C11: Ta thật sợ hãi nha!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Yên đang định ra ngoài bán đan dược vừa luyện.

- Thiếu gia!

Giọng của tiểu Liên từ bên ngoài đình viện truyền tới, lập tức thở hồng hộc xuất hiện bên ngoài đình viện.

- Tiểu Liên, ngươi làm sao thế?

Nàng lập tức nhìn Liễu Hạ Yên nói:

- Thiếu gia, không tốt, ta vừa mới nhìn thấy đại tổng quản ở tiền viện mang người đối phó ngươi.

Thần sắc Liễu Hạ Yên trầm xuống, lãnh ý tràn ngập trong lòng.
- Đến rồi!

Bên ngoài đình viện đã ầm ỹ, Liễu Hạ Yên nhìn qua thì thấy rõ Đại tổng quản mang theo hơn mười nô bộc tới, đột phá đến Linh sư đỉnh và Huyền đồ.

-Liễu Hạ Yên lớn mật, dám ngang nhiên giết người trong Liễu gia, thật quá càn rỡ rồi, nhanh đi theo ta!

Chỉ một lát, một tiếng quát truyền tới, lập tức hơn mười nô bộc đi vào trong đình viện, hai người cầm đầu chính là Đại tổng quản mà Liễu Hạ Yên nhìn thấy.
- Đại tổng quản, ngươi vậy mà mang nhiều người như vậy đến bổn thiếu gia. Thật là, làm ta sợ hãi nha! 

Sắc mặt Đại tổng quản trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Liễu Ha Yên liền thả người tiến công Liễu Hạ Yên.
-Thiếu gia coi chừng.

Lập tức, hàn ý hiện ra trong mắt Liễu Hạ Yên, nàng nhanh chóng tránh né một trảo của Đai tổng quản.

Móng vuốt đánh tới trước mặt Hạ Yên, mang theo kình phong mạnh mẽ làm cho tóc Liễu Hạ Yên bị thổi tan ra.

Vào lúc tránh né móng vuốt này, tay giống như mũi tên nhọn rời cung, mang theo chân khí màu vàng nhạt, chưởng ấn đánh thẳng vào bụng Đại tổng quản.

Nếu như Liễu Hạ Yên là Linh giả, trong nội tâm Đại tổng quản căn bản không quá tin tưởng nhưng đến bây giờ Đại tổng quản đã tin tưởng, cái gọi là nghe người trong người ra tay đã biết có hay không, chính mình công kích thất bại, Đại tổng quản đã dự cảm không tốt.

Cảm giác ở bụng có một chưởng đánh tới, sắc mặt Đại tổng quản đại biến, thân ảnh của hắn nhanh chóng lùi lại.
Chưởng ấn của Liễu Hạ Yên đánh tới, đánh xuyên qua mấy vòng gợn sóng màu vàng đất này, lực đạo dường như mất đi không ít, nhưng lực đạo còn lại vẫn đánh vào bụng Đại tổng quản.
Thân hình lảo đảo lui ra phía sau, Đại tổng quản ngay từ đầu căn bản không đặt Liễu Hạ Yên củi mục này trong lòng, lúc này mới ăn thiệt thòi.

- Tu vị Huyền đồ nhị trọng?

Nhìn khí thế quanh người Liễu Hạ Yên, Đại tổng quản sắc mặt đại biến.

- Tiểu tạp chủng, đi chết đi.

Đam thủ hạ còn lại không dám chậm trễ. Thủ ấn biến đổi hai tay ngưng tụ hỏa cầu lớn nửa mét, lập tức bắn thẳng vào lưng Liễu Hạ Yên.

Hỏa diễm nóng bỏng xé gió lao tới, thực lực của đám người đã đạt tới mức cường hãn, những nơi hỏa cầu đi qua, cỏ cây trong đình viện nhanh chóng héo vàng.

Mà vào lúc này chưởng ấn của Liễu Hạ Yên bỗng nhiên đánh tới, lực lượng mạnh mẽ đánh thẳng vào ngực Đại tổng quản, ngực bị kình lực cực lớn đánh trúng, thân ảnh Đại tổng quản lui ra phía sau nhanh chóng, sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

Phốc phốc!

Đại tổng quản há miệng phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi của hắn dường như mang theo một ít vật nhỏ, hình như là nội tạng bị nghiền nát.

Liễu Hạ Yên ra tay không có chút khách khí nào cả, ra tay chính là sát chiêu, tuyệt đối sẽ không cho đối phương bất cứ cơ hội nào.

Mà thực lực Đại tổng quản so với Liễu Hạ Yên chỉ hơn một chút mà thôi, nhưng đối với Hạ Yên cũng chả là gì.

Máu tươi mang theo nội tạng nghiền nát, Đại tổng quản vô lực lảo đảo lui ra phía sau, lập tức té trên mặt đất, ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Liễu Hạ Yên, ánh mắt của hắn đầy kinh hãi.

Bang bang...

Đồng thời loạt linh kĩ hỏa hệ đánh tới, Hạ Yên cười búng nhẹ ngón tay, vài tia thiên hỏa phóng ra hấp thụ hỏa kĩ rồi thiêu linh kĩ thành bột.

Đám người tấn công dừng lại nhìn tràng như vậy, mặt tái nhợt lập tức hướng của bỏ chạy.

Đúng lúc này, một người xuất hiện ở đình viện chính là đại bá nàng , Liễu Hà đồng thời là tộc trưởng của Liễu gia.

-Đại bá, người đến là muốn trừng phạt ta đấy sao?

- Yên nhi, ngươi trở thành Huyền đồ từ lúc nào?

Liễu Hà nhìn chằm chằm vào Liễu Hạ Yên, lập tức nói ra.

- Đã một thời gian ngắn a.

Liễu Hạ Yên nói, đối với đại bá nàng cũng không có mâu thuẫn gì.

- Về sau phải chú ý một ít, ở lại Liễu gia đi, ít nhất ở Liễu gia không có nguy hiểm như bên ngoài.

Liễu Hà nhìn Hạ Yên nói ra, dường như đoán ra Liễu Hạ Yên muốn đi khỏi Liễu gia.

- Ài, ta là ngươi thiện lương nha, không trêu chọc ta thì ta gây sự làm gì cơ chứ!
Liễu Hạ Yên nói ra, Liễu Hạ Yên trước kia đã chết, bởi vì Liễu gia nhục nhã mà nàng đã tự tử, sổ sách này sau này mình sẽ có cơ hội tính toán, mình cũng phải giúp Liễu Hạ Yên trước đòi lại.

- Xem ra, ngươi vẫn nên ẩn nhẫn, đối với ngươi mà nói như vậy mới có lợi.

Sắc mặt Liễu Hà hơi đổi, lập tức nói ra.

- Có những chuyện không cách nào ẩn nhẫn.

- Được rồi, ta đi trước. Nếu có chuyện có thể kêu tiểu Liên tới gặp ta, đừng rời khỏi Liễu gia, ta biết trong lòng ngươi có lẽ đang hy vọng mình rời khỏi Liễu gia nhưng thực lực ngươi còn chưa đủ xông pha bên ngoài, ra ngoài sẽ nguy hiểm đối với ngươi.

  Liễu Hà nói xong, lập tức thở dài một hơi rồi rời khỏi đình viện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nyyến