[Kim Mingyu x you] Having a happy new year with you

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Somnialand

Tôi có một anh bạn trai, đôi chân dài miên man của ảnh chuẩn bị bước sang tuổi mười chín.

Anh ấy rất đẹp trai. Bình thường đi học, những người đẹp trai như vậy đi học luôn có người theo đuổi, đó là còn chưa kể đến tri thức, tài năng và một ngàn không trăm linh một điểm cộng của anh ấy.

Hồi đó thích anh ấy, vì cảm thấy anh ấy rất toàn diện. Bây giờ yêu anh ấy, vì nhận ra tên này rất dở hơi, thật sự rất dở hơi.

Chúng tôi bằng tuổi nhau, nhưng ỷ sinh trước vài tháng, cao hơn vài chục phân, lúc nào tên này cũng đòi tôi gọi là anh. Ban đầu có gọi mấy lần để làm nũng, gọi nhiều ắt thành quen...

Kim Mingyu, hay trên diễn đàn trường thì được gọi là "Kim học trưởng siêu cấp đẹp trai", thật sự không hoàn hảo như các bạn nghĩ. Ý tôi là, tỉnh lại đi, anh ấy hoàn hảo để làm bạn trai tôi, các cô lẹ chân đi kiếm anh trai khác giùm, đừng để uổng phí thanh xuân.

Công cuộc cưa đổ học trưởng đẹp trai của tôi, thật sự cảm ơn cô bạn thân may mắn không bị sắc đẹp này mê hoặc. Hồi đó, mỗi khi tôi ở trong vòng bán kính năm mét, đều nghe thấy cô ấy hỏi Mingyu thích tôi không, nhưng anh ấy đều trả lời không biết. Nhưng tôi lại rất can đảm, liều lĩnh nhắn tin tỏ tình.

Lạy chúa tôi, anh ấy đồng ý.

Thật ra, về sau này anh ấy nói rằng, muốn thử yêu đương mà thôi, chứ khi đó không hề thích tôi. Tôi đã cố không tin, nhưng liệu còn gì đáng tin hơn chứ?

Thế là chúng tôi chia tay.

Hai ngày.

Đừng hỏi tôi vì sao lại ngắn vậy, đừng chỉ trích tôi, không phải là tôi mà!

Chỉ là, học trưởng của tôi khi đó đang ngồi tổ tôi, mà đúng lúc tôi là tổ trưởng. Ngày thứ hai sau khi chia tay, hắn ta dám đưa tôi quyển vở bài tập trắng trơn. Không đúng, là bạn cùng bàn của hắn, vì lúc đó tên này đang ngủ gật.

Tôi thế nào mà lại không ghi tên hắn vào sổ. Lúc cô gọi tên những người không làm bài tập, nhìn hắn chuẩn bị đứng lên, tôi suýt chút phì cười. Qua tên của hắn rồi, bộ mặt ngơ ngác trông đáng yêu chưa kìa.

Giờ ra chơi hôm đấy, Kim Mingyu từ đâu chui ra ngồi cạnh tôi, cằm gục lên vai tôi:

"Để tớ ngủ chút đi, tớ buồn ngủ lắm..."

"Này bạn học Kim..." Tôi nghiêng người sang, Mingyu ngẩng đầu lên, hai mắt lim dim, tôi nhìn thấy cả quầng thâm, bình thường không hề có. Tôi dịu giọng lại, "cậu cao vậy ngủ thế khó chịu lắm, gục xuống bàn ngủ đi."

Cậu ấy cầm lấy tay tôi, dịch sát vào một chút, gối đầu lên tay tôi ngủ tiếp, hai tay cũng ôm chặt cánh tay tôi không buông. Dù cho đến bây giờ tôi vẫn không biết cậu ấy đêm đó vì sao không đi ngủ, nhưng lúc đó tôi biết là, mình thoát khỏi cái hố này không nổi rồi.

Tôi hỏi rằng, "rốt cuộc cậu thích tớ hay không?"

Kim Mingyu trả lời, "tớ không biết."

...

Mingyu gọi tôi là "bạn yêu".

"Sao không gọi bằng tên thật?"

"Bởi vì rất nhiều người gọi cậu như vậy rồi, còn tớ muốn gọi cậu bằng cái tên riêng."

"Kim Mingyu này, cậu thích tớ rồi đúng không?"

"Tớ không biết..."

Tôi từng thấy vẻ mặt hậm hực của Kim Mingyu lúc mấy cô bạn gọi tôi là bạn yêu, vậy nên tôi bảo tụi nó gọi em yêu đi, cậu ấy vẫn hậm hực. Đồ khó chiều!

Một buổi tối nào đó khi tôi đang nằm lướt facebook, cậu ấy gửi tôi một đoạn chụp màn hình. À, ra là có người tỏ tình với cậu ấy.

[Bạn yêu ơi, em muốn anh trả lời thế nào?]

Hồi đó, tôi còn chưa quen với kiểu xưng hô này, mỗi lần thấy là ngứa ngáy tay chân muốn đánh người. Ơ nhưng mà, trả lời thế nào đây?

[Xin lỗi bạn/chị/em, mình có bạn gái rồi, mong bạn/chị/em đừng tỏ tình nữa, bạn gái mình quạu, chia tay thì mình buồn lắm. Xin cảm ơn.]

Thật ra lúc đấy nhắn chơi thôi, tôi cũng không nghĩ cậu ấy sẽ làm vậy. Chỉ là một ngày, đột nhiên nghĩ tới, chẳng lẽ Kim Mingyu mà chỉ có một người tỏ tình?

"Cho tớ mượn máy đi!"

"Không cho!"

"Đi mà, cho em mượn một tí tị tì ti thôi?"

Hoá ra tác dụng của việc xưng em lại mạnh mẽ đến thế?

"Đưa tay đây."

Kim Mingyu bấm bấm máy, rồi cầm tay tôi dí qua dí lại đằng sau.

"Làm gì vậy?"

"Thêm vân tay em vào này. Có gì thì, mật khẩu là sinh nhật em."

"Hả..."

Chắc là mặt tôi lúc đó nhìn ngơ ngác lắm.

"Sao vậy, không phải lúc yêu nhau người ta sẽ làm như thế à?"

Instagram tên này sao lắm tin nhắn thế cơ chứ, quả nhiên là rất nhiều người tỏ tình. Tôi nhận ra, cậu ấy forward cái tin nhắn đó cho hơn chục cô rồi.

"Tại sao cậu lắm người tỏ tình thế này hả hả hả?"

Một trong những điều ngốc nhất chính là, lúc nào Mingyu cũng sợ tôi giận. Dù rằng tôi có giận cùng lắm cũng chỉ mười lăm... phút có lẻ, nhưng tên này thì lúc nào cũng bám riết tôi trong cái mười lăm phút có lẻ đó thôi.

"Đừng giận đừng giận đừng giận anh xoá hết đây lát anh đưa mật khẩu cho em luôn lần sau anh không trả lời nữa mà chặn thẳng tay luôn, à không anh không vào xem tin nhắn nữa em làm gì thì làm đừng giận anh là được..." Hai tay anh ấy cầm tay tôi đưa qua đưa lại.

"Này, Kim Mingyu, em nói nghiêm túc này, anh thích em rồi đấy hả?"

"Anh... không biết."

...

Cô bạn thân tôi hỏi rằng, tại sao cậu lại có thể chịu được những giày vò như thế? Ban đầu tôi không hiểu, tôi không nghĩ cái gì là giày vò ở đây cả. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra Mingyu không yêu tôi. Phải rồi, cậu ấy chỉ coi tôi là bạn, và mỗi lần tôi hỏi liệu cậu ấy có thích tôi không, tôi nhận được câu trả lời lửng lơ không rõ ràng. Đã bao nhiêu lần tôi hỏi, bao nhiêu câu trả lời, tôi còn chẳng đếm được nữa.

À, đêm nay là giao thừa rồi.

Mingyu coi tôi là bạn, nói rằng tôi là bạn gái, và đối xử với tôi như người yêu. Ít ai biết rằng, bạn gái và người yêu khác nhau thế nào.

Chẳng có lẽ lại chia tay?

Chúng tôi không còn bé bỏng gì để chơi cái trò tình yêu kẹo mút trẻ con này nữa. Dẫu cho tôi có còn tình cảm, nhưng có phải tôi nên buông tay, để anh ấy đi tìm người đáng lẽ nên sánh bước cùng. Có lẽ, tôi là kẻ cứng đầu, không thèm quan tâm tới những gì Mingyu kiềm nén, và anh đơn giản cũng chỉ cố khiến tôi vui.

[Mingyu, đi ngắm pháo hoa không?]

Có vẻ năm cũ tươi đẹp sắp đến hồi kết rồi.

Tôi còn mười phút.

Mingyu đứng ngay sau lưng tôi.

"Em lạnh không?"

"Không sao đâu, em mặc ấm lắm."

Còn ba phút.

Mingyu nắm lấy tay tôi từ đằng sau. Anh ấy cao hơn nhiều, nên chân hơi khuỵu xuống mới với được. Tôi buông ra, quay lại, đứng đối mặt với Mingyu.

"Rốt cuộc là, anh có thích em không?"

Tôi chỉ còn một phút thôi.

Tôi đoán rằng, điều mình nhận lại sẽ lại là câu không biết.

Anh yêu em.

Trên đầu tôi vang lên tiếng nổ bụp, pháo hoa thắp sáng một vùng trời. Tôi quay lưng lại, nhìn từng đốm sáng rực rỡ hết nở lại tàn.

"Anh nói gì cơ?"

Anh ấy cúi sát vào tai tôi, thì thầm:

"Ti amo, te amo, te quieri, ya lyublyu tebya, ich liebe dich, je t'aime, I love you, anh yêu em."

"Chúc mừng năm mới!"

"Này, ôm anh lúc nào chẳng được, nhưng pháo hoa một năm chỉ có một lần thôi đấy."

"Ai quan tâm đâu, dù gì em vẫn thích Kim Mingyu hơn pháo hoa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro