Tuyệt Nhân cốc chương thứ 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Ta vừa mới bắt đầu làm, sư phụ chỉ liếc mắt nhìn, khóe miệng khẽ nhếch : "Đây là làm cho heo ăn sao? Phỏng chừng heo cũng không muốn ăn.". Ta tức giận, sau đó không biết hắn lấy đâu ra một đống công thức nấu ăn đưa cho ta, có được nó ta núp ở phòng bếp nghiên cứu hết mấy tháng trời, cuối cùng sư phụ cũng đã khen ta, làm ta nở mày nở mặt: "so với đầu bếp của long môn khách sạn bên ngoài cũng không khác biệt lắm." Lúc ấy ta căn bản không biết sư phụ nói đầu bếp long môn khách sạn là loại đẳng cấp đầu bếp nào, còn tưởng rằng đó là đầu bếp cao cấp, không nghĩ tới đó là đầu bếp trong một quán ăn ở thôn nhỏ nằm ngoài cốc, đầu bếp kia có trình độ làm thức ăn miễn cưỡng xem như ăn được. Kính nhờ, đừng lấy đại danh như vậy hô lừa mọi người a. Bất quá lúc này ta mới phát hiện, sư phụ là một mỹ thực gia siêu cấp, bắt bẻ mỹ thực làm người ta tức lộn ruột.

Sau đó, không qua bao lâu, ta học được tinh thần thần nông thường bách thảo, hái được mấy viên trái cây màu phấn đỏ nhìn rất đẹp ở bụi cây mọc trên vách núi thẳng đứng, hái xong liền xuống suối tắm một cái cho sạch sẽ, cuối cùng là thưởng thức trái đó, cắn một cái, siêu ngọt siêu giòn, càng ăn càng ngon, tổng cộng là có năm viên nhưng bốn viên ta đã cho hết vào bụng còn dư một viên ta lưu cho sư phụ, nếu hắn biết ta có thứ tốt không lưu lại cho hắn, rất có thể ta sẽ bị tống tới thác nước dưới đáy Diện Bích Tư Qua.

Nhưng, vì cái tội tham lam nhất thời, phút chốc ta đã hủy thanh danh cả đời của ta (ngươi làm gì có thanh danh?).

Ngày đó về đến nhà, đưa viên trái cây kia cho sư phụ nhìn, sư phụ liếc mắt một cái, nhếch mép lên (thật hiếm thấy a): "Ngươi hái được đồ tốt, quân tử diễm loại thực vật này một lần ra năm viên, thập niên nhất sinh (*cả đời mười năm), ăn một viên mỹ dung dưỡng nhan (*làm đẹp đồng thời dưỡng nhan sắc), ăn hai viên phu như ngưng chi, da trắng như tuyết, ăn ba viên thanh xuân vĩnh trú (*kéo dài thanh xuân), dung nhan bất lão (*như câu trẻ mãi không già)."

"Thiết, trên đời này làm gì có thứ đồ tốt vậy." Ta không tin quân tử diễm này thần kỳ như vậy, nếu kiếp trước có vật này, những nữ nhân kia cũng không cần bảo dưỡng phẩm, hóa trang phẩm (*đồ dưỡng da, trang điểm), mỗi ngày một viên bảo đảm đổi lão yêu cơ (*biến già thành trẻ). Mặc dù nói như vậy, ta cũng phải đem loại trái này nghiên cứu một chút, có thể trên giang hồ giả danh lừa bịp đi.

Chuẩn bị chuồn, sư phụ liền dựa vào, dán bên tai nhẹ giọng nói: "Con sẽ không ăn bốn viên chỉ chừa cho ta một viên đấy chứ?"

Ách! Bị phát hiện. Bất quá biểu tình của sư phụ thật sự rất thiếu đánh, mặt cười nhìn giống như là Hoàng Thử Lang cho gà chúc tết không yên lòng.

Ta muốn sư phụ có thể bóp hai cái mông thịt của ta trước, rồi phạt ta đi Diện Bích Tư Qua, tự kiểm điểm cái gì gọi là tôn sư trọng đạo, kết quả sư phụ lại trở bồ đoàn tiếp tục tọa, khóe miệng kia đáng giận mỉm cười.

"Buổi tối nếu như không ngủ được, sư phụ có thể giúp giúp ngươi, một bóp vô cùng vui sướng, hai bóp thăng thiên." Sư phụ còn nói thêm lời kỳ quái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro