C9: Tiện tì cút ngay cho ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Trở lại đình viện lần nữa Liễu Hạ Yên phát hiện tiểu Liên chưa về, bình thường vào giờ này người đã từ phòng giặt quần áo trở về rồi a. Trong lòng Liễu Hạ Yên có chút nghi hoặc.

- Đi xem sao.

Liễu Hạ Yên quyết định đến phòng giặt quần áo xem sao, thuận tiện đi mang nàng mua chút quần áo chứ để nàng ăn mặc vậy, mất mặt bổn cung quá!, nghĩ đến tiểu Liên vẫn còn làm việc trong phòng giặt quần áo 2 ngày rồi chưa về, lại cảm thấy hơi bất an.
Phòng giặt quần áo của Liễu gia ở bên trái đình viện, đó là một nơi hẻo lánh, quần áo của tất cả người trong Liễu Gia ở Tiền Viện đều mang đến đây giặt.
- Liên, cái bộ áo này của Liễu Bạch thiếu gia ngươi phải giặt cho sạch sẽ vào, nếu giặt không sạch hoặc giặt hỏng thì người biết tay đấy.

Giữa khoảng đất trống, một nha hoàn vênh váo tự đắc nhìn tiểu Liên đang ngồi xổm trên mặt đất giặt quần áo nói.

- Tiểu Lã, đây là quần áo của Liễu Nhiên tiểu thư, mọi lần đều do ngươi giặt, hôm nay ta có nhiều việc như vậy ngươi có thể tự giặt hay không? Nếu không ta phải giặt đến sáng mai mất.

Tiểu Liên ngẩng đầu khẩn cầu nhìn một nha hoàn đang vênh váo tự đắc nói.

- Nói lời vô dụng làm gì? Bảo ngươi giặt thì ngươi giặt đi, giặt không hết thì đêm nay cũng đừng về. Ngươi chỉ là một tiện tỳ của một thiếu gia phế vật thôi.

Nha hoàn kia cười lạnh một tiếng.

Mấy nha hoàn xung quanh thấy vậy cũng chỉ cúi đầu không dám nói gì, chỉ nhìn tiểu Liên với ánh mắt đồng tình. Tiểu Lã chính là nha hoàn bên cạnh Liễu Bạch thiếu gia mà Liễu Bạch thiếu gia là người có địa vị trong gia tộc, các nàng cũng không dám trêu chọc nàng ta, hơn nữa, tiểu Liên cũng không có quan hệ gì tới các nàng nên chỉ đứng một bên xem náo nhiệt mà thôi.

Tiểu Liên khóc sưng cả mắt, đôi tay đã sớm sưng đỏ vì ngâm nước lạnh quá lâu, dù sao bây giờ vẫn là mùa đông.

- Tiểu Lã, ta thật sự không thể giặt hết được, hay là lần sau ta sẽ giúp ngươi giặt nha.

Tiểu Liên khẩn cầu nói, bên cạnh mình vẫn còn một đống quần áo lớn chưa giặt, nếu đem toàn bộ chỗ này giặt cũng phải đến tối muộn mới xong.

- Liên, ta bảo ngươi giặt thì ngươi phải giặt, không giặt cũng được, vậy thì rời khỏi Liễu gia đi, nếu muốn ở lại thì thành thành thật thật làm việc cho ta.

Lúc này, một nam nhân mặc trang phục người hầu cao cấp tới, đây chính là tiểu tổng quản phụ trách phòng giặt đồ.

- Trần tổng quản, ta giặt, ta giặt.

Tiểu Liên khẽ gật đầu, trong mắt mang theo mộttia uất ức nhưng không thể không giặt, nếu mình ra khỏi Liễu gia thì phải điđâu chứ, nàng chỉ là nô tì thấp hèn rời Liễu gia chỉ có con đường chết.
- Lúc này mới ngoan ngoãn sao? Giặt sạch sẽcho ta bằng không ngươi tự gánh lấy hậu quả.

Trần tổng quản kia cười lạnh một tiếng, sau đólập tức cười nịnh nọt với nha hoàn kia:

- Tiểu Lã cô nương, trời lạnh lắm, ngươi rachỗ ta nghỉ ngơi một chút đi, ở đó có ấm lô nóng hổi, rất dễ chịu.

- Cũng tốt.

Nha hoàn Tiểu Lã thoả mãn cười, lập tức chuẩnbị rời đi nhưng bỗng dưng thần sắc biến đổi, giận giữ nói với tiểu Liên:

- Tiện tỳ, quần áo của Liễu Bạch thiếu giaphải giặt riêng một chỗ, vậy mà ngươi dám giặt chung cùng những quần áo kia,ngươi muốn ăn đòn rồi phải không?

- Tiểu Lã, ta... ta không cố ý.

Tiểu Liên vội vàng nói.

- Ngươi chính là muốn ăn đòn.

Tiểu Lã nhìn chằm chằm tiểu Liên, trong mắtlóe lên lửa giận, giơ tay muốn tát vào mặt tiểu Liên.

Nghe thấy vậy sắc mặt mọi người đều đại biến,Triệu tổng quản lại lộ ra tia cười lạnh. Nhưng đúng lúc này một tiếng quáttruyền đến, một thân ảnh đã xuất hiện trước người tiểu Liên bắt lấy cổ tay củanha hoàn Tiểu Lã.

- Ah...

Tiểu Lã kêu thảm một tiếng, đau đến mặt runlên, mà người bỗng nhiên chụp lấy tay nàng ta không ai khác chính là Liễu HạYên. Vốn là Liễu Hạ Yên muốn đến tìm tiểu Liên nhưng lại không ngờ bắt gặp cảnhnày, làm sao có thể nhịn cho được?

- Tiện tỳ, cút ngay cho ta.  

   Liễu Hạ Yên quát lạnh một tiếng, hất tay lên lập tức đem nha hoàn Tiểu Lã kia đẩy ngã xuống mặt đất. Tiểu Lã bị đẩy ngã ngồi trên mặt đất, đau đến mức nước mắt cũng chảy ra rồi.

- Tiểu Liên, ngươi không sao chứ?

Liễu Hạ Yên lo lắng ngồi xuống bên tiểu Liên hỏi, ánh mắt nhìn đến đôi tay sưng đỏ của tiểu Liên trong lòng càng tức giận.

- Thiếu gia, sao người lại tới đây? Ta không sao, người mau đi đi.

Tiểu Liên lập tức nói, thấy Liễu Hạ Yên đẩy nha hoàn kia ngã xuống đất liền nghĩ ngay rằng Trần tổng quản cùng Tiểu Lã chắc chắn sẽ không bỏ qua cho thiếu gia.

- Liễu Hạ Yên! ngươi muốn tạo phản phải không?
Lúc này, Trần tổng quản giận dữ nói.

- Trần tổng quản, ngươi nói cái gì? Từ nhỏ giờ ta mới nghe qua người hầu hỏi thiếu gia ''muốn tạo phản phải không'' đấy? haha  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nyyến