướng!

『Phụ cận』[Nhất quý tán lạc]: Đồng ý!!

...

『Mật』[Tàn mặc vô ngân]: Không cần để ý đến bọn họ, ở chỗ này phóng đi.

『Mật』[Thẩm Khê]: Ừ.

Đối với mấy lời người khác nói, Hạ Tử Thần cũng không quá để ý. Tuy rằng chơi nhân vật nữ, nhưng cậu dù sao cũng là nam, cũng không phải cố ý giả dạng làm con gái, mà cậu cùng Tàn Mặc Vô Ngân cũng chỉ là bạn bè mà thôi. Mở túi vật phẩm, Hạ Tử Thần nhấp vào pháo hoa. Pháo hoa năm màu nháy mắt bắn lên không trung, chiếu sáng khắp nơi. Tàn Mặc Vô Ngân vẫn đứng bên người Thẩm Khê, cũng không phóng pháo hoa, chỉ là lặng lặng đứng.

Cõ lẽ nhiều người náo nhiệt, cũng có lẽ là mấy chục cái pháo hoa nhất tề phóng lên vô cùng hoành tráng lại xinh đẹp, cho nên những buồn bực mà vừa rồi Trầm Dịch Thành gây cho cậu bất tri bất giác trở thành hư không. Cảm thấy cho dù Tàn Mặc Vô Ngân cái gì cũng không làm, hai người chỉ đứng sóng vai nhau như vậy, cũng rất tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro