Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Bầu không khí trong phòng khách khá kì lạ, gia đình Cullen cùng Harvey ngôi trên ghế sofa, trên bàn là trà và bánh chưa ai động đến. Harvey ngồi ung dung đối mắt với Cullen không ai nói một lời, sau cùng vẫn là Carlisle lên tiếng hoà hoãn bầu không khí.
"Harvey, cho phép chú gọi con như vậy được chứ, con có thể gọi chú là Carlisle, con biết đấy có khá nhiều Cullen ở đây." Carlisle mỉm cười từ tốn nhìn cậu thanh niên. "Stephen và Elysia vẫn ổn chứ?"

"Vâng chú Carlisle, bố mẹ con đều ổn cả, họ nhờ con gửi lời thăm hỏi gia đình, mẹ con đã rất tiếc nuối khi đã không thể trực tiếp đến đây thăm mọi người được." Harvey gật đầu trả lời, nếu không có công việc ở Pháp, thì có lẽ nhà Vincent sẽ chuyển đến đây cũng nên. Nơi ít người, mây mù quanh năm hiếm khi có ánh nắng Mặt Trời này là một chỗ thích hợp cho bọn hắn cư trú.

"Harvey cậu thật sự không sợ hãi ma cà rồng sao, ý tớ là, cậu là một con người?" Alice tò mò nhìn vị "con người" này như muốn nghiên cứu một hiện tượng kì lạ nào đó.

"À, chắc có lẽ tớ không phải người bình thường chăng? Vả lại mọi người đều khá thân thiện, cho nên tớ không sợ gì cả!" mà sợ hãi ngược lại là các người. Harvey mỉm cười nhìn cô gái hoạt bát này, cô khá giống với em gái hắn, nó đang ở Sidney, Úc, hoàn thành một số việc riêng tư của mình, rồi sẽ đến Forsk.

"Ồ, một anh bạn dũng cảm nhỉ?" giọng nói châm chọc của Rosalie vang lên, cô ấy và Edward là hai người phản đối việc cho Harvey đến đây ở kịch liệt nhất, cô cảm thấy việc này hết sức điên rồ.

Harvey nghe vậy im lặng không nói gì, ở thời điểm hiện tại hắn vẫn không nên nói rõ thân phận của mình thì tốt hơn, Cullen sẽ gặp rắc rối nếu chuyện này bại lộ, Voturi vẫn đang nhìn chằm chằm vào chuyện này. Tuy hắn không ngán Voturi nhưng Cullen hoàn toàn không liên quan, không nên kéo họ xuống nước. Thôi thì cứ làm nhân loại bình thường vậy, có khi đây lại là chuyện tốt.

"Được rồi Roth đừng chọc thằng bé nữa, Harvey con đã đi một chuyến đi dài chắc hiện tại cũng mệt mỏi rồi, để Esme đưa con về phòng nghỉ ngơi!" Carlisle cắt ngang Rosalie còn muốn nói thêm, mỉm cười nhìn Esme rồi nói với Harvey.

"Vâng, làm phiền cô rồi, cô Esme!" tiếp nhận lời giải vay của Carlisle, hắn xách hành lý theo Esme đi lên phòng mình. Edward, người nãy giờ không nói gì vẫn luôn nhìn chăm chăm vào hắn cho đến khi khuất bóng, ánh mắt màu vàng kim chuyển sang màu đen thâm trầm, không biết đang suy nghĩ gì.
______
Trên lầu hai, Esme dẫn Harvey đi đến căn phòng thứ ba bên trái, mở cửa rồi quay lại nói với hắn.

"Đây sẽ là phòng của con, chúng ta chỉ vừa mới chuẩn bị nên nếu thiếu gì con cứ nói với chúng ta đừng ngại nhé!" Esme mỉm cười bà có lẽ là thành viên vui vẻ nhất khi Harvey sẽ ở đây, bà yêu những đứa trẻ, muốn được làm mọi thứ cho chúng và những món ăn ngon miệng, nhưng ma cà rồng không thể nếm được vị đồ ăn con người, không ai có thể nuốt nổi bùn cả. Harvey đến thỏa mãn ước ao Esme, cho dù hắn là con người và rất có thể sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình yên mà gia đình bà đang có.

"Nếu con đói thì hãy xuống bếp nhé, đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn rồi, không phải ngại."

Harvey mỉm cười gật đầu, Esme giống mẹ hắn đều là những người mẹ yêu thương con cái của mình.

Esme khi đã dặn dò xong rồi thì đi xuống để Harvey vào phòng nghỉ ngơi. Bước chân vào phòng đóng cửa lại, Harvey đưa mắt nhìn xem căn phòng, phòng khá rộng được bày trí hiện đại đơn giản, lấy tông trắng làm chủ đạo xen lẫn các chi tiết màu xám. Chính giữa phòng đặt một cái giường lớn chăn nệm màu xám, góc phòng đặt bàn làm việc, kế bên là tủ quần áo màu trắng lớn. Trong phòng có nhà vệ sinh riêng. Chi tiết làm Harvey thích nhất là cửa sổ sát đất có thể nhìn ra bên ngoài được một tấm rèm xám lớn che phủ, Harvey đi tới vạch ra hai bên nhìn thấy một mảnh rừng xanh mướt khiến người ta cảm thấy thoải mái. Ngắm đủ, hắn bắt đầu sắp xếp lại hành lý của mình cho vào tủ, Harvey thầm nghĩ, hy vọng ngày tháng sắp tới sẽ ổn thỏa, hơn nữa chuyện của mình và Carlisle Cullen...... Xem tình hình rồi làm vậy, hiện tại chưa phải lúc.

Bên tai nghe rõ mồn một cuộc nói chuyện của nhà Cullen.

_________
Dưới lầu một khi Esme quay trở lại Edward trầm trọng lên tiếng.

"Con không thể thấy suy nghĩ của cậu ta, Carlisle!"

"Cái gì? Edward em không thể đọc được suy nghĩ của cậu ta sao?" Rosalie nhíu mày nhìn chằm chằm vào Edward không thể tin.

"Không, nói đúng hơn là khi em đọc suy nghĩ của cậu ta thì sẽ có một luồng suy nghĩ khác chen vào làm rối loạn nó, như có người đang nói trong tâm trí cậu ta vậy!" khi Edward cố gắng đọc suy nghĩ của Harvey thì sẽ có một vài câu hát vô nghĩa hoặc là  một số hình ảnh hoạt hình chen vào ngăn chặn ý muốn của Edward.

Carlisle nghe vậy nhíu chặt mày lại, đọc hiểu suy nghĩ là hắc ám thiên phú của Edward, năng lực này đã làm cho Edward bị khủng hoảng một thời gian vì không thể kiểm soát được, nhưng không thể phủ nhận là nó giúp cho nhà Cullen tránh những rắc rối không cần thiết. Hiện tại lại không có hiệu lực với một con người bình thường?

"Xem ra Harvey Vincent này không bình thường nhưng chúng ta nghĩ."

Trên mặt những người ở đây toát lên vẻ trầm ngâm, đột nhiên Alice đang ngồi dựa vào lòng Jasper bật người thẳng dậy, đôi mắt vàng kim đờ đẫn nhìn chằm chằm vào khoảng không như đang thấy được cái gì đó. Hành động này của Alice kéo sự chú ý của mọi người, Jasper lập tức ôm chặt lấy vai cô im lặng chờ đợi.

Gương mặt đờ đẫn của Alice từ bất ngờ chuyển sang quỷ dị, ngay cả Edward càng quỷ dị hơn cả Alice.

"Carlisle...." đôi mắt của Alice lấy lại tiêu cự, nhìn về phía Carlisle ngập ngừng không biết nói thế nào.

"Sao vậy Alice, em nhìn thấy cái gì mà ngập ngừng thế?" Emmett không nhịn nổi tò mò gấp gáp hỏi.

"Emmett, anh sẽ không thể tin được những gì em đã thấy đâu, nó có liên quan đến Carlisle!" Alice dựa vào lòng ngực thân ái, mắt vẫn nhìn ông bố của mình ánh mắt càng kì quái hơn.

Liên quan đến Carlisle? Mọi người chuyển ánh mắt nhìn sang chỗ Carlisle đang ngồi. Carlisle nghe vậy nhíu mày, chuyện có liên quan đến y? Đột nhiên trong lòng cảm thấy hơi bất an là làm sao?

"Chuyện gì mà liên quan tới Carlisle? Alice em mau nói ra xem đừng có ấp úng nữa!" Rosalie khoanh tay nhìn vẻ mặt ấp úng của Alice, lòng gợi nổi tò mò.

Alice do dự nhìn Carlisle, hình ảnh vừa nãy làm cô bối rối không biết phải nói thế nào, Carlisle cùng với nhân loại Harvey Vincent kia.... thật khó tưởng tượng được! Đánh mắt qua Edward cầu cứu, Edward, anh nói đi!

Thấy tính hiệu cầu cứu của Alice, Edward có xúc động muốn chạy trốn, anh vẫn còn choáng váng với tương lai Alice tiên đoán, Carlisle sẽ cùng với tên nhân loại kia..... hai người còn là nam, là nam đấy hơn nữa nhìn cách thức ở chung của bọn họ..... Bố của anh nằm dưới a!!!
________
Sau một hồi kể chuyện đầy gian nan khó khăn của Alice và Edward, đương nhiên là hai người đã lược bỏ qua những gì không nên nói, không khí trong phòng khách càng lúc càng quỷ dị.

Carlisle cùng với Harvey Vincent, ôi chúa tôi, chưa nói đến chuyện giới tính của cả hai, chỉ việc hai người khác giống loài đã khiến người ta đau đầu. Tuy là Harvey biết họ là ma cà rồng thậm chí còn có thể sống chung với một đám quỷ hút máu, nhưng chuyện yêu hay biến thành ma cà rồng là một vấn đề khác.

Mọi người liếc mắt nhìn người đàn ông đang trầm ngâm, bọn họ biết với tính cách lương thiện của Carlisle thì sẽ không vì tương lai Harvey Vincent sẽ là người yêu mình mà quyết định biến đổi cậu ấy. Ông trân trọng sự sống tốt đẹp của nhân loại, hơn nữa tự mình biến đổi người yêu thành quỷ hút máu máu lạnh là cỡ nào đau đớn.

"Carlisle...." Esme lo lắng nhìn y, hôn nhân của bà và Carlisle chỉ là trên danh nghĩa giữa hai người không có tình cảm nam nữ chỉ tồn tại tình thân. Bà biết lúc ban đầu khi Carlisle biến đổi bà ngoài ý muốn cứu bà ra thì còn muốn bà trở thành bạn đời của mình, nhưng qua thời gian sống chung với nhau thì bà cùng Carlisle đều nhận ra mình không có tình yêu với đối phương, cuộc hôn nhân này chỉ để đối phó với bên ngoài.

Carlisle cùng Esme đều là một trong những mẫu đàn ông phụ nữ lý tưởng được săn đón nhất, thế nên để tránh mớ phiền phức đó hôn nhân của hai người được thành lập và việc một con người đàn ông trẻ tuổi có ngoại hình đẹp và giàu có mà nhận nuôi 5 "đứa trẻ" to xác quá cỡ là không thể tránh những người bên ngoài kì quái, nên có một nữ chủ nhân trong gia đình có khi loại bỏ được không ít lời quái dị của người xung quanh tuy rằng nó sẽ không biến mất.

Hiện tại Alice tiên đoán cậu bé mới đến khi tương lai sẽ trở thành bạn đời của Carlisle, bà vừa mừng vừa lo cho y. Bà biết bình thường y nhìn có vẻ ôn hòa thuần lương nhưng y cũng rất cố chấp với nhận định của mình, khác với khi biến đổi bà, Rosalie, Emmett cùng Edward lúc đó đã hấp hối sắp chết chuyển hóa, Harvey Vincent là một con người đang sống khỏe mạnh bảo Carlisle chuyển hóa hắn chẳng khác nào đánh vỡ tính ngưỡng của y.

Carlisle đã cô đơn gần 400 năm, đến lúc tìm người bầu bạn, hiện tại người đó đã xuất hiện, chỉ hy vọng y sẽ không bỏ lỡ cơ hội này....
________
Phòng ngủ của nam9

(đổi bàn trang điểm thành bàn làm việc nhé)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro