Tuyết Sơn Phi Hồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qu§n Hùng Tranh Ðo¡t Cái HÙp S¯t

" Vút " mÙt ti¿ng, mÙt mii tên g¯n lông chim °ãc b¯n lên të phía sau h»m núi phía Ðông, bay vùn våt ngang b§u trÝi xuyên vào cÕ con chim nh¡n ang baõ

Con chim bË trúng tênlÙn m¥y vòng trên không trung rÓi r¡i xuÑng m·t ¥t phç tuy¿t.

Cách kho£ng m¥y chåc tr°ãng vÁ phía Tây, bÑn kõ mã gi«m trên tuy¿t tr¯ng xoá,ang phi ngña g¥p.

Nghe ti¿ng tên b¯n, hÍ không h¹n nhau mà dëng ngñ¡

BÑn con ngña ó Áu là lo¡i ngña hay, cao lÛn béo m°ãt, vëa dëng c°¡ng là déng l¡i ngaõ

Khách c°ái ngña ã iêu luyÇn, ngña l¡i Áu hu¥n luyÇn k), nên vëa gò c°¡ng là hÍ të trên yên c°¡ng nh£y xuÑng ngay, r¥t thu§n thåc.

BÑn ng°Ýi th¥y con chim nh¡n bË trúng tên r¡i xuÑng, bång ã khen th§m, ang muÑn xem ng°Ýi b¯n mii tên ó là aË ChÝ mÙt lúc, v«n không th¥y ai të h»m núi i ra, chÉ nghe th¥y ti¿ng vó ngñ¡

Ng°Ýi b¯n tên ó ã tñ bÏ i rÓË

Trong sÑ bÑn ng°Ýi khách ó,có mÙt ng°Ýi cao tuÕi, g§y, v» m·t minh m«n, ding mãnh, ông h¡i nhíu lông mày,

rÓi nh£y lên mình ngña phi vào h»m núË

Ba ng°Ýi kia cing phóng theÍ R½ qua rìa núi, chÉ th¥y phía tr°Ûc m·t kho£ng mÙt d·m, có nm kË mã ang phi ngña g¥p, vó ngña làm tuy¿t b¯n toé, bÝm ngña tr¯ng nh° c°Ûc tung theo gió.

Th¥y không uÕi °ãc, ng°Ýi cao tuÕi kia ph£y tay nói:

-Ân s° huynh, bÍn này có v» tà môn!

VË "Ân s° huynh " cing là mÙt ng°Ýi có tuÕi, h¡i béo, Ã ria mép, mình khoác chi¿c áo ngoài b±ng da báo, trông diÇu bÙ giÑng mÙt nhà buôn giàu có, nghe ông già g§y kia nói th¿, g­t g­t §u, dëng ngña quay vÁ ch× con chim nh¡n, vung roi ngña ánh bÙp mÙt ti¿ng, ­p xuÑng ¥t phç tuy¿t, khi cây roi vung lên, ngÍn roi ã cuÑn °ãc con chim nh¡n rÓË

Ông ta l¥y tay c§m l¥y cán mii tên °a lên xem rÓi b×ng kêu th¥t thanh:

-Ôi!

Ba ng°Ýi kia nghe th¥y ti¿ng kêu, cùng phóng ngña l¡i g§n.

"Ân s° huynh " ném con chim nh¡n và c£ mii tên kia sang cho ông già g§y kia, kêu lên:

-NguyÅn s° huynh, xem i!

Ông già g§y kia gi¡ tay trái á, vëa nhìn th¥y mii tên ã kêu lên:

-Ðây rÓi, mau °Õi theo! -RÓi quay §u ngña, uÕi theo tr°Ûc.

DÑc núi mênh mang tuy¿t tr¯ng xoá, xung quanh không mÙt bóng ng°Ýi, nên uÕi theo d¥u v¿t dÅ dàng.

Hai ng°Ýi còn l¡i Áu ang tuÕi tráng niên.

MÙt ng°Ýi cao lÛn, trông r¥t oai nghiêm; còn ng°Ýi kia t§m th°Ûc, m·t h¡i tái, mii bË l¡nh Ï íng.

BÑn ng°Ýi cùng huýt ti¿ng sáo, bÑn con ngña thß c£ ra khói, r§m r­p s£i b°Ûc uÕi theÍ

Hôm ó là ngày r±m tháng ba nm Càn Long thé bÑn m°¡i tám Ýi Thanh.

Ngày này ß Giang Nam ã t¥p n­p l¯m rÓËNh°ng ß vùng ¥t l¡nh l½o d°Ûi chân núi Tr°Ýng B¡ch ß ngoài quan £i thì tuy¿t mÛi b¯t §u tan, ch°a th¥y không khí xuân âå

M·t trÝi ß phía ông nhô lên sau núi, ánh sáng vàng nh¡t chi¿u xuÑng,không th¥y ¥m áp gì.

Trong núi tuy l¡nh, nh°ng bÑn kia phóng ngña i g¥p, nên ch³ng bao lâu ã toát mÓ hôi trán.

Ng°Ýi àn ông cao lÛn cßi áo khoác ngoài, ·t trên yên ngñ¡ Bên trong mình m·c mÙt áo dài b±ng låa xanh lót da, l°ng eo tr°Ýng ki¿m, lông mày nhíu l¡i, m·t §y v» téc gi­n, m¯t nh° muÑn toé lía, không ngëng giåc ngña phóng

nhanh.

Ng°Ýi này là Tào Vân Kó biÇt hiÇu là бng Long Ki¿m, ch°ßng môn mÛi nh­n chéc cça B¯c Tông Thiên Long Môn ß Liêu Ðông. Thiên Long Môn giÏi c£ vÁ quyÁn, ki¿m, nhïng chiêu théc anh ta hÍc °ãc Áu r¥t thành công. Ng°Ýi m·t tr¯ng là Chu Vân D°¡ng biÇt hiÇu là HÓi Phong Ki¿m, s° Ç anh t¡ Ng°Ýi cao g§y là NguyÅn S) Trung biÇt hiÇu là Th¥t Tinh Thç, s° thúc cça hÍ, có thà coi là Ç nh¥t cao thç cça B¯c Tông Thiên Long Môn. Còn ng°Ýi àn ông già có dáng d¥p phú th°¡ng là Ân Cát biÇt hiÇu Uy Ch¥n Thiên Nam, ch°ßng môn cça Nam Tông Thiên Long Môn.ViÇc l§n này có quan hÇ r¥t trong ¡i vÛi c£ hai phía Nam B¯c trong Thiên Long Môn, nên ông ta mÛi i nghìn d·m °Ýng xa, ¿n t­n vùng ngoài quan £i nàõ

Ngña bÑn ng°Ýi c°ái Áu là lo¡i ngña tÑt ß vùng ngaòi quan £i, n°Ûc ch¡y r¥t nhanh, sau khi phóng mÙt m¡ch, v°ãt qua b£y, tám d·m, thì nm ng°Ýi c°ái ngña phía tr°Ûc chÉ còn cách hÍ không x¡

Tào Vân Kó cao giÍng kêu:

-Này, các huynh Ç hãy dëng l¡i ã nào!

Nm ng°Ýi kia cé phÛt lÝ, còn thúc ngña phóng nhanh h¡n. Tào Vân Kó nghiêm giÍng quát:

-N¿u không dëng b°Ûc, thì ëng trách chúng ta vô lÅ!

ChÉ nghe th¥y mÙt ng°Ýi i phía tr°Ûc, t·c l°ái mÙt cái, ghìm ngña quay mình l¡i, còn bÑn ng°Ýi kia v«n ti¿p tåc phóng Ë

Tào Vân Kó phóng ngña i tr°Ûc, th¥y ng°Ýi kia gi°¡ng cung b¯n, mii tên nh±m vào ngñc anh t¡

Tào Vân Kó võ nghÇ cao c°Ýng l¡i gan d¡, ch³ng à ý gì ¿n mii tên ó, v«n vung roi gÍi to:

-Này, có ph£i Ðào th¿ huynh ó không?

Ng°Ýi kia trông r¥t khôi ngô tu¥n tú, long mày x¿ch ng°ãc, kho£ng hai ba, hai bÑn tuÕi, n m·c r¥t gon gàng.

Nghe ti¿ng gÍi cça Tào Vân Kó, thì c°Ýi lÛn rÓi kêu lên:

-Nhìn mii tên này! Vút, vút, vút, ba mii tên chia thành ba ng£ trên, giïa, d°Ûi liên ti¿p b¯n r¡

Tào Vân Kó không ngÝ ba mii tên cça anh ta l¡i b¯n nhanh nh° v­y, trong lòng h¡i kinh ng¡c, vÙi vung roi ngña, ánh rÛt hai mii tên b¯n theo ng£ trên và d°Ûi,ti¿p ó kéo c°¡ng ngña, Ã mii tên thé ba i s¡t d°Ûi bång ngña, chÉ cách bång ngña có vài t¥c.

Ng°Ýi thanh niên kia c°Ýi ha h£, quay §u ngña, ch¡y ti¿p vÁ phía tr°Ûc.

Tào Vân Kó anh m·t l¡i, Ënh phóng ngña uÕi theo, thì NguyÅn S) Trung gÍi:

-Vân Kó, bình t)nh nào, nó không bay lên trÝi °ãc âu!

Nói o¡n, nh£y xuÑng ngña, nh·t ba mii tên r¡i trên tuy¿t, qu£ nhiên hoàn toàn giÑng mii tên vëa b¯n trúng con chim nh¡n.

Ân Cát h§m h§m nét m·t, hë mÙt ti¿ng rÓi nói:

-Ðúng là th±ng ranh ¥y rÓË

Tào Vân Kì nói:

-Ðãi s° muÙi mÙt lát, xem cô ¥y còn nói gì không!

BÑn ng°Ýi ãi chëng kho£ng n xong bïa c¡m, thì nghe th¥y ti¿ng vó ngña lên °Ýng.

Tào Vân Kó sÑt ruÙt nói:

-ÐÃ tôi i xem sao!

RÓi v× ngña quay §u l¡ËNguyÅn S) Trung nhìn theo sau l°ng thß dài:

-Cing khó trách °ãc anh t¡

Ân Cát nói:

-NguyÅn s° huynh nói gì v­÷

NguyÅn S) Trung l¯c §u không áp. Tào Vân Kó phóng ngña °ãc vài d·m th¥y mÙt con ngña xám không ng°Ýi c°ái ang déng trên tuy¿t.

MÙt cô gái m·c áo tr¯ng, quó mÙt chân xuÑng tuy¿t.

Tào Vân Kó gÍi:

-S° muÙi có chuyÇn gì th¿?

Cô gái không áp, Ùt nhiên déng th³ng d­y, trong tay c§m mÙt v­t vàng óng,l¥p loáng d°Ûi ánh n¯ng.

Tào Vân Kó l¡i g§n , nh­n l¥y , th¥y là mÙt c¥y bút nhÏ b±ng cán vàng, dài chëng ba t¥c, §u bút nhÍn ho¯t, °ãc ch¿ t¡o tinh x£Í Trên cán bút có kh¯c mÙt chï " An " bé xíå Cây bút b±ng vàng này bÁ ngoài t°ßng là mÙt thé Ó ch¡i, nh°ng cing có thà dùng làm ám khí.

Tào Vân Kó b¥t giác h¡i cau mày hÏi:

-Þ âu ra v­÷

Cô gái áp:

-Sau khi mÍi ng°Ýi i khÏi, muÙi mau theo sau ngay, b×ng có mÙt k» phi ngña uÕi theo saå Con ngña ó ch¡y r¥t nhanh chÉ chÑc lát l°Ût qua ng°Ýi muÙi, ng°Ýi phi ngña vung tay mÙt cái, ném cây bút này vÁ phía... vÁ phía muÙi...

Nói ¿n ây Ùt nhiên m·t cô íng Ï, ¥p úng không nói ti¿p °ãc.

Tào Vân Kó chm chú nhìn cô ta, chÉ th¥y trên làn da tr¯ng má màng cça cô,th¥p thoáng có màu ph¥n hÓng, ôi m¯t h¡i cåp xuÑng, xinh ¹p nh° các cô gái ang x¥u hÕ, th¥y th¥p thÏm sinh nghi hÏi:

-MuÙi có bi¿t ng°Ýi chúng ta uÕi theo là ai không?

Cô gái nói:

-Ai c¡?

Tào Vân Kó l¡nh lùng nói:

-MuÙi không bi¿t th­t à?

Cô gái ng©ng §u lên áp:

-Sao muÙi bi¿t °ãc?

Tào Vân Kó nói:

-Là ng°Ýi trong trái tim muÙi ó!

Cô gái buÙc miÇng:

-Ðào Tí An à?

Nói xong m·t cô b×ng íng Ï.

Tào Vân Kó sa s§m m·t:

-Huynh vëa b£o ó là ng°Ýi trong tim muÙi, mà muÙi ã nói ngay ra là Ðào Tí An rÓË

Cô gái nghe anh ta nói v­y, m·t càng íng Ï, n°Ûc m¯t trào ra të ôi m¯t trong sáng. Cô gi­m chân kêu lên:

-Anh t¡. anh ta...

Tào Vân Kó hÏi:

-Anh ta... anh ta cái gì?

Cô gái áp:

-Anh ta là là chÓng ch°a c°Ûi cça muÙi, °¡ng nhiên là ng°Ýi trong tim muÙi rÓË

Tào Vân Kó téc gi­n, rút ph¯t tr°Ýng ki¿m. Nh°ng cô gái l¡i b°Ûc tÛi, nói:

-Huynh có giÏi thì gi¿t muÙi i!

Tào Vân Kó nghi¿n rng, nhìn khuôn m·t h¡i ng©ng lên cça cô gái, tình c£m trong lòng trào dâng, kêu to:

-Thôi °ãc, thôi °ãc! -Ðo¡n quay ki¿m, dâm m¡nh vào ngñc mình.

Cô gái xu¥t thç r¥t nhanh, trß tay rút ki¿m, ngn c£n r¥t mau l¹, " choang " mÙt ti¿ng, hai thanh ki¿m ch¡m nhau, toé lí¡

Tào Vân Kó h­m hñc:

-MuÙi dã ch³ng à ý d¿n huynh, sao còn à huynh sÑng trên Ýi này mà chËu khÕ sß ché?

Cô gái ch­m rãi tra ki¿m vào vÏ, kh½ nói:

-Huynh bi¿t rÓi mà, ó là do cha muÙi héa g£ muÙi cho anh ta, âu ph£i do muÙi quy¿t Ënh.

Tào Vân Kó h¡i r°Ûn lông mày, hÏi:

-Huynh nguyÇn cùng muÙi ¿n t­n chân trÝi góc bÃ, ©n d­t n¡i rëng sâu, trên hoang £o, sao muÙi không chËç

Cô gái thß dài áp:

-S° huynh, muÙi bi¿t huynh r¥t say ¯m muÙi, muÙi cing âu ph£i là con ngÑc,sao muÙi l¡i không bi¿t nhïng iÃm m¡nh cça huynh? Nh°ng huynh ang n¯m giï c¡ nghiÇp B¯c Tông Thiên Long Môn cça chúng ta, n¿u làm nh° v­y, thì thanh danh cça môn phái s½ m¥t h¿t và chúng ta còn m·t mii nào còn sÑng trên chÑn giang hÓ nï£

Tào Vân Kó lÛn ti¿ng áp:

ù ph£i thËt nát x°¡ng tan vì muÙi, huynh cing cam lòng! Dù trÝi s­p, huynh cing m·c, nói gì d¿n chuyÇn ch°ßng môn hay không ch°ßng môn!

Cô gái mÉm c°Ýi, nh¹ nhàng n¯m l¥y tay chàng trai:

-S° huynh, muÙi không thích cái tính nóng nh° lía, b¥t ch¥p t¥t c£ cça s° huynh âå

Th¥y cô gái nói v­y, Tào Vân Kó ch³ng thà nÕi nóng °ãc, ành thß dài:

-Sao muÙi l¡i coi cái thé ò ch¡i h¯n cho muÙi nh° cça cça quí th¿?

Cô gái áp:

-Ai b£o là anh ¥y cho muÙÉ MuÙi có g·p anh ta âç

Tào Vân Kó nói:

-MÙt v­t áng giá nh° v­y, mà còn có ng°Ýi dùng làm ám khí °? Trên cán bút rõ ràng là kh¯c tên anh ta, n¿u không ph£i h¯n thì còn ai cho muÙÉ

Cô gái hÝn d×i áp:

-Huynh ã thích oán mò thì ëng nói chuyÇn vÛi muÙi nï¡

Nói o¡n, cô vÍt ¿n bên con ngña xám, nh£y ph¯t lên yên rÓi gi­t dây c°¡ng,con ngña s£i chân phóng ngaõ

Tào Vân Kó vÙi vàng lên ngña uÕi theo, thúc m¡nh giày vào bång ngña, nên ch³ng m¥y chÑc uÕÉ kËp, rÓi nhoài ng°Ýi dùng tay ph£i tóm l¥y c°¡ng chú ngña xám, kêu to:

-S° muÙi, hãy nghe huynh nói ã.

Cô gái vung roi ngña, qu¥t vào tay anh ta, quát lên:

-Buông ra, à ng°Ýi khác trông th¥y thì còn ra gì nï£

Tào Vân Kó không chËu buông tay, " dét " mÙt ti¿ng, trên mu bàn tay cça anh ta h±n mÙt vÇt máu Ï t°¡Ë

Cô gái không ành lòng, nói:

-Sao huynh cé chÍc muÙi mãi th¿?

Tào Vân Kó áp:

-L×i t¡i huynh, muÙi cé ánh nïa i !

Cô gái c°Ýi nh¡t:

-MuÙi mÏi tay rÓi, không ánh nÕË

Tào Vân Kó c°Ýi:

-ÐÃ huynh ¥m bóp chÍ RÓi gi¡ tay n¯m l¥y cánh tay cô.

Cô gái qu­t mÙt roi vào §u, Tào Vân Kó nghiêng §u tránh ngÍn roi ó, c°Ýi:

-Sao tay muÙi h¿t mÏi rÓi à?

Cô gái nghiêm m·t:

-Ðã b£o huynh ëng Ùng vào muÙi nïa mà!

Tào Vân Kó c°Ýi:

-аãc, v­y muÙi nói i, chi¿c bút vàng dó ß âu r£

Cô gái c°Ýi:

-Là ng°òi trong lòng muÙi cho ¥õ Không ph£i anh ¥y, thì còn ai nï£ Ch³ng l½ l¡i là cça huynh à?

Tào Vân Kó chãt th¥y nhói trong lòng , máu nóng bÑc lên, nÕi cáu, nh°ng th¥y cô gái c°Ýi t°¡i nh° hoa, ôi môi hÓng h¡i rung Ùng, Ã lÙ hàm rng tr¯ng nh° ngÍc, thì c¡n gi­n dï våt tan bi¿n ngaõ

Cô gái trëng m¯t nhìn, kh½ thß dài rÓi dËu giÍng:

-S° huynh, të nhÏ muÙi ã °ãc huynh h¿t lòng chm sóc, huynh Ñi vÛi muÙi còn tÑt h¡n c£ anh ruÙt muÙË MuÙi âu ph£i là ng°Ýi vô tình, sao l¡i không ngh) ¿n chuyÇn báo áp ché?

HuÑng hÓ chúng ta...Nh°ng qu£ thñc là muÙi r¥t khó xí.

Huynh luôn quan tâm b£o vÇ muÙi, bây giÝ cha muÙi không may bË ch¿t th£m,phái Thiên Long Môn chúng ta ang éng tr°Ûc ng°áng cía cça viÇc thành, b¡i,h°ng, vong. Sao huynh l¡i không thông c£m vÛi muÙÉ

Tào Vân Kó ng©n ng°Ýi ra mÙt lúc, ch³ng nói nng °ãc gì, rÓi ph¥t tay trái mÙt cái:

-Lúc nào mà muÙi ch³ng úng, huynh ch³ng sai! Ði thôi!

Cô gái nho»n c°Ýi:

-Khoan ã. RÓi l¥y ra mÙt chiêc khn tay lau mÓ hôi trán cho anh ta

-Tuy¿t lÛn th¿ này, ra mÓ hôi mà không lau ngay s½ bË c£m l¡nh ¥õ

MÙt c£m giác ngÍt ngào trào dâng trong lòng, Tào Vân Kó nói không nên lÝi,mÍi n×i bñc dÍc phút chÑc tan bi¿n. Anh ta gi¡ roi qu¥t nh¹ vào mông ngña cô gái,hai ng°Ýi cùng sánh vai nhau phóng Ë

Cô gái tên là ÐiÁn Thanh Vn, tuy còn tr», nh°ng ã r¥t nÕi ti¿ng trong giÛi võ lâm ß miÁn quan £Ë

Vì có dung m¡o xinh ¹p, l¡i thông minh lanh lãi, nên mÍi ng°Ýi trong giÛi võ lâm ß Liêu Ðông t·ng cho cô biÇt hiÇu " C©m Mao Ðiêu ".

Lo¡i iêu thí này ch¡y trên m·t tuy¿t r¥t nhanh, l¡i r¥t thông minh, lanh l¹, và hai chï " C©m Ðiêu " d°¡ng nhiên là à hình dung v» ¹p cça cô gáË

Cha cô là ÐiÁn Quy Nông, mÛi qua Ýi không lâu, bßi v­y cô v«n m·c ¡i tang.

Hai ngña phóng g¥p mÙt lúc, mÛi uÕi kËp bÍn Ân Cát , NguyÅn S) Trung, Chu Vân D°¡ng. NguyÅn S) Trung trëng m¯t nhìn Tào Vân Kó hÏi:

-S° diÇt i lâu v­y, có th¥y gì không?

Tào Vân Kó m·t Ï bëng, áp:

-Không th¥y gì ¡.

Nói o¡n k¹p ùi vào mình ngña, phóng th³ng. Ði thêm vài d·m nïa, th¿ núi dÑc d§n, tuy¿t phç khá dày, ngña dÅ bË tr°ãt chân, bÑn ng°Ýi không dám nhúc nhích, cé th£ lÏng c°¡ng cho ngña i të të.

Sau khi vòng qua hai h»m núi, °Ýng càng hiÃm trß h¡n,

B×ng nghe phía bên trái ti¿ng ngña hí, Tào Vân Kó chân ph£i nh¥n vào bàn ¡p, bay nghiêng ng°Ýi, nh£y xuÑng phía sau mÙt cây thông lÛn; d¥u mình xong, anh ta °a m¯t nhìn vÁ phía tr°Ûc. Th¥y d°Ûi gÑc cây ß dÑc núi, có buÙc nm con ngña, trên tuy¿t có mÙt hàng d¥u chân i th³ng lên núi, Tào Vân Kó kêu lên:

-Hai vË s° thúc, bÍn gi·c ã lên núi rÓË Chúng ta mau uÕi theo Ë.

Ân Cát x°a nay là ng°Ýi c©n th­n, nói:

-N¿u Ñi ph°¡ng có ý då chúng ta ¿n ây ch¯c là chúng có mai phåc trong núi ó.

Tào Vân Kó nói:

ù là hang hùm Õ r¯n, hôm nay cing ph£i xông vàÍ

Ân Cát th¥y anh ta anh nói l× mãng, r¥t không b±ng lòng, b£o vÛi NguyÅn S) Trung:

-NguyÅn s° huynh, huynh th¥y th¿ nàÏ

NguyÅn S) Trung ch°a kËp áp lÝi thì ÐiÁn Thanh Vn ã c°Ûp lÝi:

-Ðã có Uy Ch¥n Thiên Nam Ân s° thúc ß ây, dù chúng có mai phåc lãi h¡i ¿n âu cing ch³ng sã.

Ân Cát mÉm c°Ýi nói:

-Nhìn d¥u v¿t cça chúng, ch¯c là i r¥t vÙi vàng, h³n s½ không có mai phåc âå

Th¿ này i! -RÓi chÉ tay sang ph£i -Chúng ta hãy vòng lên theo lÑi này, rÓi quay sang b¥t ngÝ t¥n công bÍn chúng.

Tào Vân Kó reo lên:

-Hay, k¿ ó hay l¯m!

BÍn Ân Cát xuÑng ngña, buÙc d°Ûi gÑc cây thông lÛn, vén v¡t áo dài, buÙc vào l°ng, dùng thu­t " è tung " trong khinh công, lên theo s°Ýn núi bên ph£Ë

Ch× ó cây cÑi r­m r¡p, á mÍc lßm chßm, r¥t khó i, nh°ng nhÝ nhïng v­t che khu¥t ó mà k» Ëch không dÅ dàng phát hiÇn °ãc.

Lúc §u nm ng°Ýi i theo hàng dÍc,ng°Ýi nÍ ti¿p nÑi ng°Ýi kia, nh°ng mÙt lúc sau ã phân Ënh rõ °ãc khinh công ai cao ai th¥p.

Ân Cát và NguyÅn S) Trung cùng nhau i tr°Ûc. Tào Vân Kó bË tåt l¡i sau chëng h¡n mÙt tr°ãng, còn ÐiÁn Thanh Vn và Chu Vân D°¡ng l¡i ß sau vài tr°ãng nï¡

Tào Vân Kó ngh) th§m: " Ân s° thúc là ch°ßng môn cça phái Nam Tông, biÇt hiÇu là Uy Ch¥n Thiên Nam, không bi¿t là võ công cánh Nam Tông cça ông ¥y so vÛi cánh B¯c Tông cça chúng ta thì ai cao ai th¥p â÷

Hôm nay ta ph£i thí l)nh giáo xem sao ". Ngh) o¡n, bèn Á khí, tng séc vào ôi chân, ch¡y v°ãt lên tr°Ûc hai ng°Ýi ki¡

Nghe th¥y ti¿ng Ân Cát khen:

-Tào th¿ huynh thân thç khá l¯m, th­t là anh hùng khi còn tr» tuÕË

Tào Vân Kó sã ông ta uÕi kËp, không dám quay §u l¡i, chÉ nói:

-Xin Ân s° thúc chÉ b£o thêm!

Tuy miÇng nói th¿, nh°ng v«n không hÁ dëng chân.Ch¡y mÙt lúc, hình nh° nghe th¥y ti¿ng chân b°Ûc, mÛi quay §u nhìn, b¥t giác gi­t mình.

Thì ra Ân Cát và NguyÅn S) Trung ã ß cách anh ta không xa, vÙi ch¡y nhanh h¡n thêm vài tr°ãng nï¡

Ân Cát luôn mÉm c°Ýi, ung dung bám theo saåTrên núi tuy¿t phç càng dày h¡n,°Ýng núi khúc khu÷u nên i r¥t m¥t séc. ChÉ sau kho£ng thÝi gian th¯p nía nén nhang, Tào Vân Kó ã d§n i ch­m l¡Ë Chãt c£m th¥y có h¡i ¥m phía sau gáy, nh° h¡i thß cça ng°Ýi khác, anh ta Ënh quay §u l¡i thì có ng°Ýi v× nh¹ vào vai ph£i và nghe ti¿ng Ân Cát c°Ýi nói:

-Anh b¡n tr», cÑ lên i!

Tào Vân Kó gi­t mình, Á khí vÍt m¡nh lên phía tr°Ûc. L§n vÍt này tuy ã bÏ xa hai ng°Ýi kia °ãc h¡n m°Ýi tr°ãng, nh°ng ã th¥y tim ­p m¡nh, h¡i thß hÕn hÃn,§u toát mÓ hôË

аa tay áo lau mÓ hôi trán, nhÛ l¡i c£nh ÐiÁn Thanh Vn lau mÓ hôi cho mình vëa rÓi, anh ta b¥t giác mÉm c°Ýi, nh°ng l¡i nghe ti¿ng chân ¡p tuy¿t ß phía sau, thì ra bÍn Ân Cát ã uÕi tÛi n¡i rÓË

Ân Cát th¥y Tào Vân Kó vÍt i lúc nhanh lúc ch­m, bi¿t ngay anh ta không thà là Ñi thç vÁ khinh công cça mình, chÉ th¥y Th¥t Tinh Thç NguyÅn S) Trung l·ng l½ i sát bên mình, khi ch¡y nhanh, ông ta cing i nhanh, khi ch¡y ch­m, ông ta cing ch¡y ch­m, xem ra séc lñc còn d°, ch°a dùng h¿t, mÛi th§m ngh) " Hôm nay có l½ hai chú cháu hÍ thí séc lão già này ây ".

Ngh) o¡n, hít m¡nh mÙt h¡i, rÓi thi triÃn khinh công mà mình dã khÕ luyÇn m¥y chåc nm trÝi, chân h§u nh° không

ch¡m ¥t, l°Ût nhanh trên s°Ýn núi §y tuy¿t tr¯ng.

Thiên Long Môn °ãc sáng l­p të §u Ýi Thanh, vÑn chÉ có mÙt chË Ð¿n nhïng nm Khang Hy, hai ¡i Ç tí cça ch°ßng môn b¥t hòa, nên khi ch°ßng môn ch¿t i chia thành hai chi Nam Tông, B¯c Tông.

Võ công cça Nam Tông chú trÍng nhanh nh¹n ding mãnh, còn B¯c Tông l¡i chú trÍng vïng vàng, hiÃm hóc.

Chiêu théc cça hai phái này vÑn hoàn toàn giÑng nhau, nh°ng khi sí dång l¡i r¥t khác nhaå Môn khinh công leo núi vÑn là sß tr°Ýng cça Nam Tông.

Ân Cát tuy béo,nh°ng të khi thi triÃn tâm pháp b£n môn thì lanh l¹ h¡n c£ loài khÉ v°ãt, Trong kho£ng kh¯c ã v°ãt xa Tào Vân Kó h¡n mÙt d·m. NguyÅn S) Trung thì v«n ti¿p tåc i kÁ bên. Ðã m¥y l§n Ân Cát tng tÑc Ënh bÏ NguyÅn S) Trung rÛt l¡i song l§n nào cing v­y, mÛi chÉ v°ãt °ãc qua vài tr°ãng là NguyÅn S) Trung l¡i vïng

vàng theo kËp ngaõ

ChÉ còn cách Énh núi vài ba d·m, Ân Cát mÉm c°Ýi:

-NguyÅn s° huynh! Hai ta thí Í xem ai s½ lên tÛi Énh núi tr°Ûc?

-ÐÇ sao theo nÕi Ân s° huynh! -NguyÅn S) Trung áp.

-ChÛ nên khách khí th¿! -Ân Cát dét lÝi rÓi lao mình i nhanh nh° mii tên b­t khÏi dây cung, trong kho£nh kh¯c, ã chÉ cách Énh núi có vài tr°ãng.

Ngoái §u nhìn l¡i thì th¥y NguyÅn S) Trung chÉ cách mình chëng mÙt tr°ãng, Ënh bét lên luôn thì NguyÅn S) Trung Ùt nhiên l°Ût tÛi áp sát Ân Cát, kh½ b£o:"Bên kia có ng°Ýi ¥y " và chÉ tay vÁ phía lùm cây bên trái Énh núË

Ân Cát chÙt d¡ th§m nh) " Khinh công cça ng°Ýi này qu£ thñc h¡n h³n ta ".

Th¥y NguyÅn S) Trung lom khom cúi §u rón rén ti¿n vÁ phía lùm cây, Ân Cát bèn i theÍ

Ðéng sau lùm cây, hai ng°Ýi n¥p sau mÙt khÑi á lÛn, thò §u ra quan sát, th¥y phía d°Ûi thung ling l¥p loáng ánh ao ki¿m và có nm ng°Ýi ang tå t­p ch× sâu nh¥t.

Ba ng°Ýi ang c§m binh khí chia nhau éng gác ß ba ng£ °Ýng vào,d°Ýng nh° sã có ng°Ýi l¡ xông tÛË

Còn hai ng°Ýi kia mÙt ng°òi cuÑc ¥t, mÙt ng°òi c§m x»ng, ang hì håc ào ¥t bên mÙt cây tÍ

Rõ ràng là hai ng°Ýi này bi¿t có k» Ëch ang uÕi sát, c¡ hÙi à ào bÛi r¥t ng¯n ngçi, nên hÍ làm luôn tay, k»

cuÑc ng°Ýi xúc g¥p gáp khác th°Ýng.

Ân Cát nói nhÏ:

-Hai ng°Ýi ó °¡ng nhiên là cha con hÍ Ðào ß ©m Mã Xuyên rÓi, nh°ng còn ba k» kia là ai th¿?

S) Trung kh½ áp:

-Ðó là ba chç tr¡i ß ©m Mã Xuyên ¥y, Áu là nhïng cao thç ¥õ

-Thé thì vëa khéo! Nm chÍi nm -Ân Cát nóË

-Ân s° huynh ¡! Huynh và Ç cùngVân Kó, ba chúng ta cÑ nhiên là không sã gì bÍn hÍ, nh°ng còn Vân D°¡ng và Thanh Vn thì còn non. Nên b¥t ngÝ h¡ thç tr°Ûc hai tên, ba tên còn l¡i dÅ thanh toán h¡n!

Ân Cát cau mày:

-N¿u giÛi giang hÓ kháo nhau cánh Thiên Long Môn chúng ta có rình mò ánh trÙm, há ch³ng à thiên h¡ c°Ýi nh¡o chúng ta hay saÏ

S) Trung l¡nh lùng áp:

-Cé gi¿t s¡ch! NhÕ cÏ nhÕ c£ rÅ, Ã báo thù cho ÐiÁn s° huynh! Chúng ta không nói ra chuyÇn này thì ai bi¿t nïa mà ng¡É

Ân Cát nói:

-Cha con hÍ Ðào có th­t sñ là khó Ñi phó không?

S) Trung g­t §u, ngëng l¡i giây lát, nói ti¿p:

-N¿u ¥u tay ôi, thì Ç không dám ch¯c th¯ng.

Ân Cát bi¿t të khi ch°ßng môn phái B¯c Tông là ÐiÁn Quy Nông qua Ýi, thì chÉ còn có S) Trung là cao thç sÑ mÙt cça môn pháË Nghe nói, khi ÐiÁn Quy Nông còn sÑng, cing ph£i nà S) Trung vài ph§n. Vëa nãy, khi so tài khinh công leo núi, hình nh° ông ta cing có ý nh°Ýng mình, nên mÛi ß th¿ ngang tài ngang séc nh° v­õ

N¿u ông ta dÑc toàn lñc thì e mình thua m¥t, ngh) v­y, bèn g­t §u:

-ÐÇ chÉ là khách. V­y NguyÅn s° huynh hãy quy¿t Ënh i!

S) Trung ngh) th§m " hë, v­y là nhà ng°¡i muÑn làm anh hùng, còn à ta làm tiÃu nhân ây " và yên l·ng.

Lúc này Tào Vân Kó mÛi ¿n. Lát sau, Chu Vân D°¡ng, ÐiÁn Thanh Vn cing l§n l°ãt ¿n n¡i, S) Trung kh½ nói:

-Ân s° huynh, Vân Kó và tôi s½ cùng phóng chùy t©m Ùc h¡ ba tên éng gác ã,rÓi chúng ta hãy vây ánh cha con hÍ ÐàÍ

Ba ng°Ýi chúng tôi ra tay rÓi thì Vân D°¡ng và Thanh Vn ti¿p éng luôn!

BÑn ng°Ýi nghe d·n dò xong, l­p téc nh¹ b°Ûc khom ng°Ýi sau nhïng t£ng á,ti¿n xuÑng thung ling.

ÐiÁn Thanh Vn ti¿n theo sau NguyÅn S) Trung, kh½ gÍi:

-NguyÅn s° thúc!

S) Trung dëng l¡i:

-Sao th¿?

-Nên b¯t sÑng cha con hÍ Ðào! -Thanh Vn nóË

S) Trung g°Ým g°Ým, ôi m¯t lÙ §y tròng tr¯ng, giÍng kh½ tr§m h³n xuÑng:

-Cháu l¡i còn Ënh bênh vñc cho th±ng gi·c Ðào Tí An à?

-Cháu v«n có c£m giác không ph£i là anh ta -Thanh Vn nóË

NguyÅn S) Trung anh nét m·t, rút të trong th¯t l°ng ra mii tên buÙc lông chim °a cho Thanh Vn và nói:

-Cháu hãy so sánh xem! Ðây là mii tên mà th±ng gi·c kia vëa nãy b¯n con nh¡n ¥y!

ÐiÁn Thanh Vn c§m mii tên, mÛi nhìn thoáng qua, b¥t giác hai tay run run, Tào Vân Kó éng bên chÉ m£i ng¯m cô ta, không m¥y à ý k» Ëch nï¡

Th¥y Tí An phen này khó mà giï °ãc tính m¡ng; bñc là vì th¥y Thanh Vn còn bÙc lÙ tình ý sâu ­m vÛi tên ¥õ

Vân Kó tính tình nóng n©y, càng ngh) càng iên §u, ang Ënh nói m¥y lÝi giÅu cãt thì NguyÅn S) Trung ã v× vào vai, chÉ tay vÁ phía l°ng ng°Ýi ang éng gác ß mé Ðông.

Lúc này, ÐiÁn Thanh Vn và Chu Vân D°¡ng ã r¡p ng°Ýi xuÑng và dëng l¡Ë

S) Trung, Ân Cát, Vân Kó m×i ng°Ýi phân công nhau nh±m vào mÙt Ëch thç, ai n¥y Áu c§m ba qu£ chùy Ùc, nh¹ b°Ûc ti¿n g§n måc tiêå

Thé ám khí này là mÙt tuyÇt kù cça Thiên Long Môn l°u truyÁn të nhiÁu th¿ hÇ, khi phóng i vëa dÅ trúng Ëch l¡i vëa nhanh, có ch¥t Ùc r¥t m¡nh, ai bË ném trúng, chÉ ba canh giÝ là ch¿t, lãi h¡i vô cùng, nên giÛí giang hÓ ·t tên nó là " Truy mÇnh Ùc long chùy ".

Tào Vân Kó ngh) th§m: " S° thúc b£o mình h¡ tên éng phía Ðông, nh°ng mình s½ k¿t liÅu th±ng gi·c Ðào Tí An tr°Ûc, vëa là báo thù cho s° môn, vëa là nhÕ °ãc cái gai tr°Ûc m¯t.

N¿u cé Ã cho s° thúc b¯t sÑng nó, l§n lëa ¯t l¯m chuyÇn, không hiÃu s° muÙi còn gây thêm chuyÇn gì nïa â÷.

Quy¿t Ënh nh° th¿ rÓi, anh ta ti¿n càng g§n, cách chëng không tÛi nm chåc b°Ûc chân thì n±m r¡p xuÑng theo dõi ch·t t¥m l°ng Ðào Tí An ang nh¥p nhÕm.

ChÉ ãi NguyÅn S) Trung v«y tay ra lÇnh là c£ ba qu£ chùy s½ l­p téc cùng ném r¡

B×ng nghe " cho£ng " mÙt ti¿ng, l°ái cuÑc trong tay Ðào Tí An bÕ trúng mÙt v­t b±ng s¯t trong hÑ ¥t.

NguyÅn S) Trung ã gi¡ tay trái, s¯p sía phát lÇnh thì b×ng nghe m¥y ti¿ng "vút... vút.. " të trong Ñng tuy¿t bên c¡nh Ùt nhiên bay ra b£y,tám mii ám khí nh±m vÁ phía bÍn Ðào Tí An nm ng°ÝË

Nhïng mii ám khí này nh° Ùt nhiên trong lòng ¥t i ra, không hÁ có mÙt d¥u hiÇu kh£ nghi gì c£.

Th­t là l¡ lùng ngoài séc t°ßng t°ãng. Cha con hÍ Ðào qu£ là võ công phi th°Ýng. Tuy ám khí °ãc phóng ra ß kho£ng r¥t g§n và b¥t ngÝ vô cùng, song hÍ r¥t nhanh gi¡ cuÑc x»ng lên g¡t °ãc h¿t c£!

MÙt trong ba ng°Ýi éng canh ngía ng°òi ln xuÑng rãnh tránh hai mii tên nhÏ bay s¡t qua §u và bên cÕ, may m¯n thoát ch¿t.

Còn hai ng°Ýi kia thì mÙt trúng phi tiêu, mÙt trúng phi ao Áu vào phía sau tim,gåc ngay trên m·t tuy¿t không kËp kêu l¥y mÙt ti¿ng.

Sñ viÇc diÅn ra quá nhanh. Cha con hÍ Ðào t¥t nhiên hoàn toàn b¥t ngÝ, mà ngay c£ bÍn NguyÅn S) Trung cing vô cùng kinh ng¡c.

Cha cça Ðào Tí An, téc Tr¥n Quan Ðông Ðào Bách Tu¿ chíi m¯ng:

-Li chuÙt nào dám giß trò c¯n trÙm th¿ h£?

GiÍng lão vang rÁn nh° s¥m, ding mãnh vô cùng. Të trong ám tuy¿t bên c¡nh có bÑn ng°Ýi nh£y ra, ao ki¿m l¥p loáng. BÑn ng°Ýi này vÑn sÛm bi¿t cha con hÍ Ðào th¿ nào cing ¿n ây, nên ã ào hÑ Ã n¥p và chÝ ãi m¥y ngày nay rÓË HÍ ngÓi rình trong hÑ, trên cành lá có tuy¿t phç kín, chÉ Ã hß vài l× nhÏ Ã thß, nên ai mà °ãc?

Cha con hÍ Ðào buông ngay cuÑc x»ng xuÑng, vÙi l¥y binh khí gi¯t bên mình r¡

Ðào Bách Tu¿ sí cây roi s¯t n·ng m°Ýi sáu cân, còn Ðào Tí An có mÙt thanh mã t¥å Còn ng°Ýi ln xuÑng khe núi là Mã tr¡i chç vì sã bên Ëch uÕi theo t¥n công nên ti¿p tåc ln thêm m¥y vòng nïa mÛi nhÕm d­õ Mã tr¡i chç tay v«n c§m mÙt ôi xích chùõ

Phía bên kia, ng°Ýi thé nh¥t xông ra g§y gò en nh»m. Ðó là Hùng Nguyên Hi¿n, TÕng tiêu §u cça tiêu cåc Bình Thông ß B¯c Kinh. Ng°Ýi này tinh thông môn ÐËa аÝng ÐaÍ

S¡n tr¡i ©m Mã Xuyên ã rëng c°Ûp m¥t cça ông ta mÙt chuy¿n hàng lÛn mà ông ta nh­n trách nhiÇm b£o vÇ.

Hùng Nguyên Hi¿n ã giß h¿t mÍi m°u l°ãc ra mà không sao òi l¡i °ãc.

Bßi th¿ hai bên v«n thù oán nhaå Ng°Ýi ti¿p theo là mÙt phå nï chëng ba hai,ba ba tuÕË

Mã tr¡i chç nh­n ra ó là Song Ðao TrËnh Tam N°¡ng. ChÓng bà ta vÑn là mÙt tiêu §u cça tiêu cåc Bình Thông, ã bÏ m¡ng vì trúng ao khi bË Tr¡i chç ©m Mã Xuyên c°Ûp hàng hÓi nàÍ

Ng°Ýi thé ba là mÙt hoà th°ãng to béo, tay c§m giÛí ao và mÙt ng°Ýi nïa s¯c m·t Ï tía sí dång mÙt ôi g­y s¯t. Không rõ hai ng°Ýi này ai, có l½ hÍ Áu là các cao thç mà tiêu cåc Bình Thông mÝi ¿n mai phåc ß ây à báo thù x°¡

Ðào Bách Tu¿ quát lÛn:

-T°ßng là ai. Hoá ra là tên b¡i t°Ûng d°Ûi tay lão phu! Ngoài loài chuÙt hÍ Hùng kia, có ai trong giÛi võ lâm giß trò b©n thÉu này ra nï£

Tuy ây là lÝi chÉ m¯ng Hùng Nguyên Hi¿n, song Ân Cát nghe xong b¥t giác cing Ï m·t.

Li¿c nhìn S) Trung, th¥y ông ta chm chú quan sát c£ hai bên ang Ñi m·t nhau d°Ûi thung ling, hình nh° không nghe th¥y m¥y câu nàõ

Hùng Nguyên Hi¿n nói giÍng nhÏ nh¹:

-Ðào tr¡i chç! T¡i h¡ xin giÛi thiÇu vË này là T)nh Trí ¡i s° ß chùa Bách HÙi,tÉnh S¡n Ðông. Còn vË này là L°u Nguyên H¡c ¡i nhân, là thË vÇ h¡ng nh¥t ß kinh, s° huynh dÓng môn vÛi t¡i h¡. Mong hai bên s½ làm quen vÛi nhaå

Ðào Bách Tu¿ thân hình cao lÛn, giÍng nói nh° s¥m rÁn, còn Hùng Nguyên Hi¿n d°Ýng nh° t°¡ng ph£n. MÙt ng°Ýi thì céng r¯n, mÙt ng°Ýi thì mÁm d»o, cé nh° là trÝi sinh ra à mà Ñi chÍi vÛi nhaå

Ðào Bách Tu¿ m¯ng luôn:

-ÐÓ nhãi nhép! Hãy cùng ra tay i! Chúng ta s½ làm quen b±ng binh khí v­y!

Th¿ là vung roi s¯t qu­t dé vào kho£ng không, thành ti¿ng rít vù vù, ç th¥y th§n lñc kinh ng°ÝË

Hùng Nguyên Hi¿n v«n th£n nhiên nói kh½:

-T¡i h¡ là b¡i t°Ûng d°Ûi tay cça Ðào tr¡i chç, âu dám Í séc. T¡i h¡ chÉ xin ban cho mÙt thé thôi!

-Thé gì? -Ðào Bách Tu¿ g±n giÍng.

Hùng Nguyên Hi¿n chÉ vào cái hÑ ang ào dß nói:

-Chính là cái thé ß ¥y này!

Ðào Bách Tu¿ kh½ vuÑt chùm râu r­m màu xám b¡c, không nói không r±ng, våt th³ng mÙt roË

Hùng Nguyên Hi¿n né ng°Ýi tránh °ãc, kêu lên:

-Xin hãy khoan ã!

-Ng°¡i còn Ënh nói gì nï£ -Bách Tu¿ quát.

-T¡i h¡ ã ãi ß ây ba ngày ba êm, Ã chÝ Ðào tr¡i chç ¿n -Nguyên Hi¿n tr£ lÝi.

N¿u không nà m·t Ðào tr¡i chç và công tí, thì t¡i h¡ ã sÛm l¥y nó i rÓË

Nhïng Ó v­t ß ây vÑn không ph£i là cça ©m Mã Xuyên, mà x°a nay v«n do Thiên Long Môn cai qu£n.

Nay d«u có Õi chç, cing không có gì không Õn.

Ðào Tí An nói:

-Hùng tiêu §u nói nng hay nhÉ? Mênh mông ngàn d·m tuy¿t bng ß vùng núi này... n¿u các ng°¡i ã sÛm bi¿t ch× chôn, sao không l¥y tr°Ûc É

TrËnh Tam N°¡ng nóng lòng báo thù cho chÓng, bèn nói luôn:

ài lÝi mà làm gì? Ra tay i thôi!

Dét lÝi phi luôn ba mii phi ao " vù vù vù " nh±m vào Mã tr¡i chç.

Mã tr¡i chç vung ôi thi¿t chuó g¡t r¡i °ãc hai mii, còn mii thé ba bay quá nhanh s¯p c¯m vào ngñc, khi¿n Mã tr¡i chç vÙi choãi hai tay làm sãi xích nÑi ôi chuó v¯t ngang ngñc, vëa khéo ch¯n °ãc mii aÍ Mã tr¡i chç co chùy bên trái, vung chùy bên ph£i våt l¡i TrËnh Tam N°¡ng.

TrËnh Tam n°¡ng nhanh nh¹n h¡ th¥p ng°Ýi cúi §u né tránh, song ao múa tít theo th¿ " gió xoáy " âm th³ng vào bång hÍ Mã.

Mã tr¡i chç vung chùy trái phá °ãc th¿ ao ó.

Khi th¥y hai ng°Ýi Í séc, T)nh Trí hòa th°ãng liÁn vung giÛi ao bÕ th³ng vào Ðào Bách Tu¿.

Tr¥n Quan Ðông không hÁ né tránh mà vung ngang roi ánh luôn; roi s¯t va vào giÛi ao toé ra nhïng Ñm hoa lí¡ Hòa th°ãng th¥y cánh tay tê d¡i, l°ái ao bË m» m¥t mÙt mi¿ng.

Ðào Tí An múa ao xông vào Hùng Nguyên Hi¿n, th¿ là sáu ng°Ýi chia thành ba ôi quy¿t l¥y tính m¡ng nhau trên vùng ¥t §y tuy¿t phç.

L°u Nguyên H¡c c§m dôi g­y s¯t éng ngoài quan £i th¥y hoà th°ãng không ph£i là Ñi thç cça Ðào Bách Tu¿, bèn gÍi to:

-Сi s° hãy lui ra, nh°Ýng l¡i cho tôi g·p Tr¥n Quan Ðông!

Song, hòa th°ãng v«n còn ham ánh, L°u Nguyên H¡c bèn b°Ûc vÙi lên, dùng tay ph£i ­p m¡nh vào vai làm hòa th°ãng lo¡ng cho¡ng ngã nhoài ra chëng ba b°Ûc chân.

B×ng hòa th°ãng nghe ti¿ng rít gió cça l°ái ao bÕ xuÑng, vÙi råt §u tránh r¡ Thì ra Ðào Tí An nh­n th¥y hoà th°ãng ngã bèn bÕ ngay mÙt nhát.

T)nh Trí hòa th°ãng hú vía, ng°Ýi vã mÓ hôi, h§m h§m nÕi gi­n vác giÛi ao trã chi¿n cho Hùng Nguyên Hi¿n ánh Ðào Tí An.

L°u Nguyên H¡c võ công h¡n h³n s° Ç, d«u roi s¯t cça Ðào Bách Tu¿ có quét ngang dÍc, Nguyên H¡c v«n vïng vàng ón ánh. G­y s¯t gi¡ th³ng éng, roi s¯t va ánh " choang " mÙt ti¿ng.

Nguyên H¡c iÁm nhiên th¥p cây g­y s¯t bên ph£i ch·n ngang thân roi s¯t cça Ñi ph°¡ng, rÓi vung g­y trái bÕ vào §å

Ðào Bách Tu¿ mÛi Í có vài chiêu vÛi Nguyên H¡c bi¿t ngay hôm nay mình g·p ph£i kình Ëch, bèn dÑc h¿t tinh th§n giß tuyÇt kù Låc Hãp Tiên Pháp, mÙt roi quy¿t ¥u ngang ngía vÛi hai g­y cça Nguyên H¡c.

Sau mÙt hÓi nïa, L°u Nguyên H¡c d§n áp £Í

Bách Tu¿ chÉ còn n·ng vÁ chÑng á, r¥t ít ánh tr£ °ãc.

Riêng Ðào Tí An ph£i mÙt chÍi hai nên bË dÓn vào th¿ bí, chÉ trông chÝ vào iÁu duy nh¥t là Mã tr¡i chç mau h¡ °ãc Ñi thç là TrËnh Tam N°¡ng à sang ánh Hùng Nguyên Hi¿n thì b£n thân mÛi có c¡ h¡ °ãc vË hoà th°ãng. Song hình nh° TrËnh Tam N°¡ng cing ã nh­n rõ tình th¿ cuÙc chi¿n, th¥y r±ng chÉ c§n mình g¯ng séc ánh thì ch¯c ch¯n cha con hÍ Ðào s½ l§n l°ãt bÏ m¡ng phen nàõ

Song ao cça TrËnh Tam N°¡ng chÉ cÑt phòng thç, iêu luyÇn kín k½ tuyÇt vÝi làm cho Mã tr¡i chç tuy có ôi chùy nh° bão táp m°a sa cing không dång ¿n TrËnh Tam N°¡ng °ãc.

Ðánh ti¿p °ãc vài chåc chiêu nïa , thì nói cho cùng TrËnh Tam N°¡ng v«n chÉ là phái nï, séc uÑi d§n, nên cé vëa lùi vëa tránh òn.

Mã tr¡i chç d¥n b°Ûc lên ánh, b×ng th¥y tay trái cça TrËnh Tam N°¡ng hu¡i lên à lÙ mÙt kho£ng trÑng nên ph¥n ch¥n d¥n thêm mÙt b°Ûc dài rÓi vung chùy bÕ xuÑng.

Nh°ng chân ph£i b×ng bË h«ng, tåt ngay vào cái hÑ mà bÍn Hùng Nguyên Hi¿n ã ào à n¥p vëa n«õ Quá nía bÁ m·t cça hÑ v«n còn bË tuy¿t phç, nên khi ang m£i ánh không à ý ¿n; TrËnh Tam N°¡ng ã cÑ ý då Ñi ph°¡ng ¿n ch× ó.

Mã tr¡i chç sa chân xuÑng hÑ, ng°Ýi ngã s¥p ã tñ bi¿t là nguy rÓË Vëa úng lúc y Ënh vùng d­y thì TrËnh Tam N°¡ng chém nhanh mÙt ao x£ ét ngay b£ vai trái cça Mã.

Mã tr¡i chç rú lên th£m khÑc, b¥t tÉnh. Tay ph£i TrËnh Tam N°¡ng bÓi thêm mÙt nhát ao nïa k¿t liÅu Ýi Mã tr¡i chç ngay trong hÑ.

Ðào Tí An nghe ti¿ng kêu cça hÍ Mã, bi¿t là nguy rÓi, song vì bË Hùng Nguyên Hi¿n và T)nh Trí hoà th°ãng vây ch·t nên chÑng á ã khó, còn nói gì ¿n céu chïa nïa!

TrËnh Tam N°¡ng thß phào, sía l¡i mái tóc, l¥y ra mÙt m£nh khn tang tr¯ng buÙc lên §u,múa song ao h× trã L°u Nguyên H¡c ánh Ðào Bách Tu¿.

N¿u Ðào Bách Tu¿ tr» l¡i hai m°¡i tuÕi, thì h³n L°u Nguyên H¡c không xéng là Ñi thç.

X°a nay, y th°Ýng ÷ vào séc m¡nh dÓi dào ding mãnh mà xu¥t chiêå Song bây giÝ tuÕi ã cao, tinh lñc ã suy, mÙt mình chi¿n ¥u L°u Nguyên H¡cã th¥y uÑi séc, l¡i bË thêm TrËnh Tam N°¡ng ánh t¡t sang thì l¡i càng nguõ

пn lúc ánh ang hng hái nh¥t, L°u Nguyên H¡c b×ng hô " Trúng!" th¿ là mÙt chiêu " Long t°Ýng ph°ãng vi " trúng s°Ýn trái, v¿t th°¡ng lÛn máu l­p téc tuôn xÑi x£ xuÑng ám tuy¿t tr¯ng.

Tuy th¿, lão v«n ding mãnh l¡ th°Ýng, ti¿p tåc vung roi ánh r¥t hng, không chút sã hãË

Ðào Tí An th¥y tình th¿ nguy ng­p, bi¿t r±ng ã c§m ch¯c th¥t b¡i ngày hôm nay, nên chém vÙi ba ao, nhân lúc T)nh Trí lùi l¡i, y bèn nh©y vÁ phía sau, hô lên:

-Thôi °ãc! Cha con ta chËu thua v­õ Các ng°¡i c§n báu v­t hay muÑn gi¿t cha con t£

-Vëa c§n báu v­t, vëa muÑn m¡ng sÑng các ng°¡i! -TrËnh Tam N°¡ng tr£ lÝi

xong là vung ao t¥n công Ðào Bách Tu¿.

Hùng Nguyên Hi¿n l¡i ang có toan tính khác. Nm ngoái, Nguyên Hi¿n ã bË m¥t mÙt món hàng lÛn khi i hÙ tÑng, ¿n n×i ph£i bÓi th°Ýng khánh kiÇt gia s£n,nên ngh) r±ng n¿u bÍn ©m Mã Xuyên bÏ vàng b¡c ra chuÙc thì có lãi h¡n là gi¿t bÏ cha con hÍ ÐàÍ Ngh) v­y, bèn gÍi to:

-MÍi ng°Ýi hãy dëng tay, Ã tôi nói ã.

L°u Nguyên H¡c là ng°Ýi tinh ý, còn TrËnh Tam N°¡ng vÑn v«n nghe lÝi TÕng tiêu §u nên nghe th¥y th¿ c£ hai Áu nh£y d¡t ra hai bên. Riêng T)nh Trí hòa th°ãng vÑn thô l×, l¡i ang ánh hng, nên âu có chËu thôi! Thanh giÛi ao v«n bay vù vù nh° gió cuÑn, m×i lúc mÙt sáp l¡i g§n Ðào Tí An, Hùng Nguyên Hi¿n vÙi gÍi:

-T)nh Trí ¡i s°, T)nh Trí ¡i s°!

Сi s° v«n nh° không hÁ nghe th¥õ

Ðào Tí An c°Ýi nh¡t, ném thanh ao ra phía sau °án ngñc:

-Ng°¡i dám gi¿t ta chng?

T)nh Trí ¡i s° vung giÛi ao toan chém b×ng nghe câu nói ó thì sïng ng°Ýi,tay v«n g°¡ng thanh aÍ

Ðào Tí An m¯ng:

-Th±ng gi·c trÍc §u! -Và giáng mÙt quyÁn trúng mii hòa th°ãng.

BË b¥t ngÝ, T)nh trí l£o £o ngã phÇt xuÑng ¥t, sÝ lên mii, máu dính tay Ï lòm.

T)nh Trí không sao nén nÕi c¡n gi­n, hét lên mÙt ti¿ng, vùng éng lên xông vào Tí An.

Hùng Nguyên Hi¿n gi¡ tay ngn l¡i:

-Hãy khoan!

RÓi th¥y Ðào Tí An nh£y luôn xuÑng hÑ, v¡ l¥y cuÑc x»ng bÛi thêm vài nhát rÓi buông cuÑc x»ng r¡, hai tay b°ng mÙt hÙp s¯t hình chï nh­t dài chëng hai th°Ûc và nh£y lên.

C£ bÍn L°u Nguyên H¡c tÏ ra mëng rá, cùng i vào l¡i g§n Ðào Tí An.

NguyÅn S) Trung kh½ nói vÛi Ân Cát:

-Ân s° huynh! Huynh và Vân Kó phóng chùy vào chúng, còn Ç s½ xông xuÑng c°Ûp l¥y b£o v­t.

Ân Cát kh½ hÏi:

-Gi¿t bÍn bên nàÏ

S) Trung xoè bàn tay trái, cåp ba ngón giïa, gi¡ ngón cái và út ra, làm thành hình giÑng chï " låc ", ý nói muÑn gi¿t c£ sáu ng°Ýi cça hai bên.

Ân Cát th§m ngh): " Th­t là thâm Ùc!" và g­t §u, tay n¯m ch·t các chùy t©m Ùc, m¯t li¿c nhìn Tào Vân Kó.

Vân Kó vãn ch±m ch±m nhìn Tí An. Xem ra, ánh m¯t Vân Kó të §u ¿n giÝ không hÁ bÏ qua Tí An mÙt kho£nh kh¯c nàÍ

Ðào Tí An b°ng hÙp s¯t lên, nói dõng d¡t:

-Hôm nay, cha con tôi trúng ph£i qu÷ k¿ nên ành xin dâng các vË báu v­t cça giÛi võ lâm. Có iÁu t¡i h¡ ch°a hiÃu rõ, dám xin các vË chÉ b£o cho!

Hùng Nguyên Hi¿n lim dim ôi m¯t nhÏ:

-Thi¿u tr¡i chç có gì muÑn nóÉ

-Xin hÏi t¡i sao các vË bi¿t ch× chôn hÙp này, và t¡i sao l¡i bi¿t hôm nay chúng tôi ¿n àÏ

-N¿u thi¿u tr¡i chç muÑn bi¿t, tôi cing có thà nói °ãc: hôm ÐiÁn lão ch°ßng môn cça phái Thiên Long Môn làm lÅ " gác ki¿m ", có mß tiÇc ãi khách khéa bè b¡n.

Thi¿u tr¡i chç làm rà ch°ßng môn hÍ ÐiÁn, ch¯c cing có tÛi dñ?

Ðào Tí An g­t §u, Hùng Nguyên Hi¿n chÉ vào L°u Nguyên H¡c, nói ti¿p:

-Hôm ó, s° huynh tôi cing là khách °ãc mÝË

Ch¯c h³n thi¿u tr¡i chç là trang thi¿u niên anh hùng, nên ch³ng buÓn à m¯t tÛi s° huynh tôÉ

Ðào Tí An c°Ýi nh¡t:

-Ha ha, hóa ra nh¡c phå cça tôi mÝi tiÇc, ã mÝi trúng ph£i k» gian!

Nguyên Hi¿n không chút téc gi­n, v«n nói nng nhÏ nh¹:

-H¡i quá lÝi ¥y! L°u s° huynh cça tôi të lâu v«n ng°áng mÙ thi¿u tr¡i chç,không tránh khÏi dã Ã ý nhiÁu ¿n tôn nhan , ch³ng qua cing vì danh ti¿ng cça ©m Mã Xuyên ã lan xa mà thôË

Hôm ó, m×i cí chÉ cça thi¿u tr¡i chç Áu °ãc s° huynh tôi l°u ý.

-TuyÇt th­t! TuyÇt quá! V­y cái hÙp s¯t này xéng áng dâng cho L°u ¡i nhân l¯m!

Ðào Tí An gi¡ cao hai tay dâng chi¿c hÙp °a cho Nguyên H¡c.

L°u Nguyên H¡c th£n nhiên gi¡ tay ra ón, Ðào Tí An b¥t thình lình mß mÙt §u hÙp s¯t, và "xo¹t xo¹t " të hÙp phóng ra ba mii tên ng¯n phi vào ngñc Nguyên H¡c.

Cñ li quá g§n hành Ùng mau l¹, Nguyên H¡c làm sao tránh kËp?

Song, giÏi thay Nguyên H¡c, thân thç thñc sñ phi th°Ýng! Trong dây phút nguy c¥p, ã kéo luôn nhà s° T)nh Trí hòa th°ãng ch¯n ngay tr°Ûc m·t.

MÙt ti¿ng rú lên, hai mii tên ã c¯m vào y¿t h§u T)nh Trí. T)nh Trí ch¿t ngay l­p téc. Mii tên thé ba i ch¿ch, c¯m vào vai trái Hùng Nguyên Hi¿n, ng­p sâu ¿n t­n chuôi, v¿t th°¡ng cing không ph£i là nh¹.

Bi¿n cÑ này, còn áng ng¡c nhiên h¡n viÇc bÍn Hùng Nguyên Hi¿n b¥t ngÝ t¥n công cha con hÍ Ðào lúc §å

ÐiÁn Thanh Vn không nén nÕi, kêu to:

-Ôi chao!

L°u Nguyên H¡c bi¿t phía sau có ng°Ýi nên không chÑng tr£ cha con hÍ Ðào,mà nh£y lên mÙt t£ng á Ã che kín phía sau rÓi mÛi ngoái l¡i quan sát.

S) Trung hô to:

-Ra tay! -Và tung ng°Ýi nhào tÛË

Tào Vân Kó vung tay, ba qu£ chùy t©m Ùc bay nh±m Ðào Tí An. VÑn bi¿t rõ ý Ó cça Vân Kó, ÐiÁn Thanh Vn kËp dùng vai hích vào Vân Kó khi vung tay ném,nên ba qu£ chùy i chÇch h°Ûng, r¡i xuÑng m·t tuy¿t.

Vân Kó quay sang quát:

-Sao l¡i th¿?

Còn Ân Cát vÑn Ënh phóng chùy nh±m vào L°u Nguyên H¡c, song do ti¿ng kêu " ôi chao " cça ÐiÁn Thanh Vn ã ánh Ùng ¿n h¯n.

Nguyên H¡c t­n dång ngay °ãc c¡ hÙi ó.

S) Trung hô lÛn:

-V­t ph£i vÁ vÛi chç ci!

Nói rÓi, cong nm ngón tay trái nh° móc s¯t bÕ vào m¯t Ðào Tí An, tay ph£i tóm l¥y mÙt c¡nh hÙp s¯t.

L°u Nguyên H¡c dñng éng g­y s¯t Í vÛi thanh tr°Ýng ki¿m cça Ân Cát.

Hai ng°Ýi ã tëng g·p nhau t¡i tiÇc r°ãu cça ÐiÁn Quy Nông,nên Áu r¥t bi¿t Ñi ph°¡ng là cao thç lëng danh.

MÛi chÉ d¡o d§u vài chiêu hai bên Áu ph£i th§m khâm phåc nhaå

Chu Vân D°¡ng gi¡ ki¿m lao vào Hùng Nguyên Hi¿n. ÐiÁn Thanh Vn vung thanh ¡n ki¿m Í vÛi song ao cça TrËnh Tam N°¡ng.

Tào Vân Kó hoa thanh tr°Ýngki¿m không t¥n công Ðào Bách Tu¿ ang éng tr¡ trÍi, mà nh±m vào ngñc Ðào Tí An vÛi chiêu " B¡ch hÓng quán nh­t ", toàn thân cùng lao theo ki¿m. Ðây là lÑi ánh liÁu m¡ng, hung hãn vô cùng.

Ðào Tí An tay không binh khí, ành buông ngay hÙp s¯t nh£y ph¯t vÁ phía sau né tránh, rÓi cúi xuÑng nh·t vÙi thanh ao quay l¡i c°Ûp chi¿c hÙp.

NguyÅn S) Trung tay trái ôm hÙp s¯t, nét m·t h§m h§m, chíi:

-Th±ng nhãi gÛm th­t! Ng°¡i ã b¯n tên, h¡ s¯t nh¡c phå cça ng°¡i, té ra ng°¡i ã có ý Ó chi¿m o¡t v­t chi b£o cça Thiên Long Môn!

Ðào Tí An v·n l¡i:

-Ai b£o ta h¡i nh¡c phå nàÏ

RÓi vung ao xông vào hòng c°Ûp l¡i hÙp s¯t. Song hÙp s¯t ã lÍt vào tay Th¥t Tinh Thç NguyÅn S) Trung, ch°a kà có thêm Tào Vân Kó éng bên chÑng ki¿m yÃm trã thì chÉ riêng hai bàn tay không cça S) Trung thôi, Tí An cing khó bÁ o¡t l¡i °ãc chi¿c hÙp.

Ðào Bách Tu¿ lên ti¿ng:

-HÍ NguyÅn kia! Chi¿c hÙp s¯t này do chính tay ông thông gia cça tôi giao cho con tôË Ông không chËu nghe là cÛ làm saÏ

Bách Tu¿ gào to, vung roi s¯t giáng xuÑng §u S) Trung.

S) Trung nh£y d¡t sang bên chëng mÙt tr°ãng, éng bên ÐiÁn Thanh Vn, gi¡ cao chi¿c hÙp tr°Ûc m·t

TrËnh Tam N°¡ng.

TrËnh Tam N°¡ng vëa nãy th¥y ám khí trong hÙp b¯n ra, sã r±ng l¡i có tên b¯n ra nïa vÙi såp ng°Ýi xuÑng tránh. Ðó ch³ng qua là Ùng tác gi£ cça S) Trung à cho ÐiÁn Thanh Vn tr¥n t)nh l¡i ã, rÓi mÛi °a cho cô chi¿c hÙp:

-Hãy giï l¥y nó, Ã tôi Ñi phó vÛi chúng.

S) Trung tay không t¥c s¯t, l­p téc quay l¡i ¥u vÛi Ðào Bách Tu¿. Võ công cça Ç nh¥t cao thç B¯c Tông Thiên Long Môn qu£ th­t là ghê gÛm.

Ðào Bách Tu¿ tuy có ngÍn roi s¯t m¡nh m½, song v«n ph£i lùi d§n tr°Ûc ôi tay không cça S) Trung.

Hùng Nguyên Hi¿n vai ã trúng tên, l¡i bË Chu Vân D°¡ng vung tr°Ýng ki¿m xáp tÛi nên không kËp tñ rút mii tên r¡ Mii tên v«n còn ng­p trong vai, hÅ cí Ùng m¡nh là nía ng°Ýi tê buÑt không sao chËu nÕË

ChÉ có L°u Nguyên H¡c ¥u vÛi Ân Cát là ngang tài ngang séc.

ÐiÁn Thanh Vn ôm ch·t chi¿c hÙp s¯t, v­n khinh công i vÁ h°Ûng Tây B¯c.

Th¥y th¿, Ðào Tí An gi¡ ao toan chém m¡nh Vân Kó, nh°ng th¥y Vân Kó gi¡ ki¿m khoá ch·t bèn không chém nïa, Ùt ngÙt xoay ng°Ýi phóng uÕi theo ÐiÁn Thanh Vn.

Tào Vân Kó nÕi gi­n cing uÕi theo ngaõ MÛi °ãc vài b°Ûc, Vân Kó ã th¥y song ao âm chém sang mình. Thì ra TrËnh Tam N°¡ng ã xÑc tÛi ch·n l¡Ë

Tào Vân Kó sÑt ruÙt, liên ti¿p giáng liÁn m¥y chiêå Ch³ng ngÝ Tam N°¡ng tuy võ nghÇ ch°a th­t iêu luyÇn nh°ng ã luyÇn xong ao pháp chuyên dùng à phòng ngñ, chÉ c§n tung ra ba m°¡i sáu chiêu trong " Thi¿t môn thuyên " ao pháp thì dù Ñi ph°¡ng có là cao thç ¿n m¥y cing ch°a dÅ th¯ng nÕË

Vân Kó l§n l°ãt thay Õi ba °Ýng ki¿m pháp, qu£ nhiên v«n không là °ãc gì Tam N°¡ng.

ÐiÁn Thanh Vn ch¡y chëng mÙt d·m, th¥y Ðào Tí An uÕi theo saå Thanh Vn th¥y úng vÛi ý mình, bèn r½ qua mÙt s°Ýn núi, éng l¡i, nía gi­n nía mëng.

-Anh uÕi theo tôi à làm gì?

-TiÃu muÙi! Chúng ta hãp séc chÑng l¡i li gi·c c°Ûp i! -Tí An tr£ lÝË Còn viÇc riêng cça chúng ta s½ dÅ nói chuyÇn thôi!

-Ai là tiÃu muÙi cça anh ché? Sao anh l¡i h¡i cha tôÉ -Thanh Vn hÏi l¡Ë

Tí An b×ng quó ngay xuÑng m·t tuy¿t tr¯ng, chÉ lên trÝi thÁ thÑt:

-Có trÝi cao chéng giám, n¿u Ðào Tí An này sát h¡i ÐiÁn lão ch°ßng môn cça Thiên Long Môn thì xin trÝi hãy cho v¡n tên xuyên thây, v¡n ao bm xác!

ÐiÁn Thanh Vn m·t mày r¡ng rá h³n lên kéo tay Tí An dËu giÍng:

-Không ph£i là huynh thì tÑt rÓË MuÙi bi¿t tr°Ûc là không ph£i chàng mà. BÍn hÍ... bÍn hÍ...

Ðào Tí An b­t d­y, n¯m ch·t tay trái nàng " TiÃu muÙi ", vëa nói °ãc mÙt ti¿ng, b×ng th¥y ÐiÁn Thanh Vn m·t bi¿n s¯c, bi¿t sau l°ng có ng°Ýi ang tÛi bèn vÙi quay l¡Ë ChÉ nghe th¥y ti¿ng quát:

-Hai ng°Ýi gi¥m giúi làm gì ß â÷

Thanh Vn nÕi nóng:

-Gi¥m giúi cái gì? Huynh nói nng cho °Ýng hoàng mÙt chút!

Tí An quay l¡i th¥y Tào Vân Kó, bèn nói:

-Tào s° huynh chÛ có hiÃu l§m.

Vân Kó tr¡n tròn ôi m¯t:

-HiÃu l§m cái chó gì?

RÓi rút ki¿m âm luôn. Tí An ành gi¡ ao lên á.

Hai ng°Ýi mÛi ¥u °ãc vài hiÇp, thì nghe th¥y ti¿ng b°Ûc chân ch¡y trên tuy¿t.

TrËnh Tam N°¡ng ch¡y tÛi nhanh nh° gió, Vân Kó m¯ng luôn:

-Må thÑi tha kia, sao cé l±ng nh±ng bám uôi mãi th¿?

RÓi xoay tay ki¿m chém luôn. TrËnh Tam N°¡ng dùng dao trái á òn, tay ph£i lia luôn mÙt aÍ

Tí An hét to:

-TrËnh Tam N°¡ng! Hai chúng ta hãp séc h¡ th±ng khÑn này ã rÓi hãy hay!

Nói dét, dùng chiêu " Thâm l°¡ng hoán trå " tay trái vÓ khua lên, tay ph£i xÙc th³ng vào mii ao vào Vân Kó.

Vân Kó mÙt mình chÍi l¡i c£ hai, không hÁ nao núng.

H¯n có ý muÑn trÕ tài tr°Ûc m·t giai nhân, nên °Ýng ki¿m lúc âm th³ng,lúc chém nghiêng r¥t sinh Ùng, t¥n công liên tåc.

Ðào Tí An th§m khen: " Ki¿m pháp tuyÇt l¯m!' rÓi chùng ng°Ýi xuÑng, xu¥t mÙt chiêu " Th°ãng bÙ liêu âm " lia

ao pháp vào h¡ bÙ Vân Kó.

TrËnh Tam N°¡ng thoáng ngh) th¿ nào Vân Kó cing ch)a ki¿m xuÑng à á và ch¯c ph£i s¡ hß bên trên, nên vung song ao bÕ xuÑng vai Vân Kó. Nào ngÝ °Ýng ao lia ngang cça Tí An chãt dëng ß giïa chëng và chuyÃn sang th¿ ao " Thoái bÙ tr£m mã " xoay cÕ lia ao chém trúng ùi TrËnh Tam N°¡ng và hét to " Ngã này!".

Chiêu ¥y th­t hiÃm ác dË th°Ýng! MÙt cao thç tài nghÇ g¥p m¥y l§n TrËnh Tam N°¡ng cing khó mà l°Ýng tr°Ûc °ãc, Á phòng, nên TrËnh Tam N°¡ng tránh sao nÕË V¿t th°¡ng khá n·ng, bà ta ngã v­t ra phía saå

Ðào Tí An s¥n tÛi mÙt b°Ûc,gi¡ ao ph¡t xuÑng cÕ Tam N°¡ng. MÙt ti¿ng " choang ", Vân Kó ã gi¡ ki¿m ch·n

d°ãc, g¡t ao cça Tí An ra, quát hÏi:

-Ng°¡i có còn liêm sÉ nïa chng?

-Lâm tr­n, ai c¥m nói dÑi h£? -Tí An c°Ýi và nói ti¿p -Tôi có ý h× trã anh ¥y thôi!

Vân Kó toan m¯ng l¡i, thì th¥y L°u Nguyên H¡c, Ân Cát, Ðào Bách Tu¿,NguyÅn S) Trung l§n l°ãt ch¡y tÛË

Hóa ra, mÍi ng°Ýi cé chm chm ngh) ¿n cái hÙp s¯t mà thôË

Khi ÐiÁn Thanh Vn ôm hÙp ch¡y i thì ch³ng thi¿t ánh nhau nïa Áu chÝ lúc Ñi ph°¡ng h¡i lÏng tay t¥n công là bÏ ch¡y à uÕi theo!

Ðào Tí An kêu lên:

-Cha ¡i! Thiên Long Môn là các b¡n tÑt c£. Cha ëng ¥u vÛi NguyÅn s° thúc nïa!

Ðào Bách Tu¿ l·ng im không áp. Tào Vân Kó nói to:

-Các ng°¡i ã gi¿t h¡i ân s° cça ta, chúng ta âu có là b¡n bè vÛi các ng°¡É

Nói rÓi gi¡ ki¿m chém g¥p ba nhát. Tí An á °ãc hai nhát, né sang trái à tránh °Ýng ki¿m thé b¡ Song mii ki¿m ã bay s¡t qua má ph£i chÉ vài t¥c nïa là vá §u bà óc!

Tí An ho£ng sã, m·t tái mét.

ÐiÁn Thanh Vn b×ng gÍi to:

-Hãy c©n th­n!

MÙt mii ám khí bay s¡t bên ng°Ýi Tí An. LiÁn sau ó có ti¿ng gió rít và mÙt nhát ao ã âm trúng mông Tí An.

VÑn là TrËnh Tam N°¡ng bË th°¡ng, ngã không d­y nÕi, lòng r¥t téc gi­n và hÑi ti¿c, th§m ngh):

- BÍn ©m Mã Xuyên gi¿t chÓng ta , th±ng gi·c ranh con này m°u k¿ hiÃm Ùc, sao mình l¡i tin nó mà không Á phòng?.

Chãt th¥y Tí An lùi l¡i à tránh °Ýng ki¿m cça Tào Vân Kó, th­t là c¡ may à ánh lén, Tam N°¡ng vùng

éng lên vung ao bÕ xuÑng §u Tí An.

ÐiÁn Thanh Vn nhanh m¯t nhanh tay nên phóng vÙi mÙt phi tiêu trúng ngay vai ph£i Tam N°¡ng. NhÝ mii tên ó mà Tí An thoát ch¿t.

TrËnh Tam N°¡ng vì uÑi tay, nên mii ao chÉ trúng mông Tí An.

TrËnh Tam N°¡ng bË trúng phi tiêu, l¡i ngã v­t r¡

Ðào Tí An quát:" ÐÓ gi·c ê tiÇn!" rÓi phóng ao vào ngñc Tam N°¡ng. Th¿ ao lao g¥p, m¡nh, cñ li quá g§n,

h³n là thanh ao s½ gm ng°Ýi Tam N°¡ng xuÑng ¥t.

B×ng nghe ti¿ng gió rít trên không, mÙt mii ám khí të xa phóng tÛi, vëa v·n trúng l°ái ao, pháy ra mÙt ti¿ng "keng ", làm l°ái ao chao i, c¯m ch¿ch xuÑng m·t tuy¿t bên c¡nh TrËnh Tam N°¡ng.

BÍn L°u Nguyên H¡c, NguyÅn S) Trung ang dÓn m¯t vào cái hÙp s¯t, ng°Ýi muÑn c°Ûp ngay, ng°Ýi muÑn canh chëng. Ðúng lúc ó nghe ti¿ng rít kó l¡ cça ám khí, c£ bÍn Áu kinh ng¡c. ám khí phóng të xa mà r¥t chu©n xác, m¡nh m½ ¿n th¿, làm l°ái ao vng ra mÙt bên.

Trong lúc kinh ng¡c, c£ bÍn nhìn vÁ h°Ûng ám khí phóng tÛi thì th¥y mÙt vË s° già râu b¡c, tay ph£i c§m vòng tràng h¡t, miÇng nói " thiÇn tai, thiÇn tai ", ang r£o b°Ûc i tÛi, cúi xuÑng nh·t mÙt v­t gì ó xâu vào chu×i h¡t. Thì ra, thé ám khí vëa ném tÛi chÉ là mÙt h¡t trong chu×i tràng h¡t.

Chu×i h¡t xem ra có v» n·ng, trông xám en nh° °ãc úc b±ng s¯t. Tuy nhiên viÇc nhà s° này ném mÙt h¡t nhÏ të xa m¥y tr°ãng truíng vào l°ái ao thép n·ng tám, chín cân làm nó ph£i chao i, thì qu£ thñc chÉ lñc không thà xem th°Ýng.

MÍi ng°Ýi trân trân nhìn nhà s°.

Nhà s° có ôi m¯t hình ba c¡nh, mii d¹t, mÓm méo trÅ, lông mày b¡c ch¿ch xuÑng, v» m·t r¥t quái dË, l¡i thêm ôi m¯t v±n §y tia máå N¿u chÉ cn cé vào bÁ ngoài thì d½ cho là mÙt lão già cô Ùc chÑn thË thành, nào ngÝ l¡i là mÙt ng°Ýi có võ công cao siêu ¿n th¿!

Nhà s° nâng TrËnh Tam N°¡ng lên, rút ra mii phi tiêu t©m Ùc ra khÏi vai, máu en ch£y g¥p ra të v¿t th°¡ng. TrËnh Tam N°¡ng lÛn ti¿ng kêu rên, nhà s° l¥y ra mÙt viên thuÑc màu Ï bÏ vào miÇng Tam N°¡ng, rÓi quay l¡i nhìn tëng ng°Ýi mÙt, l©m b©m:"Viên thuÑc này chÉ t¡m gi£m au thôË Phi tiêu ÐÙc Long là ám khí riêng cça Thiên Long Môn, bàn tng không céu nÕi thi¿u phå này âu ".

RÓi nhìn NguyÅn S) Trung, nhà s° nói ti¿p:" VË thí chç này là cao thç cça phái Thiên Long Môn ph£i không? D«u không nà m·t b§n tng thì xin hãy nà éc Ph­t,dám mong thí chç mß l°ãng të bi!" -Nói rÓi ch¯p tay váË

NguyÅn S) Trung vÑn không hÁ quen bi¿t TrËnh Tam N°¡ng, và cing không có oán thù gì.

L¡i th¥y nhà s° có b£n lãnh cao c°Ýng nh° v­y, n¿u không chËu cho thuÑc gi£i Ùc à céu Tam N°¡ng thì lúc này bÏ i ch°a ch¯c ã êm. S) Trung là ng°Ýi tëng tr£i trong chÑn giang hÓ, bi¿t tuó m·t mà éng sí, nên khi th¥y nhà s° ch¯p tay vái,thì cing áp lÅ, nói:

-Сi s° có lÝi d­y, t¡i h¡ xin nghe theÍ

S) Trung l¥y të trong ng°Ýi ra hai hÙp nhÏ, dÑc m°Ýi h¡t thuÑc en trong mÙt lÍ ra, cho TrËnh Tam N°¡ng uÑng; còn lÍ kia S) Trung °a cho ÐiÁn Thanh Vn và nói:

-Hãy rËt thuÑc cho chË ta!

ÐiÁn Thanh Vn giao cho s° thúc chi¿c hÙp s¯t, rÓi c§m lÍ thuÑc ra rËt v¿t th°¡ng cho TrËnh Tam N°¡ng.

Nhà s° nói:

-Thí chç th­t có lòng të bi -L¡i vái l§n nïa, nói ti¿p -Xin hÏi các vË vì duyên cÛ gì l¡i ánh nhau v­÷ Trên Ýi này, không gì khúc m¯c nào không thà gá nÕi,b§n tng ánh b¡o xin làm ng°Ýi hòa gi£i nhé, ha h¡

MÍi ng°Ýi nhìn nhau tr§m ngâm suy ngh). Tào Vân Kó chÉ Ðào Tí An m¯ng:

-Th±ng nhãi nhép này ã sát h¡i s° phå cça tôi, l¡i còn n trÙm báu v­t biÃu tr°ng quyÁn lñc @Jz | ,

.

ö

ø

f

h

"

4

6

º ¼ æè>@¶¸.0€‚BDÜÞðòpr&(dfôöz|JL¬®|~46ÈÊÖؘšb d z | ø%ú%€'‚'¾'À'((Ð(Ò(D)çÒ¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿Ò¿%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^Jph)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJph/h8

ˆh8

ˆ5B*CJOJQJ\^JaJphKBèRè@ B ÷ë÷ëé

¤d ¤d[$\$gd8

ˆ $a$gd8

ˆB ýD)F)B*D*++È+Ê+, ,--~-€-J.L.P0R0ì0î01'1

2

23

3n3p3®3°3Ø3Ú3F4H4ö4ø42545d5f5ö5ø586:6Z6\6œ6ž6¬7®788F8H8†8ˆ8X9Z9t;v;È;Ê;î;ð;<<à=â=l>n>ú?ü?l@n@Ž@@¨@ª@æ@è@"A$A'AbA"A-Aê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^Jph)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJphU-A¾AÀA

B B<B>BbBdB¦B¨BÞBàBŽCCnDpDžD DÈDÊDEE(E*EÒEÔErFtF¾FÀF˜GšG"H$H I"IRITIJ

JfJhJ&K(KvKxKVLXLˆLŠL

O

OHOJOdPfPÔPÖP†QˆQR R°R²RÒRÔR@SBSjSlST'TÂTÄT>U@UVVnWpWºW¼W.X0X¤Xì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJph%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JphU¤X¦X|Y~YÀYÂY

Z Z6Z8ZŒZŽZºZ¼Z[

[4[6[¬[®[P\R\"\-\Ä\Æ\ ]"]L]N]¼]¾]à]â]¬^®^>'@'¬'®'bb"b-b.d0dâdädZe\eŠeŒeff¬f®f8h:hi

ij jPkRkôkökm

m'mbm¤m¦mÒmÔm'oboØoÚoHrJrÚrÜr2s4sÞsàsê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^Jph)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJphUàst

tttvt"u$uvuxuvvÊvÌvþvw¦w¨w"x-xÆxÈxúxüx2z4z:{<{H|J|ˆ}Š}*,&€(€j€l€ú€ü€„†ÊÌæ‚肶ƒ¸ƒt†v†°†²†ˆˆ¬‰®‰ŒŒŽŒxzêìxzLNv'x'" "B"D"²"'"@•B•²•'•ä-æ-°˜²˜N™P™ššZ›ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJph%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JphUZ›\›*œ,œîœðœÚÜ,ž.žVžXžŸŸJŸLŸÒŸÔŸ4 6 Ê¡Ì¡ô¡ö¡þ¢£8£:£2¤4¤T¤V¤À¤Â¤*¥,¥'¥"¥ ¨¨¦¨¨¨"©$©ü©þ©ÞªàªÔ«Ö«n¬p¬:­<­²­'­Þ­à­ ®®,®.®®'®.¯0¯¨¯ª¯&°(°±±°±²±Ö²Ø²º³¼³µµ²µ'µÄ¶Æ¶â¸ä¸ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^Jph)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJphUä¸NºPº2»4»n¼p¼½½ð½ò½|¿~¿JÀLÀÜÁÞÁÞÂàÂôÃöÃúÄüĀłÅàÅâÅ|È~È É"ÉËËrÌtÌLÍNÍäÍæ͜ΞÎ

Ð ÐàÑâÑÒÒ6Ó8ÓìÓîÓÕÕRÕTÕ× ×¨ØªØâØä؂لÙNÚPÚªÚ¬Ú~Û€ÛÌÛÎÛ8Ü:Ü|Ü~Ü6Ý8ÝžÝ ÝÎÝÐÝ.Þ0ÞÞÞàÞ|ßì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJph%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JphU|ß~ßHàJà°à²àØàÚàúáüázâ|âÊâÌâZã\ã"å-å-æ˜æççÄçÆç*é,é@êBê6ë8ë¶ë¸ëíí(î*î&ï(ïžð ð'ñ"ñ0ó2óó'ó

ô ô÷÷tøvøˆùŠùÖúØú¨üªüþþÿÿbdˆŠ>@þ~€:<„ † 68ÒÔ, . V

X

°

²

ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^Jph)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJphU²

4 6 „ † Ò Ô NPŒŽ^'ˆŠ ÀÂvxÆÈèêF H Ø Ú *,êì BDlnNP:<˜šÈÊ fh*,tvüþ'"öøº-¼-î-ð-‚ „ ú ü t"v"##°#²#4$6$~%€%&&*','Ð(Ò(¨)ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJph%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JphU¨)ª)þ)***H+J+r+t+¾+À+'-b-˜-š-¾-À-Æ.È."/$/N/P/Š/Œ/^0'0ô0ö0Ø1Ú1'2b2\3^355B6D6Ä6Æ6Ø7Ú78

8J8L8N:P:ˆ:Š:‚;„;ü;þ;Ê<Ì<ö<ø<¾>À>? ?@@B@ AAªB¬B.C0CÌCÎCEEDFFF˜HšHPIRI†JˆJÌJÎJê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^Jph)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJphUÎJÊKÌKfLhLôLöL&N(N°N²NtOvOQQRQTQ„Q†QRRbRdRªR¬RèRêRS SŒSŽS6T8T'T¶T*U,UîUðU VV°V²V"W-WXXYYêYìY*Z,Z¦\¨\F^H^$_&_z_|_Æ_È_z'|'PaRaÒaÔaèbêbccÂcÄc2d4dÖdØd2f4fvfxf¸fºfàfì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì×ì)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJph%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JphUàfâfÆgÈgŽhh~i€iVjXj¬j®j¸kºk@lBl®l°lŽmmþmnŠoŒo q¢qøsúsÔuÖu v"v:x<x@{B{ò|ô|¦}¨}º¼€€bd¢¤z‚|‚œ‚ž‚H„J„à„ℤ...¢¦¢¨¢Z£\£„£†£²£'£N¤P¤ ¥¥

¦

¦ê¦ì¦j§l§Ø§Ú§º¨¼¨R©T©^ª'ª«ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×Õ×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×ê×U%h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^Jph)h8

ˆh8

ˆB*CJOJQJ^JaJphTcça Thiên Long Môn chúng tôi nïa... Сi s° thí ngh) xem có áng l¥y m¡ng nó không?

Vân Kó nói xong, rút ki¿m chém vào kho£ng không, ti¿ng rít rung Ùng c£ không trung.

Nhà s° hÏi l¡i:

-Tôn s° là ai v­÷

-S° phå tôi hÍ ÐiÁn, là ch°ßng môn phái B¯c Tông chúng tôi! -Vân kó áp.

-Ôi chao! -Nhà s° thÑt lên -Hóa ra là Quy Nông ã t¡ th¿ rÓi °? Ðáng ti¿c! Th­t áng ti¿c!

Qua giÍng nói, ç th¥y hình nh° nhà s° quen bi¿t ÐiÁn Quy Nông, còn miÇng gÍi " Quy Nông " là có ý cho mình là b­c trên.

ÐiÁn Thanh Vn vëa rËt thuÑc cho Tam N°¡ng xong, nghe nhà s° nói v­y, bèn ti¿n l¡i g§n såp xuÑng vái chào:

-Mong ¡i s° báo thù cho cha cháu và tìm giúp k» sát nhân.

Nhà s° ch°a kËp tr£ lÝi, thì Tào Vân Kó liÁn nói:

-Thñc hay gi£ cái n×i gì nï£ ß ây có ç tang chéng c£ rÓË Th±ng nhãi kia không úng là k» sát nhân hay saÏ

Ðào Tí An im l·ng c°Ýi nh¡t. Ðào Bách Tu¿ không né °ãc gi­n, g¯t lên:

-Thông gia hÍ ÐiÁn ã giao du vÛi tôi m¥y chåc nm. Hai nhà còn là ch× chi thân vÛi nhau, sao chúng tôi l¡i sát h¡i ông ¥y °ãc?

-Thì chính là vì muÑn l¥y cái hÙp báu này ché còn gì! -Tào Vân Kó lên ti¿ng

Ðào Bách Tu¿ c£ gi­n, s¥n tÛi våt luôn mÙt roi s¯t.

Vân Kó toan ánh tr£, b×ng th¥y nhà s° hu¡i tay trái ra móc nh¹ vào cÕ tay ph£i cça Bách Tu¿. Cây roi s¯t Ùt ngÙt gi­t ng°ãc trß l¡Ë

Bách Tu¿ th¥y gan bàn tay gi­t thót, kho£ng giïa ngón cái và ngón trÏ au dï dÙi, không sao n¯m °ãc nïa,vÙi buông buông ngay roi s¯t ra, nh£y vÍt sang bên c¡nh. Roi s¯t r¡i "ph­p", ng­p mÙt nía vào lòng ¥t.

MÍi ng°Ýi ang xúm l¡i quanh nhà s°, chãt t¥y roi s¯t b­t ng°ãc trß l¡i bèn Áu gi¡t ra, éng thành vòng quanh nhà s° và tròn xoe m¯t nhìn, vô cùng kinh ng¡c. Ai n¥y Áu th§m ngh): ""Tr¥n Quan Ðông x°a nay v«n ÷ vào séc m¡nh mà x°ng hùng trong gi°¡í võ lâm, sao mà l¡i chËu à cho mÙt nhà s° chÉ móc s¡ mÙt cái ã làm cho ph£i buông vi khí ra v­y?"

Ðào Bách Tu¿ m·t mii Ï gay:

-Hòa th°ãng gÛm th­t! Hóa ra ông °ãc phái Thiên Long Môn mÝi ¿n giúp ché gì?

Nhà s° tçm tÉm:

-Thí chç tuÕi tác ã cao, sao l¡i còn nóng gi­n nh° vây? Ðéng là b§n tng nh­n lÝi ¿n giúp ng°Ýi, nên mÛi ¿n núi Tr°Ýng B¡ch này, song không ph£i phái Thiên Long Môn mÝi b§n tng âu!

C£ hai bên Thiên Long Môn và cha con hÍ Ðào Áu ng¡c nhiên, th§m ngh):

"Th£o nào mà lão l¡i céu TrËnh Tam N°¡ng. N¿u lão là trã thç cho Bình Thông tiêu cåc, thì có l½ khó mà giï nÕi cái hÙp s¯t này..."

NguyÅn S) Trung lùi l¡i mÙt b°Ûc. Ân Cát và Tào Vân Kó c§m ki¿m ti¿n lên phía tr°Ûc éng hai bên hÙ vÇ cho S) Trung. Nhà s° hình nh° không à ý gì, nói ti¿p:

-Þ ây không cçi lía, không c¡m r°ãu, giá l¡nh không chËu nÕi. Trang tr¡i cça ng°Ýi mÝi b§n tng ¿n giúp ß g§n ây thôi. Các vË Áu coi nh° b¡n cça b§n tng,chi b±ng cùng ¿n ¥y nghÉ chân. аãc g·p m·t nhiÁu anh hùng h£o hán ¿n thm, ch¯c h³n vË chç nhân ¥y s½ vui mëng l¯m! M¹ ki¿p! BÍn ta cùng kéo ¿n ­p phá ông ta mÙt tr­n cho ã i!

Nói rÓi, nhà s° c°Ýi ha h£, d°Ýng nh° ch³ng còn nhÛ gì ¿n cuÙc huy¿t chi¿n vëa rÓi.

MÍi ng°Ýi th¥y hòa th°ãng tuy m·t mii x¥u xí, song n nói ôn tÓn. Là ng°Ýi tu hành, l¡i vng ra cái câu " m¹ ki¿p ", kà cing h¡i l¡, song Ñi vÛi khách võ lâm lÝi tåc t±n ¥y nghe ra l¡i thân m­t tñ nhiên, nên tâm lý Á phòng cing v¡i i ph§n lÛn.

Ân Cát hÏi:

-Ch°a rõ vË chç nhân mà ¡i s° nói ¿n là b­c tiÁn bÑi nào v­y?

-Ông ta không cho phép b§n tng nói ra tên hÍ -Nhà s° áp. B§n tng vÑn hi¿u khách, ã có lÝi mÝi rÓi, n¿u vË nào không chËu nà không chËu nà lÝi, thì b§n tng thñc bång c£m th¥y b½ bàng ¥y.

L°u Nguyên H¡c th¥y nhà s° qu£ là ng°Ýi kì dË nhiÁu bÁ thì ng§n ng¡i, bèn vòng tay nói:

-Сi s° ëng trách nhé, h¡ quan xin cáo të.

Nói rÓi, quay ng°Ýi s£i b°Ûc. Nhà s° nói:

-Þ chÑn núi sâu hoang v¯ng này mà l¡i g·p °ãc vË quan gia, th­t là phúc lÛn ây! M¹ ki¿p!

ÐÃ cho L°u Nguyên H¡c phi hành °ãc mÙt quãng và ch­m rãi nói xong m¥y câu ó, nhà s° mÛi £o ng°Ýi uÕi theo. ChÉ th¥y ông ta lúc qung ng°Ýi, lúc nh£y b­t, lúc ch¡y nhanh trên tuy¿t, thân pháp khó coi, vëa vång vÁ, vëa cÕ quái, khi¿n mÍi ng°Ýi ph£i b­t c°Ýi.

Tuy dáng iÇu tña vËt b§u, l¡i tña ¿ch nhái, song trong kho£nh kh¯c ông ta ã tÛi tr°Ûc m·t L°u Nguyên H¡c, c°Ýi nói:

-B§n tng xin th¥t lÅ vÛi ¡i quan v­y.

Không ãi Nguyên H¡c tr£ lÝi, nhà s° vung tay trái thành mÙt vòng tròn rÓi b¥t ngÝ £o l¡i n¯m l¥y cÕ tay ph£i Nguyên H¡c.

L°u Nguyên H¡c b×ng th¥y nía ng°Ýi tê b¡i, bi¿t mình ã khÝ kh¡o à bË iÃm trúng huyÇt m¡ch môn rÓi. Trong lúc nguy c¥p, Nguyên H¡c xuÑng ch°ßng tay trái nh±m vào nhà s°. Lúc này nhà s° c§m cÕ tay ph£i Nguyên H¡c b±ng ngón cái và ngón trÏ tay trái cça mình, ãi òn ch°ßng s¯p tÛi bèn gi¡ tay ph£i Nguyên H¡c lên dùng ba ngón tay trái còn l¡i là ngón giïa, ngón áp út và ngón út si¿t ch·t cÕ tay trái cça Nguyên H¡c.

Th¿ là chÉ c§n mÙt tay trái ông ta ã khóa c£ hai tay Nguyên H¡c, còn tay ph£i v«n c§m chuõi tràng h¡t, nh£y t°ng t°ng lôi vÁ.

MÍi ng°Ýi th¥y hai tay Nguyên H¡c nh° bË còng b±ng còng tay, chËu à nhà s° lôi trß l¡i, thì vëa kinh ng¡c vëa mëng rá. Kinh ng¡c vì công phu cao c°Ýng cça nhà s° hi¿m th¥y; mëng rá vì ông ta không ph£i là ng°Ýi ¿n trã giúp cho tiêu cåc Bình Thông. Nhá s° lôi Nguyên H¡c ¿n tr°Ûc m·t mÍi ng°Ýi, nói:

-L°u ¡i nhân ã nà tôi và nh­n lÝi rÓi. Nào, xin mÝi t¥t c£ các vË!

Ðã chéng ki¿n c£nh t°ãng vëa rÓi, mÍi ng°Ýi d«u trong lòng e ng¡i cing không dám ngÏ lÝi të chÑi. Nhà s° n¯m cÕ tay Nguyên H¡c, ch­m rãi i tr°Ûc. Ði °ãc vài b°Ûc, bèn quay l¡i nói:

-Có ti¿ng Ùng gì l¡ th¿ nhÉ?

MÍi ng°Ýi dëng l¡i l¯ng nghe, chÉ th¥y vng v³ng trên °òng phía sau có ti¿ng thß g¥p g¥p ß âu ó lan truyÁn ¿n, nh° có ai ó ang v­t lÙn vÛi nhau.

S) Trung chãt bëng tÉnh. Kêu lên:

-Vân Kó hãy mau i h× trã Vân D°¡ng!

-TrÝi ¥t! Th¿ mà tôi quên bµng i m¥t -Vân Kó áp, rÓi c§m ki¿m ch¡y ng°ãc trß l¡i.

Nhà s° v«n không chËu buông L°u Nguyên H¡c ra, cé lôi i cùng. Ði chëng h¡n m°Ýi tr°ãng, L°u Nguyên H¡c th¥y rã rÝi ôi chân, tuy ã Á khí, v«n không sao nhanh nh¹n b±ng nhà s°.

Hai tay bË n¯m ch·t, Nguyên H¡c g¯ng gi±ng thoát ra,song nm ngón tay g§y guÙc dài thu×n cça nhà s° v«n không hÁ nÛi lÏng chút nào.

Ch¡y thêm vài b°Ûc nïa, thì nhà s° v°ãt lên nía b°Ûc, và th¿ là Nguyên H¡c chao ng°Ýi i, ngã chúi vÁ phía tr°Ûc, hai cánh tay k¹p sát hai tai v°¡n lên qua âu, ti¿p tåc bË nhà s° lôi l¿t trên m·t tuy¿t.

H¯n vëa éc vëa cuÑng, Ënh co chân lên á nhà s°, song bË nhà s° lôi i m×i lúc mÙt nhanh, tñ mình không éng lên °ãc nói gì ¿n co chân.

ChÑc lát mÍi ng°Ýi quay l¡i th¥y Chu Vân D°¡ng và Hùng Nguyên Hi¿n ang ôm nhau v­t lÙn trên m·t tuy¿t.

C£ hai Áu vng m¥t khí giÛi, nên v­t nhau tay ôi, không ¥m á gì °ãc, chÉ huých tay, thúc §u gÑi ho·c húc b±ng §u, c¯n b±ng rng nh° hai con thú, ché ch³ng hÁ giÑng các tr­n ¥u cça giÛi võ lâm! Th­m chí tña nh° àn bà áo à ánh lÙn nhau giïa °Ýng phÑ!

Tào Vân Kó chÑng ki¿m b°Ûc tÛi, ang rình à âm Hùng Nguyên Hi¿n. Song hai ng°Ýi ln lÙn liên ti¿p, chÉ sã âm nh§m vào s° Ç Vân D°¡ng nên h¯n không dám ra tay.

Nhà s° cing b°Ûc tÛi, dùng tay ph£i túm l°ng Chu Vân D°¡ng nh¥c bÕng lên. Vì hai ng°Ýi ang gì ch·t nhau, nên ông ta nh¥c Chu Vân D°¡ng thì kéo theo c£ Hùng Nguyên Hi¿n. Hai ng°Ýi ang hng máu, nên tuy ng°Ýi treo l¡ líng v«n ti¿p tåc ©u £ không thôi.

Nhà s° c°Ýi ha h£, rung tay mÙt cái làm c£ hai th¥y chân tay tê d¡i rÓi huõch mÙt ti¿ng.

Hùng Nguyên Hi¿n ngã vng ra xa nm th°Ûc.

Nhà s° ·t Chu Vân D°¡ng xuÑng ¥t, ¿n lúc này mÛi chËu buông tay th£ L°u Nguyên H¡c ra.

Nguyên H¡c bË khoá hai tay quá lâu, nên hai cánh tay không co l¡i °ãc, cé gi¡ lên mÙt hÓi lâu mÛi të të h¡ xuÑng. Hai cÕ tay h±n sâu v¿t b§m các §u ngón tay,trong lòng không khÏi kinh hãi.

Nhà s° nói:

-M¹ cha nó ché! Chúng ta mau i thôi à còn kËp qu¥y qu£ chç nhân mÙt bïa sáng ché h£?

MÍi ng°Ýi °a m¯t nhìn nhau và cùng i theo nhà s°. Riêng TrËnh Tam N°¡ng bË th°¡ng n·ng ß ùi, Hùng Nguyên Hi¿n không nÁ hà gì bèn cõng luôn.

Cha con hÍ Ðào, Chu Vân D°¡ng cing Áu bË th°¡ng. Trên m·t tuy¿t, nhïng vÇt máu dÏ thành hàng h°Ûng lên phía B¯c.

Ði °ãc vài d·m, nhïng ng°Ýi bË th°ong rên rÉ, xem chëng khó có thà i ti¿p °ãc nïa.

ÐiÁn Thanh Vn l¥y të túi áo ra mÙt chi¿c áo v£i xé ra tëng m£nh à bng cho Chu Vân D°¡ng rÓi ¿n cha con hÍ Ðào.

Tào Vân Kó "hë " mÙt ti¿ng, Ënh nói câu gì ó, song ÐiÁn Thanh Vn °a m¯t ra hiÇu.

Tuy không hiÃu ý , song Tào Vân Kó cing nín nhËn °ãc câu nói ã ra tÛi cía miÇng.

Ði thêm chëng mÙt d·m nïa, thì r½ lên mÙt dÑc núi.

LÛp tuy¿t d°Ûi chân càng dày thêm, ng­p tÛi §u gÑi, nên i r¥t khó khn.

MÍi ng°Ýi tuy có võ công, song Áu th¥y m×i lúc rút chân lên mÙt cách v°Ûng víu.

Ai n¥y Áu ngh) th§m " Không rõ vË chç nhân này còn xa hay không nhÉ ".

Nhà s° nh° cing hiÃu °ãc lòng mÍi ng°Ýi chÉ tay vÁ phía ngÍn núi cao vút phía bên trái:

-S¯p ¿n rÓi! ß trên núi kia kìa!

Hai ÐÓng Tí Giao Chi¿n Th¡

MÍi ng°Ýi Áu ng°Ûc nhìn Énh núi, b¥t giác Áu thß h¯t ra, toàn thân Ûn l¡nh.

NgÍn núi ó tuy không ph£i là là cñc cao, song dñng déng nh° cây bút giïa mÙt vùng núi non, dÑc ng°ãc khác th°Ýng, ëng nói ¿n con ng°Ýi, mà ngay loài khÉ v°ãn cing khó mà leo lên °ãc.

Ai n¥y Áu ngÝ ngã: "Ng°Ýi có b£n l)nh cao c°Ýng, cing có thà leo lên °ãc, th¿ nh°ng trên Énh núi dñng éng chót vót này, ch³ng l½ v«n có ng°Ýi ß hay saÏ".

Nhà s° tçm tÉm c°Ýi, i tr°Ûc d«n °Ýng. R½ qua hai dÑc núi nïa, thì vào ¿n mÙt rëng rëng r­m. Ðây là khu rëng thông già dÅ có ¿n m¥y trm tuÕi, canh cây giao nhau an xen, trên ngÍn cây là lÛp tuy¿t dày ¿n vài th°Ûc nên m·t ¥t tuy¿t mÏng, i l¡i °ãc dÅ dàng.

Khu rëng thông náy tr£i dài, m¥t nía canh giÝ mÛi i h¿t. Vëa ra tÛi bìa rëng là ¿n ngay chân núË

MÍi ng°Ýi ng©ng §u nhìn lên Énh núË Lúc này éng g§n, nên càng c£m th¥y khi¿p hãË N¿u là mùa h¡, leo lên ã khó; huÑng chi giÝ ây tuy¿t phç §y ày,n¿u m¡o hiÃm vin bám leo lên, thì c§m ch¯c chín ph§n m°Ýi là s½ r¡i xuÑng tan thây!

MÙt tr­n gió núi thÕi m¡nh, cành thông va ­p vào nhau §m §m nh° sóng thçy triÁu dÓn vÁ trong êm thu thanh v¯ng. MÍi ng°Ýi tuy Áu in d¥u chân kh¯p chÑn giang hÓ, tëng th¥y nhiÁu tr­n ánh lÛn, song lúc này éng d°Ûi chân núi cing Áu không nén nÕi n×i khi¿p £m.

Nhà s° l¥y trong ng°Ýi ra mÙt Ñng phóng ho£ tiÅn, xoè líu châm ngòË "X¹t" mÙt ti¿ng, hÏa tiÅn bay lên không trung phåt ra luÓng khói xanh, hÓi lâu mÛi tan.

Ai n¥y Áu hiÃu ây là tín hiÇu báo tin cça giÛi giang hÓ. ChÉ l¡ là hÏa tiÅn bay cao nh° v­y, mà luÓng khói xanh cé qu©n mãi r¥t lâu mÛi tan, ó cing là iÁu hi¿m th¥õ

T¥t c£ Áu ng©ng §u theo dõi xem të phía Énh núi có Ùng t)nh gì không.

MÙt lát sau, trên Énh núi th¥y có mÙt ch¥m en, nhanh chóng tr°ãt xuÑng m×i lúc lÛn d§n. XuÑng d¿n l°ng chëng núi, thì th¥y rõ là chi¿c giÏ cñc lÛn, °ãc treo bßi §u dây chão bÇn b±ng tr¹ GiÏ tre này này dùng à ón khách lên Énh núË

Chi¿c giÏ tre dëng tr°Ûc m·t mÍi ng°ÝË Nhà s° nói:

-GiÏ này ngÓi °ãc ba ng°ÝË Xin mÝi hai vË nï lên tr°Ûc. Có thà thêm mÙt vË nam nï¡ VË nào â÷

Nhà s° thì không dång °ãc ¿n nï thí chç, nên b§n tng không ngÓi rÓË Ha ha ...

MÍi ng°Ýi Áu ngh): "Lão hoà th°ãng l× mãng này võ nghÇ cao siêu thñc, mà sao n nói thô l× vô duyên th¿!".

ÐiÁn Thanh Vn á TrËnh Tam N°¡ng ngÓi vào giÏ tre, th§m ngh): "N¿u mình lên tr°Ûc ch¯c Tào s° huynh s½ thëa c¡ sát h¡i Ðào Tí An m¥t. N¿u mình gÍi Tí An cùng lên thì có s° thúc ß ây, e cing b¥t tiÇn". Ngh) rÓi, bèn v«y tay gÍi Tào Vân Kó.

-S° huynh! S° huynh lên cùng muÙi i!

Tào Vân Kó kinh ng¡c qua d×i, °a m¯t nhìn Ðào Tí An, v» ¯c ý hiÇn ra trên nét m·t rÓi b°Ûc vào giÏ ngÓi bên c¡nh ÐiÁn Thanh Vn. H¯n n¯m ch¯c sãi chão gi­t gi­t m¥y cáË

Chi¿c giÏ chao i, rÓi °ãc kéo th³ng lên Énh núË C£ ba ng°Ýi th¥y mình l¡ líng nh° ang c°ái mây v°ãt gió, ruÙt gan nôn nao khó ß. пn l°ng chëng núi,ÐiÁn Thanh Vn nhìn xuÑng, chÉ th¥y ám ng°Ýi bé t¹o nh° nhïng ch¥m en. Thì ra n¿u nhìn të xa, ngÍn núi này có v» không cao l¯m. Kó thñc, vách dñng éng h¡n nghìn tr°ãng, kó v) khác th°Ýng. ÐiÁn Thanh Vn th¥y sa s©m m·t mày, nh¯m nghiÁn m¯t l¡i, không dám nhìn nïa!

Chëng th¯p xong chén trà, chi¿c giÏ °ãc kéo lên Énh núË Tào Vân Kó b°Ûc ra,Thanh Vn và Tam N°¡ng theo saå MÍi ng°Ýi quan sát th¥y ß m×i bên Énh núi có ba cái tråc cuÑn lÛn cùng luÓn sãi chão mà quay, à nâng ho·c h¡ giÏ tr¹ Có h¡n chåc ng°Ýi v¡m vá chuyên quay tråc và cái giÏ l¡i °ãc th£ xuÑng. Sau vài l§n th£ rÓi kéo lên, nhà s° và t¥t c£ mÍi ng°Ýi Áu ã lên h¿t. Có hai gã m·c áo xám th¥y nhóm Tào Vân Kó lên Énh núi không à ý gì h¿t, cho tÛi khi nhà s° lên ¿n n¡i, chúng mÛi khom l°ng cúi chàÍ

Nhà s° c°Ýi nói:

-B§n tng không báo tr°Ûc vÛi chç nhân mà ã d«n thêm m¥y ng°Ýi b¡n lên xin n ké bïa c¡m ây! Ha ha!

MÙt ng°Ýi tr¡c tuÕi trung niên, cÕ cao, trán rÙng, cúi ng°Ýi áp:

-Các vË ¥y ã là b¡n cça B£o Thå ¡i s° thì chç nhân chúng tôi r¥t vui mëng ón ti¿p!

MÍi ng°Ýi ngh) th§m: "Thì ra nhà s° tên là B£o Thå". Ng°Ýi ¥y l¡i vái chào kh¯p l°ãt:

-Chç nhân cça chúng tôi i v¯ng nên không có m·t à cung kính ón ti¿p các khách quý, mong các vË anh hùng tha l×i chÍ

Ai n¥y vÙi vàng áp lÅ. và cùng l¥y làm l¡: "Ng°Ýi này ß t­n trên Énh núi tuy¿t,n m·c phong phanh nh° th¿ mà v«n không có v» sã l¡nh, h³n là nÙi công ph£i cë l¯m. Nh°ng qua cách nói nng, chéng tÏ là k» bÁ d°Ûi, v­y không bi¿t chç nhân cça h¯n là b­c anh hùng nh° th¿ nàÏ"

B£o Thå tÏ ra h¡i ng¡c nhiên:

-Chç nhân cça ng°¡i i v¯ng °? T¡i sao vào lúc này mà l¡i v¯ng nhà?

-Chç nhân chúng tôi ã i Ninh CÕ Tháp të b£y hôm tr°Ûc ¡.

-Ði Ninh CÕ Tháp à? Có viÇc gì v­÷ -B£o Thå l¡i hÏi ti¿p.

Ng°Ýi này nhìn c£ bÍn NguyÅn S) Trung có ý ng§n ng¡i không tr£ lÝË

B£o Thå nói:

-Cé nói i, ëng ng¡Ë

-Chç nhân chúng tôi có Ñi thç lãi h¡i l¯m, e r±ng lúc lâm sñ không Ëch nÕi,nên ph£i i Ninh CÕ Tháp à mÝi Kim DiÇn Ph­t trã giúp.

MÍi ng°Ýi nghe nói ¿n ba chï "Kim DiÇn Ph­t"Áu gi­t mình! Ðó là mÙt b­c tiÁn bÑi trong giÛi võ lâm, të hai chåc nm nay l¥y hiÇu là "Ði kh¯p thiên h¡,không Ëch thç". Vì b£y chï này, ông ta ã chuÑc bao nhiêu k» thù và tình Ëch.

Song vì võ công cao siêu, nên b¥t cé k» thù nào ß môn nào, phái nào, ông ta cing l§n l°ãt ánh b¡Ë Chëng m°Ýi nm nay ông ta mai danh ©n tích, không ai trong giÛi võ lâm bi¿t tin téc gì. Có ng°Ýi Ón r±ng ông ta ã Ñm ch¿t ß bên Tây Vñc,song ch³ng ai °ãc chéng ki¿n, nên v«n còn nía tin nía ngÝ. Lúc này b×ng nghe tin không nhïng Kim DiÇn Ph­t v«n còn sÑng, mà vË chç nhân ß ây ang i mÝi ông ta lên núi thì mÍi ng°Ýi Áu th¥p thÏm không yên.

Kim DiÇn Ph­t vÑn là ng°Ýi có võ công cao siêu, cm ghét nhïng k» làm iÁu ác nh° k» thù. N¿u không bi¿t thì thôi, ché n¿u bi¿t có k» làm iÁu b¥t chính, thì th¿ nào ông ta cing ¿n t­n n¡i à hÏi tÙË Nh¹ thì k» ó cing bË b» mÙt chân ho·c mÙt tay; n·ng thì m¥t m¡ng không sao trÑn °ãc! C£ nhóm ng°Ýi lên Énh núi này ít nhiÁu cing ã tëng làm nhïng viÇc l°¡ng tâm c¯n rét nên b×ng nhiên nghe th¥y ba chï "Kim DiÇn Ph­t" sao l¡i ch³ng gi­t mình th¥p thÏm °ãc?

B£o Thå mÉm c°Ýi:

-Chç nhân các ng°¡i cing c©n th­n quá ¥y thôË Gã Tuy¿t S¡n Phi HÓ có tài cán gì ghê gÛm âu mà c§n ph£i tÑn công th¿?

Ng°Ýi trung niên:

-Có thêm ¡i s° tÛi giúp mÙt tay, thì chúng tôi yên tâm ch¯c th¯ng rÓi, nh°ng nghe nói gã Tuy¿t S¡n Phi HÓ ó vô cùng hung hãn x£o quyÇt, chç nhân tôi nói cé phòng bË kù thì h¡n. Có thêm ng°Ýi giúp séc, con chÓn bay ó khó mà thoát °ãc.

Tât c£ Áu tr§m ngâm: "Không rõ gã ó là k» nào mà ghê gÛm th¿?".

B£o Thå và ng°Ýi trung niên kia nói chuyÇn xong, cing b°Ûc vÁ phía tr°Ûc. Ði vòng qua m¥y cây thông phç §y tuy¿t, thì th¥y nÙt toà nhà á nm gian r¥t lÛn,tuy¿t d§y ·c ch¥t quanh ngôi nhà.

MÍi ng°Ýi cùng b°Ûc vào cÕng, i qua mÙt dãy hành lang, thì vào tiÁn s£nh.

TiÁn s£nh cñc rÙng, bÑn góc có 4 lò thanh hÓng, chính giïa s£nh có treo mÙt câu Ñi trên ván g×, có hai m°¡i chï ¡i tñ ( dËch ngh)a ):

"Ch°a ¿n Liêu Ðông, nói liÁu "Th¿ gian không Ñi thç "

G·p n¡i Dñc B¯c, mÛi tin thiên h¡ có anh hùng."

Dòng chï nhÏ phía trên, Á "Hi M¡nh nhân huynh chÉ b£o", phía d°Ûi Á "K» càn rá Miêu Nhân Ph°ãng hÕ th¹n nm x°a nói ngông sau khi say ánh b¡o vi¿t".

MÍi ng°Ýi Áu là dân giang hÓ, không hiÃu rõ ý ngh)a cça câu ÑË Hình nh° nhân v­t Miêu Nhân Ph°ãng này c£m th¥y hÕ th¹n vì biÇt hiÇu cça mình. M×i chï Áu °ãc kh¯c sâu vào m·t ván g×, hình nh° °ãc kh¯c bßi mÙt v­t r¥t s¯c.

B£o Thå h¡i Õi nét m·t:

-Tình b¡n giïa chç nhân ng°¡i và Kim DiÇn Ph­t sâu s¯c ¥y nhÉ!

Ng°Ýi trung niên áp:

-Vâng! Chç nhân chúng tôi ã quen bi¿t Miêu ¡i hiÇp m¥y chåc nm nay rÓi ¡!

B£o Thå "Ó" mÙt ti¿ng. Còn L°u Nguyên H¡c thì tim ­p thình thËch, th§m ngh): "Th¿ là cánh ta ¿n nhà b¡n cça Miêu Nhân Ph°ãng rÓi âõ Có l½ phen này ta i Ýi ¿n chín ph§n m°Ýi rÓi".

ChÉ trong ít phút, hai bàn tay Nguyên H¡c mÓ hôi °Ût «m.

MÍi ng°Ýi l§n l°ãt ngÓi xuÑng. Ng°Ýi trung niên kia gÍi ng°Ýi mang trà lên, và éng ß phía d°Ûi ti¿p chuyÇn.

B£o Thå nói:

-Cái biÇt hiÇu "Ði kh¯p thiên h¡ không Ëch thç" cça Kim DiÇn Ph­t nm x°a kà ra cing ngông quá! Xem câu Ñi này, thì bi¿t r±ng ông ta nh­n sai ¥y!

Ng°Ýi trung niên áp:

-Không ph£i th¿ dâå Chç nhân chúng tôi nói r±ng, ó là Miêu ¡i hiÇp khiêm tÑn ó thôË Thñc ra n¿u không ng¡i r°Ým rà, thì biÇt hiÇu cça Miêu ¡i hiÇp nên thêm vào bÑn chï nïa là "të x°a tÛi nay" ¡.

B£o Thå "hë" mÙt ti¿ng, c°Ýi nh¡t:

-Hëm! Kinh Ph­t có nói, nm Ph­t tÕ Thích Ca Mâu Nhi giáng th¿, vëa chào Ýi ã tñ x°ng là "Trên trÝi d°Ûi ¥t chÉ mÙt mình ta là dÙc tôn". V­y thì câu này sánh ôi °ãc vÛi biÇt hiÇu "Ði kh¯p thiên h¡ không Ëch thç" cing nên!

Tào Vân Kó hiÃu ngay ý châm bi¿m trong lÝi cça B£o Thå, nên b­t c°ÝË Ng°Ýi trung niên téc gi­n nhìn h¯n:

-Xin quí khách hãy tÏ ra tôn trÍng cho!

Vân Kó ng¡c nhiên:

-SaÏ

Ng°Ýi trung niên nói ti¿p:

-N¿u Kim DiÇn Ph­t bi¿t ông diÅu cãt, e r±ng quí khách không °ãc yên thân âu!

Vân Kó áp:

-Võ hÍc rÙng lÛn vô cùng, nên bi¿t là ngoài b§u trÝi này còn có b§u trÝi khác,ng°Ýi tài còn có ng°Ýi tài h¡n. Ông ta cing là ng°Ýi b±ng x°¡ng b±ng thËt thôi, dù b£n l)nh cao c°Ýng ¿n m¥y, sao ã vÙi x°ng là "Ði kh¯p thiên h¡ không Ëch thç"?

Ng°Ýi trung niên áp:

-TiÃu nhân ki¿n théc còn nông c¡n, không th¥u mÍi l½ ÝË ChÉ bi¿t chç nhân t¡i h¡ nói là xéng áng, thì h³n là xéng áng!

Tào Vân Kó th¥y ng°Ýi này nói nng khiêm tÑn, song v» m·t r¥t ng¡o m¡n, thì c¡n gi­n bÑc lên, ngh) bång: "Ta là ch°ßng môn cça mÙt phái, sao chËu nÕi sñ khiêu khích cça tên §y tÛ th¥p hèn này °ãc?" bèn c°Ýi nh¡t:

-Ch¯c h³n ngoài Kim DiÇn Ph­t ra, chç nhân cça nhà ng°¡i là sÑ mÙt trong thiên h¡ ché gì?

Ha ha . Th­t téc c°Ýi!

Ng°Ýi trung niên áp:

-Không dám âu ¡.

Và gi¡ tay v× nh¹ vào l°ng gh¿ Vân Kó ang ngÓË Vân Kó th¥y l°ng gh¿ ch¥n Ùng, ng°Ýi gi­t n£y lên. H¯n ang c§m chén trà, trong lúc b¥t ngÝ, chén trà tuÙc khÏi tay r¡i xuÑng, ch¯c h³n ph£i vá tan d°Ûi át. Song ng°Ýi trung niên nÍ cúi ng°Ýi qu¡ tay á luôn °ãc cái chén, nói:

-Quí khách hãy c©n th­n!

Vân Kó Ï m·t, ngho£nh m·t i không áp. Ng°Ýi trung niên tñ tay ·t l¡i chén trà lên bàn.

B£o Thå hình nh° không th¥y sñ viÇc trên, nói vÛi ng°Ýi trung niên cÕ dài nÍ:

-Ngoài Kim DiÇn Ph­t ra, chç nhân cça ng°¡i còn h¹n ai tÛi giúp séc nï£

Ng°Ýi ¥y áp:

-Tr°Ûc lúc i, chç nhân tôi có d·n là trong ngày hôm nay, s½ có các vË Ð¡o tr°ßng HuyÁn Minh Tí cça phái Thanh T¡ng, Linh Thanh C° S) núi Côn Lôn,

Tr°ßng lão quyÁn s° môn Thái Cñc ß Hà Nam tÛi ây chúng tôi ph£i ti¿p ón chu t¥t. Сi s° là ng°Ýi ¿n §u tiên, ç th¥y thËnh tình cça ngàË N¿u chç nhân tôi bi¿t °ãc, h³n s½ r¥t c£m kích.

B£o Thå °ãc chç nhân n¡i ây mÝi chÉ ngh) hÅ mình ¿n thì d«u viÇc khó khn ¿n âu cing gi£i quy¿t dÅ nh° trß bàn taõ Không ngÝ ngoài ta ra chç nhân còn mÝi thêm khá nhiÁu nhân v­t có tên tuÕi khác nï¡ Tuy h§u ch°a g·p m·t hÍ bao giÝ, song ta cing ã tëng nghe tên tuÕi, t¥t c£ Áu là nhïng cao thç hàng §å N¿u sÛm bi¿t th¿ này thì ta ch³ng ¿n làm gì. Cái tay Kim DiÇn Ph­t Miêu Nhân Ph°ãng lánh cho xa th¿ mà hay! V£ l¡i, ta l·n lÙi ¿n ây mà chç nhân l¡i không ß nhà ti¿p, th­t là thi¿u tôn trÍng quá ×Ë

B£o Thå không vui, bèn nói:

-B§n tng cÑ nhiên không ¯c dånh rÓi, nh°ng Kim DiÇn Ph­t ¿n, có viÇc gì không gi£i quy¿t nÕi âç Hà t¥t ph£i mÝi thêm ai nï£

Ng°Ýi trung niên áp:

-Chç nhân chúng tôi nói muÑn nhân dËp này à cùng hÍp m·t vÛi các anh hùng,Ph¡m bang chç ß H°ng Hán Cái Bang cing s½ ¿n nïa ¥y ¡!

B£o Thå th¥y Ûn l¡nh hÏi:

-Ph¡m bang chúa cing ¿n à? Còn Tuy¿t S¡nPhi HÓ h¹n bao nhiêu ng°Ýi ¿n giúp?

Ng°Ýi ¥y áp:

-TiÃu nhân nghe nói anh ta không mÝi ai, chÉ có mÙt mình thôË

BÍn NguyÅn S) Trung, Ân Cát, Ðào Bách Tu¿ Áu là ng°Ýi tëng tr£i trên chÑn giang hÓ, nghe nói chÉ có mÙt mình Tuy¿t S¡n Phi HÓ ¿n gây sñ, mà chç nhân ß ây ngoài viÇc ph£i bÑ trí bao nhiêu cao thç hàng âu, còn mÝi thêm Kim DiÇn Ph­t và Ph¡m bang chç cça Cái Bang thì Áu ngh) r±ng Tuy¿t S¡n Phi HÓ d§u có ba §u sáu tay thì cing ch³ng c§n nhiÁu ng°Ýi Ñi phó vÛi y ¿n th¿. Riêng mÙt mình nhà s° B£o Thå vÛi võ công th°ãng th·ng nh° th¿ cing ç c§m ch¯c Ñi phó d°ãc y rÓi, huÑng hÓ còn có chúng ta trên Énh núi này, khi lâm sñ cÑ nhiên không

khoanh tay éng xem. Ch³ng qua chç nhân lúc tr°Ûc không nhÝ có thêm nhiÁu khách không mÝi mà ¿n nh° th¿.

Trong sÑ ó có L°u Nguyên H¡c là th¥p tha th¥p thÏm trong lòng. Hoá ra Cái Bang x°a nay ¥u tranh dï dÙi vÛi triÁu ình, bÍn hÍ dùng thêm hai chï "H°ng Hán" vào tên bang mình thành "H°ng Hán Cái Bang", rõ ràng là có ý chÑng nhà Thanh.

Tháng tr°Ûc, T¡i tÕng qu£n là quan TÕng Qu£n Ngñ TiÁn ThË vÇ ã ích thân chÉ huy m°Ýi tám cao thç thË vÇ cça Сi NÙi à b¯t sÑng Ph¡m bang chç vào ¡i laÍ

ViÇc làm này r¥t bí m­t, r¥t ít k» giang hÓ bi¿t °ãc. L°u Nguyên H¡c chính là mÙt trong m°Ýi tám cao thç ó. Th¿ mà hôm nay ngÝ nghÇch làm sao lão l¡i vào ngay hang hùm, ¯t h³n là lành ít dï nhiÁu rÓË

B£o Thå th¥y Nguyên H¡c m·t bi¿n s¯c khi nghe nói ¿n Ph¡m bang chç, bèn hÏi:

-L°u ¡i nhân quen bi¿t Ph¡m bang chç à?

-Không ph£i là quen -Nguyên H¡c áp -T¡i h¡ chÉ bi¿t Ph¡m bang chç là mÙt b­c anh hùng h£o hán lëng danh ß miÁn B¯c, nm x°a ã dùng chiêu "Long tr£o c§m nã thç", tay không h¡ °ãc hai mãnh hÕ.

B£o Thå tçm tÉm c°Ýi, không hÏi thêm gì nïa, quay sang hÏi ng°Ýi trung niên nÍ:

-Tuy¿t S¡n Phi HÓ là ng°Ýi nh° th¿ nàÏ H¯n ta vÛi chç nhân cça ng°¡i có thù oán gì vÛi nhaç

-Chç nhân cça t¡i h¡ ch°a bao giÝ nói ra, t¡i h¡ cing không dám hÏi nhiÁu -Ng°Ýi ¥y áp.

Trong khi chuyÇn trò, ng°Ýi h§u ã b°ng c¡m r°ãu lên. Trên Énh núi tuy¿t cao chót vót này mà v«n có ç r°ãu ngon, théc nh¯m tÑt, làm cho mÍi ng°Ýi h¿t séc b¥t ngÝ. Ng°Ýi trung niên cÕ cao l¡i nói:

-Phu nhân cça chúng tôi r¥t c£m ¡n các vË ã h¡ cÑ, mÝi các vË uÑng thêm mÙt chén ¡.

MÍi ng°Ýi cùng tÏ lÝi c£m ¡n.

Trong bïa n, Tào Vân Kó và Ðào Tí An g°Ým g°Ým nhìn nhaå Hùng Nguyên Hi¿n và Chu Vân D°¡ng thì xoa n¯m ¥m g§m ghè, còn Ðào Bách Tu¿ chÉ muÑn våt cho TrËnh Tam N°¡ng mÙt roË

Tuy ngÓi n cùng bàn, song m×i ng°Ýi Áu có tâm tr¡nh riêng, chÉ có B£o Thå là v«n c°Ýi nói nh° th°Ýng, n mi¿ng thËt lÛn,uÑng r°ãu bát to, nói nng b× bã thô tåc ch³ng giÑng mÙt nhà tu hành chút nào!

аãc vài tu§n r°ãu, k» h§u b°ng lên mÙt mâm bánh bao nóng hÕË MÍi ng°Ýi ã nhÍc mÇt suÑt nía ngày trÝi, bång ói mèm, trông th¥y bánh bao là hÛn hß. Ðang Ënh c§m bánh n thì b×ng nghe mÙt ti¿ng nÕ "oàng" ß l°ng trÝË T¥t c£ Áu ngíng §u nhìn ra, th¥y mÙt ho£ tiÅn ang bay ngang trÝi vút lên cao, rÓi chïng l¡i giây lát và nÕ vang, Ñm lía b¯n tung toé. MÙt ám khói màu s·c sá d§n d§n lan to£ thành hình mÙt con chÓn có cánh.

B£o Thå xô bàn n éng d­y hô lên:

-Tuy¿t S¡n Phi HÓ ¿n rÓi!

MÍi ng°Ýi Áu bi¿n s¯c m·t. Ng°Ýi trung niên cÕ dài nói vÛi B£o Thå:

-Chç nhân t¡i h¡ ch°a vÁ mà k» Ëch ã ¿n. MÍi sñ Áu trông c­y vào ¡i s° làm chç chÍ

B£o Thå áp:

-Có lão phu ß ây rÓi, ng°¡i chÛ sã hãË Hãy mÝi h¯n lên núi i!

Ng°Ýi trung niên nói:

-T¡i h¡ còn có iÁu muÑn th°¡

-Ng°¡i cé nói, không hÁ gì! -B£o Thå áp.

Ng°Ýi trung niên ng§n ngë nói:

-ÐÉnh núi này e hiÃm trß, e r±ng tên Tuy¿t S¡n Phi HÓ ó không sao lên °ãc.

TiÃu nhân xin phiÁn ¡i s° xuÑng núi nói chuyÇn vÛi h¯n, là chç nhân chúng tôi i v¯ng ¡.

B£o Thå bèn nói:

-Ng°¡i cé th£ giÏ tre kéo h¯n lên, ta s½ Ñi phó.

-ChÉ e là h¯n ¿n ây, s½ làm kinh Ùng ¿n phu nhân chúng tôi thì tiÃu nhân s½ không còn m·t mii nào g·p chç nhân nï¡

B£o Thå sa s§m nét m·t:

-Ng°¡i sã ta không Ñi phó °ãc vÛi h¯n °?

Ng°Ýi trung niên vÙi vái liÁn m¥y cái:

-TiÃu nhân không dám.

-V­y thì ng°¡i cé Ã cho h¯n lên i!

Không còn cách nào khác, ng°Ýi trung niên ành tuân theÍ Y nói kh½ vÛi mÙt k» h§u vài câu gì ó, ch¯c là b£o chúng tng c°Ýng b£o vÇ bà chç.

B£o Thå ã nhìn th¥y h¿t, kh½ c°Ýi nh¡t, rÓi không uÑng gì nïa, chÉ b£o d¹p bÏ bàn n. MÍi ng°Ýi ngÓi t£n mát uÑng trà. MÛi uÑng °ãc mÙt chung trà, ng°Ýi trung niên vëa nãy b£o:

-Khách ã ¿n!

"Két" mÙt ti¿ng, hai cánh cÕng lÛn ã mß toang. MÍi ng°Ýi dëng c£ l¡i, chm chú nhìn ra, chÉ th¥y ngoài cÕng có hai tiÃu Óng sánh vai b°Ûc vàÍ Hai tiÃu Óng cao b±ng nhau, m·c áo lông iêu tr¯ng, Énh §u t¿t hai bím tóc °ãc buÙc dñng lên b±ng sãi Ï, l°ng eo ki¿m dàË C£ hai có khuôn m·t thanh tú nh° tranh v½,trông r¥t khôi ngô, và l¡ nh¥t là hai khuôn m·t giÑng hÇt nhau, khó mà phân biÇt °ãc. ChÉ khác nhau ß ch× tiÃu Óng i bên ph£i thì chuôi ki¿m chéo sang trái; tiÃu Óng i bên trái thì chuôi ki¿m chéo sang ph£i, trên tay nâng mÙt chi¿c hÙp.

C£ bÍn Áu ng¡c nhiên khi nhìn th¥y hình dáng hai tiÃu Óng này, song cing c£m th¥y nh¹ nhõm, vì nhïng t°ßng gã Tuy¿t S¡n Phi HÓ hung ác gÛm ghê s½ ti¿n vào, ché không ngh) là hai c­u bé con nàõ

Khi hai tiÃu Óng b°Ûc vào g§n h¡n, thì mÍi ng°Ýi nhìn rõ trên m×i bím tóc cça chúng Áu ính mÙt viên ngÍc, c£ th£y bÑn viên, Áu to b±ng §u ngón tay, l¥p lánh ánh sáng dËu nh¡t.

Hùng Nguyên Hi¿n là TÕng tiêu §u mÙt tiêu cåc. Ðào Bách Tu¿ thì dày d¡n ß chÑn låc lâm, c£ hai Áu r¥t sành ánh giá báu v­t. Nhìn th¥y bÑn viên ngÍc ó,tim hÍ rÙn ràng d­p m¡nh: "M¥y viên ngÍc này cñc kì quý giá; áo lông iêu tr¯ng chúng m·c cing không l«n mÙt sãi lông màu, th­t là cça hi¿m có. Ngay nhà ¡i phú cing ch°a ch¯c ã có thé nàõ"

Hai tiÃu Óng th¥y B£o Thå ngÓi chính giïa, bèn ti¿n ¿n vái chàÍ TiÃu Óng i bên trái gi¡ cao chi¿c hÙp, ng°Ýi trung nÍ á l¥y mß ra và °a lên cho B£o Thå.

B£o Thå th¥y trong hÙp có mÙt lá thi¿p màu Ï, bèn c§m lên xem. MÙt hàng chï en nhánh vi¿t r±ng: "Vãn sinh HÓ PhÉ kính báË CuÙc hÙi ngÙ trên Énh núi tuy¿t,xin thñc hiÇn úng giÝ ngÍ hôm nay". Hàng chï r¯n rÏi ngay ng¯n.

B£o Thå Íc hai chï "HÓ PhÉ", thì chãt ngh) ra: Ó . BiÇt hiÇu Phi HÓ thì ra là £o ng°ãc cça tên HÓ PhÉ mà nên", bèn g­t gù.

-V­y chç nhân các ng°¡i ã ¿n ch°£

TiÃu Óng éng bên ph£i áp:

-Chç nhân chúng tôi nói, s½ ¿n úng vào giÝ NgÍ. Vì e quý chç nhân ß ây ph£i ãi lâu, nên sai chúng tôi ¿n tr°Ûc m¡o muÙi báo tin.

Ti¿ng nói cça tiÃu Óng lanh l£nh trong v¯t, ch°a vá giÍng.

B£o Thå th¥y chúng r¥t áng yêu, bèn hÏi:

-Các cháu là anh em sinh ôi à?

-Vâng ¡. -MÙt tiÃu Óng tr£ lÝi, Óng thÝi cúi chào và quay ng°Ýi Ënh lui r¡

Ng°Ýi trung niên nÍ bèn nói:

-Hai tiÃu Ç hãy nán l¡i n chút ít gì ã rÓi hãy Ë

TiÃu Óng éng bên ph£i tr£ lÝi:

-Ða t¡ ¡i c¡ Không °ãc lÇnh cça chç nhân không dám ß l¡i ¡.

ÐiÁn Thanh Vn l¥y trên khay ra m¥y thé hoa qu£ °a cho hai tiÃu Óng, t°¡i c°Ýi:

-V­y thì n chút hoa qu£ v­y!

TiÃu Óng bên trái ón l¥y:

-Xin a t¡ cô n°¡ng!

Tào Vân Kó có máu ghen s±ng, l¡i thêm tính nóng n©y, không kìm nén nÕi téc gi­n khi th¥y ÐiÁn Thanh Vn tÏ ra thân m­t vÛi hai tiÃu Óng. Máu nóng bÑc lên,h¯n c°Ýi nh¡t:

-BÍn nhóc con con mà cing eo ki¿m dài, ch³ng l½ hai éa cing bi¿t ki¿m thu­t chng?

Hai tiÃu Óng ng¡c nhiên nhìn Tào Vân Kó, cùng áp:

-"BÍn nhóc con" này không bi¿t ¡.

Vân Kó quát lên:

-V­y thì làm bÙ tËch eo ki¿m à làm gì? Hãy à ki¿m l¡i cho ta!. Nói rÓi, thò tay ra n¯m chuôi ki¿m cça c£ haË

Hai tiÃu Óng hoàn toàn không ngÝ r±ng lúc này l¡i có ng°Ýi t°Ûc binh khí cça chúng.

Vân Kó hành Ùng mau l¹, chÉ nghe hai ti¿ng "so¡t, so¡t", ã th¥y l¥p loáng hai thanh tr°Ýng ki¿m ã bË Vân Kó rút ra khÏi vÏ, c§m ch·t trong tay rÓË

Vân Kó c°Ýi ha h£:

-Hai chú nhóc các ...

MÛi nói °ãc bÑn ti¿ng ó thì hai tiÃu Óng vÍt tÛi, mÙt ra tay trái, mÙt ra tay ph£i ¥n vào cÕ Vân Kó nhanh nh° chÛp, Óng thÝi cing xô h¯n vÁ phía tr°Ûc.

Vân Kó ang Ënh chÑng tr£ thì l¡i bË mÙt chú dùng chân trái, mÙt chú dùng chân ph£i cùng lúc ra òn thúc vào hai chân. H¯n b¥t ngÝ bË lÙn trong không trung nía vòng,r¡i "huõnh" xuÑng ¥t.

Vân Kó o¡t ki¿m ã nhanh, nh°ng cú ngã này còn x£y ra nhanh h¡n. MÍi ng°Ýi ang síng sÑt, thì hai tiÃu Óng xông ngay vào Ënh l¥y hai thanh ki¿m. Song Vân Kó âu ph£i h¡ng xoàng, ch³ng qua vëa nãy ch°a kËp phòng bË nên ành chËu ngã,song vëa ngã xuÑng, h¯n éng phát ngay d­y gi¡ hai thanh ki¿m lên hù cho bÍn nhÏ ph£i luË Ch³ng ngÝ hai tiÃu Óng tung ng°Ýi lên, và không hiÃu b±ng cách nào, mÙt chú ã tóm l¥y cÕ Vân Kó, vëa b» vëa móc, chiêu théc giÑng hÇt nh° vëa nãy, làm Vân Kó l¡i ngã "huõnh" mÙt l§n nï¡

Cú ngã tr°Ûc có thà nói là ch°a Á phòng, nh°ng cú ngã thé hai, thì Vân Kó ngã au h¡n. H¯n là ch°ßng môn cça phái Thiên Long Môn, ang ß Ù sung séc, còn hai tiÃu Óng chÉ cao tÛi ngñc h¯n mà thôË Th¿ mà ngã luôn hai l§n, thí hÏi Vân Kó còn m·t mii nào nï¡

Trong lúc nÕi gi­n nh° iên, h¯n thoáng ngh) ph£i gi¿t chúng. Tuy còn n±m ch°a d­y, thanh ki¿m bên trái còn trúc xuÑng, h¯n lia ngang thanh ki¿m bên tay ph£i, Ënh chém ch¿t luôn hai éa nhÏ.

ÐiÁn Thanh Vn th¥y h¯n dùng chiêu "NhË lang £o s¡n" là chiêu hiÃm Ùc cça b£n môn, ngay ng°Ýi có võ công cao c°Ýng cing khó á nÕË Th¥y hai éa bé tr¯ng tr»o áng yêu s¯p uÕng m¡ng ¿n n¡i, nàng vÙi hô lên:

-S° huynh! Ðëng ra chiêu gi¿t ng°Ýi ó!

Tào Vân Kó vung ki¿m chém ra thì nghe ti¿ng gÍi to cça ÐiÁn Thanh Vn. H¯n vÑn nghe lÝi s° muÙi, song l§n này ã trót ra chiêu, trong lúc vÙi vàng không kËp thu ki¿m vÁ, ành chïng tay l¡i, th§m ngh) chÉ Ã chút d¥u v¿t trên ngñc hai chú tiÃu Óng là °ãc. Ch³ng è tiÃu Óng bên trái b×ng luÓn qua nách Vân Kó chui sang bên ph£i, tiÃu Óng bên ph£i luÓn qua bên trái, th¿ là Vân Kó lia ki¿m vào kho£ng không. H¯n ang Ënh thu chiêu chém ti¿p, chãt th¥y loáng mÙt cái hai tiÃu Óng ã s¥n tÛË

Vân Kó hai l§n n¿m mùi cay ¯ng rÓi, nh°ng ki¿m chiêu i quá à không kËp thu ki¿m à hÓi kích.

Vân Kó th¥y chúng l¡i giß quái chiêu, bi¿t là khó có thà á nÕi, liên buông hai tay ki¿m, gi¡ th³ng hai bàn tay ©y m¡nh,miÇng quát "TÛi". M×i bàn tay dùng m°Ýi ph§n séc m¡nh, hai tiÃu Óng chÉ c§n bË ch°ßng lñc l°Ût qua, t¥t không tránh khÏi bË th°¡ng. ChÉ th¥y bóng ng°Ýi l°Ût qua,hai éa bé tho¯t cái bi¿n âu m¥t.

Vân Kó vÙi quay phát l¡i thì tiÃu Óng bên trái cúi mình luÓn sang ph£i, tiÃu Óng bên ph£i luÓn sang trái khi¿n h¯n hoa c£ m¯t,cÕ ã bË hai tiÃu Óng ghì ch·t.

Trong lúc nguy c¥p, Vân Kó g¯ng h¿t séc °án l°ng th³ng ng°Ýi ra phía sau hòng qung ngã chúng. Vëa mÛi g¯ng séc th­t m¡nh à qung thì hai tay nhÏ buông ngay cÕ Vân Kó r¡

Vân Kó phát ho£ng bi¿t là nguy rÓi Ënh chïng ngay l¡i à éng lên, song ã muÙn.

Hai tiÃu Óng, mÙt dùng chân trái, mÙt dùng chân ph£i h¥t tung hai gót chân cça Vân Kó.

Vân Kó dùng séc quá m¡nh, vÑn ã éng không vïng, lúc này l¡i bË nh° v­y nên ng°Ýi bË tâng lên rÓi ngã v­t ngía xuÑng ¥t,trong ti¿ng vng tåc cça chính h¯n.

Cú ngã này làm Vân Kó th¥y nh° g«y sÑng l°ng. H¯n Ënh cÑ éng lên, song l°ng không còn séc, ành ph£i ngã v­t r¡

Chu Vân D°¡ng d¥n b°Ûc lên á Vân Kó. Nhân lúc ó hai tiÃu Óng ã nh·t l¡i ki¿m dàË

Tào Vân Kó vÑn th¹n ã Ï c£ m·t, lúc này thì u¥t ¿n tím tái, rút ki¿m sau l°ng dùng chiêu "B¡ch hÓng quán nh­t", hét mÙt ti¿ng, âm th³ng vào tiÃu Óng bên tráË

Chu Vân D°¡ng th¥y s° huynh bË ngã liÁn ba l§n thì hiÃu ra r±ng hai tiÃu Óng này tuy nhÏ tuÕi, song th­t không dÅ gì so tài °ãc. ÐÑi ph°¡ng có hai, nay mình xông vào giúp séc cing ph£i l½ thôË Ngh) v­y, Chu Vân D°¡ng bèn rút ki¿m xông vào âm tiÃu Óng éng bên ph£Ë

TiÃu Óng bên trái °a m¯t ra hiÇu, c£ hai gi¡ ki¿m á g¡t, rÓi b×ng nh£y lùi vÁ phía sau ba b°Ûc.

TiÃu Óng éng bên trái gÍi to:

-Th°a ¡i hoà th°ãng! TiÃu nhân chÉ vâng mÇnh chç nhân ¿n ây °a th°,không hÁ ¯c tÙi vÛi hai vË ây, v­y xin hÏi vì sao hai vË cé quy¿t nh±m ánh?

B£o Thå mÉm c°Ýi:

-Hai vË muÑn thí tài nghÇ cça hai cháu, ché không có ác ý gì âå Các cháu cùng luyÇn t­p vÛi hai vË ó xem saÍ

TiÃu Óng éng bên trái bèn nói:

-Ðã v­y mong hai vË chÉ b£o!

C£ hai cùng vung ki¿m ¥u vÛi Vân Kó, Vân D°¡ng.

T¥t c£ mÍi k» tôi tÛ nam nï ß trên trang tr¡i này §u bi¿t võ công. HÍ nghe nói có hai tiÃu Óng lên núi °a th°, ang ¥u võ vÛi m¥y ng°Ýi trên s£nh bèn kéo nhau ra xem, éng ch­t c£ ngoài hành lang.

HÍ th¥y mÙt chú c§m ki¿m tay trái, mÙt chú c§m ki¿m tay ph£i, các Ùng tác ti¿n lui né tránh Áu giÑng hÇt nhau, ôi tr°Ýng ki¿m ti¿n ánh liên hoàn vô cùng kín k½. Có l½ chúng ã °ãc luyÇn ki¿m të nhÏ và chuyên luyÇn môn song ki¿m hãp bích nàõ Cing l¡ là chú tiÃu Óng bên trái c§m ki¿m tay trái cing linh ho¡t nh° chú tiÃu Óng bên ph£i c§m ki¿m tay ph£i, ¯t h³n thu­n tay trái të lúc trÝi sinh.

Hai huynh Ç Tào, Chu thay Õi liÁn m¥y chiêu ki¿m, v«n không là gì nÕi hai éa bé. Phút chÑc, hai bên ¥u nhau liÁn m¥y chåc hiÇp, tuy không có v» gì nao núng, song Tào, Chu cing ch³ng tÏ ra trÙi h¡n chút nàÍ

NguyÅn S) Trung sÑt ruÙt, quan sát k) lÑi ánh cça hai tiÃu Óng xem thuÙc môn phái nào, thì th¥y ch³ng qua là ki¿m pháp Сt Ma cça phái Thi¿u Lâm mà thôi,ché không có gì ·c biÇt. ChÉ có iÁu dù âm hay á, thì xu¥t chiêu không lo ng¡i gì phía sau l°ng, phòng ngñ thì thì không ngh) ¿n ph£n công, cho dù t¥n công hay phòng ngñ Áu dÑc °ãc h¿t séc lñc mà thôË S) Trung ngh) mình chÉ c§n hai tay không cing ç o¡t hai thanh ki¿m cça hai tiÃu Óng.

Th¥y Tào, Chu ¥u vÛi hai tiÃu Óng ã lâu mà không h¡ nÕi, v­y là uy danh cça phái Thiên Long Môn B¯c Tông s¯p Õ vá ¿n n¡i, S) Trung bèn kêu to:

-Hai chú bé này qu£ là lãi h¡i! Vân Kó, Vân D°¡ng hãy lui, Ã lão phu ùa vui vÛi chúng mÙt tí!

Nghe s° thúc gÍi, Tào, Chu d¡ ran và Ënh lui r¡ Nào ngÝ hai tiÃu Óng xu¥t chiêu cñc nhanh, trong chÛp m¯t ôi ki¿m cùng âm tÛi t¥p, Tào, Chu buÙc ph£i gi¡ ki¿m c£n phá, song ôi ki¿m cça hai chú nhÏ cé chém liên ti¿p không ngÛt,ph£i chÑng á h¡n chåc chiêu, không sao thoát thân °ãc.

ÐiÁn Thanh Vn ngh) bång: "Ta ph£i ti¿p éng cho hai s° huynh, Ã NguyÅn s° thúc khÑng ch¿ hai chú nhÏ này, NguyÅn s° thúc võ công siêu viÇt, cÑ nhiên là s½ gi¡ tay tóm °ãc bÑn bím tóc cça chúng!". Th¿ rÓi, ÐiÁn Thanh Vn rút ki¿m ra nói:

-Hai vË s° huynh hãy nghÉ tay!

Thanh Vn th¥y tiÃu dÓng bên trái dang t¥n công Tào Vân Kó liên tåc, bèn vung ki¿m ch·n °ãc mÙt chiêå Nào ngÝ chiêu ki¿m ti¿p theo cça tiÃu Óng là mÙt chiêu nh±m luôn c£ hai, vëa nh±m luôn uôi m¯t cça Tào Vân Kó l¡i nh±m luôn vai trái cça ÐiÁn Thanh Vn. ÐiÁn Thanh Vn ành ph£i á ón. Th¿ là không nhïng không giúp á gì d°ãc cho s° huynh mà chính mình cing bË cuÑn vào vòng.

Tào Vân Kó m×i lúc mÙt thêm nóng gi­n, ngh) th§m: "Ki¿m thu­t cça phái B¯c Tông Thiên Long Môn nÕi ti¿ng x°a nay, th¿ mà hôm nay c£ ba ng°Ýi hãp l¡i mà v«n không h¡ nÕi hai th±ng bé con. ChuyÇn này lan truyÁn trong giÛi giang hÓ thì phái B¯c Tông Thiên Long Môn còn m·t mii nào nï£" Ngh) ¿n ây, tay ki¿m cça h¯n càng m¡nh m½ dï dÙË

TiÃu Óng bên ph£i th¥y huynh tr°ßng bË dÓn ép, bèn trß tay ki¿m âm luôn Tào Vân Kó.

Vân Kó xoay ng°Ýi á, thì tiÃu Óng bên trái lia ki¿m vào Chu Vân D°¡ng. Trong kho£nh kh¯c, hai tiÃu Óng ã Õi Ñi thç. ÐiÁu này diÅn ra quá nhanh, thân pháp l¡i r¥t ¹p m¯t, làm mÍi ng°Ýi éng xem hò reo khen ngãË

Ân Cát kh½ nói:

-MÝi NguyÅn s° huynh ra tay Ë C£ ba ng°Ýi này không th¯ng nÕi chúng âå

NguyÅn S) Trung g­t §u, th¯t ch·t thêm th¯t l°ng:

-Hãy à ta ra ùa mÙt chút nào!

Nói rÓi tung ng°Ýi áp sát tiÃu Óng bên ph£i, ngón tay trái iÃm vào huyÇt "cñ cÑt" ß vai, tay ph£i xông vào o¡t ki¿m cça tiÃu Óng theo th¿ "Сi c§m nã thç".

MÍi ng°Ýi th¥y S) Trung hành Ùng mau l¹, ra òn hiÃm, Áu có ý lo cho tiÃu Óng. Song, mÙt ánh ki¿m loáng nhanh, mii ki¿m cça tiÃu Óng bên trái ã dí vào l°ng S) Trung.

NguyÅn S) Trung chÉ nh±m o¡t ki¿m, v«n ngh) là có Chu Vân D°¡ng khÑng ch¿ tiÃu dÓng kia rÓi, không ngÝ mình l¡i bË ánh lén nh° v­õ KËp nghe ÐiÁn Thanh Vn hô g¥p "s° thúc, phía sau kìa", S) Trung vÙi né sang trái à tránh, thì mÙt ti¿ng "so¡t", l°ng áo ã bË r¡ch mÙt °Ýng dàË TiÃu Óng phía trái kêu lên "Ngài hãy c©n th­n ¥y!".

Có v» nh° chú v«n có ý nh°Ýng nhËn.

S) Trung nóng lòng, Ï m·t tía tai, song ã tëng tr£i nhiÁu nm chi¿n ¥u vÛi các cao thç, nên cú hÛ vëa rÓi chÉ khi¿n ông ta thêm bình t)nh. Lúc này ông ta không dám m¡o hiÃm ti¿n ánh. , ti¿p tåc giß chiêu théc "¡i c§m nã", nào khoá,lëa mi¿ng, ch·n, chìa à tìm ch× s¡ hß hòng o¡t l¥y binh khí trong tay hai tiÃu Óng.

S) Trung khÕ luyÇn ôi tay suÑt m¥y chåc nm, nên các chiêu théc ra qu£ là khác th°Ýng. Song kà cing l¡ ß ch× Tào, Chu hai ng°Ýi ¥u vÛi hai chú tiÃu Óng tuy hai chú nhÏ ch°a l¥n l°Ût °ãc, nh°ng giÝ ây thêm c£ S) Trung, ÐiÁn Thanh Vn nïa, mà tình th¿ v«n chÉ là ngang séc ngang tài mà thôi!

Ân Cát ngh) bång: "B¯c Tông, Nam Tông cing vÑn là hai nhánh cça cùng mÙt cánh, n¿u B¯c Tông bË m¥t nhuÇ khí thì Nam Tông cing ch³ng v» vang gì. Tình th¿ hôm nay, thà à cho ng°Ýi ngoài nói là l¥y ông ánh ít là còn h¡n là chËu th¥t b¡i". Ngh) v­y, bèn rút tr°Ýng ki¿m ra khÏi vÏ, giß chiêu "L°u tinh c£n nguyÇt" ra,ng°Ýi ch°a vào tr­n mà mii ki¿m ã xÑc tÛi ngñc tiÃu Óng bên tráË TiÃu Óng bên ph£i la lên "l¡i thêm mÙt nïa ¥y" và quay ngang ki¿m dí mii vào cÕ tay Ân Cát.

Ân Cát gi­t thót mình, th§m ngh): "Hai th±ng bé này lên hoàn éng céu, qu£ là ã luyÇn tÛi méc xu¥t qu÷ nh­p th§n rÓi ây!".

Ân Cát vÙi h¡ th¥p cÕ tay tránh mii ki¿m ó. ÐiÁu này ch³ng m¥y khó khn, song chiêu ki¿m Ân Cát âm vÁ phía

ngñc tiÃu Óng bên trái ã m¥t tác dång.

Th¿ là giïa ¡i s£nh có sáu thanh tr°Ýng ki¿m, mÙt ôi tay tr§n qu§n nhau ào ào nh° gió rít, qua m¥y chñc hiÇp v«n ch°a phân th¯ng b¡i!

Ðào Tí An th¥y ÐiÁn Thanh Vn m·t Ï t°ng bëng, ã vài l§n °a tay áo lau mÓ hôi bèn gÍi:

-Thanh muÙi! Hãy nghÉ i, Ã huynh vào thay cho!

Nói rÓi, Tí An vung ao xông vàÍ Tào Vân Kó g¯t:

-Ai c§n ng°¡i l¥y lòng th¿ h£?

Nói rÓi gi¡ thanh tr°Ýng ki¿m ch·n °Ýng g°¡m cça tiÃu Óng bên ph£i âm tÛi,tay trái thoi mÙt quyÁn vào mii Ðào Tí An.

Tí An c°Ýi, né sang bên ba b°Ûc,vòng ra phía sau tiÃu Óng bên tráË Tí An tuy bË th°¡ng ß ùi, song ao pháp v«n vô cùng linh ho¡t.

Hai tiÃu Óng thì ki¿m thu­t vô cùng quái l¡. , Ñi ph°¡ng càng ông thì uy lñc cça chúng l¡i m¡nh lên theÍ

Ðào Tí An vëa ph£i Á phòng Tào Vân Kó ánh lén, l¡i vëa ph£i Ñi phó vÛi các °Ýng ki¿m bi¿n hoá khôn l°Ýng cça hai tiÃu Óng nên chân tay b­n rÙn vô cùng.

Ðào Bách Tu¿ të të ti¿n l¡i, gi¡ roi s¯t b£o vÇ con trai, . Trong ánh l¥p loáng cça ao ki¿m, Tào Vân Kó lia m¡nh mÙt °Ýng g°¡m chém Ðào Tí An.

Ðào Bách Tu¿ téc gi­n quát to mÙt ti¿ng, vung roi s¯t ch·n l¡i và xu¥t chiêu ánh Tào Vân Kó.

MÍi ng°Ýi éng xem th¥y cuÙc chi¿n sôi nÕi, ai n¥y Áu kinh ng¡c.

Khi NguyÅn S) Trung lui ra ngoài vòng chi¿n, Hùng Nguyên Hi¿n th¥y ông ta ôm cái hÙp s¯t vào lòng, bèn ngh) r±ng có l½ mình hãy xông vào trã chi¿n, nhân lúc nhÑn nháu s½ thëa c¡ h¡ thç, c°Ûp l¡i chi¿c hÙ s¯t cing hay ho·c gi¿t luôn cha con hÍ Ðào l¡i càng tÑt. Ngh) rÓi bèn hô lên:

-Th­t là vui v» quá! L°u s° huynh anh em ta cùng ra tay nào!

L°u Nguyên H¡c và Hùng Nguyên Hi¿n të nhÏ cùng theo hÍc mÙt th§y nên bi¿t ý nhau l¯m. Vëa nghe ti¿ng gÍi, Nguyên H¡c ã hiÃu rõ ý Ó cça Nguyên Hi¿n,bèn múa hai g­y s¯t áp sát tÛi NguyÅn S) Trung.

Hai tiÃu Óng âu có ngÝ r±ng c£ ám ông Ëch thç lúc này l¡i Áu có m°u Ó riêng. Chúng th¥y L°u Nguyên H¡c và Hùng Nguyên Hi¿n nh£y vào tham chi¿n bèn ra tay khÑng ch¿ t¥n công hai ng°Ýi luôn!

Tuy hai tiÃu Óng có ki¿m thu­t tài tình th­t, song hai chÍi vÛi chín thì rõ là c§m ch¯c ph§n thu¡ May mà chín Ñi thç

kia không cùng lòng cùng d¡, nên các chiêu théc cça hÍ nh±m vào hai tiÃu Óng thì ít mà nh±m phòng thân thì nhiÁå

ÐiÁn Thanh Vn th¥y L°u, Hùng c£ hai xông vào ¥u hai tiÃu Óng, thì ánh m¯t không rÝi s° thúc mình, nàng hiÃu rõ ý Ó cça hÍ, bèn gÍi:

-NguyÅn s° thúc, chú ý giï cái hÙp s¯t!

NguyÅn S) Trung giáp chi¿n ã lâu mà không h¡ nÕi hai tiÃu Óng, thì sÑt ruÙt ngh) th§m: "Bên ta chín ng°Ýi, không th¯ng nÕi hai th±ng bé con này, hôm nay m¥t thà diÇn quá rÓË N¿u l¡i m¥t c£ chi¿c hÙp s¯t nïa thì sau này càng khó sÑng!".

Trong mÙt kho£nh kh¯c s¡ ý, S) Trung th¥y mÙt luÓng gió m¡nh rít qua m·t.

Hóa ra là tiÃu dÓng bên ph£i sau khi g¡t °ãc hai °Ýng ki¿m cça Vân Kó và Vân D°¡ng bèn thëa c¡ ph¡t luôn S) Trung mÙt ki¿m!

S) Trung gi­t thót tim, th§m ngh): "бng não cing m¥t thà diÇn rÓi!". H¯n nghiêng ng°Ýi né tránh, xoay luôn cÕ tay rút phát thanh tr°Ýng ki¿m. Trong chín ng°Ýi này, thì võ công cça S) Trung cao c°Ýng h¡n c£. Ki¿m pháp Thiên Long

Môn vëa tung ra, là lo£ng xo£ng nhïng ti¿ng binh khí va ch¡m nhaå G°¡m ao cça cha con hÍ Ðào, cça hai huynh Ç L°u, Hùng Áu bË tr°Ýng ki¿m cça S) Trung ánh b­t r¡

Ân Cát che ch¯n cho kín thân, lui vÁ phía sau à nhân c¡ hÙi này ng§m quan sát cái huyÁn diÇu cça ki¿m thu­t phái B¯c Tông.

NguyÅn S) Trung th¥y mÍi ng°Ýi Áu d§n d§n lui xa, cách mình có ¿n vài th°Ûc, thì °Ýng ki¿m cça ông ta chuyÃn Ùnh càng thêm linh ho¡t; bèn ph¥n ch¥n tinh th§n, d¥n thêm hai b°Ûc ra chiêu "Vân trung thám tr£m" tung ra, bÕ xuÑng §u tiÃu Óng bên ph£Ë Chiêu này mau l¹ khác th°Ýng. Tr°Ýng ki¿m cça tiÃu Óng bên ph£i vëa giao ¥u vÛi g­y s¯t cça L°u Nguyên H¡c; b×ng th¥y ki¿m chém tÛi;vÙi vàng khom ng°Ýi tránh thì "so¡t" mÙt ti¿ng, h¡t ngÍc quý ính trên bím tóc cça chú bé bË ki¿m chém lìa hai nía r¡i xuÑng ¥t.

C£ hai tiÃu Óng m·t mày Áu bi¿n s¯c. TiÃu Óng bên ph£i kêu lên "anh ¡i" mÓm m¿u máo nh° muÑn khóc.

NguyÅn S) Trung c°Ýi ha h£, chãt th¥y hai bóng tr¯ng loáng qua, hai tiÃu Óng ã Õi vË trí, m¥y ti¿ng "choang choang" vang lên, binh khí c£ Chu Vân D°¡ng và Hùng Nguyên Hi¿n ã bË chém gãõ Hai ng°Ýi c£ sã vÙi nh£y ra ngoài vòng chi¿n,nh°ng nhìn th¥y trong tay m×i tiÃu Óng có thêm mÙt con dao gm sáng loáng.

TiÃu Óng bên trái hô lên "em hãy tính sÕ vÛi h¯n" nói rÓi vung dao gm lia sang, hai ti¿ng "Choang choang", hai thanh tr°Ýng ki¿m trong tay c£ Tào Vân Kó và Ân Cát cing bË gãy luôn. Hóa ra, hai con dao gm ¥y vÑn là mÙt thanh b£o ao có thà ch·t vàng, chém ngÍc. ! Vân Kó lùi l¡i h¡i ch­m, nên "so¡t" mÙt ti¿ng,thanh b£o ki¿m ã l°Ût qua s°Ýn trái, làm tht l°ng da cùng vÏ ki¿m eo bên hông bË chém ét thành m¥y o¡n!

TiÃu Óng bên ph£i c§m thanh ki¿m bên ph£i, c§m dao gm tay trái áp sát uy hi¿p NguyÅn S) Trung. Lúc này hai tay hai ki¿m, ki¿m pháp cça chú tiÃu Óng linh ho¡t khác th°Ýng.

S) Trung vëa kinh ng¡c vëa téc tÑi, ch°a kËp Ënh th§n nhìn rõ °Ýng ki¿m cça tiÃu Óng, mà chÉ c£m th¥y h¡i l¡nh ghê ng°Ýi cça l°ái dao gm m×i khi l°Ût g§n mình.

S) Trung không dám gi¡ ki¿m á mà chÉ lùi d§n.

TiÃu Óng này ch³ng ngó ngàng ¿n ng°Ýi xung quanh, cé mÙt mñc t¥n công áp sát.

TiÃu Óng bên trái xoay l°ng vÁ phía l°ng c­u em, mÙt mình chÑng tr£ vÛi t¥t c£ nhïng ng°Ýi còn l¡i, Ã cho c­u em mÙt mình ¥u vÛi NguyÅn S) Trung. ChÉ sau vài chiêu nïa, chú ã chém ét °ãc mÙt o¡n roi s¯t cça Ðào Bách Tu¿.

L°u Nguyên H¡c và Ðào Tí An không dám ti¿p c­n nïa mà chÉ xoay tròn mà ¥å

Ân Cát, Tào Vân Kó, Chu Vân D°¡ng và ÐiÁn Thanh Vn th¥y NguyÅn S) Trung ang bË dÓn vào mÙt góc nhà, không còn °Ýng lui nïa, thì Áu r¥t sÑt ruÙt, chÉ lm le °ãc dËp nh£y sang chi viÇn, song ành bó tay vì binh khí Áu bË gãy, và cing không sao thoát khÏi tiÃu Óng phía bên trái °ãc!

B£o Thå éng ngoài quan sát ki¿m thu­t cça hai tiÃu Óng, lòng l¥y làm kó l¡.

Tho¡t §u, khi hai chú ¥u vÛi Tào Vân Kó, thì ki¿m pháp cing bình th°Ýng, song khi Ñi thç ông d§n lên thì khí th¿ các chiêu cça các chú cing m¡nh m½ theÍ Lúc này, hai chú rút thêm dao gm nïa, thì tình th¿ càng bi¿n Õi lÛn. TiÃu Óng bên trái liên ti¿p vung ki¿m làm Ñi ph°¡ng tuy ông mà ph£i chËu dÓn ép rÑi lo¡n,

ch³ng m¥y m¥y chÑc Ðào Tí An cùng L°u Nguyên H¡c ph£i chËu gãy binh khí.

Trong sÑ tám ng°Ýi chÉ còn có tr°Ýng ki¿m trong tay ÐiÁn Thanh Vn v«n còn nguyên lành. H³n không ph£i vì võ công cao siêu, mà chÉ vì tiÃu Óng này có g°ãng nh¹ bßi cô ã mÝi n hoa qu£.

NguyÅn S) Trung tña l°ng vào góc t°Ýng ra séc chÑng tr£. Th¥y mÙt °Ýng ki¿m cça tiÃu Óng âm th³ng vào ngñc mình, S) Trung liÁn giß chiêu "бng Long Khßi Phong" ra á. Ðó là mÙt chiêu theo th¿ "xoá"! Bí quy¿t cça ki¿m thu­t có nói "xoá nhát cao, âm nhát th¥p, che nhát trong, áp nhát ngoài, xuyên nhát giïa". Nm chï "xoá, âm, che, áp, xuyên" là bí quy¿t ki¿m pháp mà các thç Áu hiÃu rõ.

NguyÅn S) Trung th¥y Ñi ph°¡ng bÕ ki¿m të trên cao xuÑng, thì Ñi phó b±ng nhát "xoá" là úng bài b£n. Nào ngÝ lúc hai ki¿m g·p nhau, S) Trung b×ng th¥y cÕ tay n·ng tr)u, thì ra ki¿m cça mình bË ki¿m tiÃu Óng ép xuÑng.

S) Trung hÓ hßi, ngh) bång:

"Ki¿m thu­t cça ng°¡i tài thñc, song séc làm sao b±ng ta °ãc?".

S) Trung bèn gÓng tay lên ph£n kích.

TiÃu Óng co ki¿m trong tay ph£i l¡i, tay trái vung dao gm ra r¥t l¹. L¡i mÙt ti¿ng "choang", thanh ki¿m cça S) Trung bË ch·t g«y ôi!

NguyÅn S) Trung ho£ng quá, vÙi ném nía thanh ki¿m còn l¡i vào m·t tiÃu Óng.

TiÃu Óng cúi §u tránh rÓi liên ti¿p âm tÛi t¥p hai bên, nhÑt S) Trung ß góc t°Ýng, không sao thoát ra °ãc.

Ân Cát, Tào Vân Kó, Chu Vân D°¡ng cùng kêu to,phóng ám khí tÛi t¥p vào tiÃu Óng ¥õ

TiÃu Óng bên trái th¥y v­y thì nh£y lên cao và sà xuÑng th¥p, tay ph£i h°¡i lên liên ti¿p, g¡t °ãc h¿t h¡n chåc mii phi tiêu t©m Ùc!

Hóa ra, ß chuôi dao gm cça chú ã cài sµn mÙt cái túi l°Ûi nho nhÏ,chuyên à thu ám khí cça Ëch!

Th¥t Tinh Thç NguyÅn S) Trung tuy ã m¥t binh khí, song tài nghÇ vÁ quyÁn c°Ûc v«n r¥t lanh lãË Là tay giang hÓ lão luyÇn, ß vào th¿ b¡i cing v«n bình t)nh.

Lúc này iÁm nhiên ánh l¡i b±ng ôi tay không. ChÉ có iÁu, °Ýng dao cça tiÃu Óng l¥p loáng chói m¯t, n¿u lá mà bË dính nhát nào thì ch¯c h³n s½ ét m¥t bàn tay nh° ch¡i!

S) Trung ngán nh¥t không ph£i vì võ công Ñi ph°¡ng quái dË mà là l°ái dao gm kia rõ ràng là vô cùng s¯c bén! Bßi th¿, S) Trung chÉ còn bi¿t ra séc tránh òn ché không dám xu¥t chiêu ánh tr£.

TiÃu Óng bên ph£i liên ti¿p òi: "ÐÁn viên ngÍc cho ta! ÐÁn viên ngÍc cho ta!".

S) Trung thì ngàn l§n muÑn xin Án l¡i, song mÙt là ki¿m âu ra mà Án, hai là liÇu mình còn m·t mii nào nïa không?

B£o Thå th¥y tình th¿ vô cùng khó xí, n¿u cé ti¿p tåc ¥u nhau cng th³ng chút nïa, ngÙ nhá th±ng bé nó iên §u lên thì chÉ mÙt chiêu dao gm thôi là NguyÅn S) Trung thçng ngñc nh° ch¡i!

S) Trung l¡i là khách mình mÝi ¿n, sao l¡i à tiÃu Óng cça k» Ëch làm nhåc nh° th¿ °ãc?

Có iÁu võ công cça hai tiÃu Óng này qu£ là ghê gÛm, n¿u chÉ xét tëng éa, cÑ nhiên không thà b±ng S) Trung mà e r±ng không b±ng c£ L°u Nguyên H¡c, Ðào Bách Tu¿ nï¡ Song, n¿u hai tiÃu Óng liên minh vÛi nhau, rành rành g·p Ëch ông thì chúng càng m¡nh lên. N¿u mình vào cuÙc l¡i cing không Ñi phó nÕi, thì ch³ng ph£i là tñ chuÑc l¥y nhåc nhã hay saÏ

Trong khi B£o Thå còn ang d¯n o suy tính, thì NguyÅn S) Trung càng bË nguy khÑn h¡n nï¡ Áo qu§n rách b°¡m t¡i t£, m·t dính §y máu, trên ngñc và cánh tay §y nhïng v¿t th°¡ng bßi thanh tr°Ýng ki¿m cça tiÃu Óng. Có ¿n m¥y l§n, suýt nïa h¯n buÙc miÇng xin tha, may mà còn cÑ kìm °ãc.

TiÃu Óng bên ph£i l¡i òi:

-Ng°¡i có Án viên ngÍc hay không?

Lúc này, ng°Ýi h§u cÕ cao b°Ûc ¿n g§n B£o Thå, nói kh½:

-Mong ¡i s° hãy ra tay uÕi hai th±ng bé ¥y Ë

B£o Thå "ë" mÙt ti¿ng, nh°ng trong lòng v«n ch°a quy¿t. B×ng nghe "oàng"mÙt ti¿ng, mÙt luÓng khói xanh bÑc lên không trung bên ngoài ngÍn núË

Ng°Ýi h§u nÍ bi¿t ngay là khách mà chç nhân mình mÝi ã ¿n thì mëng rá,ngh): "Cái vË hoà th°ãng này nói thì nh° rÓng leo, khi x£y ra viÇc thì cé ¥p a ¥p úng! May là có b¡n cça chç nhân ã ¿n rÓi ây". Ng°Ýi ¥y vÙi bng ra cía, th£ giÏ tre xuÑng ón khách lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dep#trung