Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ác mộng 

- Hoàng Hậu tỷ tỷ... người thấy nơi này thế nào?? Có thích không???

Vy Vy sảng khoái dang tay hít thở cảm nhận cái không khí mát mẻ trong lành. Đà Lạt, thành phố mộng mơ thuở nào đã hiện ra ngay trước mắt nàng..

- Ừmm! Rất đẹp, đây chính là quê hương của ngươi sao??

- Đúng đấy ạ, từ giờ người sẽ mãi ở đây, ở cạnh Vy Vy suốt đời!..

Thật, nàng đã trở về nơi ấy, còn có thể dẫn theo Nữ thần tỷ tỷ vui chơi chạy nhảy khắp nơi.

Nhưng hình ảnh này cứ mãi chập chờn mờ ảo như làn khói, sương mù bao quanh khiến mọi thứ đều không rõ ràng.

Ngôi nhà nhỏ xinh xắn nằm cạnb sườn đồi, xung quanh là rừng thông tràn ngập thảm hoa, thoang thoảng nàng nghe thấy lời dặn dò từ Hoàng Hậu tỷ tỷ..

- Vy Vy à, tối nay đi làm nhớ về sớm đấy! Chúng ta sẽ đón Giáng Sinh cùng nhau!

- Ân! Tuân lệnh Nữ thần! - nàng hào hứng rồi bắn cho Hoàng Hậu 1 cái hôn môi xa..

- Nhớ đấy nhé, ta sẽ đến đón. Trễ 1 phút là nát mông! - Vy Vy bị hâm dọa liền mè nheo cự nự:

- A.. người vẫn thế.!..vẫn cứ thích đánh mông ta.. hức!

- Nếu không thì sao làm nữ thần của ngươi được chứ? - Hoàng Hậu lườm lườm nhìn Vy Vy, cưng chiều khẽ chạm nhẹ lên gò má đang ửng hồng..

- Hứ.. không thèm nói với người nữa! Vy Vy đi đây!

------

Lớp sương mù vẫn dày đặt bao quanh khắp nơi, cái lạnh giá đêm đông khiến con người ta muốn chết cóng.. Vy Vy vẫn đang tất bật với công việc của mình, đêm nay rạp phim CGV đông nghẹt, nàng phải vật vã chu toàn hết mọi thứ..

Thế rồi cũng đến giờ tan ca, nàng đứng giữa tiết trời giá rét đợi cả buổi vẫn chưa thấy Nữ thần tỷ tỷ tới đón.. Không lẽ người đã quên lời hẹn rồi chăng? Nàng lấy điện thoại trong túi ra bấm bấm vài mật mã thân thuộc..

- Alo.. Vy Vy à, đợi ta 1 lát, ta đang ở trong thang máy lên tầng thượng.

- tỷ tỷ à, Vy Vy đang ở dưới đợi người, người không cần lên trên đâu ạ..

- Vậy hả? Vậy giờ làm thế nào để xuống? Ta ko biết sử dụng cái này... không biết nên bấm nút nào a...- Hoàng Hậu loay hoay tới lui chẳng biết xoay xở thế nào, nàng bấm đại mấy nút 1 lượt, và rồi...

Rẹc... rẹc... RẦMMM!!!

Đột nhiên âm thanh chói lọi từ những song sắt vang dội lên phát ra từ điện thoại, Vy Vy lo sợ gọi to tên người..

- Alo alo!! Hoàng Hậu tỷ tỷ à... người đang bị sao thế??

... ko có tiếng trả lời ...

- Người có sao không vậy?? Mau trả lời Vy Vy đi!

... vẫn ko có tiếng trả lời ...

Bổng có tiếng loa phóng thanh từ tòa nhà vang lên: "Thông báo khẩn cấp!!...một chiếc thang máy lên tầng thượng rạp chiếu phim bất ngờ bị sập, theo camera quan sát ghi nhận có 1 thiếu nữ đang kẹt ở bên trong thương vong không rõ, đề nghị lực lượng cứu hộ mau chóng đến hiện trường!"

Nghe lời thông báo Vy Vy run sợ hoảng loạng đánh rơi cả điện thoại, tức tốc chạy thật nhanh, đầu óc choáng váng, cả tâm can lo lắng tột cùng, liên tục gọi lớn:

- Hoàng Hậu tỷ tỷ!.... Người ko đc xảy ra chuyện!!

- Nữ thần tỷ tỷ của ta..!!

- Aaa.. Hoàng Hậu... Hoàng Hậu tỷ tỷ!!!!

.......

- hic hic.. Hoàng Hậu tỷ tỷ!

- Vy Vy! Vy Vy à.. tỉnh lại!! - Cơn sốt mê man cả đêm toát mồ hôi ướt đẫm cả người, lại còn gặp ác mộng rồi liên tục la hét gọi tên người. Hoàng Hậu lo lắng cố lay Vy Vy dậy.

Đến khi đôi mắt ấy mở to ra tỉnh lại, Hoàng Hậu liền ôm chầm lấy Vy Vy, xoa lưng cho nàng, cố trấn an nàng lại. Vy Vy vẫn còn nước mắt lấm lem siết chặt lấy người..

- . hic hic! Vy Vy tưởng là người đã... Oaa... Người không được bỏ Vy Vy!!

- Rồi rồi... ko sao, ko có đâu mà, bổn cung vẫn ở đây chớ có đi đâu đâu.. - Hoàng Hậu ôn nhu dỗ dành

- hic! Thật không??

- Thật! - Hoàng Hậu khẽ gật đầu rồi dò hỏi - Sao vậy? Vết thương làm ngươi ko ngủ đc, lại còn sốt cao thế này??

- Ân!.. hic ! - Nàng thút thít - Đau.. đau lắm a..

- Được rồi, mau lại đây, bổn cung thoa thuốc cho ngươi!

Nói rồi nàng kéo Vy Vy nằm xuống rồi ôn nhu trị liệu vết thương, cố hạ nhiệt cho Vy Vy an giấc trở lại.

Hối hận! Hoàng Hậu tự trách bản thân mình tại sao ko thể kìm chế ?.. tại sao không tìm hiểu rõ đầu đuôi đã ra tay nặng như vậy?.. Hậu quả là hại mỹ mông thành ra nông nỗi này đây.. Nàng càng hối thúc bản thân sớm ngày bào chế thành công loại Thần Dược đó, nàng ko muốn Vy Vy phải chịu đau thêm nữa..

Xoa dịu Vy Vy say giấc xong Hoàng Hậu trở lại với túp lều lý tưởng của mình. Vừa vào cửa đã thấy sợi roi da đó đang nằm chiễm chệ trên bàn, nàng tức tối cầm lên rồi quăng nó ngay vào đống lửa..

- Hừ! Cũng tại mày đã hại tiểu bảo bối, bổn cung chính thức phế trừ ngươi!!

Tập trung toàn bộ trí não, trí óc, trí nhớ, trí tưởng tượng của mình vào đống ngân đan thảo dược đó, đến tờ mờ sáng nàng cũng đã tu luyện thành công.. Nhưng xung quanh bổng nhiên cháy rực lửa lên lúc nào ko biết, nàng cuống cuồng cố ôm đống thuốc vào người 1 mực bảo vệ,.. lửa càng cháy càng lớn, đám khói lan tỏa mù mịt khiến đôi mắt cay xè, các vách tường mỏng manh sụp xuống che khuất cả lối ra. Bên ngoài thì Tiểu Liên và Viên Dung ra sức dập lửa và kêu người tới giúp đỡ.. nhưng bấy nhiêu người đó ko thể dễ dàng dập tắt đc đám cháy đang nghi ngút kia..

Vy Vy ở trên giường nghe thấy bên ngoài ồn ào, nàng chạy ra xem thì thấy cả căn nhà đang bốc cháy , nàng hốt hoảng..

- Có chuyện gì vậy??? Sao lửa lại lớn thế kia?? - Vy Vy lớn tiếng hỏi giữa những người đang tất bật hối hả

- Hạ Quý nhân... Hoàng Hậu.. Hoàng Hậu nương nương vẫn còn ở trong đó - Tiểu Liên vội vàng giải thích

- CÁI GÌ??

Chỉ 2 chữ thốt lên thôi và sau đó là lập tức xông thẳng vào trong..
"Chết rồi!! Cơn ác mộng lại thành hiện thực.. Không đc!! Không thể thế được!! Ta phải cứu người!!"

Mặc cho có bị mọi người nắm áo túm tóc ngăn cản cỡ nào Vy Vy vẫn khăng khăng vùng vẫy ra để chạy vào trong đám cháy, nước mắt sợ hãi lăn xuống từng cơn, nàng đau khổ thống thiết..

- A.. Hoàng Hậu tỷ tỷ..!! ... Các ngươi buông ta ra, để ta vào đó!!!

- Hoàng Hậu tỷ tỷ!! Người đã nói sẽ ko bỏ ta!! Người phải đợi ta!!....

- Nữ thần tỷ tỷ!! Người nhất định sẽ ko sao.. công phu người giỏi như vậy, thần thông quản đại như vậy đám cháy đó ko phải đối thủ của người!!

- Hức hức!!... huhu... Người ko được bỏ Vy Vy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro