Tuyết-nước mắt thiên thần (Full)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết.........

Tháng 12..... tuyết rơi.

Lạnh cóng.

Lặng ngắm tuyết rơi trên nền trời xám màu ảm đạm , lòng chợt bâng khuâng.

U buồn .......

Phải chăng là do truyền thuyết xa xưa kể lại

Mỗi bông tuyết rơi là mỗi giọt nước mắt của thiên thần khóc cho nhân gian.

Khóc cho lòng tham lam , sự hờ hững của con người nơi hạ giới.

Khóc cho những mảnh đời bất hạnh bị ruồng rẫy , bỏ rơi từ lúc mới chào đời.

Khóc cho những cuộc chiến tranh đẫm máu vô nghĩa .

Khóc cho cái cuộc sống tàn nhẫn và khốc liệt.

Khóc cho................... Mọi người.

Tuyết rơi phủ một màu trắng xóa , che lấp những gì dơ bẩn nhất.

Con đường gập ghềnh được tuyết phủ bằng phẳng , trắng tinh.

Những chiếc lá rơi , cũng được tuyết bao trùm lấy , phủ lên màu trắng xóa

Và ta không còn thấy những gì ta cho là dơ bẩn nhất.

Như em bé ăn xin ngập ngừng xin một bữa ăn ấm lòng trong mùa đông lạnh giá.

Như cụ già run rẩy cầm xấp vé số kiếm từng đồng.

Họ chạm vào ta , chạm vào bô áo vest đắt tiền.

Ta cho là dơ bẩn .....

Sự hờ hững vô tâm của con người giống như tuyết , phủ lên lòng nhân ái , trái tim bao dung.

Nếu như tuyết là giọt nước mắt thiên thần che đi những gì xấu xa của nhân gian , thì sự dơ bẩn cũng là "bông tuyết" do con người tự tạo ra để ngụy biện cho hành động vô tâm của mình .

Nếu Tuyết mang đến cho vạn vật một cái áo mới như thưở ban đầu , trong trắng , thuần khiết.

Thì "Bông tuyết " con người tạo ra mang đến cho nhân gian sự sầu khổ , nỗi đau bị khinh khi.

Vì thiên thần chẳng thể giúp gì được nữa

Vì thiên thần bây giờ đã bất lực trước dòng chảy của cuộc sống .

Vì thiên thần đã quá mệt mỏi trước những gì con người gây ra

Nên thiên thần chỉ biết khóc , chỉ biết dùng nước mắt của mình tạo ra những bông tuyết .

Và những giọt nước mắt đau khổ của thiên thần chỉ ngừng rơi.........

Khi con người đừng tạo ra những "bông tuyết " giả dối , đừng để sự tham lam , hờ hững che lấp đi tất cả.

Khi con người biết nhận ra lỗi lầm và sửa chữa nó.

Khi trên thế giới này , mọi người đùm bọc yêu thương nhau.

Khi không còn đau khổ và chiến tranh

Khi không còn sự khinh khi và nghèo đói.

Nhưng thời khắc đó biết lúc nào mới đến ?

Có lẽ là lâu , lâu lắm.

Có thể sẽ không bao giờ.

Và............

Tuyết vẫn cứ rơi.....

(het')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thanh