Ôm em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi muốn ôm bóng người trước mắt.

Bờ vai em nhỏ gầy, run rẩy.

Khuôn mặt em mất nụ cười, chôn sâu vào nước mắt.

Ánh sáng trong mắt em dần lụi tàn.

Xung quanh em, vương vãi.

Thuốc...

Dao lam...

Vệt máu đỏ...

Chiếc váy trắng tinh khôi nhuộm màu máu.

Cánh môi đỏ căng mọng, cũng nát tươm.

Răng em cắn nát môi em rồi.

Em đang khóc.

Và em đang đau đớn.

Còn tôi.

Tôi chỉ có thể đứng nhìn em.

Nhìn em quằn quại trong nỗi đau của chính mình.

Xin lỗi em.

Tôi không ôm em được.

Không thể cạnh em, an ủi em.

Vì tôi...

Chỉ là cái bóng, đằng sau tấm kính kia...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro