chương 33: một chuyến đi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Hi! Chào các bạn. Tôi là tweddy boy
Hiện giờ tôi đang theo đội tình nguyện công ích đến Lai Châu Sơn La. Chúng tôi đem quyên tặng chăn ấm, quần áo mùa đông bánh kẹo và sách vở. Cũng tương đối nhiều.
Đến Mộc Châu nhiệt độ đã xuống thấp hơn nhưng trong xe vẫn rất dễ chịu. Đâu là lần thứ hai tôi đi theo đoàn. Cảm tưởng thì chỉ có mệt và rất buồn ngủ..''
Tweddy boy mặc chiếc jacket đen phối với áo len cổ lọ xám, giày bata xanh thẫm và quần bò xanh đậm. Cậu dừng bút gập quyển sổ lại dõi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tweddy boy tham gia đội tình nguyện năm lớp 9. Cậu bé gầy gò năm nào nay đã cao lớn phổng phao hơn hẳn. Với Tweddy boy còn có sự trầm tĩnh, đôi mắt cậu lấp lánh dưới hàng mi dày và nụ cười lặng lẽ quanh môi. Tweddy boy như giống mà lại khác tweddy boy của năm lớp 6. Chỉ có thể là sự hòa trộn của quá khứ và hiện tại đồng thời có nỗ lực vươn lên không ngừng nghỉ.
Còn các mối quan hệ của Tweddy boy thì sao? Với bạn bè? Với những người xung quanh?
Với các bạn cùng lớp. Chung quy lúc đó chúng mới chỉ là những đứa nhóc, vì lòng vị kỉ, đố kị, ghanh ghét, thù hằn hay ghét bỏ mà gây ra những hành vi tổn thương người khác nhưng thời gian mới là vũ khí sắc bén mài mòn tất cả. Có lẽ chúng cảm thấy bản thân đã trưởng thành nhờ tuổi dậy thì. Tweddy boy duy trì thái độ hòa nhã không quá rắn cũng chẳng mềm. Lớp học dần dà chấp nhận cậu như một thỏa thuận ngấm ngầm. Thâm tâm tweddy boy vẫn luôn lạnh lùng nhìn. Tất cả những tổn thương về thể xác và tinh thần hằn quá sâu lên trái tim cậu. Đó là những gì mà thời gian vĩnh viễn không xóa nhòa nổi.
Năm nay Tweddy boy từ chối chụp ảnh kỉ yếu cùng lớp học. Cậu không hứng thú gì với vụ này. Dấu tích của họ cậu muốn xóa bỏ vả lại tâm họ cũng chẳng nhất thiết cần cậu.
Tweddy boy cúi đầu nhếch môi cười nhạt ngón tay vân vê chuỗi hạt. Cậu đang nghĩ về chuỗi hành trình sắp tới. Có sợ hãi có chờ mong có phấn khởi nhưng nghĩ nhiều thế làm gì? Bắt tay vào làm thôi. Bất chợt Tweddy boy nhớ đến bài thơ đọc được vào một ngày nào đó của năm nào đó:
Nhân gian cuộc vui trôi thả
Dòng đời biết mấy bon chen
Nay gặp mai từ ai hờ
Lòng người ai cân đo hững
Sáng sớm tỉnh vui lòng lạnh
Chốn chốn nơi nơi tìm đâu
Thi sĩ ngẩn ngơ nhìn trời
Khói thuốc quẩn đục nơi phổi
Tim còn đập hay đã chết
Dòng đời xô ai ai xô
Ta là cánh ưng hùng vĩ
Há chôn vùi nơi tối tăm
Sinh trên đời lỡ trót lầm
Nghịch thiên nghịch núi nghịch đời
Đường ta còn thênh thang đó
Cưỡi sóng ngàn đạp non cao
Như cánh gió đại ngút ngàn
Ta sinh để nghịch thiên mệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#học